Người đăng: tatruongthanh
Hoàng Minh không nhiều lời, cầm kunai đi tới dùng lực cắm mạnh xuống.
Keng, kunai của hắn lại bị méo xệch đi.
Đệch, ở đây cũng cứng như vậy???
Hoàng Minh cảm thấy đau đầu, mịa nó, phải dùng cách nào nhỉ. Hắn một bên suy
nghĩ, Thôn Ma Lang bên này càng tự tin. Thấy rồi thì sao, ngươi tìm được thì
sao, không phải là cũng không có cách nào đánh tới. Hừ, tiều tử, ngươi tưởng
bán thánh là thứ ngươi có thể thương tổn được.
- Kamejoko!!
Bùm!!!
Không ăn thua, Hoàng Minh nhíu mày.
- Hỏa độn, hỏa chi thuật!!!
Cũng không được, mịa nó, bây giờ làm thế nào nhỉ. Hoàng Minh nghĩ ngợi một
lát, đúng rồi, thử nó xem nào.
Hắn à một tiếng vỗ tay cái đét, sau đó nhắm hai mắt lại. Thôn Ma Lang ngẳn ra,
tên chết tiệt này làm sao đây, đánh không được nghệt ra à?
Roẹt, Hoàng Minh mở mắt, mắt phải của hắn vẫn bình thường, thế nhưng mắt trái
của hắn đã biến thành màu đỏ, kèm theo hình thù kì lạ. Thôn Ma Lang Sợ hãi,
hai con mắt nó trợn trừng. Đầu óc nó như quay cuồng đi, miệng không nhịn được
thốt lên lắp bắp:
- Ngươi là là..là . "Kẻ Được chọn"?????
Thôn Ma Lang kinh hoàng, thật sự kẻ như thế đã xuất hiện sao?? Đầu óc nó thật
sự quay cuồng, nó nhớ lại mấy trăm ngàn năm trước, trong một ngôi điện tối
tăm:
- Ma Vương, đây là lời tiên tri, ngươi là không có cách nào thay đổi được!!!
Một giọng nói nhân loại cất lên. Tiếp sau đó là tiếng cười ha hả.
Rầm!!! Có tiếng gì đó rơi vỡ.
- Kẻ được chọn Sao?? Ha ha ha, sẽ không bao giờ, vì nếu kẻ đó xuất hiện, ta
sẽ giết chết hắn!!!
Tiếng nói âm lãnh rét buốt cả đại điện.
Thôn Ma Lang không ngờ, kẻ được chọn đấy lại xuất hiện trước mắt hắn. Hắn sẽ
là đại địch sau này của Ma Vương, không được, nếu đã để ta gặp hắn, dù phải hy
sinh cũng phải giết được tên tiều tử này. Thôn Ma Lang chiến ý tăng cao, vì sự
nghiệp của người, những kẻ cản đường đều phải chết.
Hoàng Minh còn đang chưa kịp sử dụng kĩ năng, bỗng một luồng uy áp làm hắn
cứng đờ người, đây là chuyện gì xảy ra.
Ầm, đầu óc hắn như bị tê liệt, từ người Thôn Ma Lang bay lên một bóng con sói
, lao thẳng vào thức hải của Hoàng Minh.
- Tinh Tinh, phát hiện sinh vật lạ xâm nhập, phát hiện sinh vật lạ xâm nhập,
có ý muốn đoạt xá. Chủ nhân nhanh chóng tiêu diệt hắn.
Hoàng Minh sợ hãi, mịa nó, đây là đoạt xa sao. Hắn ngã vật ra đất.
.
.
Bên trong thức hải, Thôn Ma Lang đang cắn nuốt ý thức Hoàng Minh. Hoàng Minh
đang khó khăn chống đỡ. - Tiểu Tử, ngươi đánh không lại bản thánh đâu, nếu
không phải ngươi là kẻ được chọn, vản thánh cũng không phải dùng đến cách cuối
cùng này.
Hoàng Minh không biết kẻ được chọn trong lời của nó là gì, nhưng tình thế hắn
đang rất nguy hiểm.
- A Trang, mau tới giúp ta!!!!
Hoàng Minh hét to.
A trang lập tức xuất hiện bên cạnh Hoàng Minh, Thôn Ma Lang giật mình, tại sao
ở đây lại có kẻ thứ 3??
Không được, phải nhanh chóng hơn. Nó lại lao tới cắn vào cánh tay Hoàng Minh
cái rộp. Hoàng Minh đau đớn đạp một cái, Thôn Ma Lang mang theo cánh tay của
Hoàng Minh bay ra một quãng, nó nuốt cánh tay, lại tiếp tục bay tới.
- A trang, làm sao bây giờ???
A Trang vẫn không hề lo sợ, vẻ mặt vẫn bình thường, đáp:
- Yêu thú cấp bậc quá cao, chủ nhân nên sử dụng lửa của thuật Amaterasu.
Như vậy, Hoàng Minh nhanh chóng sử dụng kĩ năng.
- Amaterasu!!!
Bùng, một ngọn lửa màu đen bắn tới Thôn Ma Lang, xèo xèo xèo, Thôn Ma Lang hú
ầm lên đau đớn, ngọn lửa đen sì này không ngờ cũng có thể đốt được dạng linh
hồn. Thôn Ma Lang sợ hãi.
Hoàng Minh thấy có tác dụng, liền tăng lên lượng lửa..
- Tinh tinh, không thể dùng quá nhiều, đối thủ cấp bậc quá cao, sử dụng quá
nhiều sẽ dẫn đến phong ấn.
Hoàng Minh nhận được thông báo của hệ thống.
- A Trang, còn cách nào khác không?
- Không có, đây là cách duy nhất tiêu diệt được nó!!!
Hoàng Minh cắn răng, mịa nó, liều. Mạng không còn thì mắt làm gì nữa. Đốt, đốt
cho ông. Phong ấn thì bố tính sau.
Hoàng Minh liên tục bắn tới lửa màu đen, Thôn Ma Lang kêu gào đau đớn, nơi bị
ngọn lửa bắt đười đều bị cháy biến mất. Không được, cứ thế này nó sẽ hy sinh
vô ích. Tên tiểu tử này có dị hỏa thật khủng bố. Nghĩ là làm, Thôn Ma Lang
quay đâu ý định bỏ chạy. Hoàng Minh cũng nhận ra, liền quát:
- A Trang, sử dụng hệ thống đóng thức hải lại. Ta xem ngươi chạy đi đâu.
A Trang mỉm cười, hai tay vung lên, không gian thức hải hông ngờ được bao bọc
lại bởi lớp phủ màu xanh.
Cong, Thôn Ma Lang va vào lớp phủ kêu cái cong, không ổn, bọn hắn còn định
nhốt ta ở lại. Nó phẫn nộ, đập vào ầm ầm, nhưng không hề có hy vọng gì là lớp
phủ sẽ vỡ.
- Đã đến rồi thì đừng đi.
Hoàng Minh nói xong, lại tiếp tục bắn ra lửa đen. Thôn Ma Lang hú lên trong
đau đớn. Nó quay lại gằn từng chữ
:
- Nhất định, nhất định Ma Vương Sẽ báo thù cho ta!!!__
Một đời Chiến tranh yêu thú cường đại vậy mà bị giết. Lửa đen đốt sạch linh
hồn Thôn Ma Lang, Hoàng Minh liền nhận được tin tức thông báo