Thả Thính (1)


Người đăng: monstergra4

Sướng quá Tử Nhi ơi, đôi tay muội thật điêu luyện và mềm mại. Ân, xuống phía dưới nữa đi muội, ân đúng rồi chỗ đó đấy mạnh lên, Á ,á sướng quá.

Phúc lúc này thật là sảng khoái, vì được Tử Nhi xoa bóp phần ngực của mình ,
hắn thầm nghĩ:

-‘Không ngờ thành con gái cũng tuyệt thật đấy nhỉ mà từ từ đã để xem khuôn mặt của mình ra sao?’.

Trong lúc Phúc đang soi khuôn mặt của mình thì cánh cửa được mở ra, Phúc nhìn
lại thì thấy đó là Tam ca của mình, quá đột ngột nhưng trên thân của hắn bây
giờ đang khỏa thân vì hồi nãy vừa được Tử Nhi đấm bóp nên sướng quá quên nên
Phúc cũng quên béng mình không mặc đồ? Còn về phần tam ca thì bữa nay không
ngờ công việc xong sớm nên hắn cũng trở về phòng của mình, không ngờ vừa về
thì thấy cảnh trớ trêu này, Phúc cũng biết mọi việc không ổn nên đành phải….:

-Á ,á..á biến….

Chưa nói hết câu thì Phúc bị tam ca của mình bịt miệng lại, hắn nói:

-Xin lỗi cô nương, ta…ta không cố ý, nhưng cô nương là ai vậy? Tại sao lại ở trong phòng của ta thế.

Phúc giả vờ xấu hổ và giận giữ nói :

-Ngươi, người mau ra khỏi phòng để ta mang đồ vào đã.

Biết mình đã thất lễ nên hắn đành lui ra khỏi phòng để Phúc mặc lại đồ của
mình, trong khi thay đồ thì Phúc cắn móng tay nghĩ :

-Làm sao đây, làm sao đây, à đúng rồi.

Tam ca đang đứng ở ngoài chờ thì một cái đầu thò ra nói với hắn :

-Ngươi có thể vào được rồi đó.

Tam ca cũng gật gù đi vào, vừa vào thì hắn sửng người vì cô gái trước mặt ,
quá đẹp quá hoàn mĩ, làm cho thần trí hắn điên đảo mất rồi, con người trước
đây của hắn rất là lạnh nhạt với con gái nhưng tại sao, giờ phút này trái tim
hắn lại co thắt đến thế này hắn thầm nghĩ:

-Chẳng…chẳng lẽ đây là yêu sao? Không ngờ rằng sẽ có một ngày lại có một cô gái làm cho mình rung động đến thế này cơ chứ?.

Thấy khuôn mặt của Tam ca nhìn mình, Phúc bỗng run lên:

-Không lẽ, tam ca định giở trò thú tính với à trời.

Cắn răng của mình, Lâm mở miệng nói trước :

-Chào, cô nương cô là ai? Tại sao lại vào được phòng này? Nói mau sao cô vào được đây.

Phúc nói:

- Muội là Tiểu Lan Lan, muội là muội muội của ca ca Trần Thanh Phúc, hôm
nay muội đến thăm huynh ấy, nhưng huynh ấy bảo có việc bận nên kêu muội ở lại
phòng của huynh ấy, lúc đầu muội cũng có cự tuyệt nhưng huynh ấy bảo không lo
, huynh ấy bảo người cùng phòng của huynh ấy đã đi hết trơn, tối nay không có
ai trở về nên muội, nên muội… mới phóng khoáng như vậy.

Lâm nghe Phúc nói như thế thì lúc đầu khá là nghi ngờ nhưng về sau lại gạt cái
suy nghĩ ấy ra khỏi đầu rồi, hắn nói :

-Nếu là muội muội của Lão Tứ đến thăm thì thôi cũng không sao, muội có thể gọi ta là

Lâm ca là được, còn ta sẽ gọi muội là Lan nhi, có thể không?.

Cắn răng Phúc nói :

-Vâng, thưa Lâm ca ca.

Nghe được Phúc nói như thế thì Lâm xoa đầu của Phúc, hắn cười cười nói:

-Tốt, Lan nhi, muội cứ thoải mái ở đây, đương nhiên ca sẽ không ở đây nên muội cứ yên tâm mà ngủ khỏi lo ai rình mò!.

Nói rồi Lâm mở cửa bước ra khỏi phòng ngủ, Phúc thấy thế thì thở phào một hơi
nhưng bỗng nhiên cánh cửa lại mở ra làm cho hắn lại hết hồn, chỉ thấy Lâm đi
vào nói :

-Chúc muội ngủ ngon.

Sau đó, Lâm mới chính thức đi khỏi, còn Phúc thì lúc nãy xém bị đau tim, hắn
ra khỏi cửa nhìn xác nhận Lâm đã đi mới yên tâm ngồi lên ghế cầm một tách trà
vừa uống vừa nói nói:

-Hệ thống, lấy cho ta 1 bộ quần áo nữ trang đi thêm nội khố nữa để ta mang vào.

Ting

-Tốt, thưa kí chủ gái ngốc xịt.

Nghe hệ thống nói thế thì Phúc phun cả tách trà mới uống ra hắn cười khổ nói:

-Hệ thống đại nhân, làm ơn tha cho ta đi mà đừng nói ta ngốc xịt chứ.

Ting

-Hệ thống không thể không chửi kí chủ được, phải chửi cho kí chủ bớt ngu đi thì tương lai này kí chủ mới làm nên việc được.

Ting

Nhiệm vụ phát động

-Nhiệm vụ tên : Thả thính

-Nội dung nhiệm vụ : Ngày mai hãy mang bộ đồ thật đẹp đi dạo khắp võ trường thả thính

cánh đàn ông, càng nhiều càng tốt.

-Phần thưởng :

+1/4 nam thưởng 1 đạo cụ ngẫu nhiên

+2/4 nam thưởng 2 đạo cụ ngẫu nhiên

+3/4 nam thưởng 3 đạo cụ ngẫu nhiên

+4/4 nam thưởng 4 đạo cụ ngẫu nhiên

-Phạt : Làm gái vĩnh viễn.

Hắc, phải nói hệ thông quá hắc tại sao lại nghĩ ra cái nhiệm vụ củ chuối này
vậy trời, cái này có ích gì cho việc tu luyện vậy hả trời!.

Hắn hỏi :

-Này hệ thống, có phải ngươi nhầm không? Cái nhiệm vụ này có liên quan méo gì tới việc tu luyện đâu vậy hả?.

Ting

-Chậc chậc, kí chủ nhầm rồi, nhầm thiệt rồi, lí do để bổn hệ thống làm vậy là vì kí chủ thôi? Kí chủ quá chú tâm vào việc luyện võ nhưng quên mất một điều rằng tâm trí mình phải thanh tịnh thì mới có thể làm nên việc chứ?

Thực ra vì hệ thống ta gato, ngươi được gái vây quanh nhiều còn bổn hệ thống ta không có người nào nên ta mới cho ngươi cái nhiệm vụ này thôi chứ, hệ thống ý nghĩ.

Nên bổn hệ thống cho cả đám con trai vây quanh kí chủ để kí chủ nhận được sự
quấy nhiễu nhiều lần của mấy thằng dại gái, từ đó kí chủ phải để đầu óc không
quan tâm đến việc quấy nhiễu của người khác, từ đó tâm cảnh của kí chủ mới
được đề cao lên.

Phúc gật gù nói :

-Vậy hả, hệ thống thiệt tốt quá à, biết lo lăng cho ta nhiều như vậy? Hệ thống đại nhân, ngài như một vị tiên nhân có tấm lòng thiện lương biết nghĩ cho con dân vậy.

Nếu hắn biết ý nghĩ thật sự của hệ thống thì không biết hắn sẽ làm gì nguy
hiểm đây.

Sáng hôm sau, Lan ( nói vậy đi cho dễ hiểu) đã thức dậy nàng vào nhà vệ sinh
làm vệ sinh cá nhân sau đó nàng mang bộ đồ mới mua ngày hôm qua vào, nàng
nhìn mình trong gương sau đó nói:

-Hắc hắc ,không ngờ mình cũng đẹp thiệt, chậc chậc cặp ngực hùng vĩ này, cái eo thon này, cái mông này, nếu mà ở trái đất thì không khéo cái hình dạng này sẽ làm thiên hạ đệ nhất mĩ nữ chứ chả chơi.

Nàng cất bước ra khỏi cửa, sau đó nàng bắt đầu làm nhiệm vụ của hệ thống đã
trao cho, nàng đi ra võ trường vì nơi đó có rất nhiều người ,vừa tới nơi thì
nàng bị một đống ánh mắt sắc lang nhìn thẳng vào mình, bỗng nhiên một giọng
nói vang lên :

-Chào mỹ nữ, nàng đang đi đâu vậy, nếu được thì ta mời nàng đi ăn bữa sáng đươc không?

-‘Hừ, định cua ta à, không dễ đâu?’, Lan nghĩ.

-Xin lỗi, tôi đang bận nên không thể đi được xin thứ lỗi’,Sau đó nàng bước đi.

Vừa đi được vài bước thì, cánh tay Lan bị một bàn tay nắm chặt, nàng nhìn
lại thì thấy đó là người đàn ông khi nãy, hắn khuôn mặt đầy dâm tiện nói :

-Hừ, được thiếu gia ta mời mà còn từ chối thì đừng trách ta mạnh tay.

-‘Ngươi bỏ tay ra nếu không ta sẽ….’, Lan giả bộ nói ,nàng biết có người sẽ tới giúp đỡ mình ngay bây giờ.

-‘Ta không bỏ đó ngươi làm gì ta hả?’, tên kia nói.

Vừa dứt lời thì tên kia bị bay ra khỏi sân, hắn vừa định chửi người nào đạp
mình thì khuôn mặt bỗng nhiên co rút lại nói :

- Lâm….lâm thiếu, sao ngài lại ở đây vậy?

Lúc nãy Lâm đang trên đường trở về phòng của mình thì thấy Lan đang bị tên kia
dê xòm nên Lâm mới ra tay, chứ nếu là đứa con gái khác thì hắn cũng chẳng mấy
quan tâm đâu, hắn nói :

-Hừ ,nếu ta không ở đây thì muội muội của ta đã bị ngươi cưỡng bức rồi!.

Tên kia thấy thế thì biến sắc mặt quỳ xuống rồi tự tát mình nói :

-‘Tiểu nhân có mắt như mù, đáng chết, đáng chết’, tên kia tự nói vừa tự tát mình.

-‘Được rồi, cút đi’, Lâm khuôn mặt chán ghét nói.

-‘Vâng, tiểu nhân cút’, sau đó tên kia chạy trối chết ra khỏi võ trường.

Còn phía Lan thì nghĩ rằng :

-Không ngờ, Tam ca của mình dại gái ghê thật, hắc hắc có trò vui rồi đây.

Khuôn mặt của Lan bỗng nhiên nở ra một nụ cười ma quái (Còn tiếp)


Hệ Thống Tập Trung - Chương #16