Người đăng: ngaythodng
Thanh âm lam sắc mạch môn mở ra không vang dội bằng tiếng hoan hô.
Thế nhưng nó đặc biệt khiến cho tất cả mọi người đều đưa ánh mắt nhìn sang
phía nó —— Một cái lam sắc mạch môn xuất hiện ở trên cánh tay của cường giả
Thông Huyền cảnh đi theo Tần Nguyễn tới đây.
Đồng thời, tên trung niên mở ra mạch môn kia lập tức động.
Mục tiêu: Tần Mịch!
Bởi vì chuyến này mặc dù Tần Xuyên tộc trưởng muốn dùng con của mình ra oai
phủ đầu chủ hệ một lần nữa, thế nhưng thủy chung lo sợ có sơ xuất, cho nên mới
phái hắn tới bảo hộ Tần Nguyễn.
Hiện tại Tần Nguyễn không ngờ lại trở nên sinh tử không rõ ở dưới mí mắt mình
như vậy.
Đây không phải lấy mạng của hắn sao?
Điều này làm cho hắn sau khi trở về làm sao bàn giao?
Cho nên, chỉ có xuất thủ, đánh cho Tần Mịch trọng thương trở lại bàn giao.
"Cẩn thận!"
Nương theo thanh âm này của Thục trưởng lão, tên trung niên kia đã ngưng khí ở
nắm tay phải.
Lam sắc mạch khí quấn ở nắm đấm kia, tựa như một quyền sáo.
Đối với Thông Huyền cảnh, khoảng cách mười bước chính là chuyện một cái chớp
mắt, cho dù Thục trưởng lão đã là Thông Huyền trung cảnh, ở cách hơn tră bước
căn bản không kịp cản sau lưng Tần Mịch.
Nếu như tung ra một quyền này, luyện thể cảnh căn bản là không tránh được.
Cho dù là người kia ở luyện thể cảnh tu luyện ra Vô Cấu Chi Thể.
Bởi vì không có mạch môn gia trì, luyện thể cảnh chung quy chỉ là vũ phu.
"Tổn thương thiếu chủ nhà ta, chủ hệ các ngươi quả thật rất to gan!"
Tên nam nhân trung niên kia lại lần nữa phát ra tức giận.
Trong chớp mắt, đã đến sau lưng Tần Mịch, đồng thời cánh tay trái đã kéo lui
ra sau chuẩn bị đấm ra một quyền này.
"Tần Quảng, ngươi dám!"
Thanh âm tức giận của Thục trưởng lão truyền lại.
Nghe thấy thanh âm mạch môn mở ra, cùng khí tức cường đại càng ngày càng gần
sau lưng, Tần Quảng không hề bị lay động, lãnh ý vẫn như cũ đọng ở trên mặt.
Nắm tay phải, đã đấm ra!
Nhưng mà Tần Mịch vẫn như cũ đưa lưng về phía Tần Quảng, tuy nhiên đã có gần
nửa người quay lại.
"Thật không biết xấu hổ!"
Tần Mịch thầm mắng một tiếng, vừa mắng vừa vội vàng kéo căng thân thể, dồn
toàn bộ lực lượng toàn thân lên trên chỗ bải vai bên trái, bởi vì một quyền
này của Tần Quảng là đánh ở phía bả vai của hắn.
Ầm!
Tần Mịch ở hơi thở tiếp theo trượt cả người ra sau mười trượng.
Vừa vặn đứng ở chỗ mà Tần Nguyễn nằm, cũng tương tự vạch ra một khe rãnh sâu
ở trên mặt đất.
"Thiếu tộc trưởng!"
"Thiếu tộc trưởng!"
Tất cả mọi người của chủ hệ xung quanh lập tức xông tới hỗ trợ.
Thuận tiện bảo vệ Tần Mịch.
Bọn họ cũng chưa bao giờ thấy qua Thông Huyền cảnh không biết xấu hổ như thế,
vậy mà lại đánh lén một cái luyện thể cảnh.
Thục trưởng lão bây giờ ánh mắt cũng trừng qua, sắc mặt có chút khó coi, nàng
cảm thấy Tần Mịch khẳng định bị thương nặng, bởi vì Tần Quảng là Thông Huyền
cảnh.
Bị Thông Huyền cảnh đánh lén, không chết đã là may mắn.
Thế nhưng, sau một khắc, hình tượng lại làm cho nàng dừng lại, ý muốn động thủ
với Tần Quảng cũng khẽ ngừng lại, chỉ nghe thấy tiếng mắng giận của Tần Mịch:
"Lão già, vậy mà đánh lén ta."
Dứt tiếng, hai tay Tần Mịch đã kết ấn.
Một con hỏa xà đầu phun lưỡi, dài một trượng bất ngờ xuất hiện ngay trước
người Tần Mịch.
Nhiệt độ cực nóng, hình tượng doạ người khiến cho tất cả mọi người đều không
khỏi thối lui ra sau.
"Đây là xà?"
"Đây là một ngọn lửa hóa thành xà!"
Ở trong âm thanh kinh hãi của mọi người, hỏa xà đã lao tới phía Tần Quảng.
Tốc độ nhanh chóng, không kém hơn ban nãy Tần Quảng đánh lén bao nhiêu.
"Cái này..."
Hỏa xà đánh đến, hắn chỉ có thể lui về sau.
Bởi vì hỏa xà quỷ dị như có như không ở phía dưới háng, hắn không có bất kỳ
biện pháp nào, chỉ có thể móc ra tùy thân đao, tùy tiện mang theo mạch khí
chém về phía hỏa xà kia.
Thế nhưng là mạch khí là khí, sao có thể dập lửa?
Chớ nói chi là hỏa diễm đã có hình dạng.
"Không vào Thông Huyền, vì sao có thể thi triển dị mạch mạch thuật!"
Trong lòng Tần Quảng kia là một vạn lần không thể tin được, lúc lui về sau,
quay đầu lại, lại trông thấy Thục trưởng lão kia mở ra mạch môn chắn ở sau
lưng.
So với Thục trưởng lão, hắn cảm thấy đón đỡ hỏa xà vẫn tương đối tốt.
Dù sao hỏa xà là do luyện thể cảnh thả ra, chứ nếu như bị Thục trưởng lão bắt
lấy, hôm nay sẽ không trở về được.
Tần Nguyễn sinh tử không rõ, khai chiến giữa chủ hệ cùng bàng đã trở thành
hiển nhiên, cho nên trước khi lâm chiến giết hắn, đây là chuyện đương nhiên.
Nhìn xem Tần Quảng bỗng nhiên cầm đao đón lấy hỏa xà, Tần Mịch cười, dù rằng
bả vai truyền lại trận trận cảm giác đau đớn tê liệt, thế nhưng không mảy may
ảnh hưởng tới động tác xuất kiếm của hắn.
Kiếm vừa đến tay.
Một giây sau liền hóa thành bạch mang.
Hỏa Xà Thuật rất tiêu hao nội khí, cho nên hắn nhất định phải sử dụng Ngự Kiếm
Thuật để công kích bất ngờ.
Có lẽ cơ hội để hoàn thành nhiệm vụ là ở chỗ này.
Nếu như lần này thành công, hắn coi như sẽ được ghi vào sử sách.
Luyện thể cảnh giết Thông Huyền a.
Hơn nữa còn là luyện thể thập nhất trọng cảnh giết Thông Huyền.
Oanh!
Hỏa xà vang dội nổ tung.
Hỏa diễm trong khoảnh khắc thôn phệ Tần Quảng, y phục, tóc trong khoảnh khắc
liền bị đốt thành tro bụi, hơn nữa Vô Cấu Chi Thể đã nhập môn cũng truyền tới
thanh âm nướng cháy ì xèo.
"Đây chính là dị mạch mạch thuật!"
"Không nghĩ đến ẩn thế tông môn không ngờ lại rộng lượng như thế, để hắn tu
luyện."
Sau khi nhịn không được chửi thầm vài câu, Tần Quảng cũng thở phào nhẹ nhõm,
còn may đây là do Tần Mịch thi triển.
Nếu như một vị Thông Huyền cảnh thi triển, hắn hôm nay nhất định phải chết.
"Đi!"
Nhẫn nhịn đau đớn do hỏa diễm thiêu đốt, Tần Quảng lập tức muốn đi xông ra
ngoài.
Thế nhưng ngay lúc này, một đạo bạch mang bỗng nhiên từ trong ngọn lửa xông
ra, cứ như thế lướt qua bên cạnh —— Tâm tư của hắn bây giờ hoàn toàn tập trung
ở trên việc làm sao chạy khỏi, cho nên lúc bạch mang xẹt qua hắn chỉ nghiêng
người tránh một chút.
"Chuyện gì xảy ra?"
Cánh tay bỗng nhiên truyền lại đau đớn khác ngoại đau đớn tới từ thiêu bỏng.
Thống khổ mãnh liệt gấp trăm lần thiêu bỏng.
Thoáng cúi xuống, Tần Quảng lập tức hét thảm.
"Tay của ta..."
Hỏa diễm tán đi.
Không có tay trái, nửa người nhiễm đỏ máu tươi, nửa người Tần Quảng bị hỏa
thiêu tới hơi khô vàng hiện ra ở trước mặt mọi người.
Ầm!
Nhưng, sau khi cụt tay, Tần Quảng tuôn ra lực lượng kinh người trước nay chưa
từng có.
Phá tan đoàn người, lưu lại giọt máu chưa rơi xuống đất trốn bán sống bán
chết.
"Đừng đuổi theo!"
Tần Mịch muốn đuổi, thế nhưng lại bị Thục trưởng lão gọi lại.
Bây giờ, không chỉ có mỗi Thục trưởng lão chìm trong khiếp sợ tột độ, người
bàng chi cũng là như thế.
Nhưng, bọn họ phần nhiều là sợ hãi.
Lập tức chạy tứ tán.
Nguyên bản tâm tới xem náo nhiệt ở chủ hệ trong khoảnh khắc không còn sót lại
chút gì.
Trước khi đi, Tần Nguyễn còn nằm ở kia, căn bản không ai đi quản, về phần
sống hay chết, lại không người quan tâm.
Càng nhiều bàng hệ cho rằng Tần Nguyễn đã chết.
"Nhiệm vụ của ta!"
Tần Mịch bây giờ chỉ cảm thấy dưới chân mềm nhũn, cả người cũng không tốt.
Hỏa Xà Thuật, Ngự Kiếm Thuật đồng thời sử dụng toàn lực, đã để cho nội khí
trong cơ thể hắn tiêu hao sạch sẽ, cả người chìm trong suy yếu.
Chỉ có thể nhìn hi vọng hoàn thành nhiệm vụ của mình không công chạy đi.
Nhưng mà, Thục trưởng lão không biết hắn muốn đuổi theo Tần Quảng là nguyên
nhân này, Thục trưởng lão coi là Tần Mịch là nhiệt huyết xông lên não.
"Đừng đuổi theo, một cái Thông Huyền cảnh trước khi chết, bộc phát lực lượng
ngươi không chịu nổi. Ngươi luyện thể cảnh có thể gãy một cánh tay của Thông
Huyền cảnh, đã là hành động vĩ đại!"
Thục trưởng lão bước tới phía trước đỡ lấy Tần Mịch.
Sau đó nhìn thanh kiếm kia chậm rãi bay trở lại trong tay.
Nàng trầm mặc.
Kiếm biết bay?
Luyện thể cảnh có thể phóng thích hỏa diễm mạch thuật!
Tiểu tử này rốt cục gia nhập tông môn gì?