Người đăng: ngaythodng
Thật ra, Vân Hải Thương Lam cũng không tính nói ra chuyện này vào hôm nay.
Thế nhưng hắn lại sợ rằng Ôn Bình tới lúc đó gấp gáp, hắn muốn nói e cũng
không có cơ hội.
"Ôn tông chủ, lão phu có một yêu cầu quá đáng."
Ôn Bình lập tức đánh giá Vân Hải Thương Lam một phen, sau đó trông thấy Vân
Hải Thương Lam bất ngờ ôm quyền khom người với mình.
"Nói."
Hắn ngược lại muốn biết Vân Hải Thương Lam này đang làm trò quỷ gì.
Đóng cả cửa chính lẫn cửa sổ.
Vân Hải Thương Lam gật đầu, nói: "Ôn tông chủ, Vân Hải chi đô thành lập đến
nay đã có hơn năm trăm năm, là Vân Hải gia chúng ta tự mình tạo dựng lên nó,
tuyệt đối là thế lực mạnh nhất trong ba hồ trừ Bất Hủ tông, cũng là thành trì
phồn hoa nhất của ba hồ. Cho nên, lão phu muốn lấy nó gia nhập dưới trướng Bất
Hủ tông.
Nói xong, Vân Hải Thương Lam nhìn chằm chằm Ôn Bình bằng hai con ngươi nghiêm
túc.
Hắn không biết lời nói của bản thân đã đủ chân thành hay chưa. Thế nhưng hắn
biết, bộ dạng hiện tại của hắn đã đủ chân thành.
"Quy hàng?"
Ôn Bình ngẩn ngơ, hắn không nghĩ tới chuyện mà Vân Hải Thương Lam muốn nói lại
là chuyện này.
Vốn còn cho rằng là chuyện Tuyền Qua Đồ.
Trông thấy Ôn Bình hơi không hiểu, Vân Hải Thương Lam tiếp tục mở miệng nói:
"Sau khi quy hàng, Vân Hải chi đô ta có thể dâng lễ mỗi năm 2000... Không, có
thể dâng lễ 3000 viên bạch tinh. Đồng thời, nếu như Ôn tông chủ cần cũng có
thể phân công hơn năm thành quân đội của Vân Hải chi đô ta. Từ nay về sau, Vân
Hải chi đô chính là phụ thuộc của Bất Hủ tông."
Vân Hải Thương Lam hắn có thể nói, không có bất cứ thế lực nào của ba hồ sau
khi lựa chọn phụ thuộc sẽ dâng lễ nhiều bạch tinh như thế.
3000 viên bạch tinh, đây chính là một con số trên trời.
Đồng thời còn nguyện ý nhường ra năm phần quyền chỉ huy quân đội.
Càng là xưa nay chưa từng có.
Làm như thế, tự nhiên cũng vì đại biểu cho thái độ chân thành.
Nhưng sau khi Ôn Bình nghe thấy những lời này thì lại trầm mặc, điều này khiến
cho Vân Hải Thương Lam có chút sốt ruột. Hắn quả thật không sợ Ôn Bình từ
chối, dù sao không phải chuyện gì cũng là một lần rồi thôi, thế nhưng hắn cảm
thấy bàng hoàng khi trông thấy bộ dáng hiện tại của Ôn Bình. Lời gì cũng không
nói, chỉ có đứng ở đó, dường như đang suy tư điều gì.
Thật ra hiện tại Ôn Bình đang ở trong lòng lặng yên hỏi hệ thống: "Hệ thống,
hiện tại Bất Hủ tông có thể thu phụ thuộc sao?"
Không phải hắn rảnh rỗi không có chuyện làm cho nên mới hỏi hệ thống.
Mà hắn sợ tới lúc đáp ứng Vân Hải Thương Lam, hàng năm hưởng thụ dâng lễ 3000
viên bạch tinh, sau cùng hệ thống lại đứng ra nói là không được.
Rất nhanh, hệ thống trả lời, "Trước mắt đẳng cấp danh vọng của tông chủ không
có công năng thu nhận phụ thuộc, thỉnh túc chủ đề cao đăng cấp danh vọng rồi
lại thu nạp phụ thuộc."
"Vậy thì danh vọng phải cấp mấy?" Ôn Bình hỏi.
Hệ thống cho ra đáp án: "Danh vọng cấp bốn trở lên mới có thể thu nạp phụ
thuộc, trước mắt đẳng cấp danh vọng của túc chủ mới cấp hai. Chỗ cần phải chú
ý ở đây chính là, cho dù đạt đến cấp bốn cũng không thể tự ý thu nhận phụ
thuộc, thu nạp phụ thuộc cũng có quy định hết sức nghiêm chỉnh, loại thế lực
như Vân Hải chi đô này thì không có tư cách trở thành phụ thuộc của một siêu
cấp tông môn."
"Không thể? Nhầm lẫn gì không, Vân Hải chi đô phồn hoa như thế, chỉ riêng thu
thuế một năm thôi cũng đã là con số trên trời, hơn nữa thành chủ còn có mấy
tên nửa bước Trấn Nhạc cảnh."
Vân Hải chi đô, có thể nói như thế, tuyệt đối có được tiềm chất trở thành tứ
tinh thế lực.
Ở Thiên Địa hồ, tứ tinh thế lực đã là đỉnh cấp thế lực.
Như thế vẫn chưa đủ tư cách?
"Ánh mắt của túc chủ nên nhìn ra xa một chút, ngươi thành lập là một siêu cấp
tông môn, hơn nữa ngươi cũng không cần phụ thuộc trợ giúp, thu nhận phụ thuộc
chẳng qua chỉ là vẽ vời cho thêm chuyện."
"Hàng năm dâng lễ nhiều bạch tinh như thế, vậy mà còn bảo vẽ vời cho thêm
chuyện?"
Đương nhiên, chất vấn thì chất vấn.
Hệ thống nói cũng không sai.
Ai bảo người ta nắm quy tắc tuyệt đối trong tay kia chứ.
"3000 viên bạch tinh, về sau sợ không đủ để nâng Thính Vũ các lên một cấp...
Túc chủ nhất định phải dành danh nghạch phụ thuộc hạn chế cho Vân Hải chi đô
sao?" Lần này nói xong, hệ thống liền không nói nữa.
Có lẽ do lười nói.
Ôn Bình suy ngẫm, lập tức giật mình hiểu rõ.
Hệ thống nói như thế quả thật có đạo lý, 3000 viên bạch tinh, hiện tại thăng
cấp Thính Vũ các hai lần cũng không đủ.
Về phần quyền điều động quân đội gì đó, hắn không cần.
Hai con điện thủ, cộng thêm một con giao long, đỉnh tiêm thế lực bày ra đó...
Thực sự không được, đóng cửa thả tiểu di, trực tiếp giải quyết hết tất cả mọi
chuyện.
"Ôn tông chủ?"
Đến đây, một tiếng hô lôi Ôn Bình khỏi dòng suy nghĩ.
Người gọi hắn chính là Vân Hải Thương Lam.
Sau khi giật mình hiểu ra, Ôn Bình khẽ lắc đầu, không có biểu lộ dư thừa, lên
tiếng trả lời: "Vân Hải thành chủ, chính ngươi làm thổ hoàng đế không tốt
sao?"
"Ôn tông chủ, có thể dâng thêm bạch tinh. Chuyện này không sao cả..." Vừa nghe
tới đó, Ôn Bình đã bắt đầu khéo léo từ chối, Vân Hải Thương Lam có chút luống
cuống.
"Không phải chuyện bạch tinh."
Nói xong, Ôn Bình tiện tay móc ra hai viên bạch tinh từ trong Tàng giới.
Bởi vì hai con điện thủ ở dưới chân liên tục kêu lên mấy tiếng ê a.
Nghe thấy thanh âm này, hiển nhiên là lại đói bụng.
Sau khi ăn hết Hỏa Linh Tinh thì Ôn Bình chỉ có thể cho ăn bạch tinh.
Ầm!
Ầm!
Sau khi bạch tinh bị ném đến một chỗ vắng, hai con điện thủ chạy đuổi theo như
bay, một ngụm một viên bạch tinh, nhai ở trong miệng giòn tan.
"Điều này..."
Thấy cảnh này, Vân Hải Thương Lam nhất thời nghẹn lời.
Bạch tinh cho sủng vật ăn.
Điều này cũng có hơi quá xa xỉ.
Khó trách nói không phải chuyện bạch tinh.
Ý nghĩ lại tăng thêm 2000 viên bạch tinh lập tức ném ra sau đầu, bắt đầu suy
nghĩ tới thứ có thể khiến cho Ôn Bình động tâm.
Nhưng mới bắt đầu suy nghĩ, Ôn Bình đã không cho hắn cơ hội.
"Vân Hải thành chủ, nếu như có chuyện khác có thể tiếp tục trò chuyện... Còn
như không có, ta muốn đi." Thời gian không đợi người, còn có bốn tấm Tuyền Qua
Đồ chờ được tuyên truyền và đấu giá đây.
"Ôn tông chủ, giữa ngài và Bách Tông Liên Minh có khúc mắc... Khẳng định cần
chúng ta."
"Không cần."
Ôn Bình thuận miệng trả lời một câu, lập tức đứng dậy.
"Đại Quai, Tiểu Quai, đi."
Hai con điện thủ vội vàng hấp tấp bò tới, nhảy lên trên hai vai Ôn Bình.
Bây giờ Vân Hải Thương Lam thật sự không biết nên nói điều gì, hắn thề hắn
chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ bị từ chối triệt để như thế, ngay cả cơ hội
thương lượng cũng không có.
Xem ra, hứa hẹn ân cứu mạng này không thể thực hiện được.
Vân Hải chi đô hắn không lọt mắt Bất Hủ tông.
"Ài."
Nghĩ đến đây, hắn đành phải đắng chát cười một tiếng.
Cho đến nay, chỉ có thế lực của ba hồ tới nịnh bợ Vân Hải chi đô, tư vị nguyện
ý trở thành phụ thuộc lại bị từ chối này quả thật là không dễ chịu.
Có cảm giác nhiệt tình mà bị hờ hững.
"Phải rồi, Vân Hải thành chủ, chỗ ta có một tấm phụ khí Tuyền Qua Đồ, ngươi có
muốn hay không?" Ôn Bình đang muốn đi bỗng nhiên xoay người lại.
Nghe thấy câu nói này, Vân Hải Thương Lam hai má đắng chát lập tức chuyện
thành kinh hỉ.
"Muốn!"
"Muốn!"
Vân Hải Thương Lam vội vàng trả lời.
Thật giống như thứ này lập tức sẽ thoát khỏi tay của mình vậy.
"Vậy ngươi ra cái giá, tấm phụ khí nhất tuyền Tuyền Qua Đồ này liền không cần
mang đi đấu giá." Nói xong, Ôn Bình vội vàng móc ra một tấm kim sắc nhất tuyền
Tuyền Qua Đồ từ trong Tàng giới.
Lúc trông thấy nó, Vân Hải Thương Lam trực tiếp giơ một ngón tay cái!