Địa điểm thi đấu vòng thứ hai: khu rừng chết.
Hiện tại, nơi đây đứng đầy thí sinh dự thi vượt qua được vòng một. Takitori và
hai phân thân của hắn rất nhàn nhã ngồi trên một tảng đá to, ánh mắt phiêu hốt
bất định nhìn về khu rừng chết.
Lát sau, Mitarashi Anko đưa ra luật thi vòng thứ hai. Mỗi đội nhận một quyển
trục có ghi trên bìa mặt là ‘Thiên’ hoặc ‘Địa’, và trong vòng năm ngày phải
lấy được quyển trục còn lại. Có thể sử dụng bất kỳ cách gì, miễn lấy được
quyển trục đối phương, dù có giết toàn bộ cũng không ai nói gì.
Sau khi Mitarashi Anko đưa ra luật lệ thì lần lượt từng đội trưởng mỗi đội
tiến vào khu vực giám khảo nhận quyển trục cho đội mình.
Takitori đi vào, nhận, đi ra. Phân thân Itou lập tức nhào tới, nhảy xung quanh
hắn như đứa trẻ
“Nhanh nhanh, cho ta xem quyển trục ngươi nhận được nào.”
Takitori cười cười ném cho hắn quyển trục, tư thái bình thản chả có ý giấu
diếm gì cả. Điều khiến tất cả mọi người đều thấy rõ, kẻ thì cười âm trầm, kẻ
thì lắc đầu ngán ngẩm, có kẻ lại nghiêm mặt suy nghĩ gì đó.
“Ô, là quyển chữ Thiên à.” Phân thân Itou nhận quyển trục thì la lên hấp dẫn
sự chú ý của mọi người lần nữa.
Những đội có quyển trục chữ ‘Địa’ ánh mắt lập tức dán vào ba người Takitori,
ánh mắt giống như nhìn những xác chết.
Mitarashi Anko nhìn ba người Takitori hành động nhưng không nói gì, trong lòng
cô thì đang suy nghĩ đội ngũ kỳ lạ này. Ba người này hành động như vậy thì chỉ
có hai trường hợp, một là tự tin vào thực lực bản thân nên không kiêng nể gì;
hai là ngu ngốc không biết gì. Anko thiên hướng về trường hợp một hơn. Mặc kệ
ra sao, chờ hoàn thành vòng thứ hai là biết kết quả thôi.
“Tất cả đã nhận được quyển trục của đội mình, vậy vòng thi thứ hai chính thức
bắt đầu.” Anko quát to.
Takitori và hai phân thân giống như những đội khác, đi vào cổng của đội mình
và bắt đầu tiền vào khu rừng.
“Hắc, hy vọng năm ngày này sẽ vui vẻ.” Takitori cười một cách hưng phấn
----------
“Chạy mau!”
Phập phập phập
“A A A A A A A A A”
Bịch bịch bịch
“Lại là quyển Thiên.”
“Coi nào, dùng làm mồi nhử cũng được mà, dù sao vẫn còn tới ba ngày nữa mà.”
“Đúng là vậy, nhưng hiềm nỗi hai ngày rồi mà toàn gặp lũ cầm quyển Thiên
không, không may mắn cỡ đó chứ, ít ra phải có một đội cầm quyển Địa mới được
chứ!”
“Ha ha, mới diệt có tám đội thôi mà. Tổng cộng 78 người vượt qua vòng một,
tính ra là có 26 đội tham gia vòng thứ hai, mà chia làm hai thì mười ba đội
giữ quyển Địa rồi, lo gì, giết mãi cũng gặp thôi.”
“Ờ, nói cũng đúng.”
“He he, vậy tiếp tục săn mồi thôi.”
“Tuân lệnh, ha ha!”
------
Những câu đối thoại trên là ba người Takitori nói với nhau trong hai ngày qua.
Hai ngày, chỉ trong hai ngày, ba người, không, phải nói là hai phân thân đã
giết tổng cộng tám đội tham gia thi đấu, tức mười sáu người, mà tám đội này
không biết may mắn thế nào đều cầm quyển ‘Thiên’, điều này khiến phân thân
Itou buồn bực không thôi.
“À, không biết những đội làng Lá cầm quyển trục gì ta?” Đang đi thì Takitori
chợt hỏi
“Theo trong nguyên tác thì đội Naruto, Gaara cầm quyển Thiên, còn lại thì
không nhớ” Phân thân Ri đáp lời hắn
“Ồ.” Takitori gật đầu
“Vậy nếu gặp đội Naruto và chúng bạn của nó thì sao? Có giết luôn không?” Phân
thân Itou nhanh nhảu hỏi
Trả lời hắn là cú cốc đầu của phân thân Ri
“Ngu, giết bọn nó thì lấy phim đâu ra mà xem.”
“Cũng phải ha.” Phân thân Itou mặt như tỉnh ngộ
“Có giết thì cũng đợi thế chiến thứ tư đã rồi giết cũng không muộn.” Phân Thân
Ri ánh mắt mỉm cười nhìn Takitori “Phải không bản thể?”
“Cần hỏi sao?” Takitori đáp
“Ha ha ha!” Ba người đồng thời cười vang cả khu rừng
“Không giết vậy nếu gặp bọn Naruto thì làm gì? Không lẽ rủ bọn chúng quay quần
uống trà ăn bánh đàm đạo à?” Phân thân Itou hỏi tiếp
“Cái này thì tùy đi, xem tâm tình thế nào. Vui thì trò chuyện vài câu, buồn
thì dợt vài cái là được rồi.” Phân thân Ri đáp lời Itou
“Được a!” Phân thân Itou hưng phấn “Hy vọng lúc đó tâm tình ta không tốt.”
“....”
Bó tay, có ai lại hy vọng tâm tình của bản thân lại không vui cơ chứ.
Cứ như vậy, Takitori tự kỷ một đường bước thẳng. Bỗng âm thanh nổ tung vang
lên, khoảng cách không phải xa, xem ra là có người đang chiến đấu. Takitori và
hai phân thân tinh thần hưng phấn phóng đi để lại những chiếc lá tung bay theo
gió.
Càng đến gần, âm thanh chiến đấu càng rõ ràng, bước chân của Takitori càng
nhanh.
Đứng trên một nhánh cây, Takitori liền trông thấy cảnh tượng chiến đấu đầy máu
me phía trước, có hai đội ngũ đang chiến đấu với nhau mà một trong hai đội hắn
lại nhận biết – đội Gaara của làng cát.