Người đăng: ngaythodng
Thiên Thần Học Viện ngoại viện, nội viện, giữa hai bên cách mấy dãy núi, so
với tính bị mật của nội viện thì ngoại viện dù cách mấy ngàn mét ở bên ngoài
cũng có thể trông thấy. Nếu như là người của Minh Kính hồ, kiếm Cơ Lương Bình
hắn khẳng định sẽ không kêu hô to tiếng ở ngoài viện, mà là sẽ trực tiếp xông
vào nội viện, dù sao một tồn tại trên Thần Huyền cách xa mấy ngàn mét cũng có
thể cảm nhận được,, Thiên Thần Học Viện là không có bất cứ ai có thể ngăn trở
bộ pháp.
"Tất cả giải tán đi."
Cơ Lương Bình nói với các đệ tử nội viện, lập tức đi ra bên ngoài viện. Hơn
ngàn tên đệ tử nghị luận lẫn nhau mấy tiếng, vội vàng hóa chim thú tán đi, mà
những trưởng lão thì đuổi vội vàng đi theo bộ pháp của Cơ Lương Bình ra đến
bên ngoài viện. Một đoàn người vừa đặt chân địa bàn ngoại viện thì gặp phải
ngoại viện viện trưởng Nghiêm Thủ Kha ở phía đối diện đang đi đến phía nội
viện. Mọi người một nội, một ngoại, không có gặp nhau gì, thế nhưng trong ấn
tượng của mọi người thì Nghiêm Thủ Kha là một người rất ung dung.
Nhưng hiện tại, đi trên đường cũng có chút kinh hoảng, căn bản không có bộ
dáng nên có của một Thần Huyền cảnh, lại giống như là một người hầu thất bại
thất tha thất thiểu.
Cơ Lương Bình trực tiếp hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"
"Long Thần môn Dương Hi Bỉ tiền bối đến thăm!" Nghiêm Thủ Kha nói xong, mọi
người sợ hãi.
Ánh mắt của Cơ Lương Bình mặc dù không trợn to bằng bọn họ, nhưng lúc này sắc
mặt cũng không được đẹp mắt bao nhiêu. Thiên Thần Học Viện của hắn cùng Huyền
Sắc hồ tứ tinh thế lực Long Thần môn tám gậy tre cũng không liên quan một
chút, làm sao lại có Long Thần môn Trấn Nhạc cảnh đến thăm?
"Người đâu?"
"Viện trưởng đi theo ta." Nghiêm Thủ Kha dùng tay làm dấu mời, bước nhanh dẫn
theo mọi người ra bên ngoài chủ điện ngoại viện, cảm giác kia phảng phất chậm
một bước sẽ bị chém tới hai chân.
Khi đi tới chủ điện ngoại viện, đập vào mi mắt trước tiên là lít nha lít nhịt
ngoại viện đệ tử vây quanh chủ điện ở ngoài mấy trăm mét, kêu loạn, nhưng Cơ
Lương Bình đã không còn tâm xua đuổi bọn họ. Ở phía ngoài, đập vào mi mắt là
những hộ vệ đứng ở bên ngoài chủ điện, mọi người liếc qua thôi cũng biết là
Thần Huyền thượng cảnh —— Cũng chỉ có tứ tinh thế lực khổng lồ có thủ bút lớn
như thế, Thần Huyền thượng cảnh chỉ là sử dụng để làm hộ vệ, tùy tùng.
Lại vào chính điện, nguyên vốn ghế dựa thuộc về Nghiêm Thủ Kha lúc này lại là
một nam nhân trung niên cường tráng đang ngồi ở kia, Cơ Lương Bình cũng
không kịp xem dung mạo của hắn, ngồi ở kia phát ra khí tức tựu để hắn có cảm
giác ngước nhìn lên núi cao.
Nam nhân trung niên là núi, hắn chỉ là người đứng dưới chân núi.
Trong lòng Cơ Lương Bình thầm nghĩ: Người này hẳn là Trấn Nhạc cảnh trưởng lão
Dương Hi Bỉ của Long Thần môn trong truyền thuyết.
"Tiền bối, lão hủ Cơ Lương Bình, không biết tiền bối kiếm lão hủ có chuyện
gì?"
Theo Cơ Lương Bình khom người, Dương Hi Bỉ chậm rãi đứng dậy.
Cười như không cười nhếch miệng nói: "Cơ viện trưởng, ngươi không cần khẩn
trương, ta chuyến này đến, chỉ là muốn hỏi thăm ngươi một người. Bất Hủ tông
tông chủ Ôn Bình, ngươi biết a?"
Nghe thấy câu nói này, Cơ Lương Bình trong lòng hơi hồi hộp một chút, do dự
gật đầu một cái.
Hắn thật ra là không muốn thừa nhận, nhưng đối phương đã tìm được đến đây, vậy
khẳng định là đã điều tra được rõ ràng, người lắc đầu thì cũng không có bất cứ
ý nghĩa gì.
Trông thấy Cơ Lương Bình gật đầu, Dương Hi Bỉ nói tiếp: "Ta nghe nói Bất Hủ
tông tông chủ Ôn Bình kia từng cứu giúp một nữ nhân ở Vân Hải chi đô, còn vì
nàng giết qua Thần Huyền thượng cảnh cường giả. Căn cứ theo tin tức mà người
của ta ở Vân Hải chi đô tìm hiểu ra được, nữ nhân kia sau khi được Ôn Bình
cứu, ngươi liền dẫn nàng đến Thiên Thần Học Viện?"
Cơ Lương Bình vội vàng làm vẻ bất đắc dĩ, nói: "Tiền bối, ngài không nói
chuyện này, lão hủ sắp phải quên. Lúc trước ở Vân Hải chi đô, lão hủ xác thực
từng gặp qua Ôn tông chủ kia, hắn cũng chính là tiện tay cứu một thị nữ bị
người ta bắt nạt mà thôi. Một vị thị nữ, lão hủ thấy nàng đáng thương, cho nên
mới đưa đến học viện tu hành, hi vọng nàng có thể dựa vào cố gắng của mình,
cải biến nhân sinh của bản thân."
"Thị nữ phổ thông?"
"Đúng."
"Mang nàng tới."
"Cái này... Tiền bối chỉ sợ không gặp được. Ngoại viện đệ tử hơn mấy vạn
người, ở bên ngoài tu hành vô số kể, muốn kiếm nàng, chỉ sợ rất khó."
Cơ Lương Bình lập tức lộ ra lúng túng.
"Rất khó?" Dương Hi Bỉ bỗng nhiên đi đến trước mặt Cơ Lương Bình, nhìn khiến
cho đối phương lập tức khom người xuống, giống như cười mà không phải cười
nhìn xem hắn. Khi Cơ Lương Bình ngẩng đầu, toàn bộ phía sau lưng lập tức đều
lạnh, cặp kia mắt truyền tới cảm giác giống như là một con sói đói cực sướng
khi trông thấy con mồi, đang chờ đợi con mồi lộ ra sơ hở cho nó thời cơ lợi
dụng.
Bầu không khí lúc này tựu trở nên có chút quỷ dị.
Chung quanh an tĩnh ngay cả người dám hít thở mạnh cũng không có.
Thật lâu sau, Dương Hi Bỉ lạnh lùng mở miệng, đồng thời dùng cặp mắt mang theo
sát ý quét qua tất cả mọi người ở đây, "Ngươi biên mặc cho ngươi biên, tóm lại
nàng là người mà Long Thần môn ta muốn, nếu như sáng sớm ngày mai không nhìn
thấy nàng, mỗi vượt qua mười hô hấp, lão tử liền giết một cái Thông Huyền
cảnh của Thiên Thần Học Viện ngươi, giết cho đến khi các ngươi ngay cả một tên
Thần Huyền cảnh cũng không có mới thôi. Nhớ cho kỹ, muốn gặp nàng không phải
là ta, mà là người ở phía trên ta, ta sốt ruột chờ là mười hơi giết một người,
người phía trên ta nếu như chờ lâu, Thiên Thần Học Viện liền không có."
Nói xong, Dương Hi Bỉ trực tiếp vỗ vỗ bả vai Cơ Lương Bình, lộ ra một ánh mắt
ý vị thâm trường, sau đó cất bước rời đi.
Hắn không ngốc, như thật chỉ là thị nữ phổ thông, Cơ Lương Bình chỉ sợ đã sớm
sai người mang nàng tới, cho dù là ở bên ngoài học viện, cũng nhất định sẽ
sai người mau chóng kiếm ra.
Hắn tin tưởng, nữ kia nhất định còn ở trong Thiên Thần Học Viện.
Chỉ là Thiên Thần Học Viện này mấy vạn người, hắn khẳng định không thể kiếm ra
hết.
Cơ Lương Bình mới chuẩn bị quay đầu lại nhìn, mặt nghiên qua một bên thì nghe
thấy Dương Hi Bỉ nói với mười mấy tên Thần Huyền thượng cảnh hộ vệ ở bên
ngoài: "Thủ ở nơi này, đến ngày mai khi ta đến, chỉ cho phép Cơ viện trưởng
một người ra vào! Mấy người các ngươi, nghe nói viện này còn có nội viện, lão
tử tựu lười đi, các ngươi đi xem một chút, giữ vững cửa ra vào, ai nếu như
dám trốn, trực tiếp giết."
Khi Dương Hi Bỉ bước đi xa, nội viện trưởng lão, chấp sự sắc mặt càng khó coi.
Ánh mắt mọi người theo đó đều dừng ở trên người Cơ Lương Bình, chỉ trong dăm
ba câu này, Thiên Thần Học Viện thành thịt trên thớt rồi?
Mặc dù cũng là thế lực trong biên chế Bách Tông Liên Minh, nhưng địa vị của tứ
tinh thế lực Long Thần môn lại khác bọn họ. Thế lực như Thiên Thần Học Viện,
nếu để ở một thiên địa rộng lớn hơn thì chẳng đáng là gì, chết một chút người,
Bách Tông Liên Minh căn bản sẽ không quản.
Khó chịu nhất chính là, bọn họ cũng biết, người mà Trấn Nhạc cảnh cường giả
này muốn kiếm chính là Thi Hoa.
Nhưng thái độ của Cơ Lương Bình hiển nhiên là sẽ không giao ra Thi Hoa, nếu
không làm sao sẽ nói dối như thế?
"Viện trưởng, ngài giao Thi Hoa ra đi."
"Đúng a."
Trong lúc nhất thời, tiếng phụ họa nổi lên bốn phía.
Cơ Lương Bình thờ ơ bỏ qua những lời này, sau đó cất bước rời khỏi chủ điện.
Khi hắn rời khỏi, tin tức này bắt đầu điên cuồng lan truyền ở ngoài viện, đệ
tử ngoại viện mặc dù kinh ngạc, nhưng không có kinh hoảng thất thố. Bởi vì
Long Thần môn cường giả muốn giết chính là Thông Huyền cảnh trở lên. Cơ Lương
Bình rất muốn khống chế tin tức ở ngoại viện, nhưng sau khi người của Long
Thần môn đến nội viện công khai tin tức này ra thì đệ tử nội viện lập tức lâm
vào trong sợ hãi, có người tính toán chạy trốn.
Kết quả tự nhiên là bị đánh thành trọng thương ném trở về.
Trong lúc nhất thời, nội viện người người đứng ngồi không yên.