Hệ Thống


Tên: Phạm Linh.

Tuổi: 25.

Ngày sinh: 12/07. Chòm sao: Cự Giải.

Quốc tịch: Việt Nam.

Nhóm máu: AB.

Tính cách: Lạnh lùng, hướng nội.

Sở thích: nhà sưu tầm tiền bạc. Đọc truyện trên mạng.

Ghét: (không rõ)

Thông tin thêm: con nhà khá giả. Hai mươi lăm năm sinh hoạt vô vị và bình
thường. Còn zin. Muốn giữ “trinh tiết” đến năm ba mươi tuổi.

“Ta nói có chính xác không.”

Một người nam nhân ăn vận rất phong cách. Toàn thân màu trắng. Áo vest trắng,
quần tây trắng, cà-vạt trắng, giày da trắng. Ngay cả làn da cũng trắng nốt.

Cũng may người này đang đứng trong một không gian tối om mới nổi bật lên thế.

Hiện giờ Phạm Linh đang đứng trước mặt người nam nhân kia, và hắn không biết
mình đang ở đâu.

Chỉ mới cách đây ba mươi phút, Phạm Linh còn đang làm việc trong văn phòng thì
đùng một cái…hắn đã ở trước mặt người nam nhân này.

Phạm Linh trong lòng hơi kinh hãi nhưng ngoài mặt vẫn lạnh lùng nhìn người
trước mắt. Hắn nói:

“Ông là ai?”

“Khụ.” Người nam nhân ho một tiếng. “Ta đâu có già đến thế.” Nhưng nhìn ánh
mắt nghi hoặc của Phạm Linh, người này chột dạ “Được rồi, e hèm. Ngươi không
thắc mắc gì sao?”

“Tại sao tôi ở đây?” Phạm Linh hỏi

Người đàn ông vung tay một cái, không gian biến đổi. Sáng sủa hơn và xuất hiện
một bộ bàn ghế sa-lông ở giữa hai người. “Ngồi đi đã.”

Phạm Linh trừng mắt nhìn cảnh xuất hiện trước mắt mình, không thể tin được.
Tuy rất kinh ngạc nhưng hắn vẫn ngồi xuống chờ câu trả lời.

“Ngươi cứ gọi ta là thần được rồi.” Người nam nhân cầm lấy ly trà trên bàn
nhấp một ngụm.

“Hả?” Phạm Linh sửng sốt. Hắn vừa nghe cái gì cơ. “Thần? Ông là thần?”

“Ừm.” Người này gật đầu, có ông vẻ rất hài lòng trước biểu hiện của Phạm Linh.

“Vậy ông là thần?” Phạm Linh hỏi lại.

“Đúng.”

“Vậy ông đã sống rất lâu?”

“Ừm…đúng”

“Vậy là lão già.” Phạm Linh nói khiến Thần phun hết trà trong miệng. May, Phạm
Linh ngồi chếch hướng với lão Thần này.

“Khụ khụ…ngươi gọi ta là gì cơ?” Lão Thần không tin vào lỗ tai của mình trừng
lớn mắt hỏi lại.

“Lão già Thần.” Phạm Linh lạnh nhạt đáp.

“Ngươi…” Lão Thần tức quá là tức. Từ trước tới nay có ai dám gọi gã là lão già
cơ chứ. Thế mà thằng nhóc con này dám…

“Vậy lão già ông có định nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra với tôi hay
không?” Phạm Linh không để ý lão Thần này mà nói ra nghi hoặc của mình.

Lão Thần trừng mắt nhìn Phạm Linh. Cuối cùng lão cũng chịu thua thu hồi ánh
mắt, đáp “Đây là không gian ta tạo ra. Ngươi được ta đưa đến đây để tham gia
hội nghị các vị thần.”

“Hội nghị các vị thần?”

“Đúng. Đây là lễ hội dành cho các vị thần và các ứng cử viên của họ.” Lão Thần
nhắm mắt nói “Cứ mỗi mười thiên nguyên lịch, tính theo thời gian của các ngươi
là mười tỉ tỉ năm, vua của các vị thần sẽ đứng ra tổ chức một lễ hội. Trong lễ
hội này sẽ gồm hai phần: Thần chiến và Nhân chiến.”

Lão Thần nhấp một ngụm trà rồi nói tiếp “Thần chiến là trận tranh đấu giữa các
vị thần còn Nhân chiến là trận tranh đấu giữa các ứng cử viên. Kết thúc của
hai phần Thần chiến và Nhân chiến sẽ chọn ra năm người đạt thứ hạng cao nhất
của mỗi phần để trao giải. Năm vị thần xếp hạng đầu sẽ được vua của các vị
thần ban cho một sức mạnh cùng chức vị mới cao hơn hẳn các thần còn lại, và
năm người ứng cử viên xếp hạng cao nhất sẽ được thay thế vào năm vị trí của
các vị thần đó. Đó là giải thưởng.” Nói xong lão Thần nhìn Phạm Linh “Ngươi là
ứng cử viên ta chọn.”

Phạm Linh rung động hồi lâu. Là người của thế kỷ hai mươi mốt, hắn từ trước
tới nay không hề tin vào mấy chuyện thần ma quỷ quái, dù có lên mạng đọc mấy
truyện viết về nội dung như vậy cũng chỉ là giải trí mà thôi. Thế nhưng bây
giờ có người lại nói Thần thực sự tồn tại và hắn có cơ hội được làm Thần.

Tâm trạng của Phạm Linh hiện giờ rất phức tập. Lý trí nói với hắn tất cả chỉ
là viển vông nhưng sâu trong tiềm thức bản năng lại mách bảo hãy tin vào những
gì nghe được.

Lão Thần ngồi nhâm nhi ly trà quan sát phản ứng của Phạm Linh. Lão biết hắn
cần có chút thời gian tiếp nhận mấy chuyện này.

Hồi lâu, Phạm Linh ngẩng đầu lên. Trong đôi mắt hoàn toàn thanh tịnh cùng lạnh
nhạt “Tôi cần phải làm gì?”

Lão Thần gật đầu tán thưởng, thông suốt rất nhanh. Rất tốt. Lão đặt ly trà
xuống “Trước tiên ngươi cần đạt được sức mạnh để chiến đấu với các ứng cử viên
khác giống như ngươi.”

Phạm Linh gật đầu.

Lão Thần nói tiếp “Mỗi vị thần đều sẽ có cách riêng đào tạo ứng cử viên của
họ. Mà cách của ta là hệ thống trải nghiệm.”

“Cái gì cơ?” Phạm Linh không nghe rõ.

“Hệ thống trải nghiệm.” Lão Thần cười đáp lại.

“Hệ thống trải nghiệm?”

“Đúng. Hệ thống trải nghiệm.”

“Nó là cái thứ quái gì?”


Hệ Thống Trải Nghiệm - Chương #1