V : Phong Vân Chương Iii : Cứu Nguy


Người đăng: marinetuan

Tiểu thư không được.
Trung niên nam tử thấy Kinh Vô Tâm niệm chú ngữ thì vội vàng hét lên
một tiếng kinh hãi bởi vì hắn biết Kinh Vô Tâm là đang niệm cấm chú
ma pháp thiên lôi địa hoàng kiếp, sau khi sử dụng sau sẽ làm cho
người dùng trực tiếp giảm mười năm thọ nguyên.
Kinh Vô Tâm nhìn trung niên nam tử một cái sau đó lập tức niệm chú
ngữ càng nhanh hơn rồi dần dần sắc mặt nàng trở nên càng ngày càng
trắng bệch.
Lúc này chỉ thấy trong vòng năm dặm trên bầu trời dần dần ngưng tụ
một đám mây đen bên trong tỏa ra từng tia lôi quang lập lòe, tỏa ra
từng cơn uy áp.
Rống ...
Thanh sư ma thú cảm nhận được sự uy hiếp nó liên tục đứng đó rống
lên nhưng lại đứng im đó không dám có chút hành động.
Xa xa ...
Lý Trung ngồi trên một tàng cây hắn nhíu chặt hai hàng lông mày nhìn
về đám mây đang tỏa ra từng cơ uy áp kia, hắn biết lúc này người
mỹ nữ kia đang dùng một loại cấm kỵ ma pháp sau khi dùng xong nhất
định sẽ vô cùng nguy hại cho bản thân.
Do dự một lát Lý Trung liền phái Trương Vô Kỵ đi qua, hắn không phải
thích lo bao đồng, nhưng dù gì mấy ngàx nay hắn cũng đã liên tục
chém giết địa giai ma thú, xem như giết thêm một con thu một qủa ma
hạch cũng không sao, vả lại hắn cũng có chuyện muốn nhờ họ.
Kinh Vô Tâm lúc này đã cố gắng hết sức chống đỡ, nhưng vì trung
niên tử hán kia nàng phải kiên trì.
Một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa thôi ...
Kinh Vô Tâm thầm nghĩ.
Nhưng đúng lúc này ...
Trong ánh mắt của Kinh Vô Tâm bỗng nhiên xuất hiện một bóng người sau
đó bóng người này chỉ xẹt qua kế bên Thanh sư ma thú một giây sau đó
thân thể Thanh sư ma thú liền ầm ầm sụp đổ.
Không sai bóng người này không phải ai khác chính là Trương Vô Kỵ ,
hắn đã là hoàng giai ngũ cấp, lại thêm càn khôn đại na di tăng công
gấp mười lần, lúc này Thanh sư ma thú lại đang bị lôi địa hoàng
kiếp hấp dẫn, nên tất nhiên Trương Vô Kỵ hoàn toàn có thể một chiêu
miểu sát nó.
Kinh Vô Tâm sửng sốt một chút liền thu hồi lôi địa hoàng kiếp lại ,
đúng lúc này một cơn mệt mỏi đánh úp lại khiến nàng từ trên bầu
trời rơi xuống, nhưng rất may trung niên tráng hán ở bên dưới kịp
thời đỡ lấy sau đó nhét ít viên đan dược vào miệng nàng rồi nhìn
sang Trương Vô Kỵ nói : cảm ơn công tử cứu giúp không biết qúy danh ,
tại hạ sau này sẽ tận lực báo đáp, trung niên nam tử nhìn Trương Vô
Kỵ trong giọng nói tràn đầy cảm kích.
Muốn cảm ơn, cảm ơn chủ nhân nhà ta đi . Trương Vô Kỵ đáp một đại
mãnh tướng sở hữu 2000 trí lực như hắn hiển nhiên không phải là khôi
lỗi.
La Lâm khó hiểu nhưng rất nhanh hắn liền thấy được một thiếu niên
hết sức tuấn tú mỉm cười từ từ bước tới, vừa thấy thiếu niên
này La Lâm và Kinh Vô Tâm bên cạnh hắn đều sắc mặt đại biến, Nhưng
rất nhanh cả hai đều bình phục như cũ.
Cảm tạ ơn cứu mạng của hoàng công tử . Thấy Lý Trung tới trước mặt
mình La Lâm vừa định nói hoàng gì đó nhưng rất nhanh liền sửa lại
đến nỗi Lý Trung cũng không nghe được.
Thấy la lâm hỏi mình Lý Trung liền đáp :
Ồh
...tiện tay ...tiện tay ...
Cảm ơn thì không cần nhưng các hạ có thể cho ta biết ở đây là nơi
nào không . Lý Trung mỉm cười nói bằng một giọng thư sinh đúng kiểu
, chính hắn cũng không khỏi khâm phục mình, hắn đang dùng đúng là
kiểu nói chuyện của kinh vô thiên đó mà.
yaaaa ...
Nơi này là phía bắc của ma thú sâm lâm đi về phía gần giáp với ma
pháp học viện . La lâm ho khan một tiếng sau đó cười đáp.
nga . ..
Cảm ơn ...
Lý Trung nga một tiếng nói lời cảm ơn sau đó liền quay người muốn
rời đi.
Hả ...
La lâm ngẩn người nhưng hắn chưa kịp nói gì thì bỗng nhiên từ phía
sau một âm thanh truyền tới làm hắn kinh hãi không thôi :
Ma hạch, ma hạch đâu rồi ..
Ngươi nhất định là ngươi ...
Chỉ thấy lúc này Lâm Chấn đang đứng bên cạnh xác của thanh sư ma thú
đào lấy đầu nó móc ra ma hạch nhưng rất nhanh phát hiện bên trong
hoàn toàn không có gì cả, lại nhìn về phía Lý Trung và La Lâm đang
nói chuyện vui vẻ, bên cạnh Kinh Vô Tâm lại nhìn về phía Lý Trung
ánh mắt đầy tò mò, điều này làm hắn không khỏi căm tức, lúc nãy
hắn làm ra một hành động đầy ngu ngốc khiến đến bây giờ vẫn bực
bội, bây giờ địa cấp ma hạch cũng không thến nên hắn liền mất hết
lí trí tìm Lý Trung phiền toái ...


Hệ thống tối cường mãnh tướng - Chương #23