Đi Xem Trận Đấu Của Nguyệt Nga


Người đăng: bihieu22@

Chương70: Đi xem trận đấu của Nguyệt Nga.

Tác: “ Trương Minh Hiếu “.

Sáng hôm sau, Tiểu Minh thức dậy vệ sinh thân thể liền nhanh chóng tiến tới
phòng Nguyệt Nga, Khi đi tới Tiểu Minh thấy Luyến Ái Tình đang quét dọn nhà
cửa, nàng nhưng thấy hắn liền chào tôn kính : “ chào cậu chủ, chúc cậu chủ
một buổi sáng tốt lành.”

Tiểu Minh chào nói : “ Chào ngươi “. Rồi hắn lại chạy đi tới hướng phòng
Nguyệt Nga. Bước tới cánh cửa, hắn gõ cửa. Ít lâu sau, Tiểu Minh không thấy
phản ứng một chút gì, hắn mở cửa ra với tâm trạng lo lắng. Cánh cửa dần dần mở
ra, Tiểu Minh nhìn trước mắt không thấy ai, liền nhìn xung quanh căn phòng
cũng không thấy ai. Hắn liền tiến vào, nhìn lại một lần nữa cũng không thấy
ai. Khi hắn bước vào, một mùi hương thơm, dịu, nhẹ nhàng tràng vào mũi hắn.
Hắn liền đi tới phía giường kia, vì hắn nghĩ nàng vẫn còn đang ngủ . Hắn tiến
tới chiếc giường, mở tấm màng ra, nhìn vào cũng không thấy nàng. Hắn liền
nghĩ: “ mới sáng sớm nàng có thể đi đâu ? “.

Hắn suy nghĩ và suy nghĩ hắn rồi một ta tưởng loé lên trong đầu hắn. Hắn liền
bước ra khỏi phòng Nguyệt Nga, hắn loanh quanh tìm tòi Luyến Ái Tình. Một hồi
sau, hắn đang đi thì thấy Luyến Ái Tình, hắn liền vội vã chạy đến gần nàng ấy
nói : “ này, ngươi có biết Bạch Nguyệt Nga nàng ta ở đâu không ?”.

Luyến Ái Tình suy nghĩ liền nói: “ Ta không biết, nhưng hôm qua lúc ta đi
ngang phòng nàng ta. Ta nghe nàng ta nói : “ ngày mai là trận đấu của ta, có
nên nói cho chàng biết không ?. Nàng nói vậy đó “.

Tiểu Minh vội vã cảm ơn. Hắn liền nhanh chóng bước ra khỏi căn biệt thự của
hắn. Hắn liền tiến tới nơi mà Nguyệt Nga cùng lớp S của nàng ta đang chiến đấu
qua nhiều thông tin hắn đi đường hỏi.

Sau nhiều phút, hắn cũng đã tới nơi thi đấu. Gắn từ ngoài nhìn vào trong thì
thấy các khán giả đông nghẹt, không dư một cm, hắn lúc này tâm trạng có chút
đầy ngưỡng mộ hai lớp S . Hắn tiến tới phía bán vé, mua vé xong hắn liền đi
tới chỗ của mình có ghi trên vé. Nơi hắn ngồi là một chỗ cách võ đài 8m, hắn
ngồi dày cuối cùng. Hắn quan sát hai đội, hắn thấy tất cả người thi đấu lớp S
đều là nữ nhân, còn một điều nữa bọn họ từ hồn tôn tới hồn tông. Hắn thầm nghĩ
: “ kiểu này thì lớp ta thua rồi “. Hắn nghĩ vậy bởi vì hắn tính tới trường
hợp thi đấu đơn từng người từng người một lên để thi đấu. Đội hắn toàn là đại
hồn sư làm sao đầu với hồn tôn, hồn tông ?. Hắn có thể thắng khi thi đấu đội
đến lúc đó gắn và Manh Manh cân hết còn được.

Lúc này đột nhiên cả khán đài reo lên: “ Kim Tuyến Anh cố lên, cố lên, chúng
ta ủng hộ ngươi “.

Tiểu Minh nhìn xuống võ đài đoán ai là Kim Tuyến Anh. Hắn đoán nữ nhân xinh
đẹp kia chắc chắn là Kim Tuyến Anh. Còn nữ nhân bình thường kia là người còn
lại.

Kim Tuyến Anh ngạo nghễ đứng trên võ đài cười nói: “ha ha, ngươi nên chịu thua
đi Liên Hoa Đài”.

Liên Hoa Đài tức giận nói : “ ngươi chỉ có đẹp thôi chứ có gì hơn ta mà cười
?”.

Kim Tuyến Anh nói : “ Ngươi thấy người thích ta có nhiều không ? “.

Liên Hoa Đài tức giận, xuất võ hồn ra và hồn hoàn rồi nói: “ hãy xem ta đánh
bại ngươi đây”. Lúc này, võ hồn của nàng triệu hồi ra là võ hồn loại thú tên
là “Kình Mã Sa”. Nàng lúc này, đột nhiên thân hình mọc ra một cái đuôi cá, đôi
chân như chân ngựa, trên đỉnh đầu có một cái sừng. Hồn hoàn của nàng có bốn
cái vàng vàng vàng vàng.

Kim Tuyến Anh nói : “ ngươi đã động thủ rồi vậy thì tới ta ! Xem ta đây !”.
Nàng xuất võ hồn và hồn hoàn của mình ra. Võ hồn của nàng cũng thuộc loại hồn
thú tên là : Miêu Ngư “. Trên đầu nàng xuất hiện ra hai cái tai mèo, phía
chân thì biến thành đuôi cá. Hồn hoàn của nàng là vàng vàng vàng tím. Nàng
cười nói : “ ha ha ngươi đúng là đồ quái vật, không giống như ta, đẹp cánh
người mê !”,

Liên Hoa Đài nổi giận liền hô to : “ Kìn lực ngư “.

Kim Tuyến Anh nói : “ khoang, khoang, chúng ta hãy đổi nơi này thành nước đi
, dù sao hai bên đều có lợi.

Liên Hoa Đài suy nghĩ một hồi nguôi cơn giận nói : ta đồng ý “.

Vị trọng tài nói : “ Các ngươi đã nói vậy thì ta liền biến nơi này trên võ đài
thành nước”. Vụ trọng tài lấy ra một viên ngọc xanh thẩm, nhẩm trong miệng gì
đó, một hồi sau, viên Ngọc xanh biết đó tự nhiên từ bên trong tuông trào ra
nước và ùa vào võ đài, không bị trôi ra ngoài võ đài.

Tiểu Minh bất ngờ nghĩ : “ ở thế giới này cũng có pháp khí hay đồ vật gì đó
nữa à! Cái này ta mới biết nha !”.

Sau khi viên Ngọc đó dừng lại, hai người nữ nhân đồng thanh nói : “ Cảm ơn
trọng tài “.

Cả hai người bắt đầu đánh nhau, Kim Tuyến Anh lướt đi trên nước rất là nhanh ,
nàng tiến tới Liên Hoa Đài dùng tay mèo của mình quào, xé vào da thịt của
Liên Hoa Đài.

Liên Hoa Đài như không cảm thấy cái gì, liền dùng hai chân trước đạp thật mạnh
vào cái thân của Kim Tuyến Anh làm nàng ta lùi lại, khi nàng ta lùi lại Liên
Hoa Đài liền dùng đuôi của mình bắn những giọt nước vào Kim Tuyến Anh. Những
giọt nước như kim loại nặng xuyên thủng qua người của Kim Tuyến Anh.

Kim Tuyến Anh thất thanh là lên : “ A !!!!!”. Nàng ta liền mặc kệ đau đớn nhảy
về phía Liên Hoa Đài dùng hai cái tay mèo quào liên tục vào Liên Hoa Đài khiến
nàng ta không xác định được phương hướng. Tiếp đó nàng ta cũng lấy cái đuôi
của mình quay nước thành một vòng tròn, rồi một lúc sau, nàng ta nâng khối
nước đó lên bắn thẳng vào Liên Hoa Đài khiến nàng ta lùi lại và phung nhiều
máu ra.

Liên Hoa Đài, kiên trì đứng vững dùng đôi chân trước dẫn thật mạnh xuống nước
, dùng cái đuôi đằng sau bất nước thành một đường thẳng qua chân hướng tới Kim
Tuyến Anh . Nàng ta liền nhanh chóng dùng đuôi hất nước lên tại thành một cái
tường bằng nước và nhanh nhẹn mùi về sau. Không lau sau cái tường nước của
nàng bị xuyên qua, những giọt nước còn một ít từ chiêu thức hồi nãy liền còn
vài cái. Khi những hạt nước đó rơi xuống nước nước bắt đầu dăng lên như nhiều
cục đá liên tục thảy xuống đất.

Kim Tuyến Anh nhìn thấy sơ hỡ liền dùng sự nhanh nhẹn của mình tiến tới phía
sau Liên Hoa Đài dùng móng vuốt của mình cào thật mạnh vào cái đuôi cá khiến
nó văng ra máu.

Nàng Liên Hoa Đài la lên bắt đầu tra ngã xuống đất. Nàng ta cố gắng đứng dậy
nhưng không được vẫn là không được. Sau nhiều giây đến giây thứ 10 nàng ta vẫn
không đứng lên vị trọng tài tuyên bố : “ Kim Tuyến Anh chiến thắng”.

Lúc này trên võ đài, Liên Hoa Đài gào khóc dùng nắm đấm đập mặt đất liên tục,
lúc này đã bị thu hồi nước nàng gào thét: “ Tại sao ? Tại sao? Ta đã cố gắng
tu hành mà bây giờ là thua ? Tại sao ? Tại sao !!!”.

Kim Tuyến Anh bước tới gần an ủi nói : “ ngươi đừng buồn, ta thấy ngươi rất là
mạnh chút là ngươi không được may mắn mà thôi!”.

Liên Hoa Đài gào khóc nói : “ Ngươi biết cái gì mà nói chứ! Một người như
người từ nhỏ đã sống trong sung xướng thì biết cái gì gọi là nổ lực phấn đấu
như ta chứ .!”.

Kim Tuyến Anh tát thật mạnh vào Liên Hoa Đài nói : “ Ta đã quá coi trọng ngươi
, còn về việc ta không biết phấn đấu nổ lực sao ? Ngươi lầm rồi, ta không phấn
đấu nổ lực ta làm sao được ngồi vào lớp S này ! Từ nhỏ đã được sung sướng ư ?
Sao ta trên võ đài bị ngươi làm cho cực kỳ đau đớn tại sao ta không bỏ cuộc
nhận thua ?. Ta đã sai khi quyết định ta và ngươi sẽ làm bằng hữu sau này !”.

Liên Hoa Đài ngẩn mặt ra, nàng khóc lóc nói : “ ta ta xin lỗi, là vì ta suy
nghĩ quá nông cạn!”.

Kim Tuyến Anh quay lưng lại và đi đến hướng lớp mình S 1 rồi nói : “ Sau này
ngươi suy nghĩ hết nông cạn liền cùng ta làm bằng hữu “.

Vị trọng tài thấy chuyện đã kết, liền nói : “ Xin mời các vị mời người tiếp
theo lên võ đài !”.

Lúc này, Tiểu Minh và các khán giả đang rất phấn khởi đợi trận tiếp theo . Mọi
người liền nhìn về hướng khán đài mong chờ trận đấu tiếp theo.

Một vài phút sau, Bạch Nguyệt Nga của lớp S1 và Lý Anh Đào lớp S2 bước lên võ
đài. Vị trọng tài nói : “ các ngươi đã đủ vậy thì trận đầu bắt đầu!

Bạch Nguyêt Nga xuất võ hồn của mình và hồn hoàn của mình. Nàng có võ hồn là
Xà Vương, thân hình nàng bây giờ có đuôi rắn, nhưng phần trên thì đẹp thêm.
Hồn hoàn của nàng là, vàng vàng tím”.

Lý Anh Đào xuất võ hồn của mình và hồn hoàn của mình. Nàng có võ hồn là Kê
Thất Sắc. Nàng lúc này, xuất hiện đằng sau cái đuôi có bảy màu sắc, hai cánh
tay của nàng như trở thành mũi khoang. Hồn hoàn của nàng là vàng, vàng ,
vàng”.

Lý Anh Đài nói : “ này nhóc con, ngươi nên nhận thua đi, dù sao ta có nhiều
năm thực chiến hơn ngươi, vẫn là ngươi nên chịu thua !”. Nàng nói vật vì bây
giờ nàng hai mươi tuổi

Bạch Nguyệt Nga suy nghĩ . Nhưng suy nghĩ ra sao thì nàng cũng phải chiến đấu.

Tiểu Minh từ phía khán đài là lên : “ Nguyệt Nga nàng cứ đánh đi, để ta xem
nàng tiến bộ ra sao ?”.

Bạch Nguyệt Nga nghe được giọng nói của người mình yêu liền quyết tâm phải thể
hiện tốt, còn thắng hay thua thì nàng cũng một chút quan tâm!.

Nàng liền nói : “ Vị tỷ đây, ta không thể nhận thua được ! Xin tỷ hiểu cho”.

Lý Anh Đào nói : “ Thôi được, vậy thì ta xuất chiêu”.

Lý Anh Đào đột nhiên lao tới, dùng tay của mình bổ liên tục vào Nguyệt Nga.

Nguyệt Nga nhờ sự dẻo dai của mình gần như tránh né được, mốt lúc sau sức bền
của nàng giảm xuống khiến cho nàng tránh lại vàng không được, nàng liền phung
độc ra để lùi lại nhưng không được. Lý Anh Đào mặc kệ độc cứ tiếp tục công
kích.

Nguyệt Nga hoảng loạng không biết làm gì, bây giờ nàng chỉ biết bé . Từng cái
bổ xém chúng tùng nơi yếu nhất nguy hiểm nhất của nàng. Lúc này, tim nàng đập
thình thịch thình thịch liên tục, nàng lo sợ, run người. Đột nhiên nàng cảm
nhận mình bị mất lý trí. Nàng đột nhiên từng ngón tay của mình ép sát lại, tay
kia cầm dao gâm. Nàng dùng dai gân đỡ cú bổ từ bàn tay Lý Anh Đào.

Lý Anh Đào lùi lại vì nàng thấy bàn tay nhọn gần như chạm đến cổ nàng. Nàng
cảm giác đau ngay cổ, nàng thử sờ nhẹ thấy trên ngón tay mình một ít máu. Nàng
nghĩ : “ Rõ ràng là ta đã tránh !”,

Bạch Nguyệt Nga cứ liên tục dùng đòn sát thủ tấn công Lý Anh Đào. Mọi đòn đánh
chính xác 100% . Lý Anh Đài bé, nhưng cũng bị dính đòn. Nàng liền nói : “ ta
nhận thua, ta nhận thua !”. Nàng cảm thấy tính mạng của nàng đang bị đe dọa
rất lớn, chắc chắn sẽ phải chết.

Vị trọng tài nói ; “ Bạch Nguyệt Nga chiến thắng”. Đột nhiên Bạch Nguyệt Nga
phóng dao găm tới Lý Ánh Đào.

Tiểu Minh nhanh chóng tốc hành ngăn chắn lại dao găm đó và hắn phóng tới Bạch
Nguyệt Nga đằng sau đánh ngất nàng.

Mọi người không để ta lắm, liên tục chúc mừng.

Vị trọng tài nói : “ Lớp S1 được lọt vào vòng trong”.


Hệ Thống Thánh Lười - Chương #70