Người đăng: ryuku
Cuối cùng thì ngày thi lên đẳng cũng bắt đầu. Học viện tôi đang học là học
viện Hoàng Gia Đông Đế Quốc, học viện chuyên đào tạo kiếm sĩ, thuật sư cho đế
quốc. Cứ mỗi năm 1 lần, sẽ có 1 kì thi lên đẳng cho học viên sơ đẳng hoàng
đai. Tuy nhiên có 1 điều khá là bất công cho sơ đẳng khi chỉ có 20 sơ đẳng
được qua kì thi này trong khi khối sơ đẳng có những hơn 100 người, cũng khá
khó khăn khi tôi muốn lên đẳng thì phải thắng lên tiếp 5 người khác. Trong 2
ngày vừa qua tôi dành hết thời gian cho việc luyện tập bộ skill Kirito, tuy
chưa đến mức bá đạo nhưng cũng không đến nỗi phế vật không hiểu gì và giờ là
lúc để tôi kiểm tra khả năng của mình.
Thời gian xếp bảng đã xong, may thay khi tôi chỉ phải đấu 5 trận. 4 trận đầu
tôi chiến thắng khá là dễ khi đối thủ của tôi khá là yếu, mà cũng không hẳn là
yếu mà do tôi đã có được kirito thì cũng sẽ sở hữu luôn tính cách, ngoại hình,
trí tuệ. Mà kirito là kiếm sĩ giỏi nhất có óc phán đoán hơn người trong sword
art online nên tôi mới thắng. Chỉ còn 1 trận cuối cùng là tôi sẽ lên "lever"
nhưng càng về sau càng khó, đối thủ tiếp theo của tôi là Hoàng Liên Phương,
được mệnh danh là Băng Nữ của học viện. Thật ra tôi cũng chẳng biết thực lực
của cô ấy như thế nào, tôi chỉ nghe được những lời khen ngợi từ các khán giả
như là "Liên Phương Băng Nữ không chỉ xinh đẹp mà cũng rất mạnh" hoặc như là
"không biết thằng số nhọ nào đấu với Băng Nữ nhỉ, chỉ mong thằng đó biết điều
đầu hàng sớm" hay những câu đại loại vậy.
"Trận tiếp theo, Nguyễn Toàn đấu với Hoàng Liên Phương" giọng trọng tài vang
lên.
Tôi bước lên sàn đấu giữa lời bàn tán của "bàn dân thiên hạ". Đối mặt với tôi
chính là băng nữ, không chính xác hơn là ánh mắt lạnh như băng của cô ấy, đột
nhiên Phương lên tiếng:
-Haizzz, lại thêm một tên vô danh nữa, này ngươi có thể đầu hàng ngay bây giờ được đấy, ngươi không thắng được ta đâu nên đừng làm ta mất thời gian.
Không còn gì để nói, sa mạc lời, tôi bắt đầu có ấn tượng xấu về cô ta rồi, tôi
cũng không chịu thua liền "phản dame" ngay:
-Thưa quý cô Băng Nữ, tôi cũng không thua trận này được đâu nên cô cứ yên tâm về thời gian.
Cô ta khẽ nhếnh mép cười tôi, có vẻ trận này tôi sẽ phải dùng hết sức rồi. Tôi
liền đưa tay phải ra sau lưng rút thanh Elucidator màu đen tuyền ra. Thanh
kiếm này chính là vật phẩm đi kèm char đã sở hữu, khi đã sẵn sàng và vào thế,
trọng tài hô to bắt đầu.
Gần như ngay lập tức tôi phi thân đến bên cô ta và sẽ tặng cô ta một nhát, mà
cũng không thế được, khi một bên đang trong tình huống sẽ gây sát thương cho
bên kia mà bên kia không kịp xử lý, trọng tài thượng đẳng sẽ xa xác định xem
bên kia có phản ứng kịp hay không, nếu không họ sẽ ra tay ngăn cản và khi đó
bên này sẽ thắng. Ngay khi nghĩ mình đã thắng thì tôi lại thấy điệu cười vừa
nãy, điệu cười nang đến cho tôi một dự cảm không lành. Ngay sau đó sau lưng cô
ta xuất hiện một trận pháp màu trắng liền sau đó cô ta hóa thành vô số mảnh
băng còn tôi thì chém vào cái trận pháp. Tôi thầm nghĩ cái quái gì vậy, sơ
đẳng mà bá thế. Nhanh rất nhanh tôi phải tập trung vào trận đấu, tôi giờ rất
hối hận khi lao vào cô ta một cách mù quáng như vậy vì từ trong trận pháp đó
vô số mảnh băng to như bắp đùi phóng về phía tôi. Lấy lại bình tĩnh, tôi liền
lách người về bên trái để né nhưng ngay sau đó tôi nhận ra một quả cầu băng
đang lao về phía tôi. Nhưng nào tôi lại dễ chịu thua như vậy, tôi giơ kiếm lên
phía trên đầu, rồi rất nhanh tôi vung kiếm xuống. Trong ánh mắt khó tin của
Phương và bất ngờ của khán giả, quả cầu đã bị tôi chém làm đôi. Lần nữa phi
thân nhưng lần này tôi rút thêm thanh kiếm nữa sau lưng, thanh Dark repulser
lại có màu xanh trắng gần như trong suốt, 2 thanh kiếm này chính là đôi song
kiếm đã làm nên huyền thoại Hắc kiếm sĩ. Ngay khi đến gần, cô ta lại dùng trò
cũ, rất nhanh tôi né sang trái nhưng lần nữa tôi lại rơi vào bẫy của cô ta.
Dưới chân tôi liền xuất hiện 1 cái trận pháp nữa, vận hết sức tôi liền lùi về
phía sau, ngay khi vừa ra khỏi trận pháp thì vô số những cái cọc băng thi nhau
đâm lên, tý thì nát ass. Tôi khẽ hô lên "vertical arc" và lao vào chém tan cái
bẫy băng vừa nãy. Vertical arc là kĩ năng chém liên tiếp 3 phát vào mục tiêu,
1 kĩ năng khá phổ biến trong SAO. Ngay khi những cái cọc băng hóa thành 1 lớp
băng mỏng che mắt Phương, tôi khẽ quát "sonic leap" rồi giơ kiếm lên ngang đầu
và phóng qua màng băng với vận tốc âm thanh về phía cô ta. Đúng như tên gọi,
sonic leap cho tôi khả năng di chuyển 1 quãng ngắn với vận tốc âm thanh. Nói
thì dài nhưng toàn bộ diễn biến vừa qua chỉ vỏn vẹn vài giây, ngay khi tôi vừa
lao đến Phương, 1 kiếm của tôi được vung ra. Nhưng cũng nhanh không kém cô ta
lùi về sau để né chiêu kiếm vừa rồi, không nản tôi lại phi thân về phía cô ta
nhưng xuất hiện trước mắt tôi là một bức tường băng. Chiêu tiếp theo, liên
hoàn tứ kích vào bức tường, khi nó vỡ vụn ra tôi thấy nét mặt cô ta "không thể
tin nổi", sonic leap lần nữa với một kiếm đã vung ra gần sát cổ cô ta. Đột
nhiên kiếm của tôi chém phải một trânh pháp màu đỏ ở trên cổ cô ta, trận pháp
đó là thuật bảo vệ của trọng tài tiếp theo đó là một giọng nói mà tôi mong chờ
đã đến.
"Người chiến thắng, Nguyễn Toàn lớp kiếm sĩ"