Người đăng: tatruongthanh
Lúc bấy giờ tại chân của Thập Tự tháp đã có rất đông người chờ đợi. Nhân tộc,
yêu tộc, hoang thú cũng không ít. Mỗi một nơi đều là một thế lực nắm giữ.
Không giống như ở bên ngoài, thời điểm này nhất định sẽ có đám người châu đầu
bàn luận không thôi. Ở hoang địa thế giới này, mỗi một bộ lạc đều ở tại vị trí
địa bàn của mình chậm rãi quan sát những bộ lạc khác, cuối cùng là nhìn về
Thập tự Tháp khổng lồ chờ đợi.
Thập tự tháp nằm ở một ngọn núi chính giữa. Ngọn núi này không tính là cao,
thế nhưng Thập Tự Tháp ngự ở đó mười tầng cao vút đồ sộ rất bắt mắt. Ở chính
cửa đại điện của tháp ghi rõ ba chữ lớn Thập Tự Tháp như rồng bay phượng múa
cực kì chói sáng. Bao quanh Thập Tự Tháp lúc này là một màn sương trắng mờ ảo.
Không kẻ nào dám coi thường màn sương trắng này, bởi vì mấy ngàn năm nay,
những kẻ dám tiến vào từ xung quanh màn sương này đều toàn bộ vẫn lạc không
một cái ngoại lệ. Hiển nhiên đến hiện tại đã không còn kẻ nào liều mạng như
thế nữa. Lúc này quanh Thập Tự Tháp đã có đến vạn thân ảnh chờ đợi xung quanh.
Bọn hắn chờ đợi thời gian mười năm năm một lần nữa Thập Tự Tháp mở ra. Chính
là trưa ngày hôm nay.
- Đại ca, Gấu trúc bộ lạc đến!
Ở một mảnh phía đông Thập Tự Tháp, trong Lang nhân bộ tộc, Tự Nhị lên tiếng
nói với Thặng Sơn. Thặng Sơn ngẩng mặt lên trời, một đoàn hơn hai trăm thân
ảnh gấu trúc mập mạp xuất hiện trên trời khiến không ít bộ lạc chú ý.
- Đến rồi sao? Du Ca, lần này mong là ngươi không gặp phải ta, nếu không
ngươi nhất định phải trả giá!
Thặng Sơn lẩm bẩm, ánh mắt tràn ngập tức tối cùng băng lãnh.
Gấu trúc bộ lạc xuất hiện cũng không khiến người ta kinh ngạc cho lắm. Thế
nhưng lại có không ít người ngạc nhiên hướng về bốn người Hoàng Minh đầy vẻ tò
mò. Bởi vì trên người bọn hắn có một cỗ khí tức khác lạ, trang phục càng là kì
quái. Nhất là Lập Phi dung nhân xinh đẹp như tiên tử càng làm cho không ít
thanh niên các chủng tộc khác kinh thán.
Tại hoang địa thế giới cũng có nhân tộc. Thế nhưng nữ tử nhân tộc tại nơi đây
càng là dáng vẻ cao lớn, toàn thân tràn ngập dã tính, dung mạo lại không hề
xuất chúng. Hiển nhiên Lập Phi xuất hiện càng là mang đến chấn kinh cho toàn
trường. Khí chất phiêu nhiên như tiên tử không nhiễm bụi trần. Dung mạo xinh
đẹp, mắt phượng mày liễu, thân thể mảnh khảnh cực kì thướt tha.
Nhân tộc lúc này cũng một mảnh sôi trào, tiếng bàn tán không ngớt kèm theo
kinh diễm nồng đậm.
- Các ngươi nhìn, đám người đó rõ ràng là nhân tộc chúng ta. Nữ nhân kia thật
đẹp. Con mịa nó trước nay ta chưa từng nghĩ nhân tộc lại có thể mĩ mạo như
vậy!
- Ta rốt cuộc tìm thấy nữ thần trong lòng ta a!
- Nhìn nàng một thân bạch sắc y phục, chính là trong lời các vị lão tổ tông
nói tiên nữ sao?
- Mẹ nó, nhìn nàng kìa, đám nữ nhân trong tộc đúng là giống như heo nái rồi!
Không ít nam tử nhân tộc dáng người cao lớn, kẻ thấp nhất cũng là gần hai mét
có thừa. Kẻ nào kẻ nấy như chiến thần, không nghĩ tới nhân tộc tại hoang địa
thế giới lại thực to lớn đâu.
Bước chân chạm đất, bộ lạc gấu trúc dừng chân tại một đỉnh núi không xa Thập
Tự Tháp. Dường như có sự ăn ý phân chia địa bàn từ lâu. Ngọn núi này hiển
nhiên là dành cho gấu trúc bộ lạc, không có người nào ở nơi này chiếm cứ.
Bốn người Hoàng Minh trước ánh mắt toàn trường hiếu kì bọn hắn không để vào
trong mắt. Bốn người một mực không nói, yên lặng chờ đợi.
Du Ca cùng Phan Da đã nói qua, Thập Tự Tháp là mở tại buổi trưa. Mà lúc này
bọn hắn tới cách buổi trưa không quá lâu. Cụ thể vừa điều tức được hơn mười
năm phút, rốt cuộc Hoàng Minh cũng bị chấn động mà mở mắt.
Lúc này toàn trường đã đều đứng dậy chuẩn bị chờ đợi, Thập Tự Tháp đã muốn mở
ra cửa điện. Màn sương trắng bao quanh cửa điện Thập Tự Tháp chậm rãi tiêu tán
đi. Cửa đại điện của tháp mở lớn. Đã có không ít người nhịn không được lập tức
lao tới muốn là người đầu tiên tiến vào trong tháp. Rất nhanh đoàn người rậm
rạp chằng chịt nối đuôi nhau tiến vào.
Hoàng Minh chứng kiến một màn này cũng cảm thán không thôi.
- Mọi người đã nhớ rõ lời ta nói chưa? Thập Tự Tháp sẽ mở ra một tháng. Tín
Vật Đá ta đã chuẩn bị cho các ngươi. Nếu các ngươi không có việc gì, Tín vật
đã này sẽ nguyên vẹn, còn nếu xảy ra chuyện, nó sẽ tan vỡ. Điều này sẽ giúp
người bên ngoài biết được các ngươi còn sống hay không. Được rồi, hãy cẩn
thận. Tiến vào trong đó đều sẽ bị phân tán đi các nơi khác nhau, phải hết sức
cẩn thận.
Du Ca nói xong phát cho bốn người Hoàng Minh một viên đá, bốn viên đá tương tự
đưa cho một vị Đại thúc của gấu trúc bộ lạc nắm giữ.
- Tốt rồi, chúng ta đi vào thôi, cẩn thận nguy hiểm bên trong, càng hơn nữa
là đề phòng người các bộ lạc khác. Tiến vào Thập Tam Tháp, không ai có thể bảo
vệ các ngươi, chỉ có thực lực bản thân là chỗ dựa duy nhất mà thôi!
Du Ca dường như đã nói xong, mang theo Phan Da tiến vào bên trong cửa đại sảnh
Thập Tự Tháp.