Người đăng: ꧁๖ۣۜVươηɠ ๖ۣۜLâм꧂
Khi nghe giọng người trung niên xong, Châu Thanh Phong hắn bèn thầm nghĩ chẳng
phải mình đã chết, tại sao mình lại ở đây, những người này là ai. Tôi là ai,
đây là đâu?. Hắn cũng có chút hoảng loạn, định hét lên nhưng không thể nào
phát ra thành lời, chỉ có tiếng khóc được biểu thị ra đó. Lý Nhu ân cần, nhẹ
nhàng ôm lấy Châu Thanh Phong, tay hơi đung đưa, miệng mỉm cười:
-Con ngoan, mẫu thân ở đây, con ngoan.
Nghe tiếng nói người phụ nữ dịu dàng, ân cần đó, Châu Thanh Phong ngừng khóc,
nhìn chăm chăm vào người mà hắn gọi là mẹ. Hắn cảm động muốn khóc, nhưng tự
hỏi tại sao mình lại lạc nơi này. Phải chăng mình đã xuyên không, nhưng không
thể nào, chẳng phải điều đó rất vô lý sao, Châu Thanh Phong là một người theo
chủ nghĩa vô thần. Hắn luôn bảo khi con người chết đi là quay về cát bụi, chứ
không phải luân hồi chuyển kiếp. Mà nếu Luân Hồi thì tại sao còn có trí nhớ
kiếp trước. Thôi đau đầu quá, ngủ cái đã rồi tính, Châu Thanh Phong còn là một
kẻ lười, hắn chỉ làm việc mình muốn, việc chỉ cần nặng đầu là hắn bỏ mặc không
quan tâm, vậy nên vì tính cách này mà làm cho một số người chán ghét, một số
còn nguyền rủa hắn, bởi vì hắn mà họ mất đi lòng tin vào cuộc sống.
Châu lão gia tử gọi bọn thuộc hạ, bảo họ ngày mai phát thiệp mời, trưa mai hãy
đến Châu Phủ, mừng tiệc cháu ta. Chúng thuộc hạ vâng lời đáp, cung kính cuối
người rồi lui ra ngoài. Châu Thiên Quân bèn lui ra để cho Châu Thiên Kỳ cùng
Lý Nhu hàn huyên tâm sự đêm nay, nhìn cháu ta, ta cảm động phát khóc. Thanh
Phong à, sau này cháu không được phụ lòng gia gia của cháu, trở thành nam nhân
đỉnh thiên lập địa, mỹ nữ quây quần, sinh một đàn cháu, gia gia không có nhiều
tham vọng, chỉ có thể gửi ở con cháu.
Sau đó, Châu Thiên Quân đành lui ra, hai vợ chồng Châu Thiên Kỳ cùng nằm trên
một chiếc giường, thị nữ người hầu lui ra hết, hai vợ chồng họ hàn huyên cả
đêm không ngủ.
Gà gáy o o, tiếng chó sủa vang khắp nhà báo hiệu ngày mới đã đến, Châu Thanh
Phong bèn tỉnh lại, tự nhắn đây không phải là giấc mơ, Châu Thanh Phong đang
trong cơn mê ngủ thì đột nhiên nghe một âm thanh lạ trong đầu, nó như tiếng
động cơ xe F1 chạy trong đầu, làm cho Châu Thanh Phong đầu như búa bổ, hắn cắn
răng chịu đựng và sau đó nghe âm thanh 10%, 20%, 50%,... 99%, keng hoàn thành.
Hắn cắn răng, thở phào nhẹ nhỏm, thì ra đây là kỳ ngộ của hắn.
Châu Thanh Phong từng đọc nhiều tác phẩm tiểu thuyết, nói rằng nvc tên nào
cũng được may mắn, kỳ ngộ, không phải Thần cấp công pháp thì cũng là Thần cấp
bảo bối. Hắn đây vô cùng may mắn được hơn người khác, hắn nhận được hệ thống
công năng. Hệ Thống Nhân Vật Chính Kỳ Ngộ. Chắc đây là ưu đãi của hắn, nhưng
không hiểu sao hắn kích hoạt không được. Dù gọi như thế nào cũng không có lên,
ông trời ơi, sao ông đối xử với tôi như thế này, ông cho tôi hệ thống mà không
cho tôi cách kích hoạt chúng. Kích hoạt bằng rắm à.
Hắn tự an ủi bản thân, thôi đến đâu thì tới đó, Châu Thanh Phong hi vọng một
ngày nào đó sẽ mở ra hoàn toàn.
Một thị nữ đứng gần gian nhà, gõ cửa nhẹ nhàng:
-Bẩm thiếu gia và thiếu phu nhân, thuộc hạ được Gia Chủ gọi để thông báo cho thiếu gia và thiếu phu nhân một tiếng
Một giọng vang đáp lại: -Ừ, ta biết rồi, các người lui ra
Sau đó trong phòng, đôi nam nữ sửa soạn, trang điểm, trong lúc đó bàn về nhân
sinh để tăng ngộ tính...
Một lúc sau, họ bước ra khỏi căn phòng, nam tử thì anh tuấn, nữ tử thì đoan
trang, tay bế đứa con, miệng mỉm cười. Châu Thiên Kỳ lên tiếng xuất phát, bước
vào phòng gia chủ. Châu Thiên Quân đã có mặt tại đó, ngồi trên chiếc ghế chạm
khắc hình phượng, hình rồng, mang cảm giác tôn kính. Bên cạnh Châu Thiên Quân
là 2 nam tử nữa, trẻ hơn so với Châu Thiên Quân, nhưng già hơn Châu Thiên Kỳ,
đây là đại ca cùng với nhị ca của Châu Thiên Kỳ.
Châu Thiên Kỳ sinh thứ 3, đại ca hắn Châu Thiên Sơn cùng với nhị ca Châu Thiên
Nhã, đều là thần đồng của Châu gia mấy nghìn năm trở lại đây, tuy tư chất
không bằng Châu Thiên Kỳ, nhưng tu vi họ vẫn đến Đại Thừa Kỳ Hậu Kỳ, tu tiên
giả không nhìn ngoại hình, chỉ nhìn thực lực, cũng như những người Châu gia
dòng chính, tam huynh đệ nhà họ Châu chiến lực rất khủng bố, thao túng thiên
địa, đoạt sao, hái trăng. Những gia tộc khác cạnh tranh rất khốc liệt, nhưng
Châu gia đây sống rất hoà đồng, chỉ điểm tu vi cho nhau, có thể giải đáp mọi
khúc mắc trong tu luyện, đây có thể là một trong những lý do khiến cho Châu
gia luôn thịnh vượng
Ngồi trên chiếc ghế gia chủ, Châu Thiên Quân ngỏ lời:
-Trưa nay là các gia tộc lớn ở Thượng Vực ghé qua, mừng ngày sinh của Phong nhi, trước hết các con có ý kiến sao về việc này.
Tam huynh đệ đồng thanh:
-Sợ là Châu gia của chúng ta có thêm thiên tài nhỏ, các thế lực luôn dòm ngó Châu gia, bởi thiên hạ họ biết huyết mạch Châu gia rất thần kỳ, sợ rằng các gia tộc không để yên cho chúng ta khi họ biết được tiềm năng của Châu gia
Quả thật là Châu gia rất kín với thế giới bên ngoài, họ chỉ biết rằng Châu gia
có ba thiên tài huynh đệ, tu vi kinh thiên. Làm chơi ăn thật, họ có thể cho
rằng Châu gia cấu kết với Tà Ma ngoại đạo, lấy mưu đồ huỷ diệt Châu gia.
Châu lão gia tử vuốt râu, trầm tư suy nghĩ, rồi bảo:
-Hay là hãy đưa một số thành phần đặc biệt bồi dưỡng tạm thời xuống Hạ Vực, sử dụng truyền tống trận đưa họ xuống những cửa hàng mà Châu gia đứng tên sau lưng.
Châu Thiên Kỳ đáp lời:
-Ý kiến rất hay thưa phụ thân, chúng ta hãy nhanh chóng làm như vậy.
Lão gia tử kêu gọi thuộc hạ chuẩn bị cho chuyện này thật nhanh chóng và một
thời gian sau, đã đến buổi trưa, các xe ngựa nhanh chóng bước qua cổng thành
Châu gia.