Phong Nhãn


Người đăng: ngaythodng

Đây chính là thiên địa chi lực, không phải do người tạo ra.

Vòi rồng kia, nàng từng tận mắt nhìn qua một lần, ngay ở trên mặt hồ Đông hồ.
Thông Huyền cảnh cũng không dám đến gần, mà vòi rồng trong Phong chi cốc hiển
nhiên mạnh mẽ hơn cái xuất hiện ở Đông hồ.

Đang nghĩ ngợi đâu, liền thấy Ôn Bình trong quang mạc động.

Trong lúc nhấc tay, một đạo ba động trong suốt quỷ dị từ giữa tay Ôn Bình bay
ra ngoài, bay ra ngoài đồng cỏ mười mét.

Không có âm thanh truyền lại, có thể nghe được vẫn là chỉ có thanh âm xíu
xít của vòi rồng ở phía trước, thế nhưng mặt đất lại là xuất hiện một vệt dài
một thước cùng loại với vết đao. Nàng minh bạch, đây chính là phong nhận như
đã viết trên bảng thông báo.

...

Bên trong Phong chi cốc, Ôn Bình rất nhanh liền nắm giữ phong nhận.

Thật ra phong nhận cũng không khó nắm giữ, xem khó hiểu nhưng thật ra là tác
dụng của nó.

"Thử xông đến trước một chút đi." Ôn Bình lập tức cất bước, ngang nhiên xông
đến phía vòi rồng, cứ việc cách gần ba bốn mươi mét, thế nhưng là cỗ hấp lực
kia vẫn là tồn tại, "Đúng rồi hệ thống, đặc quyền của ta là gì?"

Kiến trúc mới xuất hiện, túc chủ không phải sẽ có đặc quyền sao?

Hệ thống trả lời, "Đặc quyền là —— hướng dẫn thí luyện. Túc chủ có thể thu
hoạch yếu quyết thông qua thí luyện trước mắt."

"Cho ta hướng dẫn." Ôn Bình may mắn, may mà bản thân nhớ đến đặc quyền mới,
nếu không liền phải đi vào chịu ngược đãi.

Khi hệ thống hiển hiện hướng dẫn ở trong đầu Ôn Bình, hắn trông thấy rất nhiều
điểm đỏ trong vòi rồng, đang không ngừng di động đến trung tâm vòi rồng. Hệ
thống cho ra hướng dẫn rất chính xác, liền là phá hủy phong nhãn chính là phá
hủy vòi rồng.

Ôn Bình lập tức đưa tay, bổ một đạo phong nhận ra ngoài.

Phong nhận bay đến trong vòi rồng, trực tiếp bị cuốn đi, giống như một chiếc
thuyền đơn độc giữa biển sóng bao la. Không có biện pháp sánh ngang vòi rồng,
thậm chí ngay cả năng lực phản kháng vòi rồng cũng không có. Lại nhìn xuống
hướng dẫn, Ôn Bình minh bạch.

Phong nhãn nhất định phải phá từ bên trong!

"Trước thử một lần." Nói xong, Ôn Bình trực tiếp cất bước, cẩn thận từng li
từng tí đi đến trong vòi rồng.

Ôn Bình muốn sử dụng Lang Nguyệt Kiếm chống đỡ thân thể một phen, thế nhưng là
phát hiện Tàng giới lại bị khóa lại. Đừng bảo cầm Lang Nguyệt Kiếm, đồng dạng
vật trong Tàng giới cũng không thể sử dụng, "Lại là một hồi thí luyện hạn
chế."

Cũng may, đạo vòi rồng này cách đạo vòi rồng khác khoảng mười mét, cho nên Ôn
Bình sau khi đi vào mặc dù đứng không vững, nhưng cũng sẽ không bị cuốn đi.
Đang lúc nghĩ ngợi cách phá phong nhãn, một cơn gió bất ngờ tông tới trước
người.

Ầm!

Ôn Bình không kịp phản ứng, bị tông cho lui ra sau năm sáu bước, kém một chút
bị cuốn vào trong vòi rồng.

"Thứ gì?"

Ôn Bình một tay chống đất, tay còn lại ngưng kết phong nhận ném đến phía cảm
giác giống như mù lòa bắn ná cao su.

Hắn còn chưa có thích ứng được hoàn cảnh trong vòi rồng, căn bản không có cách
chiến đấu, có thể đứng vững đã rất tốt. Ngưng mắt lại, Ôn Bình nhìn xuyên
qua vòi rồng, lấy vòi rồng xem như bia đỡ đạn, "U linh!"

Có gương mặt mơ hồ trông giống như mặt người, sau khi tông bay Ôn Bình, nó còn
cười Ôn Bình.

Xoát xoát xoát!

Đột nhiên, mấy đạo phong nhận bay đến phía hắn.

Phốc!

Phốc!

Trong đó hai rơi xuống mặt đất, hai đạo khác chém lên sau lưng Ôn Bình, tuy
rằng hắn có Hỏa Linh Chi Thể thủ hộ nên chưa từng xuất hiện vết thương, thế
nhưng vẫn như cũ chấn động đến cả người Ôn Bình chệnh choạng.

"Cái này đứng cũng không vững, đánh như thế nào?"

Cứ việc rất giận, hắn vẫn là không dám buông tay đánh trả, tay nắm chặt lấy
cỏ, tận lực ổn định thân thể lay động.

"Túc chủ, có trong hướng dẫn. Gió ảnh hưởng túc chủ ở mức một trăm phần trăm,
thế nhưng trong Phong chi cốc có rất nhiều thứ có thể giúp túc chủ giảm sức
ảnh hưởng của nó xuống."

"Minh bạch."

Nhưng mà, hiện tại cũng không có cách đi kiếm.

Hoàn hảo, nó không dám đụng đến, chỉ dám ở phía xa phóng thích phong nhận.

Lúc này trong Quan ảnh thất, mọi người thấy cảnh này thì tương đối kinh hãi.

"Đây là vật gì a?" Vật mà Hoài Diệp chỉ tự nhiên là Phong Ma đang điên cuồng
công kích Ôn Bình, "Không có thân thể, hơn nữa còn có thể tự do xuyên qua vòi
rồng công kích tông chủ."

"Tông chủ cũng như thế, vậy chúng ta sao dám đi vào?" Triệu Dịch tu vi thấp
nhất lên tiếng.

"Còn có, quái vật kia vẫn cứ công kích người, đứng cũng không vững thì sao
tránh được phong nhận?" La Mịch cũng theo đó cảm khái một tiếng, "Đúng rồi,
có thể sử dụng Ngự Kiếm Thuật được không? Cũng không cần dựa vào thân thể
chống đỡ nó."

Đang nghĩ ngợi, tựu nghe được Ôn Bình nói chuyện, "Đúng rồi, quên nói cho các
ngươi biết, trong Phong chi cốc, trong này không thể mở ra Tàng giới. Nếu như
các ngươi muốn sử dụng vũ khí, nhất định không được cất trong Tàng giới mang
vào."

Vừa nói xong, Ôn Bình lại nói tiếp.

"Tiếp sau, ta sẽ làm mẫu cho mọi người một phen."

Lại nhìn phong nhận, trên mặt Ôn Bình lộ ra vẻ giảo hoạt.

Nói xong, Ôn Bình bắt đầu chạy qua lại trong vòi rồng. Trái đi hai bước, phải
đi hai bước.

Vừa lúc tránh thoát phong nhận do Phong Ma kia ném ra.

"Cái này là thân pháp gì?" Chiêm Đài Thanh Huyền ngây ngẩn cả người.

Lượn qua lượn lại, vậy mà tránh thoát phong nhận.

Ôn Bình phảng phất giống như biết câu hỏi của Chiêm Đài Thanh Huyền, trực tiếp
lên tiếng trong Phong chi cốc, "Một chiêu này tên là Xà Bì Thân Pháp, bản tông
chủ tự mình sáng tạo. Nếu như muốn học, chờ ta ra ngoài dạy các ngươi."

"Thân pháp này lợi hại!"

Người trong Quan ảnh thất nhịn không được cảm thán một tiếng.

Thậm chí ngay cả hệ thống, bây giờ cũng nhịn không được phát ra một tiếng
than.

Đoán chừng nó là hệ thống, suy tính qua vô số phương pháp vượt quan nhưng cũng
không có suy tính ra một màn vừa rồi.

"Nhớ kỹ, nếu như các ngươi muốn để cho một cái vòi rồng ngừng lại, thì phải
tìm ra được phong nhãn của nó." Đang lúc muốn giải thích phong nhãn ở đâu, Ôn
Bình nghiêng đầu thì trông thấy một hình ảnh không thể tưởng tượng.

Hai cái vòi rồng đụng vào nhau!

Một cái phía bên trái một cái bên phải quay, vậy mà xuất hiện một thoáng dao
động, gió ở nơi đó không ngờ ngừng lại.

Không nói hai lời, Ôn Bình trực tiếp bắn ra một đạo phong nhận, đánh đến chỗ
hắn trông thấy đó. May mắn có hướng dẫn tồn tại, nếu không hắn thật không có
cách trong nháy mắt này trông thấy phong nhãn "lộ" ra.

Bạch!

Một đạo không đủ, Ôn Bình lại tăng thêm mấy đạo.

Ba!

Một tiếng chấn minh, một đạo vòi rồng chậm rãi ngừng lại.

"Thành công một cái!" Ôn Bình xem như minh bạch, hóa ra phải tìm ra khoảng
cách vòi rồng đụng vào nhau. Mặc dù là minh bạch, thế nhưng trong một giờ tiếp
theo, Ôn Bình không gặp vòi rồng đụng vào nhau lần thứ hai.

Mà Phong Ma kia, tựa hồ bị Xà Bì Thân Pháp tra tấn đến điên rồi.

Phong nhận bắt đầu ném ra một cách điên cuồng.

Đồng thời, nó triệu hoán thêm mấy con Phong Ma nữa, càng không ngừng ném ra
phong nhận. Xà Bì Thân Pháp dù diệu, thế nhưng là vòi rồng hấp lực quá lớn,
thân thể vốn là không vững vàng, lại thêm chạy liên tục như thế cho nên càng
thêm mệt mỏi.

Chạy qua chạy lại, thật ra thân thể tựu không tự giác bay lên.

Tung bay thì sẽ không dễ khống chế thân thể, rất dễ dàng bị phong nhận đánh
trúng.

Đau thì đau nhưng cũng may, nếu như bị đánh đến trong vòi rồng thì sẽ càng khó
chịu.

"Xem ra vẫn phải đi kiếm một số thứ giúp cho thân thể thích ứng gió lốc một
chút." Thật ra Ôn Bình không vội trong việc thu hoạch Huyền cấp mạch thuật
này, chuyến này hắn chỉ đi làm mẫu một phen, cho các đệ tử nhìn xem.


Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn - Chương #354