Người đăng: bihieu22@
Chương62: 7 người tham gia trận đấu chào mừng năm học mới và đăng ký nhập học
cho Vũ Mi và Tiểu Bạch
Tác: Trương Minh Hiếu
Sáng hôm sau, tại trung tâm trường học hội trường. Các chúng nữ và Tiểu Minh
tập chung rất đông đúc tấp nập. Họ đang chờ câu nói:” năm học mới sẽ bắt đầu”.
Bỗng Tuyết Nhi bước ra phía ngoài kia nói:” Như các ngươi đã biết ta là hiệu
trưởng trường này, hôm nay ta có lời muốn nói.
Điều đầu tiên: Ta chút các ngươi vui vẻ, hạnh phúc trong năm học mới này.
- Điều thứ hai: Ta mong các ngươi sẽ cố gắng tu luyện, nổ lực cho trường ta
rạng danh và các ngươi không được khinh bỉ các lớp yếu”.
- Điều thứ ba: “ Ngày mai các lớp cấp hai và cấp một sẽ đấu trận đấu thứ
hai”.
Các chúng nữ hô to nói:” luật sẽ là như thế nào ?”.
Tuyết Nhi nói:” rất đơn giản, các ngươi mỗi lớp cử bảy người đại diện đấu với
nhau”.
“ Phần thưởng rất là giá trị nha! lớp nào thắng sẽ thăng lên làm lớp S+”.
Các chúng nữ ồ ạt giọng nào giọng nấy nói:” ta phải giành chiến thắng, phần
thưởng này quá hấp dẫn! Lớp S+ có gì ?”.
Tuyết Nhi nói:” Các ngươi im lặng, ta còn chưa nói hết !. Lớp nào có biểu hiện
tốt liền được thăng lớp S trong một tháng. Nếu các ngươi qua kiểm tra thì các
ngươi được ở lại dĩ nhiên ai không qua liền kiểm tra lại thực lực và xếp lớp
lại từ đầu. Và mỗi tháng sẽ có một kỳ kiểm tra để quyết định các ngươi được
thăng cấp hay giảm cấp lớp học. Vì vậy các ngươi hãy đoàn kết mà giúp đỡ lẫn
nhau. Các ngươi đã hiểu chưa ?”.
Các chúng nữ :” vâng, chúng học nữ đã hiểu”.
Tuyết Nhi nói:” nếu đã hiểu hết rồi, thì ta xin tuyên bố năm học mới chính
thức bắt đầu”.
Các chúng nữ vui mừng la hét:” oh yeah, hú hú chúng ta vui quá, hú hú quẩy đi
!!! “.
Khoảng vài phút sau, các chúng nữ ngày càng ít dần tại hội trường này. Tiểu
Minh cũng bắt đầu đi ra ngoài liền gặp Manh Manh, Tiểu Minh phấn khởi nói:”
Manh Manh ngươi được xếp ở lớp mấy ?”.
Manh Manh nói:” muội được xếp vào lớp C”.
Tiểu Minh nghi ngờ hỏi:” Sao lại như thế ?”.
Manh Manh nói:” sao lại như thế là sao, muội làm theo lời ca nói mà. Ca bảo
muội truyền một ít hồn lực của muội vào quả cầu đó thôi. Muội vâng lời ca mà.
Ca khen với xoa đầu muội đi! Muội nghe lời ca đó nha!”.
Tiểu Minh thở dài nói:” vậy cũng được, muội được học chung với ca, nhưng muội
nhớ lần sau liền truyền 1/4 hồn lực của mình nha!”.
Manh Manh vui vẻ nói:” Yeah ! Ta được học chung với ca rồi, muội vui quá, ca
xoa đầu thưởng muội đi. Muội nghe lời huynh mà, muội ngoan chưa”.
Tiểu Minh miễn cưỡng xoa đầu Manh Manh nói:” muội nghe lời ta lắm, rất ngoan ,
nhưng muội đừng có nghe lời ta quá chứ”.
Manh Manh nói:” thế muội phải làm gì?”.
Tiểu Minh nói:” Muội phải biết động não suy nghĩ”.
Manh Manh nói:” thế động não suy nghĩ là sao? Huynh giải thích cho muội đi ,
muội không hiểu”.
Tiểu Minh che mặt vì xấu hổ bởi có muội muội ngốc này. Tiểu Minh nói: “ cái
này muội tự suy nghĩ là được”.
Manh Manh bắt đầu suy nghĩ một hồi sau nói:” A, thật là nhất đầu quá đi mà ,
muội nhờ huynh giải thích thôi”.
Tiểu Minh thở dài, thất vọng nói:” suy nghĩ là vận dụng sự hoạt động của trí
óc để tìm hiểu và giải quyết vấn đề, từ một số phán đoán và ý nghĩ này đi đến
những phán đoán và ý nghĩ khác mà có để đưa ra kết luận hoặc lời nói.”
Manh Manh giọng điệu lẫn cẫn nói:” cái này cái này dài dòng khó hiểu quà muội
thật sự là nhất đầu quá đi aaaaaaaa”.
Tiểu Minh thở dài nói: ” để ta lấy ví dụ: 1 + 1 = mấy ?”
Manh Manh đắng đo một lúc sau trả lời:” cái này muội không biết”.
Tiểu Minh nói:” thế 2+ 2= bao nhiêu”.
Manh Manh lại trả lời :” cái này muội cũng không”:
Liên tục những câu đố về toán được đưa ra từ Tiểu Minh và những lời đáp lại :”
muội không biết, cái này khó quá muội không biết, cái này muội nhớ chút chút
nhưng bây giờ muội không nhớ “. Được phát ra từ miệng của Manh Manh.
Tiểu Minh tức giận nói:” thế muội biết cái gì! Ta tức lắm rồi đó”.
Manh Manh sợ hãi, một chút mít ướt nói:” muội muội biết 1 triệu con hồn thú +
45 triệu con hồn thú= 46 triệu con hồn thú đúng không ca, hic hic”.
Tiểu Minh bất ngờ nói:” đúng là cái não của muội không dùng đúng chỗ mà, chỉ
dùng để ăn thôi sao ?”.
“ để ta nói:” khi muội suy nghĩ việc gì đó muội liền mất 1-5p hay hơn 30p hoặc
trên để tìm ra kết quả mà muội biết. Muội đã hiểu chưa ?”.
Manh Manh nói:” muội vẫn chưa hiểu lắm”.
Tiểu Minh nói:” Ta giải thích nữa chắc muội trở nên đầm luôn quá. Vẫn là không
nên giải thích nữa bây giờ chúng ta liền về lớp học!”.
Manh Manh nói:” đúng liền về lớp học đi ta nhất đầu quá rồi “.
Tiểu Minh cùng Manh Manh đi với nhau tới lớp học. Bước vào lớp, lúc này cả lớp
đã ngay ngắn ngồi ở đó cô giáo cũng đã vào. Mọi chúng nữ chăm chú nhìn hắn
nói:” kia có phải là tên ở lại lớp được hiệu trưởng trường này cho lên lớp
phải không ?”.
“ Tên đó thật lực còn kém hơn chúng ta nữa ha ha”.
Từng đợt tiếng cười vang lên.
“ ta nghe nói, hắn là người mạnh nhất được đặc cách vào trường chúng ta đấy,
chứ nam nhân ai lại vào đây ?”.
“ tin đó là giả thôi, thật chức hắn là con ông cháu cha đấy ! Như vậy mới được
vào đây đó”.
“ Cũng phải ! Cũng phải !”
“ Bla Bla Bla Bla Bla Bla Bla Bla Bla Bla Bla Bla Bla “.
Vị cô giáo tức giận nói :” Các ngươi im lặng cho ta mau !”.
Một học sinh nữ nói:” đúng là bao che cho tên đó rồi, hắn là gì của hiệu
trưởng trường này ?”.
Vị cô giáo nói với hai người Tiểu Minh và Manh Manh nói:” ở cuối lớp có hai
chỗ cùng nhau các ngươi liền tới đó ngồi”.
Tiểu Minh và Manh Manh liền tới đó ngồi, dõi theo từng bước chân của Tiểu Minh
và Manh Manh là những ánh mắt ngưỡng mộ lẫn khinh bỉ.
Vị cô giáo nói:” quây lại lúc ban đầu, ta xin tự giới thiệu ta là Đàm Liên Hoa
là giáo viên đảm nhận lớp F kém cỏi này.”
Vài vị học nữ tức tối nói:” giáo viên đây thật là ngại mạng”.
Liên Hoa nói:” đây chính là sự thật ta không nói dối, nếu các ngươi bảo các
ngươi không kém cỏi, vậy tại sao ngay từ đầu các ngươi không được chọn qua lớp
B, C, A, S nha! Ta thật không hiểu ?”.
Các học nữ và học nam cuối mặt xuống như buồn bã, còn Tiểu Minh mặc kệ đời ngủ
một giấc liền tăng exp nha, hắn tu luyện là nhờ vào việc ngủ nhiều hay ít nha!
Một tiếng được 1500 exp nha. Còn Manh Manh đang chảy nước miếng như đang nghĩ
tới gì đó miệng lẩm bẩm ngon quá năm măm.
Liên Hoa nói:” Các ngươi buồn sao ? thật là làm ta thất vọng. Các ngươi buồn
có ích gì sao? Sao các ngươi không dành thời gian đó mà tu luyện, phấn đầu nổ
lực. Ngay từ đầu các ngươi sinh ra ai cũng như nhau, nhưng trí não lại khác
nhau, thiên phú, may mắn cũng khác nhưng các ngươi thấy mình dù có tu luyện
bao nhiêu thì cũng không hơn được người ta. Các ngươi suy nghĩ như thế là sai,
hoàn toàn sai, bù lại những yếu tố đó là việc siêng năng, phấn đấu cần cù mà
tu luyện, việc đó sẽ chúng minh qua thời gian rất dài. Vì thế các ngươi cần
phải có tâm nhẫn.”.
“ Các ngươi bây giờ đã hết buồn chưa ?!”. Liên Hoa hô to uy nghiêm nói.
Các học sinh trong lớp hô hào gần như đội quân nam 50 người hô to:” vâng ạ”.
Liên Hoa nói:” Các ngươi có muốn mạnh? Có muốn hơn người khác không ?”.
Các chúng nữ lại hô to như vậy nói:” vâng ạ!”.
Liên Hoa nói:” Thế thì các ngươi bây giờ liền tại đây nổ lực, phấn đầu, nhẫn
bãi tu luyện!!!”,
Các học nữ nói:” Vâng ạ”.
Liên Hoa nói:” Các ngươi hãy tu luyện, ta phải đi xem xét hồ sơ để tuyển chọn
7 người đại diện lớp chúng ta” . Nói xong vị giáo viên đi ra ngoài.
Các học sinh lúc này liền có một ngọn lửa ý chí như đốt cháy tất cả mọi thử
cản trợ. Các học nữ từng người một ngồi tu luyện không gấp mà cũng không nhanh
vì họ học được chữ nhẫn là điều vô cùng quan trọng.
Nữa tiếng sau, Liên Hoa từ ngoài cửa nước vào nói:” tất cả chú ý, ta xem hồ sơ
rồi ai cũng như ai, riêng có Manh Manh là mạnh nhất . Ta chọn Manh Manh còn
lại có ai xung phong không ?.
Manh Manh nghe tên của mình sợ hãi nói:” ta làm gì sai sao cô”.
Liên Hoa nói:” không ! Ta chọn ngươi vào trận đấu chơi thôi, ngươi có cảm thấy
ai mạnh nữa không ?”.
Manh Manh liền không suy nghĩ nói:” ca ta mạnh lắm “. Manh Manh chỉ tay vào
Tiểu Minh.
Vị cô giáo nhìn hướng tay chỉ của Manh Manh liền tức giận đi tới Tiểu Minh.
Tiểu Minh như cảm nhận được sát khí hắn liền tỉnh dậy vào trong thế thủ.
Liên Hoa bất ngờ nói:” Ngươi được chọn “.
Tiểu Minh ngơ nhác nói:” Ta được chọn làm gì ?”.
Liên Hoa nói:” để thi đấu”.
Cả lớp bật cười:” ha ha chọn tên ở lại lớp đó ấy hả, không biết hắn có đánh
đấm gì không”.
Một vị nam nhân nói:” hắn ta mặc dù ta chưa gặp, những ta cảm nhận hắn rất
mạnh”.
Liên Hoa nói:” các ngươi cười cái gì, có ai dám lên nhận dâud không mà cười”.
“ ta “ . Tiếng của vị nam nhân khi nãy nói Tiểu Minh mạnh.
Liên Hoa nhìn theo hướng phát ra a thanh liền nói:” ngươi tên gì ?”.
Hắn nói:” ta tên là Lưu Giang Hiệp cấp 25 đại hồn sư”.
Liên Hoa bất ngờ nói:” ngươi là thiên tài cớ sao lại qua lớp này ?”.
Giang Hiệp nói:” ta chỉ thích những nơi bình thường không xa hoa ?”. Nói xong
hắn tiến lại gần Tiểu Minh đưa tay ra nói:” hảo huynh đệ rất vui vì được gặp
ngươi”.
Tiểu Minh bắt tay nói:” ta cũng vậy”.
Liên Hoa nói:” Còn bốn người nữa các ngươi ai xung phong”. Đợi một lúc không
có ai xung phong Liên Hoa liền nói:” không có ai cung phong vậy ta liền kêu
tên đại. Bốn người đầu đây sẽ gia nhập đổi, Kình Bạch Liên, Trư Bao Bao, Trẩu
An Bình, Quyền Ngọc Minh . Các ngươi sẽ đi thi. Các ngươi không được ý kiến gì
hết. Bây giờ buổi học liền kết thúc, ngày mai lúc 7 h sẽ diễn ra trận chiến
giữa lớp ta và lớp F2 . Các ngươi hãy chuẩn bị thật tốt “.
“ tùng, tùng” Tiếng trống báo hiệu giờ ra về.
Tiểu Minh nhanh chóng tìm một nơi vắng vẻ lấy cánh cổng dịch chuyển về nhà.
Tiểu Minh thấy trước mắt là Vũ Mi và Tiểu Bạch liền kêu:” cách ngươi mau đi
theo ta”. Hắn dẫn các nàng qua phòng hiệu trưởng bằng cánh cổng dịch chuyển.
Tới trước cửa phòng, hắn gõ cửa.
Tuyết Nhi giọng:” mời vào”.
Tiểu Minh cùng các nàng bước vào, Tuyết Nhi nói:” ta xin lỗi ngươi vì không
nói sớm cho ngươi biết sắp tới ngày kiểm tra lên lớp”.
Tiểu Minh nói:” không sao đâu bà, dù sao ta phải đi “.
Tuyết Nhi hỏi:” ngươi dẫn các nàng tới đây làm gì”.
Tiểu Minh nói: đăng ký nhập học cho các nàng”.
Tuyết Nhi nói :”hên còn kịp, ngày mai là ngày cuối cùng kiểm tra rồi đó”.
Vũ Mi đưa ra hồ sơ nói:” đây là hồ sơ của ta “.
Tuyết Nhi nói:” khỏi cần, chúng ta là người nhà hết nên ta tin tưởng hai
ngươi, mai lúc ,7 h có trận đấu giữa lớp 6 những cách người phải kiểm tra vào
giờ đó. Bây giờ cách ngươi về nhà đi, ta bây giờ phải đi chuẩn bị giấy tờ”.
Tiểu Minh nói:” vậy thì chúng ta đi về, chúc bà mạnh khỏe luôn trẻ đẹp”.
Tiểu Minh cùng hai nàng về nhà bằng cổng dịch chuyển với khuôn mặt vui sướng
hạnh phúc và tuyệt vời.