Người đăng: ngaythodng
Trời cao đất rộng, đại địa vô ngần bao la bát ngát, gánh chịu lấy hung lang
đuổi theo linh dương lạc đàn, đám người đã mất đi gia viên đang kiếm lấy chỗ
đặt chân.
Trên tinh không, cự yêu giang cánh lướt qua những tầng mây, từ trong khoảnh
khắc biến mất trong đám mây, tựa như cá chép vượt long môn.
Khi nó từ trong mây thò đầu ra, tựu có thể nhìn ra cự yêu kia tựa như một con
xà, có vảy đen cùng một đôi cánh giang rộng khoảng mười mét. Trên lưng cự yêu
là chỗ ngồi dạng yên ngưa, có ba người ngồi ở bên trên, theo cự yêu bay ra bay
vào trong những tầng mây, không biết đi nơi đâu.
Trung niên nam nhân trên lưng cự yêu ngồi ở phía trước nhất, cả người tản ra
khí tức trầm ổn được thời gian rèn luyện, thỉnh thoảng quay đầu ra sau hé
miệng như muốn nói gì, thi thoảng lại nở nụ cười mỉm. Sau lưng hắn ngồi một
nam một nữ, tuổi không lớn, đại khái khoảng mười lăm mười sáu tuổi.
Trung niên nam nhân tự nhiên là tông chủ Thiên Diệp tông La Thiên Diệp.
Từ sau lần trước cưỡi đại yêu ở trên trời gặp phải phi chu biết bay, hắn tựu
đổi sang cưỡi Minh Xà, ít nhất bị bỏ lại đằng sau cũng chẳng phải mất mặt.
Minh Xà vốn cũng không phải là loại đại yêu am hiểu phi hành.
Một nam một nữ sau lưng La Thiên Diệp thì là La Mịch con hắn cùng Hoa Tiểu Chu
nữ nhi của bạn hắn.
Nhắc đến phụ thân của Hoa Tiểu Chu thì là một nhân vật nổi tiếng tại Đông hồ.
Tộc trưởng đương đại của Hoa gia, Hoa Tử Tuần, 50 tuổi tựu đạt đến Thông Huyền
trung cảnh, đồng thời lãnh đạo Hoa gia trở thành một phương hào cường. Lúc Hoa
Tử Tuần chưa ngồi lên vị trí tộc trưởng, Hoa gia xếp hạng trung du trong số
những nhị tinh thế lực, chẳng qua là vừa mới đạt tiêu chuẩn khảo hạch thông
qua nhị tinh thế lực mà thôi.
Hắn vừa thượng vị, tựu biến Hoa gia thành một con mãnh hổ, trải qua những năm
này phát triển, chỉ bởi vì không có Thông Huyền thượng cảnh tọa trấn nên còn
chưa được xếp hạng cự đầu, nhưng thực lực tổng hợp cơ bản có nội tình của cự
đầu. Phía sau lại dựa vào đại thế lực ở bên ngoài, càng như hổ thêm cánh.
Bởi vì Thập Tú Thí Luyện kết thúc bất ngờ, bí cảnh bỗng nhiên mở rộng cho nên
chuyến Thập Tú Thí Luyện này sớm kết thúc, hắn không để con mình tham gia vũng
nước đục bí cảnh này. Sau khi đệ tử Thiên Diệp Tông theo trưởng lão trở lại,
hắn mang theo con của mình rời khỏi Phong Nguyên thành đi thẳng đến phía
Thương Ngô thành.
Đương nhiên, hắn thuận tay còn mang theo con dâu của mình đi cùng.
Nhưng Hoa Tiểu Chu là tâm can của Hoa Tử Tuần, nàng được yêu thương sủng ái
tựa như minh châu. La Thiên Diệp làm sinh tử chi giao, vì mang nàng đi mà
thiếu chút thế chấp cả tông môn lại đó.
La Thiên Diệp làm như thế dĩ nhiên là muốn để cả hai người gia nhập Bất Hủ
tông.
Mưu một con đường sáng cho con dâu tương lai là chuyện một phụ thân nên làm!
Lúc này La Mịch bỗng nhiên tò mò hỏi một vấn đề mà chính hắn cũng không dám
tin tưởng, "Phụ thân, ngươi nói lúc chúng ta đến, loáng thoáng xuất hiện tin
tức là thật hay giả? Bách Tông Liên Minh, Tình Không sơn cùng Cực Cảnh sơn lão
tổ chết, bọn họ đều là Thông Huyền thượng cảnh a! Có liên quan đến Bất Hủ tông
hay không a?"
La Thiên Diệp ngừng cười, chậm rãi trả lời, "Khó nói lắm, Ôn tông chủ bỗng
nhiên đi không từ giã, nghĩ hẳn phải có chuyện gấp. Thế nhưng nếu tin tức kia
là thật, vậy có thể Bất Hủ tông là người ở sau lưng giết, nếu không ở Đông hồ
còn ai dám làm như thế, ai có thực lực làm như thế?"
"Phụ thân, ngươi nhưng là tông chủ, ngươi cũng không biết?"
"Loại chuyện này mặc kệ thật giả đều sẽ bị che tốt. Đi, vấn đề này dừng ở đây,
không phải là chuyện ngươi cần quan tâm bây giờ."
"A. Vậy bao lâu nữa mới đến Thương Ngô thành a?" La Mịch cúi người nhìn từ
trên thân cự yêu xuống dưới mặt đất, một tay cẩn thận từng li từng tí nắm lấy
một góc ghế.
"Sắp đến."
La Thiên Diệp trả lời.
La Mịch gần đầu quay lại nói với thiếu nữ mặt trắng ở sau lưng: "A Chu, ngươi
sao rồi?"
"Không sao cả."
Thiếu nữ ôn hòa trả lời.
Thế nhưng nói không sao nhưng khẳng định có sao, bởi nàng chưa từng mở mắt ra.
Lúc này thiếu nữ bỗng nhiên đặt câu hỏi, "Bá phụ, dọc theo con đường này chủ
đề đều liên quan đến Bất Hủ tông, ngài đây là muốn mang ta đi Bất Hủ tông?"
Nàng biết Bất Hủ tông, gần đây huyên náo xôn xao tại Đông hồ, quả thật chẳng
khác gì đột nhiên toát ra một nhị tinh thế lực cấp cự đầu tại Đông hồ cả.
Làm không tinh tông môn, vốn nên an ổn lặng yên phát triển tại một chỗ, nhưng
Bất Hủ tông lại không giống, gây chuyện thị phi khắp nơi, lên cả Cực Cảnh sơn
gây chuyện, nhưng lại không một ai có thể chế trụ bọn họ. Nghe nói, Bất Hủ
tông có hai vị thiên tài, tuổi còn trẻ nhưng tư chất viễn siêu tất cả thế hệ
trẻ tuổi Đông hồ, lại sở hữu tiên thiên Vô Cấu Chi Thể...
Nghĩ đến đây, đột nhiên Hoa Tiểu Chu trừng hai mắt nhìn La Mịch, sau đó nhìn
La Thiên Diệp ở phía trước nhất, một ý nghĩ không tốt bắt đầu nảy sinh.
Nếu như nói ai quan hệ thân cận Bất Hủ tông nhất tại Đông hồ, tựu không phải
là La Diệp sao?
"Bá phụ, chúng ta đang đi đâu đây?"
"À, dạo chơi bốn phía..." La Diệp mỉm cười trả lời.
"Quả nhiên!"
Hoa Tiểu Chu âm thầm gật đầu.
Bây giờ làm sao lại không rõ, mục đích của chuyến đi này tuyệt không đơn
thuần. Đương nhiên, nàng cũng không lo lắng La Thiên Diệp cư xử nàng ra sao,
nàng chỉ sợ La Thiên Diệp tốt với nàng quá mức, luôn đối xử với nàng như con
dâu. Chỉ là bây giờ đã sắp ra khỏi Đông hồ rồi, đi tiếp nữa, mục đích có thể
chính là Bất Hủ tông.
Hoa Tiểu Chu vội hỏi: "Bá phụ, không phải ngươi định dẫn ta gia nhập Bất Hủ
tông a?"
La Thiên Diệp trầm mặc nửa ngày, vừa quay đầu lại trôn thấy ánh mắt sắc bén
kia của Chu Tiểu Hoa, ngượng ngập cười nói: "Không có, tựu đi học tập một
chút, chẳng phải ngươi vừa vặn chưa gia nhập tông môn sao?"
"Ta đã lựa chọn, đoạn thời gian trước tam tinh Di Thiên tông cho ta một lệnh
bài đệ tử."
Mặc dù nàng thích ở chung một chỗ với La Mịch, thế nhưng như thế không có
nghĩa phải luôn ở chung một chỗ. La Mịch muốn gia nhập Bất Hủ tông nàng không
có ý kiến, thế nhưng nàng lại khác, nàng chỉ muốn đi chỗ cao hơn. Bởi chỉ có
đứng ở nơi càng cao thì thành tựu mới có thể càng lớn.
"Bá phụ, chuyện này nếu để phụ thân ta biết, hắn sẽ liều mạng với người."
"Liều mạng, hắn cảm kích ta còn không kịp đây, đi đâu tốn kim tệ lại có thể
học được thuật pháp phóng thích hỏa diễm, hắn tìm thử ta xem, ta cũng đưa nhi
tử ta cho hắn." La Thiên Diệp lẩm bẩm, thanh âm không lớn, lại có gió tạt qua
nên không ai nghe rõ được. Sau đó hắn lại nâng giọng lên nói: "Không sao cả,
chỉ đi xem một chút, ngươi không muốn gia nhập thì không gia nhập. Coi như đến
tiễn con trai ta, ngươi lần này đi, đoán chừng không có tám năm mười năm là
không về được."
La Mịch theo đó lên tiếng: "Đúng thế a, ngươi coi như tới tiễn ta."
"Tốt a."
Hoa Tiểu Chu không nói nên lời, lựa chọn im lặng tiếp nhận sự thật này. Suy
nghĩ một chút nhận ra La Thiên Diệp nói cũng không sai. Nàng đi chuyến này
không biết đến năm nào mới có thể trở về, lúc ly biệt nên ở cạnh La Mịch nhiều
ngày mới phải. Không nói đến tình cảm của hai người, chỉ bằng quan hệ thanh
mai trúc mã của cả hai thì cũng nên đến.
Lúc này, La Thiên Diệp cúi đầu xuống, thấy được con sông đặc biệt của Tinh
Duyệt thành, vui cười nói: "Rốt cục cũng đến Tinh Duyệt thành, hẳn còn nửa
canh giờ nửa sẽ đến được Thương Ngô thành."
Hoa Tiểu Chu thuận theo thanh âm nhìn xuống dưới, trong lòng không có bao
nhiêu biến hóa, nàng cảm thấy nơi đây cằn cỗi tự như sơn thôn nơi sơn dã vậy.
Sau nửa canh giờ, cự yêu hạ xuống dưới cửa thành.
Minh Xà hạ xuống đất, mặc dù dẫn tới rất nhiều người chú mục, thế nhưng không
có nhiều người kinh ngạc.
Dài trăm thước cự yêu đều gặp, một cái mới mười mấy thước đại yêu, không có gì
tốt sợ hãi than.