Người đăng: ngaythodng
Ôn Bình không để ý, trực tiếp xuống núi chuẩn bị từ một bên cửa thành khác đi
đến phía Dương gia.
Ngươi không đề cập đến nhập tông, Ôn Bình thật đúng là dự định lắc lư một
phen.
Nàng mong muốn nhập tông tích cực như thế, một chút hứng thú của Ôn Bình cũng
bị mất.
Sự tình khác thường tất có yêu.
"Ta chính là tông chủ Bất Hủ tông, hiện tại Bất Hủ tông không thiếu người." Vì
phòng ngừa con mụ điên này xông vào Vân Lam sơn, trước khi đi, Ôn Bình cố ý lộ
ra thân phận của mình, "Ngươi đi địa phương khác xem một chút đi."
"Ngươi là tông chủ?" Nữ tử ngây ra một lúc.
Nhìn xem Ôn Bình, trong đầu lập tức hiện ra hình tượng tỷ tỷ miêu tả về hắn
trước khi đi. Thiếu niên trước mắt này trừ thần thái không giống, khí chất
không giống, xét diện mạo thật đúng là giống như tỷ tỷ miêu tả.
"Ngươi tên gì?"
Nàng vội vàng bước nhanh theo mấy bước.
"Ôn Bình." Ôn Bình cũng không có giấu diếm, ngược lại tên của mình tùy tiện
tìm một chỗ nghe ngóng cũng có thể biết.
"Ôn Bình!" Nữ tử vui mừng, miệng hé môi cười rồi lặn tăm. Kẻ trước mắt này
vậy mà là cháu của mình, nhưng là vì sao không giống như những gì tỷ tỷ đã
nói, nhu nhược, nhát gan, cùng hiền lành.
Ngược lại, kẻ trước mắt này ngạo mạn, lạnh lùng.
Nhưng mà cũng không quản được nhiều như thế.
Người đã đã tìm được, tiếp xuống liền là nhập tông, nghĩ cách sống qua một năm
này.
"Ta tên là Long... Triệu Kha."
Nàng ý thức được cái gì, lập tức đổi giọng đổi tên của mình thành Triệu Kha.
Bản danh Long Kha này, nếu để cho Ôn Bình biết khẳng định sẽ liên tưởng đến
chuyện khác. Dù sao nàng cùng tỷ tỷ đồng dạng đều họ Long.
Tỷ tỷ du lịch Thiên Địa hồ không phải cũng thích dùng tên giả sao?
Nàng vừa vặn cũng kiếm cho bản thân một cái tên giả.
"Ngươi gọi ta là Triệu Kha tiền bối là được rồi."
Long Kha cười hì hì một tiếng, chợt cùng Ôn Bình sóng vai đi vào thành, "Tiểu
tử, biết cái gì là Trấn Nhạc cảnh sao?"
Ôn Bình liếc mắt nhìn Long Kha, lộ ra một tia phiền chán.
Long Kha lại giống như không thấy, tiếp tục nói: "Nói cho ngươi biết, Trấn
Nhạc cảnh tựu lấy thành chủ Thương Ngô thành các ngươi đến nói... Thông Huyền
hạ cảnh. Hắn tu luyện cả đời cũng không đến được cảnh giới này, một ngón tay
của ta cũng có thể đâm chết hắn."
Hình tượng này hình dung đã đủ sinh động a?
"Đâm cái cho ta xem một chút?" Ôn Bình nhàn nhạt lên tiếng.
"Hắc..." Long Kha có chút bó tay rồi, "Trọng điểm câu nói của ta là ta rất
mạnh. Nếu như ta không phải cần tìm một chỗ an tĩnh tu luyện, ngươi ở đây cầu
ta thì ta cũng không ở lại. Để ta nhập tông, ngày sau bất kể là ai tới gây sự
với ngươi, ta cũng có thể giúp ngươi đánh bại hắn, thậm chí giết hắn. Nhị tinh
tông môn, tam tinh tông môn, tứ tinh tông môn, bản cô nương đánh hết không
bỏ."
"Bất Hủ tông chúng ta không cần đả thủ." Ôn Bình thật sự hết cách với nữ hài
tử dây dưa bên người này.
"Ta nói như thế chỉ chứng tỏ giá trị ta nhập tông."
"Thế nhưng nhập Bất Hủ tông chúng ta phải trả tiền."
"Trả tiền."
"Đúng, thật nhiều thật nhiều tiền." Ôn Bình lập tức ở trong lòng lặng yên hỏi
hệ thống, chợt cấp ra đáp án, "300 viên bạch tinh, một viên cũng không thể ít.
Thiếu một viên, Bất Hủ tông ta liền sẽ không thu."
"Cái tên nhà ngươi!"
300 viên bạch tinh, tại sao không đi cướp?
Biết 300 viên bạch tinh là khái niệm gì sao?
Tiểu tử này, vậy mà học được cách ăn cướp trắng trợn, thật muốn thay tỷ tỷ
giáo huấn ngươi một trận.
Ôn Bình không biết hiện tại Long Kha đang suy nghĩ gì, bất tri bất giác đã đến
cửa Dương gia. Dương Tông Hiền lập tức ra nghênh tiếp, thế nhưng Ôn Bình không
có đi vào Dương gia, mà dự định lấy đồ xong rời đi.
"Mau đi lấy đồ cho Ôn tông chủ." Dương Tông Hiền lập tức hô gọi hạ nhân.
Chỉ chốc lát, hai cái rương lớn được hạ nhân khiêng ra.
Ôn Bình thu nó lại, đưa tấm kim phiếu vạn kim qua, "Kim tệ còn dư tiếp tục chế
tạo Bất Hủ Thanh Phong Bào."
"Được." Dương Tông Hiền trả lời.
"Vậy thì Dương tộc trưởng, hôm khác gặp lại."
Nói xong, Ôn Bình trực tiếp rời đi.
Bịch!
Một bước chân nhẹ nhàng bỗng nhiên bước đến bên cạnh.
"Có thể thương lượng chút chuyện sao? Không tốn 300 viên bạch kim này, sau
khi ta nhập tông sẽ đảm nhiệm khách khanh, cung cấp một chỗ ở là được." 300
viện bạch tinh, nàng thực sự không chi nổi tiền nhập môn này.
Ôn Bình nhìn chăm chú "con mụ điên" xinh đẹp này một hồi.
Ngươi dung mạo xinh đẹp.
Ta nhịn ngươi một lần.
"Khách khanh tại tông môn không có quyền lợi, chỉ bao một ngày ba bữa, vừa xảy
ra chuyện còn phải hỗ trợ, y phục cũng phải tự mình giặt..." Ôn Bình há miệng
nói ra một đống chuyện tai hại, nhưng mà "Triệu Kha" vẫn như cũ không hề bị
lay động.
"Không sao cả."
Triệu Kha vậy mà gật đầu.
"Đây là Trấn Nhạc cảnh sao?" Ôn Bình chỉ cảm thấy gia hỏa này muốn trêu mình,
từ chối nhã nhặn đến rõ ràng như thế rồi còn nhìn không ra, thậm chí còn đáp
ứng. Chợt, Ôn Bình lập tức để hệ thống đưa ra tin tức đơn giản về nàng.
Đối với nàng, hệ thống chỉ cấp ra vài dòng giới thiệu giản lược.
Tính danh —— Long Kha.
Trấn Nhạc thượng cảnh.
Tuổi tác đã hơn 100.
Điểm này, thật đúng là khiến hắn kinh ngạc, 100 tuổi này, làm sao cảm giác
giống như nữ hài?
Không chỉ là diện mạo, ngay cả tính cách cũng như thế.
Đương nhiên, đây không phải đặc biệt nhất. Điều đặc biệt nhất, thậm chí đáng
sợ chính là, vậy mà có mối quan hệ với hắn, không ngờ nàng lại là tiểu di của
mình, nói cách khác, nàng là muội muội của mẫu thân mình.
"WTH!"
Lúc này cũng chỉ có từ WTH mới có thể biểu đạt sự kinh ngạc trong lòng hắn.
Không hiểu ra sao tự dưng có thêm một cái tiểu di?
Việc này khiến người có chút khó tiếp nhận.
Bản thân tiểu di này hẳn đã biết rõ thân phận của mình rồi, cho nên mới sử
dụng một cái tên giả.
Làm cái gì?
"Được rồi, về sau ngươi là khách khanh Bất Hủ tông. Quy củ làm đầu, ta sẽ an
bài cho ngươi cái chỗ ở, cung cấp một ngày ba bữa, thế nhưng ngươi không thể
vi phạm bất cứ môn quy nào ở trong tông môn, vi phạm môn quy, trực tiếp đuổi
ra ngoài."
Nói cách khác, liền là không thể tu luyện.
"Không có vấn đề." Long Kha khẽ gật đầu, tốt là nàng quan tâm cũng đều không
phải những thứ này.
Một ngày ba bữa?
Thứ này một tháng không ăn cũng không quan trọng.
Về phần ngủ nha, đệm chăn chính nàng đều mang theo, chỉ cần tìm cái gian phòng
trải tốt là được.
"Tiểu tử ngốc này." Nhưng nàng quả thật bó tay vừa đứa cháu này của mình rồi,
Trấn Nhạc cảnh nhập tông, làm sao lại là bộ dáng này, vừa đến đã nói ra những
lời đuổi khéo này.
Chỉ bằng này, ngày sau phát triển tông môn ai nguyện ý gia nhập, cường giả nào
nguyện ý gia nhập?
Khó trách tỷ tỷ hết lời cầu mình đi đến Bất Hủ tông một chuyến.
"Quy củ của Bất Hủ tông, trong tông môn không phân cảnh giới cao thấp, ai nhập
môn trước thì người đó lớn. Triệu Kha khách khanh, ngươi nhập môn trễ nhất,
cho nên nhìn thấy trưởng lão Bất Hủ tông thì phải chào hỏi, đợi chút nữa ta sẽ
giới thiệu cho ngươi..."
"Được."
Gia hỏa này, thuần tâm a?
Hay là nói, bản thân giải thích Trấn Nhạc cảnh không đủ rõ ràng?
Nhưng nói sao đi nữa, hiện tại đã nhập tông, trong một năm tiếp theo đều phải
ở đây. Nàng trái lại dám xưng hô trưởng lão Bất Hủ tông là trưởng lão, nhưng
vấn đề là những người kia có dám nhận hay không.
"Đúng rồi, ta nghe nói ở chỗ các ngươi có cái Kháo Sơn tông, bọn họ ra sao a?"
Khi đi đến dưới chân Vân Lam sơn, vừa đi lên trên, Long Kha vừa hỏi đến một
chuyện mà tỷ tỷ một mực không an lòng.
Tỷ phu cùng tỷ tỷ đều bị mang đi, Bất Hủ tông không có cường giả tọa trấn,
Kháo Sơn tông kia sao lại bỏ qua một miếng thịt mỡ dâng đến miệng?