Người đăng: ngaythodng
Sau khi lặp lại câu nói của bản thân một lần nữa, Nghiêm Chính lững thững rời
đi.
Tin tức này, người của Thiết Sơn các nên biết, bởi dù gì thì hiện tại Bất Hủ
tông cũng là cừu nhân của cả hai bên.
Vừa ra khỏi cửa thì liền nhận được tin tức từ cấp dưới cho hay, Thiết Mộc Hợp
hiện tại đang ở Kỳ Binh học viện, hắn lập tức đi qua Kỳ Binh học viện.
Ba ngày trước, Kỳ Binh học viện liền bị Thiết Sơn các phái người bao vây lại
toàn bộ, các học viên bàng hoàng, mấy hôm nay đều lần lượt tạm thời rời khỏi.
Thiết Mộc Hợp không hề ngăn trở một ai.
Bởi vì chỉ cần Kim Vinh còn ở đó, đáp án hắn muốn sẽ ở đó.
Thế nhưng, hôm nay Thiết Mộc Hợp đã mất đi kiên nhẫn với Kim Vinh, cho nên sau
khi rảnh rỗi hắn đích thân tới Kỳ Binh học viện. Lần trước hắn có nói qua, lúc
hắn tự thân tới gặp Kim Vinh thì sẽ không khách khí.
Ngay lúc Nghiêm Chính đi vào học viện, nhìn xem Kỳ Binh học viện trống không
thì bước đi không khỏi nhanh hơn.
Nhưng lúc hắn muốn vào nội viện, Không trưởng lão xuất hiện.
Hắn ngăn cản Nghiêm Chính, không chút biểu tình lên tiếng: "Nghiêm chủ sự,
tông chủ nói hôm nay ai cũng không thể vào... Nếu như Nghiêm chủ sự muốn bảo
đảm cho Kim Vinh, vậy ta chỉ có thể đắc tội."
Hắn không phải không biết chuyện Kim Vinh viết thư cho Nghiêm Chính.
Thế nhưng, hôm nay chuyện mà Thiết Sơn các muốn làm, ai cũng không thể ngăn
cản được, cho dù trước kia không dám đắc tội Nghiêm Chính.
Nghiêm Chính cũng không giận, trực tiếp mở miệng nói: "Ta đã biết lai lịch Bất
Hủ tông."
"Ừm?"
"Chờ gặp Thiết tông chủ, ta sẽ nói tỉ mỉ."
"Nghiêm chủ sự, ngài xác định không phải vì đi vào mà gạt ta?"
"Không trưởng lão... Ngươi cho rằng lão phu đang đùa ngươi?"
Nghiêm Chính xụ mặt, trong hai mắt hiện lên một tia nghiêm túc.
Không trưởng lão trầm tư một hồi, ra dấu mời, "Nghiêm chủ sự, mời!"
Hai người lững thững bước đi, đi tới chủ điện Kỳ Binh học viện. Bởi vì Nghiêm
Chính nói đến chuyện Bất Hủ tông cho nên Không trưởng lão cũng không để ý tới
lời không cho bất cứ ai làm phiền của Thiết Mộc Hợp, trực tiếp gõ cửa, "Tông
chủ, Nghiêm Chính chủ sự muốn gặp ngài... Hắn đã tra rõ nội tình của Bất Hủ
tông."
Vì không muốn Thiết Mộc Hợp mắng thẳng mặt, lúc hắn gõ cửa cũng lên tiếng giải
thích.
Tiếng gõ cửa cùng tiếng giải thích của hắn cùng lúc truyền tới trong tai Thiết
Mộc Hợp.
Cùng thời điểm đó, Thiết Mộc Hợp ngồi ở trước bàn sách biểu lộ ngưng lại, tay
cầm kiếm từ trước ngực Kim Vinh dời đi.
Kim Vinh như trút được gánh nặng, thở phào một hơi.
Bàn tay nắm chặt lấy chân ghế rốt cục cũng có thể nhả ra.
"Nghiêm chủ sự, thật chứ?" Sau khi đi ra mở cửa, Thiết Mộc Hợp vội vàng mở
miệng hỏi.
Nghiêm Chính khẽ gật đầu, liếc nhìn Kim Vinh, nói: "Kim viện trưởng, có thể
mượn thư phòng của ngươi dùng một hồi được không?"
"Nghiêm chủ sự xin cứ tự nhiên!"
Kim Vinh đứng dậy, vội vàng đi ra ngoài.
Ba bước coi như một bước, bối rối rời khỏi thư phòng.
Lần này, Thiết Mộc Hợp không có ngăn cản, hắn tin Nghiêm Chính sẽ không bịa
chuyện.
Khi toàn bộ thư phòng chỉ còn dư lại Không trưởng lão, Kim trưởng lão, Thiết
Mộc Hợp bốn người bọn họ, Nghiêm Chính mở miệng: "Bất Hủ tông kia tới từ Đông
hồ!"
"Đông hồ?"
"Bọn họ sao lại tới từ nơi man di lạc hậu. Nơi man di lạc hậu kia có tông môn
có thủ đoạn có thể phá tan chúng ta?"
Đối mặt với lời chất vấn của Không trưởng lão cùng Kim trưởng lão, Nghiêm
Chính nói tiếp: "Chủ sự Lạc Hà ở Minh Kính hồ chết ở trong tay tông chủ Bất Hủ
tông... Lão phu sao sẽ bịa chuyện. Về phần thủ đoạn của hắn, tất nhiên ở phía
sau có người. Căn cứ theo tư liệu Bất Hủ tông mà người của ta đưa thư tới, một
năm rưỡi trước tông môn kia chỉ là một nhị tinh thế lực bất nhập lưu."
Nói xong, mở bức tinh phách huyết thư ra.
Trông thấy nó, Thiết Mộc Hợp biểu lộ ngưng lại, khóe miệng lập tức lộ ra nụ
cười dữ tợn, cười đột ngột, cười khiến cho người không rét mà run.
Bởi hắn biết, tinh phách huyết thư là bí thuật chỉ có chủ sự của mỗi phân hội
mới biết, sự xuất hiện của nó, tin tức truyền đi chỉ có thể là chuyện sinh tử.
Ví dụ như: Một tam tinh thế lực bị Yêu tộc tiêu diệt.
Lúc này lại có tinh phách huyết thư truyền lên, sau đó lại khẩn cầu liên minh
phái quân liên minh tới báo thù.
"Nếu biết hắn tới từ đâu, vậy thì dễ làm rồi. Một nhị tinh thế lực bỗng nhiên
thuế biến, hơn nữa có được loại thuyền biết bay kia, phía sau bọn họ hơn phân
nửa là Yêu tộc... Nhân tộc không có vị đại nhân vật nào lại sinh sống ở nơi
man di kia cả." Nếu như là Thần Huyền cảnh sẽ có khả năng lựa chọn loại địa
phương kia để dưỡng già, thế nhưng sau khi siêu việt Thần Huyền cảnh thì không
ai làm như thế cả.
Bởi vì Trấn Nhạc cảnh có sự kiêu ngạo của mình.
Giống như là diều hâu không muốn làm tổ trong những khu rừng thấp bé.
"Thiết tông chủ, cùng đi chứ?"
"Ngươi không đi, lão phu cũng phải đi."
Hai người nhìn nhau, khẽ gật đầu.
Ngay sau đó, Thiết Mộc Hợp lại lên tiếng tiếp: "Kim trưởng lão, ngươi ở lại
chủ trì tông môn, chờ đợi Thiên Thần trưởng lão trở về. Không trưởng lão,
ngươi theo ta dẫn theo người gia nhập quân liên minh, xuất phát đi Đông hồ!"
"Lão phu cũng lập tức trở lại phát ra hồng sắc lệnh tập kết."
Nghiêm Chính đột nhiên đứng dậy, đứng dậy rời đi.
Nghiêm Chính rời đi, Thiết Mộc Hợp cũng rời khỏi, hỏi Kim trưởng lão: "Kim
trưởng lão, người thứ hai mà Thiên Thần trưởng lão mang về, ngươi tìm ra
chưa?"
"Tông chủ, ta đang muốn nói với ngài chuyện này... Chính ở đêm qua, Bạch Tinh
khoáng bỗng nhiên sinh lún, hư hư thực thực Yêu tộc quấy phá. Chúng ta đã mất
đi liên hệ với người của Bạch Tinh khoáng.
"Yêu tộc?"
"Trừ Yêu tộc, ta thực sự không nghĩ ra có thế lực nào cam đảm làm vậy, Bạch
Tinh khoáng của chúng ta chưa từng bị Nhân tộc công kích qua. Nhưng mà xin
tông chủ yên tâm, ta đã phái người đi xem, lập tức sẽ nhận được tin tức." Kim
trưởng lão vội vàng giải thích, sợ tông chủ vì vậy mà tức giận.
Bởi vì không tìm thấy người thì cũng thôi.
Hiện tại Bạch Tinh khoáng lại xảy ra chuyện, đây chẳng khác gì đã rét vì tuyết
lại lạnh vì sương a!
Nhưng mà, Thiết Mộc Hợp chỉ giơ tay lên, biểu lộ không biến hóa nhiều.
"Bạch Tinh khoáng bị tập kích... Chờ qua mấy ngày nữa Thiên Thần trưởng lão
trở lại thì để cho hắn đi xử lý."
Hắn không lo lắng Bạch Tinh khoáng, bởi thế lực Yêu tộc ở Huyền Sắc hồ không
nuốt nổi nó, cũng không dám động tới nó, tối đa chỉ dám đánh lén một trận,
giết một ít thợ mỏ không đáng tiền mà thôi.
Chỉ có điều, không tìm thấy người thứ hai mà Thiên Thần trưởng lão mang đến,
có chút đáng tiếc.
Ngay sau đó phát ra lệnh tập kết.
Toàn bộ thế lực ở Huyền Sắc hồ đều sẽ phái người tới đây gia nhập.
Bởi vì...
Hồng sắc lệnh tập kết!
Nó đại biểu cho thảo phạt ở mức độ cao nhất!
Có người kia hay không, với hắn đã không quan trọng.
...
Đảo mắt lại qua hai ngày nữa.
Một con chim đưa thư rơi trên Hải Long sơn, mang tới hai lá thư do Bích Nguyệt
Phiêu Linh, Vân Hải Thương Lam viết, Hô Lan gửi tin.
Nhưng trước hết nó lại ở trong tay Tử Nhiên.
Sau khi Tử Nhiên trông thấy bức thư là của đệ tử Hô Lan của mình gửi tới, hắn
vội vàng gọi Bách Niệm Hương mời Ôn Bình qua.
Lần này, Bách Niệm Hương không hề nhăn nhó không nguyện ý đi làm chuyện nhờ
vả.
Ngược lại, sau khi trông thấy Ôn Bình, nàng lập tức quỳ một chân trên đất, "Ôn
tông chủ, đây là tin tức mà Hô Lan sư huynh đưa tới cho ngài... Sau khi ta
trông thấy thì lập tức mời ngài tới đây... Chuyện kia... Ngài có thể nói cho
ta biết một chút, mạch thuật khiến ta không thể động đậy, làm sao để phá?"
Mối thù đoạt sủi cảo!
Nàng ghi nhớ trong lòng!
Mấy ngày nay, nàng nghĩ thông suốt, mong muốn chơi Lâm Khả Vô một vố, liền
phải bắt đầu từ chỗ người đã dạy cho hắn tất cả mọi thứ.