Người đăng: hungdaik
Khi đã có tiền trong tay, hắn nghĩ đến tu luyện tiên cốt, dĩ nhiên là cần một
cuốn sách tu luyện. Hắn dùng tiền mua một cuốn tu tiên sơ cấp, đây là loại đơn
sơ nhất trong các loại sách. Nhưng đối với Tuyết Kì như vậy là đủ. Hắn biết
được tu tiên giả ở đây chia làm nhiều cấp độ: đầu tiên là trúc cơ, sau đó là
luyện khí, tiếp là tụ hải,, sau là Ngưng đan, rồi đến Thần Anh, Như tiên,
Thành tiên, Nhân tiên, Địa tiên, Thiên tiên và Tiên đế. Không phải nói các
bạn cũng biết sự chênh lệch giữa các cảnh giới là vô cùng lớn, một địch trăm
thậm chí là ngàn. Đến Như tiên là căn bản thành công, tuy nhiên vẫn không thể
thoát ly được linh khí nơi này, chỉ khi đến mức Thành tiên thì mới đến các nơi
khác trong vũ trụ du ngoạn. Nếu đạt đến tiên đế thì là chí cao vô thượng tiên
nhân, thần thông vô hạn, sánh cùng vũ trụ, chưởng thống thời gian, không
gian, kể cả thay đổi nó. Trong đây viết ở nơi này tuy rằng ít nhưng cũng có
vài vị đạt đến cảnh giới thành tiên và rời đi sang một hành tinh khác. Đến
cảnh giới này, tài nguyên ở đây căn ẩn không đủ để tu luyện nữa, vì vậy ở
tinh cầu này chỉ có ghi chép đến Như tiên cảnh giới. Nhưng như vậy cũng quá
khủng bố đi, một người dùng ý niệm dời non lấp bể, thay đổi khí tượng, triệu
tập linh thú, vô niệm thành pháp, sức mạnh ngang trời đất. Đến lúc này con
người đã không còn là phàm nhân mà đã cơ bản thành tiên, sống cùng trời đất.
Từ đây mỗi lần đột phá sẽ phải chịu thiên kiếp gội rửa, không qua được thì ít
nhất là tàn phế, nhiều là hi sinh mạng già, nên Như tiên cảnh giới đã ít,
Thành tiên còn ít hơn, huống hồ gì các cảnh giới khác. Đọc đến đây Tuyết Kì
giật nảy mình, nghĩ:' Liệu mình đạt được đến cảnh giới nào đây'. Hắn học một
môn tích khí cơ bản, là loại kém nhất trong các loại
tích khí thuật, hắn nghèo quá mà. Hắn vừa luyện vừa đi săn kiếm thức ăn và thu
nhập, tu luyện một thời gian hắn phát hiên thuật tích khí ở đây có phương pháp
gần như việc luyện nội công trong các phim tàu khựa. Nhưng hắn cảm thấy khác
là nội công là dùng khí tích sẵn lưu động trong cơ thể để gội rửa thân thể, mà
môn tích khí này chỉ là tích khí mà thôi, không điều động linh khí dẫn truyền
mà chỉ tích trữ lại. “ Phải chằn nên làm khác một tí, test tướng yasuo 20p gg
mà”, sống lại hắn quyết thử những điều mà kiếp trước hắn chưa dám làm. Hắn cảm
nhận được linh khí bên ngoài đang theo từng sợi qua mũi vào cơ thể, “ quá ít”
hắn nghĩ. Hắn dùng thêm cả miệng nữa cho nhanh, ai ngờ thành công, không chỉ
nhanh gấp đôi mà còn nhanh gấp 3, phải chằng miệng to hơn mũi. Dãn khí vào
rồi hắn không tích vào đan diền( theo như sách nói, còn hắn biết đan điền là
gì đâu), mầ dẫn đi khắp cơ thể, qua từn cơ quan, đến từng tế bào. Thông qua
kiếp trước học sinh lý, hắn biết tế bào là thành phần nhỏ nhất của cơ thể, chỉ
cần tế bào mạnh thì cơ thể cũng như vậy mà cứng rắn. Dẫn khí vào tế bào dùng ý
niệm để linh khí thay đổi về chất. Thay đổi một lần dùng cho mãi mãi, vì
nguyên tắc nhân đôi của tế bào. Hết một ngày một đêm, Tuyết Nguyệt Lâm căn bản
làm xong cơ thể, lột xác thành công, da dẻ hồng hào, tinh thần thoải mái, ý
niệm lan rộng, sức mạnh tăng cao, có thể dùng quyền phá núi, ý niệm phá tan
một ngôi nhà nhỏ. Nếu chỉ thay đổi tế bào bình thường thì chắc chưa đạt được
mức này, hắn là một người điên, hắn gội rửa đến cả tế bào não, nơi nhạy cảm
nhất.
Dựa vào công pháp và kiến thức của mình để tu luyện, quá hợp lý, giờ linh thú
bình thường đối với hắn chỉ như gà con không bằng. Một đấm giết chết, đem làm
thịt hoặc bán. Hắn phát hiên các quán ăn ở đây nấu ăn rất tệ, kém cả hắn tự
mình nấu. “ oh, sao mình không mở quán ăn nhỉ, phát triển thì tiền vào như
nước, còn là nơi tụ hội của tiên nhân, kiếm thêm kiến thức”, nghĩ vậy, nhưng
hắn nghĩ là làm. Hắn mua một khu đất bỏ hoang lâu năm, nói là mua nhưng chỉ là
dùng vài con linh thú quý đến gặp quan cai quản, “ thời nào cũng vậy “ hắn
nghic bụng. Có đất rồi, hắn tự lên rừng chặt cây mang về để dựng. Nhưng hắn
nghĩ một mình thì không thể làm xong nhanh chứ huôngs hồ gì buôn bán. Hắn tiện
tay thu nhận mấy tên ăn mày gần đó để làm cho mình, mấy tên ăn mày là bọn
không thể tu luyện, rác rưởi của xã hội, nhưng bọn này lại khá thông minh và
ưa nhìn nên hắn chọn bọn này. Làm cho bọn chúng đỡ nhếch nhác, cho chúng ăn,
chúng coi hắn như chủ nhân ban sống, một mực nghe lời. Hắn muốn tạo ra kiến
trúc khác để tạo sự khác biệt, nhìn các quán ăn ở đây chẳng khác gì trong phim
tàu khựa thế kỉ trước vậy. Nên hắn dự định làm lối kiến trúc kiểu Châu Âu, hắn
bảo bọn kia đi kiếm đá, kiếm về rồi hắn dùng linh khí cắt gọt, bình thương
người luyện khí đến mức này vẫn chưa đưa khí ra được nhưng hắn tu luyện là vận
chuyển linh khí thì có gì khó. Mất 3 ngày số đá mới cơ bản đảm bảo, bọn kia
tuy là người thường nhưng vài trăm cân là nình thường với chúng. Có đá, có gỗ,
vậy còn xi măng và sơn. Hắn phát hiện ở đây có một loại đất có tính năng như
xi mằn vậy, gặp nước là đông cứng chắc như đá, và một loại nước có thể bám lên
bất cứ vật liệu gì, chỉ việc pha màu cho nó. Hắn áp dụng phương pháp của làng
tranh Đông Hồ, dùng màu tự nhiên. Có đủ vật liệu, hắn nói cho bọn kia cách
thức xây và bản thiết kế, cái này đối với chúng khá mới mẻ nhưng vẫn tiếp thu
được. Bắt đầu vào xây dựng là làm móng, móng chắc thì nhà mới vững, không chỉ
dùng loại đất kia hắn còn truyễn linh khí vào để tăng đọ chắc chắn. Rồi từ từ
quán ăn đã hiện ra, nó gần giống như một quán ăn Pháp vậy nhưng to lớn hơn,
ngang một khách sạn 5 sao. Làm xong mọi thứ như lát sàn, lát trần, lắp bóng
đèn, thông gió(mấy cái này dùng linh khí để hoạt động), còn vấn đề khác là nấu
ăn và nguồn đốt. Hắn đã tìm được phương pháp, đó là biogas, một phương pháp
làm ra gas đơn giản bằng chất hữu cơ, cái này hắn thiểu gì. Còn nấu đồ ăn thì
bên cạnh hắn nấu thì hắn cong huấn luyện một tốp ăn mày khác, nhìn có vẻ biết
nấu ăn hơn nhóm kia, dạy chúng cách nấu món ăn của địa cầu.