Lần Đầu Giao Phong


Người đăng: DongTa

Một đêm qua nhanh, khi từng tia nắng ban mai chiếu vào cửa sổ Edward liền đình
chỉ tu luyện, hắn đứng dậy vươn vai thì lập tức phát hiện mình không mệt mỏi
tí nào mà tinh thần còn sảng khoái nữa.

Tất cả những đứa trẻ của cô nhi viện đều đã dậy và đang tập trung ở phòng ăn
để ăn sáng. Edward liền lập tức đi xuống phòng ăn và hòa mình vào đám trẻ.
Những nụ cười ngây thơ vang lên vui vẻ, làm hắn nhớ đến gia đình mình và những
người bạn ở quê hương cũ, không biết bây giờ họ có khỏe hay không.

Ăn sáng lập tức xong, thì đã đến giờ vào học, những tiếng dạy học của giáo
viên và những tiếng trả bài trong từng lớp học làm hắn lại nhớ đến những ngày
đi học cũ. Nhưng hôm nay hắn lại không đi học vì cô nhi viện hôm nay có 1 vị
khác đến thăm.

Hắn theo viện trưởng cô nhi viện tiến vào phòng khách thì thấy ở đó 1 ông lão
râu tóc bạc phơ đang ngồi nhàn nhã uống trà. Ông lão ngẩng đầu lên và nhìn
Edward làm hắn cảm thấy hoảng hốt vì trong mắt ông lão hiện lên những khí tức
tang thương và đầy trí tuệ. Hắn nghĩ chẳng lẽ bị phát hiện, mà ta có làm gì
đâu mà sợ bị phát hiện. Edward lập tức bình tĩnh lại và nhìn thẳng vào ông lão
tỏ ý lão muốn nhìn thì ta cho nhìn.

2 người cứ nhìn nhau không ai nói gì đến khi viện trưởng hắng giọng lên tiếng
“ Edward mau chào ngài Dumbledore đi, hôm nay ngài ấy đến để đón con đi làm
thủ tục nhập học, 2 nguời cứ tự nhiên trò chuyện, ta ra ngoài trước.”

Ông lão ấy chính là đại danh đỉnh đỉnh Dumbledore gần như là boss của thế giới
Harry Potter. Dumbledore đình chỉ đánh giá Edward, hắn bắt tay Edward “ Chào
Romulus, ta là Dumbledore hôm nay ta đến đón ngươi đễ đi mua dụng cụ học tập,
ngươi ma lực tựa hồ rất mạnh a.”

“ Hệ thống Dumbledore sẽ không phát hiện điều gì chứ” Edward lo sợ Dumbledore
phát hiện thực lực của mình rồi so sánh mình với Voldemort rồi đem diệt khẩu
nữa thì chết.

“ Theo nguyên tác đánh giá thì Dumbledore sẽ không làm gì ngài cả, có thì hắn
cũng chỉ tăng cường giám thị ngài thôi” hệ thống đáp.

Edward liền yên tâm nhiều chỉ cần hắn luyện được đa phân thân chi thuật hay
biến hình thuật thì Dumbledore giám thị không nổi hắn nữa.

“ Ây da ngài là Dumbledore ư, hội trưởng hội ma pháp nghe rất trâu bò a”
Edward vuốt mông ngựa.

“ Tiểu hồ ly” Dumbledore thầm nghĩ, thấy Edward không nhắc gì đến thực lực
mình thì hắn cũng không buông tha hỏi tiếp “ Trong người ngươi ma lực mạnh hơn
ma pháp học đồ niên cấp 1,2 nhiều mà lúc ngươi thấy ta thì cũng không lộ vẻ
hào hứng. Nên nhớ 1 muggle khi biết mình có ma pháp hoặc thấy người có ma pháp
thì đều lộ vẻ hào hứng nhưng ngươi thì không.”

“ Rừng càng già càng cay a” Edward thầm nghĩ phải làm sao đễ lừa Dumbledore
đây. 1 tia linh quang chợt hiện trong đầu hắn, hắn nói cộng vẻ mặt hoang mang
“ Lúc còn nhỏ thì ta thấy ta đã khác người bình thường rồi, ta có thể làm điều
mà người bình thường không thể làm”.

Thấy Edward lộ vẻ mặt hoang mang thì Dumbledore cũng không kiên trì nữa. Theo
hắn thì cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra thôi “ Thôi thời gian cũng không
còn sớm đi theo ta mua dụng cụ học tập”. Dumbledore đứng dậy đi ra cửa.

Thấy Dumbledore không kiên trì nữa thì Edward cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn đi
theo Dumbledore ra ngoài.

Dumbledore ra ngoài.

Dumbledore thuê 1 chiếc taxi chở 2 người đến quán Cái Vạc Lủng nằm trên con
đường Charing Cross – Luân Đôn.

Tới nơi thì Edward nhìn thấy 1 quán rượu tồi tàn sập sệ không liên tưởng nổi
tới nơi đây lại là cầu nối đến Hẻm Xéo. Hắn theo Dumbledore vào quán.

( Do ta mới tập viết truyện lần đầu nên có gì sai sót thì mong độc giả thông
cảm, có ý tưởng gì hay cứ comment bên dưới ta thấy hay thì có thể cho thêm vào
truyện đễ hấp dẫn hơn, xin cảm ơn vì đã đón đọc tác phẩm).


Hệ Thống Hokage Ở Harry Potter - Chương #4