Còn Đi? Ta Khờ Sao!


Người đăng: ngaythodng

Mộ Dung Thanh lập tức om quyền khom người.

Đoàn người sau lưng cũng đều sinh lòng tôn kính khom mình hành lễ.

Phốc phốc ——

Đại yêu phe phẩy cánh lơ lửng trước thành lâu.

Mộ Dung Thanh nói: "Cung nghênh đại nhân!"

Kim chủ sự nhìn Mộ Dung Thanh trước mắt cái gì cũng không biết, lại có giai
nhân tương bồi ở bên, trên mặt lộ ra một tia khó chịu, "Được rồi, cung
nghênh cái gì?"

Trông thấy Kim chủ sự đột nhiên tức giận, Mộ Dung Thanh có hơi luống cuống tay
chân.

Hắn rõ ràng là hảo tâm, làm sao lại chọc giận Kim chủ sự?

"Đại nhân, ngài đây là?"

"Không cần phải để ý đến ta làm gì, Mộ Dung Thanh, ngươi tranh thủ thời gian
về Hoàng Lê thành đi. Nếu như để Bất Hủ tông biết ngươi ở đây, ngươi sẽ không
đi được."

"Đại nhân, xảy ra chuyện gì?"

Hắn không phải người ngu, Kim chủ sự nói thế khẳng định không phải vô duyên vô
cớ.

Có khả năng nhất là Bất Hủ tông kia xảy ra chuyện.

Đến tình trạng ngay cả Kim chủ sự cũng không thể khống chế.

Nghĩ đến đây, trong lòng của hắn đã cảm thấy hơi hồi hộp một chút, giống như
có trọng chùy đập xuống. Sau đó nhìn chăm chú Kim chủ sự, hi vọng đáp án không
như mình suy nghĩ.

Kim chủ sự lạnh nhạt trả lời, "Người của Di Thiên tông đã chết hết rồi, nếu
như ngươi cũng muốn chết, có thể tiếp tục ngồi ở đây hưởng phong lưu."

Nói xong, đại yêu giương cánh rời đi.

Mộ Dung Thanh nhìn cảnh Kim chủ sự rời đi, cả người đần độn ngay tại chỗ.

"Người của Di Thiên tông..."

Sau khi thì thầm một câu, Mộ Dung Thanh vội vàng xoay người.

"Nhanh, về Hoàng Lê thành!"

Kim chủ sự đều bị hù chạy.

Hắn sao dám dừng lại thêm?

Không nói đến bản thân không phải Thần Huyền cảnh, cho dù là Thần Huyền cảnh
thì cũng không bằng một chút bản sự lẻ của Kim chủ sự.

Điều này sao không khiến hắn sợ?

Mà hắn vừa đi, người của Hắc Nham thành lập tức liền trở nên náo nhiệt. Tất cả
mọi người đang suy đoán đến cùng xảy ra chuyện gì, với tính cách nhỏ nhen của
Bách Tông Liên Minh, nếu như chế tài Bất Hủ tông khẳng định sẽ thông báo rộng
rãi, chứ sẽ không đột ngột rời đi như hiện tại. Người của Hắc Nham thành cũng
không phải người ngu, lập tức liền nghĩ đến khả năng Bách Tông Liên Minh thất
bại.

Những lão bản của một số thương hội nhỏ nhìn những lão bản của thương hội lớn,
trong biểu lộ nhiều hơn một tia vận vị cười trên nỗi đau của người khác.

Lần này là đắc tội Thương Ngô thành, lại không kiếm được chỗ tốt.

Làm ăn làm được loại tình trạng này, cũng là say rồi.

Bây giờ chẳng phải là thời cơ để tiểu thương bọn họ lợi dụng, có cơ hội hợp
tác với Thương Ngô thành sao?

...

Sau khi rời khỏi Hắc Nham thành, Kim chủ sự không ngừng nghỉ đi đến Tinh Hải
thành.

Hắn biết, nhất định phải mau mau đem tin tức truyền trở về.

Trải qua mấy ngày lặn lội đường xa, khi thấy tường Tinh Hải thành tường, Kim
chủ sự rốt cục thở phào nhẹ nhõm. Vừa vào Tinh Hải thành, hắn ngay lập tức đến
sân tỷ võ. Bây giờ Minh Địa thí luyện đã chuẩn bị kết thúc, nhưng bị Bất Hủ
tông chen ngang một trận như thế, toàn bộ Minh Địa thí luyện đều ảm đạm phai
mờ, liên tục xuất hiện mấy cái dị mạch cũng phủ lên sự ngạc nhiên của đám
người về tông môn áo trắng kia.

Vừa vào sân tỷ võ, Kim chủ sự đi thẳng đến chỗ rạp của Bách Tông Liên Minh.

Đẩy cửa, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người trong rạp.

"Kim chủ sự!"

"Kim chủ sự!"

Mấy chục người liên tiếp mở miệng.

Kim chủ sự trực tiếp lạnh giọng nói: "Các ngươi đều ra ngoài."

Đám người hai mặt nhìn nhau vài lần, sau đó đứng lên rời đi, chỉ có Lạc Bạc
Bình cùng một số vị chấp sự ở lại.

Bọn họ mặc dù hiếu kỳ, thế nhưng chủ sự nói chuyện thì không phải ai cũng có
thể nghe.

Lạc Bạc Bình lúc này đã không nhìn xem hình tượng trên tấm bia đá, quay đầu
chú ý đến biểu lộ hờ hững của Kim chủ sự, tò mò hỏi: "Chuyện của Bất Hủ tông
kia ngươi xử lý xong nhanh thế sao?"

Kim chủ sự lắc đầu, "Không xử lý được."

"Xử lý không được?"

"Ừm, lúc ta đi thì gặp phải người của Di Thiên tông... Nam Cung Vấn Thiên dẫn
theo Dực Xà Vương và vài tên Thần Huyền cảnh đi thảo phạt Bất Hủ tông kia,
nhưng tất cả đều bị người của Bất Hủ tông giết."

"Nam Cung Vấn Thiên cũng đã chết?"

"Ừm."

Kim chủ sự khẽ gật đầu.

Lạc Bạc Bình ngây ra một lúc, "Sao có thể như thế?"

Nam Cung Vấn Thiên, cùng là dị mạch Thần Huyền, cũng là trung cảnh.

So sánh thực lực hắn đến nói kém như vậy một chút, thế nhưng chênh lệch cũng
không phải rất lớn, cũng là cùng Liệt Ma nổi danh nhân vật.

Làm sao lại chết rồi?

Không phải nói sau lưng Bất Hủ tông kia không chắc có Thần Huyền cảnh sao?

Không đợi Lạc Bạc Bình mở miệng hỏi, Kim chủ sự nói tiếp: "Ngươi có thể không
biết, hóa ra tông môn áo trắng trong Minh Địa thí luyện lại là Bất Hủ tông.
May mà ta nhận ra y phục trắng kia, nếu không ta cũng không về được. Nhưng cái
giá cũng rất lớn, phải giao Tàng giới giao cho tông chủ tông môn kia, hắn mới
thả ta."

Nói xong, Kim chủ sự thở một hơi thật dài.

Nghe đến đó, Lạc Bạc Bình ngồi không yên, câu trước để hắn kinh ngạc, câu sau
khiến hắn chấn kinh.

Một không tinh tông môn, thân mang thuật pháp có thể khiến cho kiếm bay lên,
còn có thuật pháp phát ra hỏa diễm, càng là bắt được bí tàng của Minh Địa thí
luyện, cuối cùng giết Thần Huyền trung cảnh thành danh đã lâu như Liệt Ma và
Nam Cung Vấn Thiên... Hết thảy mọi thứ khiến cho Lạc Bạc Bình nhịn không được
sinh ra hứng thú rất lớn.

Lạc Bạc Bình nói tiếp: "Xem ra chỉ có thể gọi lão đại đi. Như vậy đi, ta sẽ
truyền tin cho lão đại, để hắn từ Huyền Sắc hồ gấp rút trở lại, ngũ đệ, chỉ có
thể lại làm phiền ngươi mang lão đại đi một chuyến đến Bất Hủ tông kia. Không
nhất định phải đánh, trước tiên có thể đi xem một chút, quan sát một phen, sau
đó lại tính tiếp."

Kim chủ sự nghe xong lời này, lập tức thẹn quá hoá giận, "Tính con mẹ ngươi!
Chết nhiều Thần Huyền trung cảnh như thế lại còn bảo ta dẫn đường, sao ngươi
không đi đi? Lão đại là Thần Huyền thượng cảnh không sai, thế nhưng nếu như
thủ hộ giả của Bất Hủ tông kia còn trên cả Thần Huyền thì sao bây giờ? Ta mất
Tàng giới mới bảo toàn được mạng của mình, ngươi lại muốn ta trở lại chịu
chết?"

Nói xong, hắn quay người ra khỏi phòng.

Ầm!

Cửa bỗng nhiên vén lên.

Vừa ra khỏi cửa, Kim chủ sự thật muốn chửi bới con mẹ nó.

Lại để cho hắn đi Đông hồ, nằm mơ!

Người chết lại không phải là bộ hạ của hắn, ai thích đi người đó đi.

...

Lại nói, Ôn Bình sau khi trở lại Vân Lam sơn thì tuyên bố kết thúc một giai
đoạn của trận phong ba này.

Có hơn ba mươi tên Thông Huyền cảnh cùng trên trăm tên thập tam trọng cảnh gia
nhập, Thương Ngô thành xây dựng lại rất nhanh chóng, Ôn Bình cũng nắm chặt
thời gian kiểm tra lại một chút chiến lợi phẩm.

Khoan hãy nói, lần này kiểm kê, Ôn Bình lập tức nở gan nở ruột.

Bốn vị Thần Huyền cảnh, trong Tàng giới tổng cộng có 700 viên bạch tinh. Tăng
thêm vốn liếng sẵn có trên người hắn, hiện tại bạch tinh cùng kim tệ tổng cộng
được khoảng một ngàn.

Ngoài ra thì mạch thuật, thiên tài địa bảo cũng có giá trị không nhỏ. Hắn
cũng tính toán, nếu như bán những mạch thuật lẫn thiên tài địa bảo này thì
cũng có thể thu được thêm gần ngàn viên bạch tinh.

Đột nhiên vốn liếng tăng lên nhiều, Ôn Bình trực tiếp nâng Thính Vũ các lên
liền hai cấp.

Lần thứ nhất tốn 300 viên bạch tinh.

Lần thứ hai tốn 500 viên bạch tinh.

Nhưng hai lần thăng cấp này lại tốn thời gian rất lâu, lần thứ nhất liền cần
năm ngày, lần thứ hai càng là cần mười ngày.

"Nó khiến cho Bất Hủ tông vô ích trong nửa tháng a."

Ôn Bình cảm thán một câu.

Lúc đang định thu lại bạch tinh chất đống trên mặt đất, bên tai truyền lại
thanh âm của hệ thống.

"Phi chu kiến tạo ốc thăng cấp thành công!"

Ôn Bình vui mừng, "Song hỉ lâm môn!"


Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn - Chương #299