Đại Việt Đế Quốc


Người đăng: kurobane

Ba ngày sau, Lạc Long gia tàng thư các.

Khép lại sách trên tay, Lạc Long Vô Cực đã có nhận biết sơ bộ về các cảnh giới
tu luyện của cái thế giới này.

Nhìn chung thì các cảnh giới tu luyện cũng khá giống với những tiểu thuyết
tiên hiệp trước đây từng xem qua, con đường tầm tiên vấn đạo cũng trải qua các
đại cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, và mỗi cảnh giới trong
đó được chia làm 10 tầng.

Còn về công pháp thì được chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, mỗi loại chia làm
thượng phẩm, trung phẩm và hạ phẩm. Ở Lạc Long gia thì đa số công pháp đa số
là Hoàng cấp, mà còn là hạ phẩm, trung phẩm cũng có vài quyển, nhưng phải là
con cháu dòng chính gia tộc mới được học, còn thượng phẩm thì phải là trưởng
lão trở lên mới được chạm vào.

Trong thời gian này thì Lạc Long Vô Cực cũng có nghe một số người làm nói
chuyện với nhau, từ đó cũng rút ra được một số thông tin. Lạc Thành có bốn gia
tộc lớn theo thứ tự là Hỏa gia, Diệp gia, Thủy gia và Lạc Long gia. Hỏa gia
kinh doanh vũ khí, Diệp gia là đan dược còn Thủy gia là gia tộc của thành chủ
.Còn Lạc Long gia thì mỗi thứ đều có tham dự vào, tiếc là chỉ làm làm ăn lẻ
chứ không cạnh tranh được với các gia tộc kia, nhưng hơn nhau ở chỗ số lượng
nên Lạc Long gia cũng coi như là chống chọi qua ngày được.

Đáng nói nhất là ở Lạc Thành này tu vi cao nhất là Trúc Cơ cảnh giới, nghe đồn
thành chủ Thủy Vô Sinh đã là trúc cơ viên mãn, còn gia chủ của ba gia tộc còn
lại thì ngang ngang nhau ở giai trúc cơ hậu kỳ. Nghĩ đến đây Lạc Long Vô Cực
nhìn lại mình

Lạc Long Vô Cực

Cảnh giới hiện tại: Trúc cơ viên mãn

Tiến độ tu luyện: 100%

Vật phẩm bắt buộc: Không có vật phẩm bắt buộc

Từ ba ngày trước sau khi có được hệ thống thì Lạc Long Vô Cực ngay lập tức bắt
tay vào công cuộc cắn đan với linh thạch, sau mấy chục phút thì cũng đến Trúc
cơ viên mãn, nhưng mà nút đột phá lại màu xám, không nhấn vào để đột phá được,
thậm chí Lạc Long Vô Cực cũng thử dùng công pháp của Lạc Long gia tu luyện thử
nhưng cũng không có hiệu quả đột phá, dường như công pháp của Lạc Long gia
đẳng cấp quá thấp. Làm Lạc Long Vô Cực buồn bực mấy ngày liền, chả lẽ hệ thống
bị si-da, hay công pháp của bên truyện cv không thích hợp tại dị giới.

Dạo hết một vòng tàng thư các xong thì Lạc Long Vô Cực cũng chỉ tìm được một
số sách nói về tu luyện chứ về những thứ khác như hoàn cảnh địa lý, luyện đan,
luyện khí thì hoàn toàn không có.

Cùng lúc đó, Lạc Long gia đại trưởng lão thư phòng

“Bẩm đại trưởng lão, tam thiếu gia lại vào tàng thư các, từ hôm qua đến giờ đã
là lần thứ ba” Âm thanh vang vọng từ trong bóng tối

Đại trưởng lão không để ý đến nguồn xuất phát của âm thanh mà mặt lạnh nói
rằng: “Chả lẽ nó còn muốn tìm được công pháp thích hợp với nó sao? Mơ mộng hão
huyền, cứ kệ nó đi, một năm sau dù muốn hay không cũng phải tiến vào Diệp gia
mà ở rể”

Xuyên qua gần một tuần này, từ thái độ của đám người làm trong nhà đối với
mình, Lạc Long Vô Cực cũng nhận ra được, thân phận tam thiếu gia của mình
trong mắt đám hạ nhân này vẫn còn có thể dùng được, tuy không kính sợ, nhưng
vẫn tương đối nghe lời, không đến mức phản chủ. Còn về phần tu vi thì có vẻ
như không có ai ở xung quanh nhận ra việc mình có tu vi, có lẽ hệ thống tu
luyện của truyen cv khác với hệ thống ở đây hoặc là do nó tự thân mang theo ẩn
nấp tu vi.

“Người đâu! Có ai không?” Lạc Long Vô Cực gọi lên

“Thiếu gia, có gì cần dặn dò nô tài” Một tên ăn mặc trang phục người làm với
vẻ mặc hốt hả chạy tới, mấy ngày này qua để ý thì Lạc Long Vô Cực cũng nhận ra
tên người làm này gọi là tiểu Hắc, là người hầu trước đây của mình. Thấy tiểu
Hắc đến thì Lạc Long Vô Cực cũng quay sang nói rằng:

“Theo bổn thiếu gia ra ngoài”

“Vẫn là chỗ cũ hay sao thiếu gia” Tiểu Hắc làm một vẻ mặt dâm tiện nói rằng

“Chỗ cũ là chỗ nào” Lạc Long Vô Cực cũng đoán đoán được ý tiểu Hắc, nghe đâu
chủ cũ của bộ thân thể này là một thiếu gia ăn chơi, tu vi thì không có, nhưng
những chỗ ăn chơi của Lạc Thành thì hầu như chỗ nào cũng từng đi qua.

“Thì là chỗ đó đó thiếu gia, nhưng mà tháng trước thiếu gia xảy ra chuyện….
nên bị cắt hết thu nhập, hiện giờ đến chỗ đó thì có hơi….” Tiểu Hắc hơi sầu
nói

“Không có chuyện gì, thứ bổn thiếu gia có chính là tiền. Mà thôi, đến tửu quán
lớn nhất ở đây đi, ta muốn dùng bữa” Ở đây dùng tiền cũng khá giống thế giới
cổ đại, đều dùng ngân lượng, hoàng kim, còn giới tu luyện thì dùng linh thạch.
Lạc Long Vô Cực ở Lạc Long gia mỗi tháng đều nhận được một khoản kha khá ngân
lượng, thậm chí linh thạch cũng từng nhận qua, nghe đồn là vì gia chủ Lạc Long
Chấn Sơn khá là yêu thương đứa con thứ ba, bởi mẹ của Lạc Long Vô Cực chết khá
sớm cộng thêm Lạc Long Vô Cực lại tu luyện không được nên Lạc Long Chấn Sơn
hơi có cảm giác có lỗi nên khá chiều chuộng đứa con này. Phải nói lun là ngân
lượng ở đây không giống với bạc của hệ thống, bạc trên hệ thống không lấy ra
được, nhưng những vật phẩm khác mua về rương chứa đồ đều có thể lấy ra như đan
dược, linh thạch…

Hơi nghi ngờ một hồi nhưng tiểu Hắc cũng đi chuẩn bị xe ngựa, nhìn qua xe ngựa
thì cũng khá giống trong mấy phim võ hiệp xem trên ti vi, còn lúc di chuyển
thì hơi bị xóc nảy, không được êm ái.

Nơi đến được gọi là Vạn Xuân tửu quán, nghe đồn tửu quán này kinh doanh khắp
cả Đại Việt đế quốc, mỗi một quốc gia phụ thuộc đều có chinh nhánh của nó.
Nhìn từ ngoài thì nó khá là hoành tráng so với mặt bằng xung quanh, cao 5 tầng
lầu, mỗi tầng đón tiếp khách chia theo cảnh giới khác nhau. Tầng 1 tương ứng
với phàm nhân, tầng 2 là luyện khí, tầng 3 là trúc cơ còn tầng 4 trở lên thì ở
Lạc Thành này vẫn chưa có ai bước chân vào đến

Lạc Long Vô Cực từ trước đến nay chỉ đến Vạn Xuân tửu quán đúng một lần, bởi
vì không có tu vi nên bị xếp chung với đám phàm nhân, lúc đó nổi điên quậy một
trận rồi bị tửu quán đánh một trận đưa về nhà, sau đó Lạc Long gia cũng không
dám nói gì. Từ đó Lạc Long Vô Cực không bước chân vào lần thứ hai, lần này Lạc
Long Vô Cực đến mục đích chính là muốn nghe ngóng một số thông tin.

Vừa vào đại sảnh thì cảnh người chen chúc qua lại khắp nơi, Lạc Long Vô Cực
kiếm một góc ngồi xuống, tiểu Hắc cũng lục đục theo sau. Tuy rất không hiểu
tại sao hôm nay thiếu gia lại muốn vào lại đây nhưng cũng không dám hỏi nhiều,
bởi mấy ngày gần đây thiếu gia có vẻ hơi khác lạ, có mấy người làm đã bị thiếu
gia đánh một trận vì tội hỏi nhiều rồi, tiểu Hắc cũng không muốn dẫm lên vết
xe đỗ.

“Nghe gì chưa, Diệp gia nhị tiểu thư sắp kết hôm với Lạc Long gia tam thiếu
gia đó” Một âm thanh từ bàn bên cạnh vang lên gây sự chú ý của Lạc Long Vô
Cực, nhìn qua bàn bên kia là 4 người ăn mặt kiểu thư sinh ngồi nói chuyện với
nhau, người nói là thư sinh 1.

“Tưởng gì, không phải là ở rể sao, nghe đồn Lạc Long gia tam thiếu không tu
luyện được nên mới bị Lạc Long gia đưa qua ở rể” Đây là thư sinh 2

“Không phải là do thị trường đan dược bị Diệp gia hốt hết sao, Lạc Long gia
càng ngày càng xuống dốc” Tiếp theo là thư sinh 3 lên tiếng

“Các ngươi không biết gì thì đừng nói bậy, coi chừng mạng họa vào thân, Lạc
Long gia với Diệp gia không phải thứ để đem ra bàn tán” Thư sinh 4 không nhin
được nói rằng

Thư sinh 2 nghe xong lập tức phản bác “Lạc Long gia với Diệp gia thì không ai
dám nói, nhưng Lạc Long gia tam thiếu với Diệp gia nhị tiểu thư thì có gì
không giám, cặp đôi vô dụng với Chung Vô Diệm, cả thành này ai chẳng biết.”

Nghe đến đây thì Lạc Long Vô Cực bắt đầu khó chịu, quay sang bàn bên kia nói:
“Không biết mấy người anh em đang nói đến chuyện gì, tại hạ Nguyễn Du là một
nhà thơ đi du hành khắp nơi, hôm nay vừa đến Lạc Thành”

“Nguyễn Du, họ Nguyễn, không biết người anh em đây là người của Viêm Hoàng
vương quốc hay là Đại Việt đế quốc” Thư sinh 1 hơi kinh ngạc hỏi rằng

“Viêm Hoàng, Đại Việt, không phải chứ, chả nhẽ là Tung Của với ….” Nghe được
thư sinh 1 hỏi thì Lạc Long Vô Cực ngạc nhiên suy nghĩ một hồi rồi nói lại
“Không phải mọi người đều đang nói tiếng Việt sao, sao lại còn hỏi quốc gia”

“Cũng đúng, đằng nào thì giờ Viêm Hoàng vương quốc cũng là phụ thuộc của Đại
Việt đế quốc mà” Thư sinh 1 thở dài nói

“Nghe người anh em nói vậy, chả lẽ người anh em này là người Viêm Hoàng” Lạc
Long Vô Cực bắt đầu tò mò về hai quốc gia

“Ở cái Lạc Thành này thì ai mà không phải là Viêm Hoàng người, anh Nguyễn Du
hỏi có vẻ hơi lạ” Thư sinh 2 quay sang nói

“Lạc Thành là của Viêm Hoàng, chả lẽ ta cũng là…” Nghĩ tới đây giống như có
điều gì đó khủng khiếp xảy ra. Lạc Long Vô Cực sắc mặt trở nên nghiêm túc nói
rằng:

“Mấy vị anh em nhìn qua là biết học rộng tài cao, không biết có gì chỉ bảo cho
thằng em mối liên quan giữa Viêm Hoàng với Đại Việt được không?”

“Không dám, không dám, chuyện này nói ra thì ai mà chẳng biết. Viêm Hoàng
vương quốc từ mấy nghìn năm trước vốn cũng là một đế quốc, nhưng không biết
tại sao lại dấy lên chiến tranh, mưu đồ đem quân xâm lượt Đại Việt đế quốc,
đem Đại Việt đế quốc thu làm vương quốc phụ thuộc. Chuyện đó kéo dài được gần
1000 năm thì Đại Việt đế quốc xuất hiện một vị thiên tài tuyệt thế gọi là
Nguyễn Văn A, đã dẫn dắt nước Đại Việt khởi nghĩa rồi lật đổ Viêm Hoàng đế
quốc, thu nhận Viêm Hoàng đế quốc thành nước phụ thuộc Viêm Hoàng vương quốc
cho đến nay. Nếu không phải Viêm Hoàng vương quốc may mắn có lãnh thổ biên
giới mỗi năm đều phải chống đỡ với thú triều đến từ rừng rậm Ma Thú thì có khi
lúc đó Nguyễn Văn A đại đế đã diệt luôn Viêm Hoàng vương quốc rồi” Thư sinh 1
ra vẻ hiểu biết kể lại


Hệ Thống Truyện CV Tại Dị Giới - Chương #2