Trong một khu rừng, những bóng đen lao vun vút trên những tán cây làm kinh
động những động vật nhỏ dưới mặt đất.
Những bóng đen này mặc trang phục đen tuyền, trên trán có miếng sắt bảo vệ in
hình vẽ như hai tảng đá cạnh nhau. Nhóm người này là ninja làng Đá. Tất cả đều
đang dốc hết sức lực chạy đi như muốn trốn tránh thứ gì đó.
Đột nhiên cả đám dừng lại, ánh mắt đầy hoảng sợ nhìn về phía trước.
Chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một người lạ hoắc, trên người cũng mặc y
phục ninja nhưng là màu trắng, mặt bị che bởi một chiếc mặt nạ quỷ chỉ lộ ra
đôi mắt màu bạc yêu dị, mái tóc đen tuyền càng làm đôi mắt thêm nổi bật. Bên
hông treo một thanh kiếm với vỏ ngoài màu tím, đầy âm u và lành lẽo.
Ninja làng đá khuôn mặt hơi tái, miệng run rẩy phát ra mấy chữ “Quỷ … diện …
yêu … nhãn …KITORI.”
Kẻ được gọi là Quỷ diện yêu nhãn lạnh lùng nhìn mấy tên ninja làng đá, phía
sau mặt nạ phát ra âm thanh “Kết thúc!”
A.A.A.A.
Những ninja làng đá chưa kịp phản ứng thì giữa ngực bất thình lình bị đâm
xuyên bởi một lưỡi kiếm màu tím. Bọn họ đau đớn không phải từ xác thịt mà từ
việc linh hồn bị rút ra khỏi cơ thể.
Quỷ diện yêu nhãn KITORI, hay nói chính xác hơn là Takitori.
Thời gian cũng đã trôi qua mười năm, Takitori bây giờ đã trưởng thành, không
còn hình dạng của đứa trẻ mười tuổi nữa.
Thực lực của hắn cũng tăng lên rất nhiều, bây giờ hắn có thể đánh ngay tay với
một Kage với điều kiện chỉ tính riêng về chakra, nếu sử dụng cả Mangekyou
Sharingan vĩnh cửu thì ngũ đại kage cũng không phải đối thủ của hắn, đó là
chưa kể hắn không sử dụng những kỹ năng phụ trợ khác từ hệ thống.
Đến hiện tại, hắn có thể được xem là dưới một người trên vạn người, ngay cả
lão tổ Uchia Madara hay Lục đạo tiên nhân có xuất hiện thì hắn cũng không sợ,
chỉ có một người mới khiến hắn lo lắng, Otsutsuki Kaguya. Hắn tự nhận bây giờ
hắn chưa phải đối thủ của bà ta, nhưng không lâu nữa đâu.
Trong thời gian mười năm, đại chiến thế giới ninja lần thứ ba cũng nổ ra với
sự biến mất của Kazekage Đệ Tam. Ninja của làng Cát tức tốc tìm kiếm Kazekage
của họ dẫn đến sự can thiệp của các nước làng giềng. Lúc này, Làng Lá và Làng
Đá khởi binh giao chiến.
Takitori làm sao có thể đứng ngoài nhìn cuộc vui diễn ra mà không hắn được,
hắn góp một chân vào cuộc chiến tranh này và lấy một cái tên khác, KITORI.
Bởi vì khi xuất hiện, hắn luôn đeo một chiếc mặt nạ và thường lấy ảo thuật để
khống địch nên chúng ninja mới đặt cho hắn một cái danh hiệu, Quỷ diện yêu
nhãn KITORI.
Chúng ninja rất sợ hãi quỷ diện yêu nhãn KITORI, vì thực lực của hắn rất mạnh,
hành tung bí ẩn, không thể biết được lúc nào hắn sẽ xuất hiện, cộng với rất ít
ninja sống sót khi gặp hắn, nên danh tiếng của hắn càng ngày càng cao, trở
thành tử thần trong đại chiến ninja lần thứ ba này.
Các kage cũng tổ chức nhiều đợt truy quét nhưng đều ra về tay không với kết
quả thương vong nặng nề.
Kể từ đó, không một ninja nào nguyện ý giáp mặt với quỷ diện yêu nhãn KITORI.
Mười năm này, quả trứng thú cưng mà Takitori nhận được từ hệ thống cũng đã nở
ra, nó được gọi là Thú biến hình.
Tên như ý nghĩa, khả năng của nó là biến hóa thành mọi vật mà nó gặp qua và
không quên được. Thú biến hình không có hình dạng cụ thể, ngoại trừ lúc mới
sinh ra có hình dạng một quả cầu lông thì mọi lúc khác đều ở trạng thái biến
hình. Thú biến hình không có khả năng tấn công.
Khi thú biến hình còn nhỏ thì nó chỉ có thể biến hóa thành những vật bằng kích
thước của nó mà thôi, đến khi trưởng thành thì khả năng biến hóa mới đa dạng
và thần kỳ.
Mặt nạ quỷ dữ mà Takitori đang đeo trên mặt chính là thú cưng của hắn biến
thành, hắn đỡ mất công đi mua một cái mặt nạ mặc dù không tốn bao nhiêu tiền.
Trở lại hiện tại, khi Takitori giết những ninja làng đá kia, hắn sử dụng không
gian lĩnh vực để đâm thủng ngực bọn chúng và thu lấy linh hồn vào Phệ hồn
kiếm. Không gian pháp tắc được hắn sử dụng rất nhuần nhuyễn và thần kỳ, khiến
địch nhân không hề phát hiện ra bất cứ gì khác thường thì đã chầu trời rồi,
phải nói là rất quỷ dị.
Tra Phệ hồn kiếm vào vỏ, Takitori không để ý mấy cái xác ninja này, xoay người
rời khỏi. Trong mười năm hắn giết quá nhiều rồi nên không còn cảm giác gì nữa.
Takitori cũng không biết sau khi hắn rời đi được mấy phút thì có một nhóm
ninja khác xuất hiện và bắt đầu điều tra hiện trường, những việc này dù có
biết thì hắn cũng chỉ hừ lạnh một tiếng.
Lúc này, hắn đang nằm trên một chiếc võng được bện từ những dây leo trong
rừng, đôi mắt màu bạc nhìn bầu trời xanh thắm, chân hơi đung đưa, những cơn
gió nhẹ thổi qua khiến vài sợi tóc tung bay.
Takitori hiện đang ở trong căn cứ của hắn, căn nhà trên cây. Bên trong căn nhà
có đầy đủ tiện nghi không thiếu thứ gì, không gian lại thoáng mát rộng rãi,
nhưng nếu nhìn từ bên ngoài thì nơi đây không khác gì một tán cây rậm rạp um
tùm cả, đây là thành quả lao động của hắn trong mấy tháng liền đó.