Người đăng: ngaythodng
"Thí luyện gió lốc này biểu thị là như thế này, ta dẫn các ngươi đi xem tiếp
Phong chi cốc." Ôn Bình thối lui ra khỏi khu vực vòi rồng, "Nếu như các ngươi
ai muốn đến bắt Cụ Phong Thuật này, phải nghe tốt đề nghị của ta, trước phải
kiếm ra thứ giúp thân thể thích ứng với gió ở thế giới này. Về phần là thứ gì,
đợi ta tìm xem."
Nói xong, Ôn Bình tựu đi về phía trước.
Đồng thời từ trong ngực móc ra một điếu Sinh Mệnh Xì Gà, hắn may mắn, bản thân
có thói quen thích mang theo xì gà.
Nếu không lúc này lòng buồn bực lại không có cách vận chuyển Trường Mạch Công
hấp thu Mộc khí, vậy chắc một mực buồn bực phải rời đi Phong chi cốc.
Châm lửa, hít một hơi.
Sự khó chịu ở ngực nhanh chóng biến mất dần dần.
Trước khi Ôn Bình đi đến, liền thấy một thứ rất dễ thấy trên đồng cỏ, một khối
hồng sắc lăng thạch.
Tuy nhiên Ôn Bình cũng không hề để ý, nghĩ trên đồng cỏ có một khối đá rất
bình thường. Nói không chắc do thứ gì đó ném ra đến chỗ này, lại hoặc là, một
trận mưa lớn để nó lộ ra trên cỏ.
Thế nhưng lúc đi qua, Ôn Bình bỗng nhiên cảm giác thân thể của mình trở nên
nặng nề.
Nguyên bản cảm giác nhẹ nhàng lại biến mất.
Cảm giác ổn trọng lại trở về.
"Cái này. . ." Ôn Bình lập tức dùng tay cầm nó lên, vội hỏi hệ thống, "Hệ
thống, nó là thứ gì?"
"Đây chính là hồng thạch có thể giúp giảm đi sức ảnh hưởng của gió ở thế giới
này, gió càng mãnh liệt, hiệu quả giảm xuống của nó lại càng mạnh, nhưng tác
dụng của nó chỉ có tính tạm thời. Lúc túc chủ nhặt nó lên, chỉ có thể duy trì
ba giờ, sau đó sẽ vỡ vụn."
"Ba giờ, rất dài a." Đi không bao xa đã nhặt được một cái, Ôn Bình đã rất thỏa
mãn. Ở trong vòi rồng, trước mắt vấn đề lớn nhất chính là thân thể bất ổn, quá
nhẹ nhàng, Xà Bì Thân Pháp cũng không áp cứu được chính mình.
Ôn Bình sau khi ngừng nói chuyện với hệ thống, mở miệng nói ra: "Đây là một
khối hồng thạch, có được nó, có thể giảm bớt được sức ảnh hưởng của gió với
bản thân trong vòng một canh giờ rưỡi. Ta đi trước dùng nó thử xem."
Nói xong, Ôn Bình tựu lập tức chạy trở về.
May mà không xa, một hồi đã đến.
Nắm nó xông vào trong khu vực vòi rồng, quả nhiên, không cần phải nắm lấy cỏ
để thoát khỏi cổ hấp lực kia, khiến cho cơ thể trở nên ổn trọng ở bên trong.
Kế tiếp, tựu chỉ cần né tránh Phong Ma quấy rối, chờ cho vòi rồng chạm vào
nhau.
Hô!
Vừa đi vào, Phong Ma lại đến.
Từng đạo phong nhận được ném qua, Ôn Bình trực tiếp bắt đầu thi triển Xà Bì
Thân Pháp, càng không ngừng né tránh phong nhận. Phong Ma kia dần dần càng
ngày càng điên cuồng, tốc độ ném phong nhận cũng càng lúc càng nhanh.
Nhìn xem một màn này, mọi người trong Quan ảnh thất sợ ngây người.
"Thân pháp này cũng quá mạnh đi?"
"Sao trước kia không thấy tông chủ sử dụng qua loại thân pháp này?"
"Nhìn tựa như là Phong Ma cố ý ném vào chỗ trống, tông chủ đi phía trái, nó
tựu ném bên phải."
Đám người nghị luận sôi nổi.
Ai cũng nghĩ chờ khi Ôn Bình đi ra ngoài sẽ hỏi một chút, Xà Bì Thân Pháp này
làm sao làm được.
"Lại phá một cái!"
Lúc này, Dương Nhạc Nhạc hô một tiếng.
Quả nhiên, bên trong quang mạc, Ôn Bình bắn ra một đạo phong nhận phá một cái
vòi rồng.
"Tông chủ nhất định phải chờ hai cái vòi rồng chạm vào nhau, các ngươi có phát
hiện hay không. Khẳng định thời điểm vòi rồng đụng nhau là điểm mấu chốt.
Nhưng ta ta vừa mới nhìn ra một lần hai cái vòi rồng đụng vào nhau, thế nhưng
tốc độ tách rời rất nhanh, tông chủ cũng không kịp..." Một bên Vân Liêu bắt
đầu cẩn thận phân tích ra.
Phân tích của Vân Liêu cũng lập tức đạt được những người khác tán thành.
Có một thứ có thể khẳng định, đó chính là cơ hội chớp mắt là qua, tốt nhất
phải lấy được hồng thạch kia.
Ở lúc này, Ôn Bình liên tục làm ba cái vòi rồng rồi ra.
Tất cả mọi người lập tức rời khỏi Quan ảnh thất, đi đến Nhiễu sơn chờ Ôn Bình
từ trong rừng rậm đi ra ngoài.
Dương Nhạc Nhạc hỏi vấn đề mấu chốt nhất, "Tông chủ, tiến vào Phong chi cốc
này vẫn phải tốn bạch tinh sao?"
"Ừm, ở bên trong một canh giờ cần 10000 mai kim tệ, hoặc là một viên bạch
tinh. Cho nên, ta để các ngươi xem trước một chút, nếu như cảm thấy đáng giá,
các ngươi tựu đi vào, nếu như cảm thấy không đáng, có thể không đi vào."
Ôn Bình nói xong, nhìn sang một đoàn người Chiêm Đài Thanh Huyền.
Nhiệm vụ 500 đợt người, cũng chỉ có thể dựa vào bọn người Thanh Huyền.
Dương Nhạc Nhạc lắc đầu bất đắc dĩ, "Có chút quý..."
Hắn thực sự không bỏ ra nổi nhiều như thế.
"Được rồi, muốn tu luyện đều đi tu luyện đi, muốn đi vào Phong chi cốc, có
thể giao nộp đi vào." Ôn Bình vừa nói xong, Chiêm Đài Thanh Huyền lập tức lên
tiếng. Bạch tinh đã đưa tới.
Một lần liền là 5 viên!
Đây là dự định ở bên trong nghỉ ngơi 10 giờ.
Trừ Chiêm Đài Thanh Huyền ra, bọn người Tần Sơn, Tần Mịch, Diệu Âm cũng lựa
chọn tiến vào Phong chi cốc. Một viên bạch tinh với bọn họ mặc dù nhiều, thế
nhưng trong Phong chi cốc có thứ càng quý giá.
Đó cũng không phải là bạch tinh có thể đổi.
Không có bạch tinh, đi về gia tộc một chuyến, ở gia tộc có thể xuất ra kim tệ
giúp hắn mỗi ngày ở bên trong một canh giờ.
Ngay lúc Ôn Bình cấp cho bọn họ quyền hạn tiến vào, Chiêm Đài Thanh Huyền mở
miệng, "Tông chủ, Xà Bì Thân Pháp kia của ngài là luyện sao."
Chiêm Đài Thanh Huyền nhìn thật lâu, vấn đề lớn nhất vẫn là Phong Ma.
Nếu như không biết Xà Bì Thân Pháp, đừng bảo chờ cơ hội vòi rồng đụng nhau,
đoán chừng ở bên trong cũng không đứng được bao lâu.
Ôn Bình cười một tiếng, "Tinh túy của Xà Bì Thân Pháp ngay ở đây... Bộ pháp
nhất định phải là đi hình chữ S."
"S?" Những này không chỉ Chiêm Đài Thanh Huyền không hiểu, những người khác
càng không hiểu.
"Phải nói sao cho ngươi hiểu đây, tóm lại, chính là phải xoay. Các ngươi có
thể đi vào thử một chút, thực tiễn mới có thể ra hiểu biết chính xác. Chờ lần
sau ta vào lại Phong chi cốc, nếu như còn không biết, ta tự mình dạy ngươi."
Nói xong, Ôn Bình trực tiếp đưa mấy người tiến vào trong Phong chi cốc, còn
hắn thì trở lại Vân Lam sơn.
Hắn đang định đi xông Thập tầng tháp một phen để kiếm thêm một thanh Lang
Nguyệt Kiếm, thì Triệu Dịch cầm cây chổi từ ngàn bậc thềm chạy tới, vội vàng
nói: "Tông chủ, Bích Nguyệt Phiêu Linh tiền bối chờ ngài ở dưới chân núi."
"Ừm."
Lúc này Ôn Bình mới nhớ đến, khó trách Bích Nguyệt Phiêu Linh không lên được,
hóa ra bản thân không thêm hắn vào danh sách trắng.
Bước một bước, Ôn Bình đi đến chân Vân Lam sơn.
Bích Nguyệt Phiêu Linh đang đứng ở bên cạnh kiếm bi, vậy mà dẫn theo một
thớt Phong Lưu Mã, bên cạnh đi theo Sơn Hoa, Sơn Hoa đeo lấy bọc vải, bộ dáng
như muốn đi. Sau khi Ôn Bình đi đến, Sơn Hoa trước tiên cúi đầu, sau đó yên
lặng đi ra.
"Ôn tông chủ, ta đến từ biệt." Bích Nguyệt Phiêu Linh ôm quyền, "Cảm tạ ngươi
đã cứu ta một mạng."
"Ngươi không phải cho bạch tinh sao?" Ôn Bình cười một tiếng, có vận vị trêu
chọc trong đó, "Vậy thì Bích Nguyệt tiền bối, ngươi đã tính toán đến đâu rồi
a. Thật dự định lưu lạc thiên nhai, cũng làm độc hành hiệp sao?"
"Ta?"
"Ta coi như xong, ta đi chung quanh một chút vẫn được, cũng có thể làm du
hiệp, nhưng mà độc hành hiệp, vậy khó khăn." Du hiệp, du lịch tứ phương. Độc
hành hiệp du lịch tứ phương, chuyên quyền độc đoán, vĩnh viễn một người.
Vu Mạch lấy thân phận của độc hành hiệp nổi tiếng Đông hồ, mặc dù là mang theo
một người, thế nhưng thật ra cũng không khác gì không mang ai. Hắn không cần
phục thị, còn thường xuyên bỏ quên A Long ở trong một thành.
Sau khi cười một tiếng, Bích Nguyệt Phiêu Linh nói: "Ôn tông chủ, thật ra ta
trước khi đi muốn đến nói chuyện mẹ ngươi cho ngươi. Tuyết Thiên Thiên...
Tuyết tiền bối, cũng chính là mẫu thân của Ôn tông chủ, ta hơn nửa năm trước
từng nghe người ta nhắn đến nàng."
CONVERTER THONGAYDNG
(* Có thể bạn chưa biết, 1 canh giờ bằng 2 giờ.)