Người đăng: tatruongthanh
Hoàng Minh cũng không để ý, kim tệ hắn thu vào balo, chỉ nằm dưới đáy tính
bằng con số, lại không chiếm một ô không gian nào cả.
- Tiền bối, cảm ơn người đã tin tưởng Phiên Ảnh hội đấu giá. Không biết tiền
bối lần sau tạo được pháp bảo, liệu có thể liên lạc với tiểu bối không?
Nguyệt Vũ hai mắt mong chờ nói.
Hoàng Minh chần chừ, cũng là tốt, đoạn đáp:
- Tất nhiên, sẽ tìm tới ngươi, lần tới, sẽ giao cho đồ đệ ta đưa tới. Bây giờ
chúng ta phải đi rồi.
Hoàng Minh nói xong, dẫn theo Chu Du rời đi.
Hoàng Minh và Chu Du đi được một lúc, 3 bóng người từ phía sau phòng đi ra.
- Thanh lão, để hắn đi như vậy!
Thanh Vân tay trái vuốt chùm râu dài, đáp;
- Kẻ này đến ta cũng không nhìn thấu tu vi, nếu có thể, nên là bạn chứ không
làm địch. Nhất định hắn sẽ quay lại tìm tiểu Vũ.
Nguyệt Lôi khó hiểu, hỏi:
- Sao Người khẳng định được như vậy???
Thanh Lão cười ha hả:
- Ngươi là không để ý tên đồ đệ của hắn rồi, tiểu tử đó nhắm trúng tiểu Vũ
nhà ta.
Nguyệt Vũ ngạc nhiên, sao nàng không biết có chuyện này.
Thanh Vân mỉm cười, cũng không giải thích.
.
.
Hoàng Minh cùng Chu Du về một quán trọ, khi nghe Chu du khẳng định không có
người theo dõi, nhanh chóng thay đồ.
- này, đến giờ ta vẫn thắc mắc, sao đệ lại có khả năng phát hiện ra người
theo dõi??
Hoàng Minh chủ động hỏi thăm. Chu Du cười khổ, đáp lại:
- Đệ cũng không biết, 2 năm chạy chốn, chẳng hiểu từ bao giờ đệ lại nhạy cảm
như vậy. Rất mông lung.
Hoàng Minh gật đầu, cũng không hỏi.
Vân Nam thành, cũng không lưu luyến gì, cả hai nhanh chóng thuê yêu thú phi
hành rời khỏi. Nếu bay từ giờ. Đến chập tối là có thể về tới cát lạc binh
đoàn.
.
Đêm xuống, Cát lạc binh đoàn.
- Lão đại, ngươi về rồi!
Đoàn Dự lên tiếng khi thấy Chu Du cùng Hoàng Minh trở về. Hoàng Minh gật đầu.
Lần này đi, thu hoạch thật tốt. Khuyên cả đám đi ngủ, ngày mai sẽ trở về Thái
Minh trấn. Hoàng Minh nhanh chóng về phòng khóa cửa lại.
- Link Start!!
Khởi động hệ thống, Hoàng Minh đăng nhập vào không gian game tại thức hải.
- Chào chủ nhân đã quay lại!.
A Trang hôm mà rất nghiêm túc trong bộ quần áo tiếp thị. Hai má hây hây hồng,
mỉm cười chào đón Hoàng Minh. Hoàng Minh gật đầu, nhìn ngó khắp từ trên xuống
dưới rồi lại lắc đầu chán nản.
Hắn ngồi bệt xuống, bắt đầu kiểm tra cửa hàng. Hiện tại hắn đang có trong
người 127 triệu kim tệ. Đến lúc mua thêm kĩ năng rồi đây. Hoàng Minh bắt đầu
tìm kiếm. Kéo một hàng dài kĩ năng vớ vẩn, Hoàng Minh lắc đầu, toàn kĩ năng vớ
vẩn, chưa gặp bao giờ. Kĩ năng hắn cần là phải bá đạo, hoặc có hữu ích, không
nên tạp quá nhiều.
Chợt, bỗng Hoàng Minh nhớ ra, đúng rồi. Tại sao hắn lại quên nhỉ. Hoàng Minh
lấy tay tát mình cái bốp vì cái tội ngu. Sau đó nhanh chóng chuyển sang phần
cơ thể. Kéo một loạt xuống. Đây rồi. Hoàng Minh phấn khởi. Trước mặt hắn, một
biểu tượng hình con mắt.
.
Eternal Mangekyou Sharingan
( Cấp bậc cao nhất)
Số lượng : 1 mắt
Sharingan là huyết kế giới hạn của gia tộc Uchiha (chỉ những thành viên mang
dòng máu Uchiha mới có thể sử dụng nhẫn thuật này). Đây có thể xem là niềm tự
hào của những thành viên gia tộc này.
Thức tỉnh được đôi mắt Sharingan cũng đồng nghĩa với việc sở hữu những sức
mạnh to lớn. Điều kiện thức tỉnh của Sharingan được đánh giá dựa trên khá
nhiều yếu tố: Cảm xúc đau buồn hoặc giận dữ tột độ.
.
Giá 70 triệu kim tệ!
[Mua]
Hoàng Minh vui mừng. Quá hạnh phúc. Ha ha ha. Madara hay sasuke đều phải chịu
đựng đau thương mất mát, đều phải rèn luyện vô cùng mới đạt được con mắt này.
Vậy mà hắn có hệ thống. Chỉ cần ấn một chữ mua là có.
Hoàng Minh không chần chờ, không kìm nén nữa. Ngay lập tức ấn vào nút mua.
Tinh.
- Tinh tinh, mua thành công Eternal Mangekyou sharingan. Giá 70 triệu kim tệ.
Phải chăng sử dụng.
- Đúng!
Hoàng Minh đáp lời.
Rẹt rẹt rẹt, Hoàng Minh bỗng nhiên mắt trái đen sì. Không nhìn thấy gì cả.
- Thông báo, thiết lập Eternal mangekyou sharingan, phải hủy bỏ chức nghiệp
hiện tại. Cấp bậc trở về không. Xin xác nhận!!
Hoàng Minh ngẩn ra, mịa nó. Cấp bậc trở về không. Chức nghiệp hủy bỏ. Khốn nạn
vậy!
Thôi mặc kệ. Chỉ là luyện khí kì thôi. Mất đi vẫn nhanh cày lại được. Hoàng
Minh chọn xác nhận.
Ầm, mắt trái Hoàng Minh giật lên mấy cái, một cơn đau bất ngờ ập tới. Hoàng
Minh hét lên đau đớn. Mắt trái như đang có một ngọn lửa thiêu đốt. Cực kì
nóng, cực kì xót. Hoàng Minh co rúm lại như con tôm, lăn bên này lăn bên kia.
A Trang đứng bên kia, mặt mũi có chút lo lắng. Hai hàng lông mày nhíu lại.
Hoàng Minh không biết hắn đã chịu đựng bao lâu, chỉ biết là rất lâu, rất lâu
rồi. Khi cơn đau qua đi, hắn vẫn nằm bệt dưới đất. Thở phì phò. Con mẹ nó,
giết người bằng mắt đây chứ đâu. Mắt trái bây giờ đã không còn đau, có chút
mát như xoa vậy. Hoàng Minh khó khăn ngồi dậy. Thân hình hắn lảo đảo, mãi mới
ngồi xếp bằng được. Vội vàng vận chuyển thiên địa tạo hóa công..
2 tiếng sau, không gian chầm chậm ngưng lại, Hoàng Minh mở mắt chậm rãi. Hai
mắt đầu bình thường lại rồi. Hắn đứng dậy. Một sự tự tin trong lòng trào dâng