Vi : Hung Danh Lan Xa . Chương V : Duyệt Binh .


Người đăng: KenShinX

Giả chết đủ chưa, đủ rồi thì đứng dậy cho ta, trong vòng năm phút
phải đẩy đủ tập hợp, nếu không giết chết bất luận tội.

Thu hồi uy áp, lý trung nhìn các binh sĩ một lượt, sau đó hô to
nói, nói đến năm chữ giết chết bất luận tội thì hắn cố ý thả ra
một chút sát khí, khiến cho các binh sĩ lại đổ mồ hôi lạnh một
phen.

Xào xạt ...xôn xao ...

Năm phút sau ...

Tất cả mọi binh lính từ hỏa đầu quân, đến lính giữ ngựa, từ sĩ
quan cao cấp đến thấp nhất đều đến đầy đủ, dám không đến ư, dù
không biết người trẻ tuổi này là ai, nhưng không thấy cái uy áp lúc
nãy sao, nếu hắn lại đến ha ba lượt, mạng nhỏ của mình chắc chắn
sẽ không giữ được, vì vậy vì mạng sống tất cả mọi binh lính đều
bằng tốc độ nhanh nhất chạy đến, bọn hắn chỉ hận tại sao mụ mụ
lại không sinh thêm cho hắn hai cái chân nữa.

Bẩm tướng quân, tất cả binh sĩ đã tụ tập đầy đủ ...

Lúc này một trung niên có vẻ như là thống lĩnh ở đây đứng ra vô
cùng cung kính nói, cho dù là đầu đất hắn cũng nhận ra lý trung
là tướng quân, người có sát khí gê gớm như vậy nếu không phải
tướng quân có chết hắn cũng không tin, nhưng là hắn không biết đó
là vị tướng quân nào lại trẻ tuổi như vậy thôi.

Lý trung nhìn người này nhẹ giọng nói ra :

ngươi trướng lui xuống đi.

Vị trung niên kia không dám thất lễ dạ một tiếng liền lui về vị trí
.

Lý trung lúc này đưa mắt nhìn về phía mười vạn binh sĩ thầm đánh
giá một phen.

Mười vạn binh sĩ này tuy nói là mười vạn như thật ra chỉ có một
ngàn tinh binh còn lại chín ngàn binh sĩ đều là tân binh, chỉ cần
để ý một chút sẽ thấy, một ngàn người phía trước xếp hàng ngay
ngắn trật tự, tướng mạo uy nghiêm, toàn thân tản mát ra từng cỗ
khí thế đặc trưng mà chỉ có thượng qua chiến trường mới có.

Còn chín ngàn người phía sau xếp hàng lộn xộn, mặt mày tái nhợt
, hết sức khẩn trương, mà mỗi khuôn mặt đều hết sức trẻ tuổi ,
liếc nhìn một cái có thể nhận ra.

Hajz ...

Lý trung thở dài một hơi, hắn thật sự không hiểu kinh kì giao cho
hắn cỗ quân này để làm gì nếu mạo muội mang theo chi quân đội nàng
cùng người man hoang chiến đấu nhất định là toàn diệt.

Thở dài thì thở dài nhưng lý trung không chút lo lắng, bởi vì hắn
có hệ thống ...

Đưa mắt nhìn về phía mười vạn quân lý trung chậm rãi nói ra :

ta biết các ngươi hiện tại rất tò mò thân phận của ta, nên ta xin
tự giới thiệu một chút.

Ta kinh vô thiên, được hoàng thượng thiên ân sắc phong làm bình đông
đại tướng quân, giao cho trọng trách mang theo các ngươi đi dẹp loạn
man hoang ở phía đông.

Hiện tại ta là thống soái của các ngươi, tương lai cũng vậy, và
mãi mãi vẫn vậy.

Nói đến lời cuối cùng khí thế của lý trung bỗng dâng cao, như một
chiến thần hạ phàm.

Lúc này toàn bộ doanh trại đã là một mảnh lạnh ngắt như tờ, bọn
họ thật không ngờ người có cái uy áp kinh khủng kia lại là truyền
kỳ phế vật, không phải nói hắn là phế vật sao, nhưng tại sao hắn
có uy áp kinh khủng như vậy, qúa rung động rồi tất cả mọi binh
lính đều kinh hãi vô cùng.

Lý trung dừng một chút cho các binh sĩ tiêu hóa một chút sau đó
tiếp tục nói :

ở đây tất cả các ngươi đa số là tân binh đều là có chút sợ hãi ,
nhưng nay man hoang lăm le sâm lấn đế quốc ta, các ngươi đã là dân
chúng của nam thiên đế quốc thì phải có trách nhiệm bảo vệ quốc
gia, nếu quốc gia lâm nguy gia đình các ngươi cũng sẽ nguy hại, cha
mẹ bị giết, thê tử bi lăng nhục, nay ta chỉ muốn hỏi các ngươi một
câu, các ngươi có nguyện ý cùng theo ta đánh đuổi man hoang bảo vệ
gia viên hay không, nếu có người không dám, ta lập tức cho các ngươi
trở về.

Nói đến lời cuối cùng khí thế của lý trung bỗng nhiên dâng cao.

Đồng ý ...

Lời nói của lý trung khiến cho một đám nhiệt huyết dâng cao đồng
thanh hô lớn.

Hô to lên các ngươi chưa ăn cơm sao ...

Lý trung tức giận lớn tiếng nói.

Đồng ý. ..

Đồng ý . ..

Đồng ý . . .


Hệ thống tối cường mãnh tướng - Chương #42