Lại Đi Vân Hải Chi Đô


Người đăng: ngaythodng

Nếu như ở Vân Hải chi đô có thể xuất hiện mấy cái cường giả Trấn Nhạc cảnh,
nó tuyệt đối có thể bán cái giá trên trời!

Liền xem như dứt bỏ năng lực đặc thù không nói, dù sao trên thế giới này,
Tuyền Qua Đồ chỉ có tác dụng tăng phúc một loại, mà hắn cải tạo Tuyền Qua Đồ
đến nay cũng mới bán mấy tấm mà thôi.

"Đi."

Thu hồi Tuyền Qua Đồ, Ôn Bình lập tức đi ra khỏi Thính Vũ các.

Muốn làm chuyện gì, Ôn Bình thích nói làm liền đi làm.

Hiện tại là giữa trưa, tiêu tốn mấy canh giờ đi tới Vân Hải chi đô, nhất định
có thể giàu to.

Nghĩ đến đây, Ôn Bình vui vẻ.

Giảng đạo lý, hiện tại tam tinh tông môn đánh đến tận cửa, hắn cũng có thể mặt
không đổi sắc, thế nhưng vừa nghĩ đến có thể phát tài, hắn liền không khống
chế nổi chính mình.

Nhất là một lần này, khẳng định đủ ba vạn dặm.

Xong chuyến này coi như có thể thăng cấp năm lá buồm.

"Tông chủ, ăn cơm."

Vừa mới xuống Thính Vũ các, Triệu Tình liền chạy tới.

Ôn Bình khẽ gật đầu, dứt khoát cùng đi ăn mấy miếng, thuận tiện dặn dò một số
chuyện.

Sau khi đi đến phòng bếp, tất cả mọi người vây quanh.

"Đều ngồi đi, ta sẽ rời đi tông môn mấy ngày, Vân trưởng lão, Tần trưởng lão,
mọi người trước hết giao cho các ngươi chiếu cố." Ôn Bình êm tai nói.

Vu Mạch bọn người nhướng mày, khẽ gật đầu.

So với việc này, bọn họ thật ra quan tâm hơn tới những khu tu luyện như Phong
chi cốc.

Vu Mạch hỏi: "Tông chủ, vậy phải đóng Phong chi cốc lại sao?"

Vừa nghe đến phải đóng Phong chi cốc lại, có người biến sắc mặt.

"Tông chủ, ta đây còn có nhiệm vụ đây..."

Nói lời này là Lan Bằng.

Sau khi vào Bất Hủ tôngu, hắn thuận theo tự nhiên đổi giọng gọi Ôn Bình là
tông chủ.

Hắn vận khí không tệ, tiếp nhận một nhiệm vụ tìm kiếm thí luyện thứ ba trong
Phong chi cốc, không cần thanh toán bạch tinh có thể tiến vào Phong chi cốc,
ban thưởng là bạch tinh.

Thế nhưng thời hạn là bảy ngày, bây giờ đã qua ba ngày.

Cho nên nghe thấy có tin tức liên quan tới việc đóng cửa Phong chi cốc, hắn
phá lệ mẫn cảm.

Ôn Bình nói: "Lần này không đóng, nếu như ai muốn đi vào, sớm giao phó bạch
tinh."

Dứt tiếng, mọi người nhất thời cười.

Không đóng, đó chính là chuyện tốt.

Không hẹn mà cùng đều đi tới giao phó bạch tinh, Ôn Bình cũng thuận thế nói:
"Vân trưởng lão, ta sẽ lưu Cáp Cáp lại Bất Hủ tông, mấy ngày nay mọi người
giao cho ngươi chiếu cố."

"Vâng."

Vân Liêu gật đầu.

Thuận tiện liếc qua chó căn Cáp Cáp nằm ở một bên.

Có nó ở đây, trong lòng hắn an tâm.

"Ngươi lại muốn đi đâu?" Lúc này, ngoài cửa truyền lại một thanh âm.

Chính là Long Kha.

Đối với thanh âm không khách khí này, Ôn Bình lựa chọn quay đầu thờ ơ.

Tiểu di này, không lớn không nhỏ.

Ở Bất Hủ tông, hắn lớn nhất!

"Triệu khách khanh, lần sau lại vô lễ như thế, ngươi sẽ phải dọn đi nơi khác."

"Ta..."

Long Kha nuốt cơn tức trong miệng lại, sau đó đi tới, lúc mở miệng nói lại, đã
đổi giọng.

"Ôn tông chủ, ngươi lại muốn đi đâu?"

Đương nhiên, nghe ra được nàng rất không phục.

Thế nhưng, có tức cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, hỏi ra Ôn Bình đi đâu mới quan
trọng.

Đi một chuyến Huyền Sắc hồ liền làm ra nhiều chuyện như vậy?

Hiện tại lại dám ra ngoài!

"Đi một chuyến tới Vân Hải chi đô, Triệu khách khanh có ý cùng đi sao?"

Ôn Bình nói xong đều thu bạch tinh cùng kim phiếu do mọi người đưa tới vào
trong Tàng giới.

"Vân Hải chi đô?" Long Kha vội vàng lục lọi trong trí nhớ ra chỗ này, một lúc
sau, ý thức được Vân Hải chi đô cũng không có bao xa, cũng không phải địa
phương lớn gì, nàng cũng liền không muốn nói gì thêm, "Không hứng thú, muốn đi
chính ngươi đi. Nhưng, người của Huyền Sắc hồ rất có thể sẽ tới Đông hồ trong
những ngày này..."

"Không đi, vậy Triệu khách khanh, ngươi thích làm gì thì làm."

Mang theo Long Kha là một loại chưng diện.

Cũng để bảo hộ an toàn.

Nhưng nếu như Long Kha không nguyện ý đi, vậy mang một ít điện thủ đi cũng
giống nhau.

Nói xong, Ôn Bình đi ra ngoài phòng bếp.

"Ai."

Long Kha vội vàng kêu hai tiếng, có chút bó tay đối với Ôn Bình rồi.

Chẳng lẽ là mình biểu đạt không tốt?

Làm sao một câu cuối cảnh cáo nhưng đối phương lại giống như không nghe thấy.

"Triệu khách khanh, ngài không ăn sao?"

Đang muốn đuổi theo ra ngoài, liền nghe thấy thanh âm của Vân Liêu ở phía sau
lưng truyền lại, cùng nghe thấy mùi thơm từ hồng sắc linh mễ kia lan tới.

Quay đầu lại, nhìn lại một chút bóng lưng Ôn Bình đi xa.

Chìm trong trạng thái tiến thoái khó khăn.

"Được rồi, ăn trước."

Nói xong, Long Kha vội vàng ngồi lên bàn ăn.

Một bên khác, Ôn Bình sau khi lên phi chu, trực tiếp đi thẳng hướng Vân Hải
chi đô.

...

Đảo mắt chính là ba ngày.

Lúc này Vân Hải chi đô phá lệ náo nhiệt.

Đương nhiên, nơi này náo nhiệt nhưng không phải bình thường, cường giả nửa
bước Trấn Nhạc cảnh dĩ vãng không gặp được một cái, nhưng những ngày này lại
xuất hiện bảy tám cái.

Nghe đồn càng có cường giả Trấn Nhạc cảnh đến.

Tin trước ngược lại là thật, Vân Hải chi đô phó thành chủ tự thân tiếp đãi,
thế nhưng tin sau là thật hay giả, tạm thời khó nói.

Lần này đến, Vân Hải Thương Lam liền loay hoay sứt đầu mẻ trán, đầu tiên là
trả lời cho những nhị tinh, tam tinh thế lực kia, sau lại tranh thủ thời gian
trở lại đón đợi những cường giả nửa bước Trấn Nhạc kia.

Những người kia đến đây chỉ có một cái mục đích, đó chính là cầu mua Tuyền Qua
Đồ, đồng thời nhìn một chút hai tấm Tuyền Qua Đồ mà Vân Hải Thương Lam đã mua.

Vân Hải Thương Lam dứt khoát bày Diệt Yêu Nỗ ở trên quảng trường ngoài phủ
thành chủ.

Thuận tiện cho những người kia xem.

Về phần Phong thuộc tính Tuyền Qua Đồ, hắn chỉ có thể gọi con của mình ra, lần
lượt biểu diễn cho bọn họ xem —— Mở ra mạch môn có chút thông thấu kia, thuận
tiện khống chế một chút gió. Ngẫu nhiên lại để cho con của mình đánh một trận
cùng Thông Huyền cảnh hộ vệ cùng cảnh giới, để bọn họ nhìn xem dị mạch mới đặc
biệt ra sao.

Cứ tiếp diễn liên tục như thế, con trai của Vân Hải Thương Lam từ là Vân Hải
Phá Ma, 30 tuổi, không chịu nổi.

"Phụ thân, vị kia không phải cách một tháng sẽ đến sao? Những tiền bối kia
cũng đến Vân Hải chi đô của chúng ta được nửa tháng, mỗi ngày nhìn ta đánh
nhau, bọn họ không mệt, nhưng ta muốn điên rồi."

30 tuổi, đang lúc tráng niên, thế nhưng là hắn lại một mặt mỏi mệt.

Lúc hỏi câu này, lại càng có chút bất đắc dĩ.

"Ôn tông chủ hẳn là bận chuyện không tới được, lại kiên trì ít ngày, ta hai
ngày nữa sẽ tự mình đi tìm." Vân Hải chi đô quy là chuyện nhất định phải làm,
sau khi làm xong sau liền thuận tiện kiếm mấy tấm Tuyền Qua Đồ của Ôn tông chủ
tới đấu giá.

Về phần con trai ruộit chịu khổ.

Vậy thì không quan trọng.

Người trẻ tuổi, chút khổ đó tính cái gì?

Hơn nữa đây cũng là thời cơ, lúc thanh danh của Phong thuộc tính dị mạch độc
nhất vô nhị truyền xa, tứ tinh cự đầu thế lực rất nhanh sẽ tới cửa.

Đưa con trai của mình gia nhập tứ tinh thế lực cấp cự đầu, vậy thì Vân Hải chi
đô hắn tương đương có thêm một phương hậu thuẫn.

Vân Hải Phá Ma đắng chát cười một tiếng, muốn rời khỏi, thời khắc hấp hối
nói một câu, "Phụ thân, ngài tốt nhất nhanh lên... Ta đã chịu đủ."

Còn điều gì khó chịu hơn chuyện làm con hát?

Chẳng thà mỗi ngày để cho hắn đánh giết địch nhân còn hay hơn.

Mỗi ngày để hắn dùng gió đánh người một nhà, đây coi là chuyện gì?

"Đi."

Vân Hải Thương Lam phất phất tay, "Đuổi đi" con của mình, tâm niệm vừa động,
đã quyết tâm quyết định hôm nay liền đi Đông hồ.

Nhiều người của đại thế lực chờ như thế.

Vậy thì Tuyền Qua Đồ vẫn là mau chóng làm ra mới tốt.

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên ngoài cửa truyền lại tiếng bước chân dồn dập.

Phó thành chủ Lộ Hợi mạnh mẽ đẩy cửa ra!

Cực độ vô lễ!

Thế nhưng câu nói tiếp theo khiến cho Vân Hải Thương Lam căn bản không có mảy
may tức giận.

"Thành chủ, Ôn tông chủ đến rồi!"


Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn - Chương #452