Người đăng: tatruongthanh
Tác Hi nhìn theo Hoàng Minh ở phía xa xa cũng không nói gì. Hắn hiện tại chỉ
cần đi theo Hoàng Minh nghe hắn ra lệnh là được. Đây chính là hứa hẹn của hắn
năm đó. Hoàng Minh giúp gia tộc hắn phục hưng, cho hắn có thực lực báo thù rửa
hận. Vậy thì cả đời này hắn liền đi theo vì Hoàng Minh làm một thanh kiếm sắc.
- Tốt rồi, ngày mai liền theo ta tới Mặc Yểm Thành!
Hoàng Minh vỗ vai Tác Hi nhẹ một cái liền rời đi.
- Là!
Tác Hi gật đầu đáp lời, ánh mắt hắn hơi gợn lên chút xao động, không biết
trong lòng đang nghĩ điều gì.
Hoàng Minh trở về phòng liền tiến vào hệ thống kiểm tra một hồi. A Trang vẫn
bộ dáng nhàn nhã đang nằm tắm nắng tại bờ biển. Một thân vóc dáng đẫy đà toàn
bộ hiển hiện đầy khiêu khích khiến Hoàng Minh có chút thở không thông. Đây rõ
ràng là câu dẫn trắng trợn mà. A Trang nhìn Hoàng Minh xoay người rời đi liền
đưa tay nhấc mắt kính râm lên, một bộ khanh khách cười nói:
- Sao vậy, xem không đẹp mắt sao?
Hoàng Minh một bộ mắt điếc tai ngơ không để ý đến nàng. Nếu không phải ràng
buộc bởi hệ thống hắn liền ăn nàng từ lâu, làm sao phải nhịn tới bây giờ a. A
Trang mặc dù là đã có thân thể của chính mình, thế nhưng ràng buộc với hệ
thống liền không thể cùng Hoàng Minh tiến tới một bước cuối cùng kia. Nếu
không nàng sẽ tan biến một lần nữa, Hoàng Minh không dám đánh cuộc. Hắn liền
phải đợi, đợi đến khi nào hắn cũng không rõ ràng. Chỉ là hắn biết rõ thực lực
hắn càng mạnh lên, sẽ có một ngày liền có thể viễn siêu hệ thống trói buộc.
- Hừ, có sắc tâm không có sắc đảm!
A Trang hừ nhẹ một cái yêu kiều, nỉ non nói một câu liền không để ý đến Hoàng
Minh nữa. Hoàng Minh đi vào khu vực dung luyện xem xét một chút. Hắn hiện tại
muốn thử xem nếu Thiết Nhãn cùng Quỷ Nhãn có thể dung hợp thì phần trăm sẽ là
bao nhiêu.
- Năm phần trăm?
Hoàng Minh khoé miệng co quắp, nhìn vào tỉ lệ thành công này không khác gì là
thất bại toàn tập cả.
- Kể cả có thêm vào các vật phẩm hỗ trợ dung luyện luyênn hoá cũng không vượt
qua được mười phần trăm!
Hắn lắc đầu cười khổ, rốt cuộc vẫn là nên thành thật một chút đi. Chỉ cần có
thể tiến tới cấp bậc chủ thần, thậy ra lại có thể thử một chút. Nghĩ như vậy,
Hoàng Minh rời khỏi hệ thống.
Ánh sáng ban mai chiếu xuống Mễ Nhĩ Thành. Hôm nay là ngày thứ hai sau khi
tranh đoạt danh ngạch chiến trường kết thúc. Lúc này tại truyền tống trận phân
bộ ám Vũ. Một đoàn thân ảnh đã có mặt ở nơi này. Đoàn người này là do thành
chủ Lập Khương dẫn đầu. Truyền tống trận luân chuyên chính là đại trận truyền
tống của toàn bộ chức nghiệp Ám Vũ. Hiện tại thành chủ Lập Khương lấy thân
phận cầu phân bộ trưởng Ám Vũ tại Mễ Nhĩ Thành, đồng thời còn đưa ra một số
tài nguyên xin trống hai người vượt qua truyền tống trận.
- Tốt rồi, danh ngạch ta đã xin được cho các ngươi, đi thôi!
Lập Khương một hồi trở lại liền nói với Hoàng Minh cùng Lập Phi.
Hoàng Minh gật đầu bước đi. Phía sau lưng hắn vậy mà có mười mấy thân ảnh toàn
thân mặc hắc bào. Trên người mỗi kẻ đều có đeo huy chương đồ án thân phận Ám
Vũ. Đám người này chỉnh tề đi theo phía sau Hoàng Minh. Trong đó không ngờ đi
đầu lại là một mĩ phụ, người này tuổi khác chừng ba mươi, toàn thân thon thả
nhẹ nhàng bước đi. Nếu có ai biết được nàng thậm chí tuổi thật đã trên năm
trăm chỉ sợ đều không dám ho he một tiếng. Mĩ phụ này chính là Yến Thanh,
trước kia một dạng lão thái thái. Phía sau nàng lại là đám người Tác Hi cùng
tiểu đệ của hắn. Bọn hắn đều đã thông qua khảo hạch trở thành Ám Vũ từ lâu,
hiện tại đi qua hiển nhiên không chút khó khăn. Chỉ có Hoàng Minh cùng Lập Phi
hai người thân phận không đủ cần tới Lập Khương giúp đỡ mà thôi.
Đoàn người tiến tới Truyền tống trận luân chuyên đi vào. Nơi này thủ vệ sâm
nghiêm, tu vi đều là trung vị thần canh giữ. Thậm chí có không ít khí tức thần
cấp mạnh mẽ ba động. Hoàng Minh có chút hiếu kì đối với Ám Vũ. Tổ chức mạnh mẽ
này được công nhận cùng tiên giới giống như mạch máu. Chỉ cần nghĩ như thế
cũng đủ biết Ám Vũ là mạnh mẽ tới mức nào, chỉ sợ chính là chủ thần chống đỡ
mà lên.
- Tiến vào đi!
Thủ về đại trận sớm đã nhận được mật lệnh, khi thấy đám người Hoàng Minh đi
tới liền không chút biểu tình lạnh lùng nói.
Không ai có chút dị nghị nào, mười bốn người nối đuôi nhau đi vào đại trận.
- Ta đã giữ lời, khi tới được Đỗ gia sẽ hoàn thành chuyện còn lại!
Lập Khương lúc này ổn định đứng vững liền quay lại lên tiếng với Hoàng Minh.
- Minh bạch!
Hoàng Minh mỉm cười, cũng không có chút gì kì lạ. Nếu muốn thành chủ Lập
Khương ra tay giúp đỡ, chỉ sợ dựa vào mối quan hệ với Lập Phi thôi là không
đủ. Tất nhiên Hoàng Minh cần lấy ra lợi ích làm thành ý, mà thành ý ở đây
chính là một món thượng phẩm thần khí. Không cách nào, để đả động tới sự giúp
đỡ của một thành chủ, có bao nhiêu thứ có thể để hắn động tâm đây.