Người đăng: ngaythodng
Thanh sắc tiểu điểu đậu ở trên vai Bách Niệm Hương, đập cánh đôi lần tựa như
đang ép buộc chính thân mình chấp nhận loại chuyện xui xẻo như là làm chân
chạy này. Sau đó lại bay đi, đậu ở trước lầu, trở thành một con thanh điểu to
lớn hơn trăm mét. Nó hót một tiếng lanh lảnh khiến toàn bộ chim trong rừng của
Hải Long sơn kinh sợ bay tứ tung.
Cho dù không cần nhìn, cho dù không có thực lực cảm giác năng lực này, lúc này
tự nhiên cũng có thể biết được nó nhất định là đại yêu Trấn Nhạc cảnh.
Hiển nhiên, có thể đi theo bên cạnh tam tuyền Tuyền Qua thần tượng, nó chắc
chắn không phải là đại yêu Trấn Nhạc cảnh bình thường.
"Có phải là ngươi ăn không!" Bách Niệm Hương liếc nhìn thanh điểu, biết nó
muốn đi nhanh về nhanh, nhưng mà hiện tại nàng chỉ muốn làm rõ ràng một chuyện
là ai đã ăn sủi cảo của mình.
"Chính ngươi nói có vấn đề, đã có vấn đề thì chúng ta cũng chỉ đành phân ra."
Lâm Khả Vô nhún vai tỏ vẻ không thể làm gì, "Hôm nay tông chủ thật ra tâm tình
tốt... Nếu như bình thường thì ngươi chửi bới Nguyệt Quang Sủi Cảo do tông chủ
làm, kết cục của ngươi sau này, vĩnh viễn cũng đừng hòng ăn được Nguyệt Quang
Sủi Cảo."
"Lúc đó ta không biết..."
"Vậy ta cũng không biết những lời ngươi nói lúc này là thuận miệng a." Nói
xong, Lâm Khả Vô đã lôi kéo Uyển Ngôn đi ra ngoài, vừa đi vừa nói, "Nhanh lên
kiếm một chỗ tắm rửa, Nguyệt Quang Sủi Cảo lập tức lộ ra hiệu quả. Xong một
chén sủi cảo này, ngươi còn không nhập Thông Huyền thì cũng sẽ có trước Vô Cấu
Chi Thể."
Bách Niệm Hương nghe thấy những lời này thì lại càng tức hơn.
"Ngươi đừng chạy!"
Vừa định đi thì nàng lại bị thanh điểu gọi lại bằng tiếng người.
"A Hương, phải đi."
"Thanh di, hắn..."
Đến khi Bách Niệm Hương không nhìn thanh điểu thì nàng lập tức nghẹn lời, bởi
lẽ Lâm Khả Vô đã sớm chạy mất tăm hơi.
Chỉ để lại mấy chén ngọc trống không.
Nàng còn phải hỗ trợ dọn dẹp!
"Gia hỏa này... Đừng để ta tìm được biện pháp phá "Hảm Thoại Thuật" kia của
hắn!"
Hãm Thoại Thuật!
Cũng chính là Phong Chi Cấm Cố Thuật.
Bởi lúc trước Lâm Khả Vô chỉ nói có một chữ 'phong', cho nên nàng liền gọi nó
là 'Hãm Thoại Thuật'.
...
Sau khi Bách Niệm Hương rời đi cùng thanh điểu, Ôn Bình quay sang hỏi thăm Tử
Nhiên, "Tử Nhiên tiền bối, không quá ba ngày, tật ở tay của ngươi sẽ có thể
kiềm lại. Ta muốn hỏi thử, ngươi chế tác tam tuyền Tuyền Qua Đồ thì cần bao
nhiêu lâu?"
Thời gian còn lại dành cho hắn cũng chỉ có mười lăm ngày.
Nhất định phải lập kế hoạch cho tốt.
Tử Nhiên vui mừng, "Nếu như Ôn tông chủ nói ba ngày, vậy lão thân nhất định có
thể chế ra một tấm tam tuyền Tuyền Qua Đồ trong mười ngày."
"Ừm ừm."
Ôn Bình trầm ngâm gật đầu.
Mười ngày, có thể tranh thủ thời gian này đi tới Sơn Hải thành một chuyến.
Vân Hải Thương Lam khẳng định đã lấy được tin tức Bích Nguyệt Phiêu Linh gửi
tới từ Tử Mạch hồ.
"Ôn tông chủ cần dùng gấp?"
"Nếu như trong mười ngày có thể chế ra được, với ta thì thời gian vừa vặn..."
"Ôn tông chủ dự định bản thân sử dụng?"
"Không kém là bao."
"Vậy lão thân nhất định sẽ dốc hết sức chế ra một tấm phẩm chất cao nhất. Tam
tuyền Tuyền Qua Đồ phẩm chất cao có thể tăng phúc uy lực mạch thuật gần 7
thành, có thể rút ngắn khoảng cách với dị mạch gần như vô hạn, nhất định có
thể giúp cho thực lực của Ôn tông chủ tăng lên một mảng lớn."
"Vậy thì làm phiền." Ôn Bình gật đầu.
Có cần hay không, hiện tại Ôn Bình không muốn phải cân nhắc.
Hoàn thành nhiệm vụ, đây mới là chuyện quan trọng nhất.
Cùng với việc hoàn thành nhiệm vụ thì chỉ cần tìm được phụ thân, chuyến này
coi như viên mãn.
...
Sơn Hải thành.
Sau khi trải qua những ngày bận rộn, Nghiêm Chính rốt cục cũng có thể thở phào
nhẹ nhõm, ngồi trên ghế vuông ở trong thư phòng cầm một ly trà từ từ nhấm
nháp. Kế hoạch xây dựng lại Thiết Sơn các đã bắt đầu thực thi, không quá ba
năm sẽ có thể trông thấy lại một tứ tinh thế lực to lớn như lúc trước. Với
hắn, chuyện của Thiết Sơn các coi như đã qua một đoạn thời gian.
Khai báo cho bên trên, hắn đã làm.
Hắn cũng bàn giao xong cho Thiết Sơn các, Sơn Hải thành.
Sau này, người của Thiết Sơn các cần gì, người ở bên dưới liên minh sẽ đi hỗ
trợ.
Không còn cần hắn phải bận rộn khắp nơi.
"Xem ra ta cũng không cần phải hỗ trợ tra xét lai lịch của Bất Hủ tông nữa."
Một tay bưng trà, tay còn lại thì nâng một phong thư lên trước mắt —— Đây là
tin Kim Vinh kia xin giúp đỡ, "Kim Vinh này ngậm miệng không hề đề cập tới
chuyện của Bất Hủ tông kia mảy may, nói ra không phải tốt. Chẳng lẽ 'phi
thuyền' của Bất Hủ tông kia lại dám đến..."
Nói đến đây thì dừng lại!
Bọn hắn dám giết Truy Phong nhị lão chấp pháp đường của Thiết Sơn các trong
ngày thăng long.
Ở thời điểm rời đi lại dám phá tan hoang chủ điện Thiết Sơn các.
Trở lại Sơn Hải thành thực hiện một số dự định trả thù, dường như không phải
không dám.
"Gia hỏa này sợ cả hai bên a!"
"Phải làm, ta phải đi tới Kỳ Binh học viện một chuyến, không thể để cho Thiết
Sơn các làm nên chuyện quá giới hạn."
Dù sao thì Thiết Sơn các lẫn Kỳ Bình học viện đều là thế lực thuộc biên chế
của liên minh.
Kỳ Binh học viện tuy thực sự yếu hơn Thiết Sơn các rất nhiều, nhưng trên thế
giới này không phải chỉ có Nhân tộc. Liên minh chỉ dựa vào sự ủng hộ của các
tứ tinh thế lực thì căn bản không đủ để chấn nhiếp bầy yêu. Nói theo góc độ
này thì Kỳ Binh học viện cũng là một cỗ lực lượng rất quan trọng. Hắn làm chủ
sự của Bách Tông Liên Minh ở Sơn Hải thành thì nhất định phải duy trì sự bảo
hộ!
"Đại nhân, những tin này là của phân hội bên dưới đưa lên, đã để ở chỗ của
ngài sắp một tháng rồi, còn..." Đang lúc Nghiêm Chính muốn đứng dậy, thị nữ ở
bên cạnh lên tiếng.
Nhưng nàng chỉ nói được nửa câu thì bị cắt ngang.
"Ừm."
Nghiêm Chính khẽ gật đầu.
Lúc đứng dậy thuận tiện cầm tin tức ở trên bàn theo.
Lúc này, một phong thư được đóng dấu bởi Huyết Thủ Ấn đập vào mi mắt, Nghiêm
Chính vội vàng rút nó ra.
"Tinh phách huyết thư!"
"Sao không đưa ngay cho ta thứ này."
Một đôi mắt lạnh lùng trực tiếp dừng ở trên người thị nữ đứng ở bên cạnh.
"Đại nhân, thật xin lỗi."
Mặc dù là Nghiêm Chính một mực nói "đặt ở đó" không mở ra xem, cũng không cho
nàng quyền lên tiếng, nhưng thị nữ chỉ có thể nói xin lỗi.
Đại nhân vật khó hầu hạ.
Nàng nhất định phải thận trọng từ lời nói đến hành động, cho dù mình không sai
thì cũng phải nhận.
"Lần sau nếu như còn xảy ra chuyện này nữa thì ngươi không cần phải đi theo
ta." Sau khi răn dạy một tiếng, Nghiêm Chính vội vàng xé mở phong thư.
Tinh phách huyết thư!
Phân hội bên dưới nhất định xảy ra chuyện lớn.
Khi mở thư ra.
Nguyên một đám chữ chi chít lướt qua trước mắt, khiến cho nét mặt của hắn càng
trở nên nghiêm túc.
Không khí của cả căn phòng dường như động lại.
Cũng trong lúc bất tri bất giác mà lạnh đi vài phần, thị nữ không dám thở mạnh
—— Dù rằng nàng đã là cường giả Thần Huyền thượng cảnh.
"To gan lớn mật!"
"To gan lớn mật!"
"To gan lớn mật!"
Liên tục ba tiếng quát lớn, tinh phách huyết thư lập tức bị vò thành một nắm ở
trong lòng bàn tay.
"Một thế lực ở Đông hồ không gia nhập liên minh lại còn diệt thế lực thuộc
liên minh ta, lại giết cả chủ sự liên minh ta ở Minh Kính hồ! Bất Hủ tông...
Hay cho Bất Hủ..."
Nói đến đây thì dừng lại.
Bất Hủ tông, ba chữ này quá quen thuộc.
"Tuyệt không phải trùng hợp." Thì thầm, hắn lại mở bức huyết thư đã bị vo
thành cục nhỏ kia ra, rải phẳng.
Trên thư ghi.
Tông chủ tướng mạo rất trẻ trung.
Mặc áo trắng.
Bên cạnh luôn luôn đi theo một con chó vàng.
Thực lực hắn thâm bất khả trắc.
Quan trọng nhất chính là, lúc hắn hủy diệt Di Thiên tông, tử sắc quang đoàn
kia cũng xuất hiện.
Ba lần quang đoàn bạo liệt cho nên mới phá tan Di Thiên đảo!
"Nhất định là bọn họ!"
"Chính là bọn họ!"