Buổi sáng tinh mơ với ánh nắng mặt trời ấm áp, những chú chim hót líu lo trên
cành, khẽ vỗ nhẹ đôi cánh như chào đón ngày mới tươi đẹp.
Một chú chim nhỏ bay qua cửa sổ đậu trên người một thanh niên đang ngủ, khuôn
mặt không tính là quá đẹp trai nhưng ít ra cũng là mỹ nam khó tìm. Hơi thở đều
đặn, sâu lắng trầm tĩnh, thiếu niên khẽ mở mắt.
Không gian như sáng hơn bởi đôi mắt màu bạc lóe sáng khi tiếp xúc với ánh mặt
trời ấm áp.
Vươn vai một cái, Takitori đứng dậy hít thở khí trời tươi mát vào sáng sớm.
Bỗng tai hắn hơi giật, mắt ngưng lại nhìn về một hướng, chân mày hơi nhểnh lộ
ra vẻ bất ngờ. Hắn trông thấy gì?
Một đoàn đội ninja đang tiến về phía hắn, không phải, chính xác thì chỉ vô
tình đi về hướng này, có lẽ là đi ngang qua đây. Đội ninja này gồm một ông già
mang balô to tướng, ba đứa nhóc khoảng mười một mười hai tuổi và một thanh
niên.
Ba đứa nhóc, hai nam một nữ. Một đứa nam mặt đẹp trai dù không bằng Takitori
nhưng nhìn cũng được, mái tóc đen tuyền rẽ hai mái, quần soọc trắng, áo thun
màu đen, sau lưng có in hình quạt tròn, tộc Uchiha. Đưa nam còn lại thì mặc đồ
màu cam, tóc màu vàng lỏm chỏm, hai bên má có mấy vết hằn giống như ria. Đứa
nữ thì toàn thân màu hồng, mắt màu xanh lục, tóc rẽ hai bên và thả dài sau
lưng.
Người thanh niên trong đội nhìn không ra mặt mũi do bị tấm vải đen che mất nửa
khuôn mặt, cộng thêm tấm băng trán kéo xéo xuống che đi mắt trái nên không
nhìn rõ diện mạo, nhưng từ những đường nét của khuôn mặt thì không khó đoán
đây cũng là một mỹ nam. Mái tóc bạc trắng vểnh lên cao tạo ra một khuôn mẫu
rất phong cách.
Bốn người đều mang tấm băng trán có ký hiệu làng lá.
Takitori nhìn thì nhận ra ngay đây là đội số 7 của đám tân sinh làng lá năm
nay, Sasuke – tộc nhân cuối cùng của Uchiha trừ Itachi, Naruto – jinjuriky của
Cửu Vĩ đồng thời là con trai của Hokage Đệ Tứ lừng danh, Sakura – đệ tử tương
lai của Tsunade nhưng hiện tại chỉ là một ninja bình thường, và người thầy
hướng dẫn kiêm bảo vệ nhóm, Kakashi – ninja sao chép với con mắt Sharingan
đồng thời là con trai của Nanh Trắng làng lá rất nổi tiếng.
Takitori không ngờ tới hôm nay lại gặp được đội số 7 huyền thoại này, nhìn
tình hình thì có vẻ như cả đội đang làm nhiệm vụ vượt cấp lần đầu tiên, bảo vệ
một ông già về Sóng quốc để xây cây cầu nối các đảo lại với nhau. Hắn rờ cằm,
suy nghĩ trong chốc lát rồi ngoắc tay, mặt nạ lập tức xuất hiện trên mặt nhưng
không phải hình quỷ dữ mà chỉ là không có hình dạng, hắn cũng không muốn vừa
xuất hiện với hình dạng cũ thì cái đội này liền chạy, phải biết danh tiếng của
hắn rất rất lớn nha, hầu như không Jounin nào không biết, đặc biệt là Jounin
tinh anh như Kakashi. Vì lẽ đó, hắn bảo con thú cưng của hắn biến thành một
chiếc mặt nạ bình thường, thay lại bộ đồ khác tuy cũng màu trắng nhưng phong
cách lại khác biệt với bộ hắn thường mặc khi còn là quỷ diện yêu nhãn KITORI.
Chuẩn bị xong xuôi, Takitori nhảy ra ngoài và lén lút đi theo đội số 7, với
thực lực hiện tại của hắn thì không khó để không bị phát hiện, dù có là jounin
tinh anh như Kakashi đi chăng nữa.
Naruto tinh thần hưng phấn đi đầu, Sakura và Sasuke đi ở hai bên quan sát đề
phòng nhưng vẫn không giấu nổi tâm trạng vui vẻ, dù sao cũng chỉ là thiếu niên
mới ra khỏi làng lần đầu tiên, Kakashi đi ở cuối vừa bao quát toàn bộ vừa bảo
vệ được cả nhóm khi có chuyện. Cả đội tạo thành vòng tròn vây lấy ông già
Tazuna, người cần bảo vệ trong nhiệm vụ lần này.
Giữa lúc cả nhóm đi trên đường thì xuất hiện một vũng nước, duy chỉ có Kakashi
là liếc mắt một cái, còn lại đều không hề hay biết vẫn vô tư tung tăng như
thường.
Takitori nhìn vũng nước kia, hắn cười nhạt một cái thầm nói ‘Thủ đoạn không ra
sao, giữa trời quang mây tạnh thế kia thì lấy đâu ra một vũng nước lớn như
thế, tối hôm qua cũng không có mưa nữa, do đó muốn qua mặt được một jounin dày
dạn kinh nghiệm như Kakashi chỉ là mơ tưởng viễn vông.’
Quả như vậy, sau khi cả đội đi qua được một khoảng thì từ trong vũng nước lao
ra hai ninja lạ mặt tấn công Kakashi. Ban đầu cả đội đều bất ngờ, Naruto và
Sakura thì ngẩn người rồi hốt hoảng, còn Sasuke liền hành động nay tức khắc,
cậu nhóc tiến lên chắn trước ba người còn lại.
Kakashi dùng thế thân thuật tránh né hai ninja ám sát rồi giết ngược lại hai
gã này.
Đến lúc này, Sasuke mới thả lỏng, Naruto và Sakura phục hồi lại, Naruto cảm
thấy ê mặt và tự đâm vào mu bàn tay mình bằng vũ khí của hai tên ninja xấu số
kia, tự thề với trời rằng sau này sẽ không như vừa rồi lần nào nữa. Đến khi
được Kakashi nói trên vũ khí của hai tên ninja có độc thì cậu nhóc mới hoảng
loạn cầu cứu.
Takitori nhìn Naruto lăng xăng mà không nhịn được cười, lắc lắc đầu, thầm nói
‘ Vẫn còn là một đứa nhóc a!’
Kakashi cầm mua bàn tay Naruto lên xem thì phát hiện vết thương đã làng tự bao
giờ, hơi kinh ngạc nhưng nghĩ đến Cửu Vĩ liền bình tĩnh lại. Sau đó anh mới
quay sang tra hỏi ông Tazuna, nhiệm vụ này đã vượt quá cấp C khi có tới hai
Chunin tham gia vào ám sát và sau này có thể hơn, trở thành cấp B hoặc cao
hơn. Kakashi yêu cầu hủy bỏ nhiệm vụ này.
Ông Tazuna này liền giở trờ khóc lóc, kể chuyện tội nghiệp để lấy thiện cảm.
Naruto liền dính bẫy và cả đội đành tiếp tục nhiệm vụ.
Takitori thu hết tất cả vào mắt, hắn thở dài một hơi rồi bám theo đội số 7.
Phải biết sau đó cả nhóm sẽ gặp được một trong Thất kiếm làng sương mù,
Momochi Zabuza, nắm trong tay thanh Kubikiribocho với khả năng đặc biệt là tự
chữa lành khi có máu. Thanh kiếm này chiếm số điểm không thấp đâu nha, đây là
lý do hắn đi theo đội số 7 chứ không thì ở nhà ngủ sướng hơn.