Người đăng: ngaythodng
Hắn là Thông Huyền trung cảnh, hơn nữa có được dị mạch, nhưng lại bị một mao
đầu tiểu tử giam cầm lại.
"Năm cái hô hấp." Khi giam cầm biến mất, Vu Mạch nhịn không được cảm thán một
câu, Vô Cấu Chi Thể của hắn đã tiểu thành, cộng thêm Địa Ngục Hỏa dị mạch như
tông chủ đã nói, có thể giết chết Thông Huyền thượng cảnh, nhưng bây giờ lại
bị Thông Huyền hạ cảnh giam cầm trong năm hô hấp, bất kể như thế nào cũng
không động được.
"Quả nhiên có tính cưỡng chế, bằng vào một chiêu này, cho dù là không có được
dị mạch, trong cùng cảnh cũng nên vô địch." Vu Mạch thu hồi mạch môn, nhịn
không được lại lần nữa cảm thán một tiếng, hai con ngươi lập tức trở nên nóng
bỏng.
Phải mau chóng nắm được Phong Chi Cấm Cố Thuật này mới được.
Tuy nhiên hiệu quả chiến đấu vượt cấp ra sao, tạm thời không biết.
Trừ phi cả hai không có khoảng cách ở khía cạnh linh thể, nếu không thì cũng
không dễ dàng như khi vượt cấp không có dị mạch vậy a?
Mặc dù Vu Mạch phán đoán không có kết quả, nhưng khi mọi người nghe được
thuyết minh, hai mắt cũng là tỏa sáng.
"Tu luyện một chút."
"Mạch thuật giam cầm này quá bá đạo."
"Khả Vô, nhớ mời khách, chúng ta tu luyện trước."
Dương Nhạc Nhạc bọn người nói xong thì vào ngay Phong chi cốc.
Mà một bên khác, Ôn Bình sau khi rời khỏi Nhiễu sơn thì đi đến Khu ký túc xá,
đóng cửa lại, trực tiếp nhận lấy ban thưởng từ nhiệm vụ chi nhánh —— Tăng giai
công pháp, tăng cấp mạch thuật cùng thể hồ quán đỉnh.
"Trước tăng lên công pháp." Vừa ban thưởng xong, Ôn Bình không chút do dự chọn
đề cao công pháp.
Công pháp, thật ra theo một ý nghĩa nào đó lại giống như Tuyền Qua Đồ, cũng có
thể tăng phúc thực lực. Tuy nhiên, Tuyền Qua Đồ tăng cường chính là mạch
thuật, còn công pháp lại tăng mạch môn cùng mạch khí.
Đánh cái so sánh, nếu như hai người đấu sinh tử cùng cảnh giới, cùng linh thể,
tu luyện công pháp cũng kém không nhiều.
Vậy quyết định thắng thua không chỉ là kỹ xảo chiến đấu cùng kinh nghiệm chiến
đấu, mà càng dựa vào đăng cấp của công pháp. Nếu như là tu luyện Hoàng cấp
công pháp, vậy là không có khả năng chiến thắng tu sĩ tu luyện Huyền cấp công
pháp trong cùng cấp.
Cho nên, diệu dụng của công pháp không chỉ ở chỗ đề cao cảnh giới trói buộc.
Sau khi tăng Trường Mạch Công lên Huyền cấp thượng phẩm, Ôn Bình tiếp tục tiến
hành đề cao Hỏa Long Thuật.
Song song thẳng lên Huyền cấp.
Mà thăng cấp Hỏa Long Thuật lên Huyền cấp thượng phẩm, trực tiếp thuế biến đến
mức hoàn mỹ, từ chỗ lúc trước hạn chế chỉ có thể phóng thích một đạo hỏa long
ra ngoài, hiện tại lại phóng thích số lượng lên đến hai con số.
Sau khi đại thành, càng là năm đầu hỏa long vờn quanh.
Vốn muốn sử dụng thể hồ quán đỉnh cho Hỏa Long Thuật, bỗng nhiên nghĩ đến Hỏa
Long Thuật không phải là sản phẩm của Khu ký túc xá, điều này khiến hắn có
chút thất lạc —— Cũng trách hắn, thời điểm quá hưng phấn quên mất xuất xứ của
Hỏa Long Thuật.
Cho nên, vẫn như cũ là Ngự Kiếm Thuật!
Lúc chuẩn bị thể hồ quán đỉnh, thông tin cá nhân hiện ra.
Ôn Bình.
Giới tính: Nam.
Cảnh giới: Thần Huyền hạ cảnh.
Thể chất: Hỏa Linh Chi Thể (Tiểu thành).
Thần binh: Lang Nguyệt.
Tu luyện công pháp: Trường Mạch Công (Huyền cấp).
Tu luyện mạch thuật: Hoàng cấp hạ phẩm —— Giao Long Nộ (Tiểu thành), Hỏa Long
Thuật (Tiểu thành), Ngự Kiếm Thuật (Đại thành).
Ngự Kiếm Thuật sau khi viên mãn đã tăng đến mức ngự năm thanh kiếm, đây là
cảnh giới mà Ôn Bình tha thiết mơ ước.
Thử hỏi, ai không muốn làm Kiếm Tiên?
Đặc biệt là kiếp trước hắn được văn hóa tiên hiệp hun đúc khá là sâu sắc.
"Hệ thống, bắt đầu thể hồ quán đỉnh đi."
Dứt tiếng, thông tin cá nhân bị thu vào, một cái pop-up mới xuất hiện.
【 Bội số ngẫu nhiên: 77 lần. 】
"Vận khí bình thường." Ôn Bình bỗng nhiên hoài niệm 98 lần thể hồ quán đỉnh
trước kia.
Chợt, Ôn Bình nhắm hai mắt lại.
Tĩnh tọa ở trên giường, mở ra Ngự Kiếm Thuật tăng lên...
...
Chớp mắt đã đến chạng vạng tối.
Màn đêm bắt đầu che phủ bầu trời, Hoài Diệp vội vàng chạy ra khỏi Trọng Lực
trận, chuẩn bị đi làm bữa tối.
Khi đi đến bên ngoài phòng bếp, vừa vặn gặp gỡ Diệp Phi.
Diệp Phi khiêng một túi gạo, đang đứng ở bên ngoài phòng bếp, thấy Hoài Diệp
đi đến, vội vàng mở miệng nói ra: "Hoài Diệp cô nương... Đây là hồng mễ mà
tông chủ phân phó ta đưa đến. Bạch mễ trước kia đã hết rồi."
"Hết rồi?" Hoài Diệp ngây ra một lúc.
"Ừm, loại gạo trước kia đã không còn trồng nữa. Cụ thể thì ta cũng không biết,
là Ôn tông chủ phân phó." Nói xong, Diệp Phi quay người muốn đi gấp. Ôn Bình
bảo nàng làm xong việc, nàng tự nhiên sẽ không dừng lại lâu.
"Tốt a."
Hoài Diệp chợt khẽ gật đầu. Mở túi gạo ra liếc nhìn.
Từng hạt hồng mễ óng ánh long lanh giống như bảo thạch —— Xem trái lại thật
đẹp mắt, chỉ không biết có ăn ngon như trước kia hay không, hay là càng ăn
ngon hơn bạch mễ trước kia?
Lòng còn lo nghĩ, nghĩ lại tông chủ sẽ không đưa ra thứ không tốt.
Nhất định sẽ không.
Bởi vì cho tới bây giờ đều chưa từng có.
Càng mong chờ loại hồng mễ này hơn —— Đầu bếp nha, trừ tu luyện thì còn sinh
ra cảm giác hưng phấn với nguyên liệu nấu ăn.
Chợt, phòng bếp dâng khói lên, Dương Nhạc Nhạc bọn họ cũng lục tục trở về từ
trong sân tu luyện.
"Ba người các ngươi sao thế?"
Đám người gặp phải Lâm Khả Vô, La Mịch cùng Hoàn Sơn thì không khỏi ngây ngẩn
cả người.
Bất Hủ Thanh Phong Bào của ba người đều rách.
Quả thực giống như bị người đuổi đến không còn lối thoát, nếu không phải trên
mặt không dính bụi đất thì cũng có thể cho rằng là ăn mày.
La Mịch cười một tiếng, nói: "Ba chúng ta đi thử một chút pháp khí."
Trong tay La Mịch có Thiên Gia Kiếm!
Trong tay Hoàn Sơn có Trảm Long Kiếm!
"Trương Tiểu Phàm là nhân vật chính, vũ khí của nhân vật chính, chúng ta muốn
xem thử rốt cục nó lợi hại hơn Trảm Long Kiếm chỗ nào." Một bên Hoàn Sơn cười
trả lời.
Nghe được câu nói này, đám người có thể tưởng tượng đến cảnh tượng kinh khủng
kia.
Ba thanh pháp khí đối bính.
Mà lại là ba thanh pháp khí nổi danh trong Tru Tiên thế giới.
Tần Mịch mở miệng hỏi: "Vậy kết quả như thế nào?"
"Kết quả rất rõ ràng a."
Ba người đều bình an vô sự, đây không phải là kết quả a?
"Chúng ta có Ngự Kiếm Thuật, Lâm Khả Vô sư đệ có Phong Chi Cấm Cố, một mực
giằng co." La Mịch cười nói tiếp.
"Phong Chi Cấm Cố không có cách giam cầm Ngự Kiếm Thuật sao?" Tần Mịch phảng
phất như phát hiện đại lục mới.
Hoàn Sơn trả lời, "Đương nhiên, Ngự Kiếm Thuật là dựa vào ý niệm khu động,
mạch khí gia trì. Cho dù là không có mạch khí, nó cũng có thể bay... Cho nên
chúng ta là người này cũng không thể làm gì được người kia. Đương nhiên,
nguyên nhân là do Khả Vô hắn áp chế cảnh giới."
Đừng nhìn Ngự Kiếm Thuật không sợ Phong Chi Cấm Cố.
Phong Chi Cấm Cố dường như cũng có nhược điểm.
Thế nhưng thế giới này căn bản cũng không có mạch thuật hoặc vũ khí được điều
khiển bằng ý niệm tương tự. Cho nên, Phong Chi Cấm Cố vẫn như cũ là tồn tại
hết sức biến thái.
Mấy người nghị luận, phòng bếp đã ở gần.
"Ừm?"
Dương Nhạc Nhạc dẫn đầu cái mũi khẽ động, cảm thụ được dị hương xông vào mũi,
khóe miệng lập tức nổi lên ý cười.
Mùi thơm này, phi thường đặc biệt.
Thậm chí có thể cảm thấy chút khô nóng.
"Tông chủ đây là lại làm linh thiện rồi?" Triệu Tình vội vàng đuổi theo bộ
pháp của Dương Nhạc Nhạc, đi đến phía phòng bếp.
"Lại có lộc lớn để ăn."
"Tông chủ vạn tuế!"
Đám người lập tức xông đến bên ngoài phòng bếp.
Thế nhưng đến khi chỉ trông thấy có mỗi Hoài Diệp đứng trong phòng bếp, lập
tức lộ ra vẻ mất mát.
"Không phải tông chủ a."
Dương Nhạc Nhạc bất đắc dĩ lắc đầu, nguyện vọng ăn linh thiện thất bại.
"Ngươi có ý tứ gì... Ta sao thế? Ngươi nếu như không thích ăn thức ăn do ta
xào, về sau cũng đừng ăn." Hoài Diệp lập tức trừng mắt nhìn qua, chợt trông
thấy Triệu khách khanh đang đi đến.
Triệu khách khanh là lần đầu tiên đến phòng bếp, cộng thêm đối phương lại là
Trấn Nhạc cảnh, cho nên Hoài Diệp lập tức khom người.
"Triệu khách khanh, ngài đã tới."
Nếu có thể làm đồ ăn cho Trấn Nhạc cảnh ăn, đây là chuyện hạnh phúc dường nào
a!
Nghĩa phụ làm yêu trù, người cao nhất ăn đồ ăn của hắn làm ra mới chỉ có Thần
Huyền cảnh.