Săn Tìm Yêu Thú


Người đăng: uy.nguyhiem@

Lại chu kỳ luyện tập cực kỳ dại dột của Lâm Phàm, 2 ngày sau vẫn không thi
triển được thêm một lần Phong kiếm làm hắn rất buồn . Nghĩ kỹ, hắn đột nhiên
nhớ ra mình không biết dùng kiếm, biết đâu cũng chỉ là vài đường chặt chém tự
nghĩ ra . Kiếm nhật dù sắc bén cũng cần kỹ thuật mới có thể chém mọi thứ, còn
nếu không có kỹ năng có sắc bén như dao cạo cũng không phát huy được hết tác
dụng . Nghĩ dại liền làm, đó là phong cách của Lâm Phàm . Hắn cầm vô danh
kiếm đi tập chém cây gỗ trong rừng.
“Phịch .. phịch ... phịch”

Âm thanh kiếm chém vào gỗ cứ vang lên mãi . Một ngày hắn chém cả ngàn kiếm ,
cơ bắp cũng bắt đầu săn chắc lên . Có lẽ là vì điểm thuộc tính tốc độ nhỉnh
hơn, cũng có thể là do cách luyện tập, cơ bắp của hắn lại cứng lên nhưng cơ
thể lại có vẻ hơi nhỏ hơn . Cơ bắp hơi săn chắc, đặc biệt là đùi và cơ tay
sau, nhìn thấy ẩn chứa lực lượng cường đại . Bắt chước theo tư thế chém của
Samurai, Lâm Phàm tập tư thế chém bước về phía trước. Hơi nghiêng người về
phía trước, chân phải đặt trọng tâm, bàn chân trái hơi nhón lên, hai tay
cầm Vô danh kiếm đưa ra sau đầu, hắn chém về phía cây gỗ trước mặt, cứ như
thế mà tập đi tập lại . Vài ngày đầu lưỡi kiếm chỉ đi được một nửa độ rộng
lưỡi kiếm, đến dần dần đạt được 1 lần độ rộng, 2 lần độ rộng rồi đạt đến nửa
thân cây . Chém mãi, chém mãi đến khi hắn chém được 20 cây ngã xuống mới dừng
lại . Hắn không phải thoả mãn mà là do tư thế đã thuần thục, giờ hắn cần tư
thế khác . Nhưng hắn chỉ biết mỗi thế chém đó nên đành phải dừng lại.
“Khoan, bạt kiếm thuật cũng có tư thế chém mà không phải sao?”

Hớn hở kích nhấn Bạt kiếm thuật, Lâm Phàm đứng tấn hạ thấp trọng tâm ,chân
phải đưa lên phía trước, Vô danh kiếm tra vào vỏ đặt ở bên hông trái, hơi
nghiêng trọng tâm về phía trước, Lâm Phàm rút vô danh kiếm chém từ góc dưới
bên trái lên góc trên cao ở bên phải . Hít thở một hơi điều chỉnh nhịp độ .Lâm
Phàm đang ghi nhớ lại động tác, Bạt kiếm thuật khác với các thuật khác, chỉ
cần có MP là thi triển được . Countdown của Bạt kiếm thuật dài tới 24 giờ đồng
hồ . Lại về thế tấn lúc nãy, hắn lại tra kiếm vào vỏ, lại chém.
“Ha .”

“Ha .”

“Ha.”

Ngày qua ngày cứ trôi qua như thế, 2 tháng ròng rã, hắn tập kiếm thuật đủ để
chém ngang bất cứ thứ gì . Nhưng như thế chưa đủ, trong thực chiếm chẳng ai
để hắn xuống tấn hay đứng tư thế điều chỉnh nhịp thở cả . Lâm Phàm cần chiến
đấu, hắn lần đầu tiên khao khát chiến đấu trong cuộc đời hắn . Lao sâu vào
trong rừng, Lâm Phàm tìm kiếm những đối thủ mới, với đầy đủ kích cỡ và cấp
độ

Nhện nhảy Cấp 4

HP :200/200

MP :100/100

Nhện nhảy ? Chém giết.
Nhện độc Cấp 5

HP : 300/300

MP :600/600

Nhện độc ? Cũng chém giết.
U Lang Cấp 8

HP : 100/100

MP :100/100

U Lang ? Chém giế.. ừ, U Lang khá là khó nhằn, chỉ có một chém là chết nhưng
tốc độ và giảo hoạt phải hơn gấp 4 lần Vụ Ẩn Lang . Lâm Phàm chém như luyện
tập không có chút uy hiếp nào với U Lang . U Lang bay nhảy trên cành cây ,
dưới mặt đất, trên mõm đá . Nơi đây, tất cả đều là bệ nhảy của nó . U Lang
di chuyển như một bóng chớp, nó đưa móng vuốt nó lên đùi, lên lưng, lên cổ
Lâm Phàm không biết bao nhiêu lần . May nhờ có Sharingan cùng Huyền vũ trang
bị mới cản bớt sát thương gây ra . Lâm Phàm quay vòng vòng, hắn không nhận
biết được U Lang đang ở đâu, Sharingan cũng chỉ cung cấp được hơi mờ bóng đen
, đủ thấy tốc độ của U Lang như thế nào.
Lần này U Lang lại nhào từ phía sau lưng tới . Có cảm giác bất an Lâm Phàm hơi
nghiêng người chém, chỉ sượt qua bụng U Lang.
-44

Chỉ chém sượt qua mà đi gần sạch 1 / 2 HP của U Lang . U Lang điên cuồng, lần
đầu tiên nó dính đòn trong cuộc sống của nó . Nhân loại kia phải chết . Mắt đỏ
ngầu trong bóng tối, nhìn như một con hung thú sắp vồ mồi . Lâm Phàm biết hắn
đã chọc giận U Lang, không có thời gian than vãn, không có thời gian suy
nghĩ, hắn phải nhanh hơn U Lang mới sống . Lần này hắn chủ động chạy về phía
U Lang, kích hoạt tăng 50% tốc độ chạy, hắn đã nhanh gần bằng U Lang, nếu
so về chạy, hắn vẫn thua U Lang . 196 tốc độ ? Ha ha, chỉ là một con số thôi
, U Lang sinh ra đã chạy, nó sinh ra để chạy . Còn Lâm Phàm ? hắn nâng điểm
tiềm năng mới đạt tới con số kinh người đó . Nhưng không biết sử dụng thì làm
sao ? Ulsan Bolt cũng cần luyện tập mới chạy nhanh hơn nữa là chạy có kỹ thuật
. Lâm Phàm là một học sinh, đi bộ còn hiếm huống chi là chạy bộ . Hắn chỉ đơn
thuần nghiêng người về phía trước chạy, 196 điểm tốc độ hắn vận dụng được 1
nửa liền là hay . May thay lần này U Lang tính giết hắn nên không so đo tốc độ
với hắn, nó lao về phía Lâm Phàm . Hai cái bóng lao vào nhau, ở khoảnh khắc
tích tắc khi gần chạm vào nhau, U Lang ở cao hơn, nó đinh ninh sẽ cắn vào cổ
để kết liễu Lâm Phàm . Lâm Phàm hắn đâu này ? Hắn cuối thấp xuống dưới, hạ
thấp trọng tâm đến mức mất thăng bằng, trong lúc chúi xuống hắn quay người
một vòng chém ngang eo U Lang.
“Phong kiếm”

-500

U Lang ngã xuống, Lâm Phàm cũng chúi đầu đâm vào một tảng đá.
“Thật mẹ nó đau”

Cũng may mắn Lâm Phàm thi triển được Phong kiếm, trong tích tắc định mệnh cảm
nhận được tử vong, hắn tiềm năng bộc phát ra cứu hắn thêm lần nữa . Nhìn lại
hiện trạng của mình

HP : 143/600

MP : 4/200

Thi triển chạy nhanh ngốn của hắn 150MP, Phong kiếm ngốn 40MP . Chạy nhanh
cái kỹ năng này hao tổn còn hơn cả kỹ năng gây sát thương chính của hắn . Thật
ra trong 3 giây, Chạy nhanh đã súc đà cho Lâm Phàm, lúc đó có lẽ hắn đã huy
động động 1 / 4 tốc độ của mình nên Phong kiếm được thi triển ra . Phong kiếm
một phần liền là lướt, mà lướt cần tốc độ . Nói đúng ra Lâm Phàm sẽ thi triển
được phong kiếm với tốc độ của hắn . Tốc độ của hắn ngang ngửa một tên Địa cấp
mà . Nhưng đáng tiếc, ngoại trừ sát thương, HP, MP bị hệ thống cưỡng chế
tăng theo thuộc tính, tốc độ ra đòn, tốc độ di động, thậm chí là hồi phục
cũng do hắn tự thân quyết định . Nếu hắn hít thở không điều thì hồi phục mỗi
giây bị giảm gần phân nửa, thật là độc ác . Giờ Lâm Phàm chỉ số mặc dù cao
nhưng xem ra chỉ có mỗi sát thương là thật, còn lại điều chỉ là con số ảo .
Hắn còn cần tập luyện nhiều lắm . Nhưng lần này đối chiến không phải vô dụng ,
Lâm Phàm nhận ra Chạy nhanh cũng có thể cưỡng chế thi triển Phong kiếm, bất
quá rất là hao phí MP.
Kiểm tra bản hệ thống

“Gây 44 sát thương lên U Lang.
Đòn đánh trúng đích gây 500 sát thương lên U Lang.
Đánh giết cấp 8 U Lang được : 272 kinh nghiệm.

Nhận được Áo choàng nửa đêm.
Đạt được U Lang thịt x2.

Đạt được U lang da lông x1

Đạt được U lang răng nanh x4.”

“Mẹ nó ,đánh hộc máu suýt chết mới được chút xíu kinh nghiệm như thế này ?”
Thật ra Lâm Phàm không biết, U Lang là quái đặc biệt mới tính kinh nghiệm
bằng quái cấp 10, nếu không thì hắn còn chẳng đạt tới 100 kinh nghiệm khen
thưởng nữa.

“Ủa ? Thi thể lại biến mất ?” Lâm phàm đang chửi rủa thì phát hiện U Lang thi
thể đã biến mất.
“Không lẽ là thu hệ thống đạt được đồ ?” Lần trước Hắc Hầu và Cá mặt quỷ đều
không biến mất thi thể, đồng dạng cũng không đạt được đồ . Huyền vũ và U lang
đều biến mất thi thể và nhận được đồ ?

“Xem ra hệ thống cũng bớt công ta không ít” giả thử có thêm con Thánh thú ,
Thánh kỹ Bạt kiếm thuật không bị sửa, Lâm Phàm chém giết được nhưng hệ thống
vẫn để thi thể ở đó thì Lâm Phàm xin dơ tay rút lui . Thánh kỹ nhờ sát thương
lớn mới xuyên qua da thịt Thánh thú, dùng hắn cây kiếm cùn này đi cậy mở
thánh thú thịt ? Xin dừng đùa giỡn . Nói qua nói lại mệt đầu, kiểm tra đồ vật
vẫn là chính đạo.
Áo choàng nửa đêm

+20 tốc độ

+ 20% ẩn mình trong bóng tối

Độ bền 200/200

U lang thịt : U lang quý hiếm yêu thú thịt, ăn vào nghe nói rất ngon.
U lang da lông : Tài liệu may vá, có lẽ sẽ có được chút gì đó thừa hưởng từ U
Lang

U lang răng nanh : Tài liệu rèn đút, dùng để rè đúc.
Với cái thịt thì Lâm Phàm chai rồi, đến thánh thú thịt mà cũng chỉ có dòng ăn
rất ngon phá gia chi tử thì loại cấp thấp yêu thú này hắn không dám mơ cao
sang . Kích mang Áo choàng nửa đêm vào, hắn liền được bao bọc bởi một cái áo
choàng đen nhánh, viền may màu vàng đậm hơi tối màu . Nhìn trong bóng đêm có
lẽ không thấy được người mang áo choàng này mất . Áo choàng nửa đêm lúc nào
che đi tân thủ bộ đồ rác như mướp của Lâm Phàm lại cho hắn một cái vẻ ngoài
rất khốc.
“Oa, thật là đẹp trai, giờ chắc mình cũng so ngang với Tom Cruise được.”

Rất tự kỷ khen bản thân, Lâm Phàm chơi với áo khoác không biết mệt mỏi . Một
hồi sau mới kiềm chế lại được, để ý tới độ bền, ngoại trừ áo choàng ra hắn
chưa từng thấy trang bị nào có độ bền . Huyền vũ trang bị không nói, đến hệ
thống cho con dao nhỏ cũng không có, rách mướp tân thủ bộ đồ cũng không có
biến mất . Hệ thống đúng thật là bí ẩn, chẳng cho hắn một đáng yêu tinh phụ
thể trả lời những yêu cầu của hắn, tất cả đều là tự đi tìm


Hệ Thống Sinh Tồn Giả - Chương #16