Người đăng: tatruongthanh
- Đa Trùng Ảnh Phân Thân chi thuật!
Hoàng Minh một lần nữa thi triển đa trùng ảnh phân thân chi thuật. Hơn một
ngàn Hoàng Minh lập tức xuất hiện. Không một chút chần chừ, hơn ngàn Hoàng
Minh này vừa xuất hiện liền lập tức kết ấn. Ánh mắt Hoàng Minh loé lên tia tàn
nhẫn, mạnh mẽ mà hét lớn:
- Hoả độn, Hoả chi thuật!
Ấn vừa kết, cả ngàn Hoàng Minh lập tức đồng thanh động tác đưa mộ tay lên che
một nửa miệng. Lấy hơi thật dài ngay sau đó là phun ra hoả diễm ngập trời. Cả
ngàn người cùng phun ra hoả diễm, đây là bực nào khủng bố cùng hoành tránh
đây. Yêu Băng Phong Huyết vốn là thuỷ hệ tiến hoá lên băng hệ, thế nhưng không
thoát khỏi Hoả Hệ thiêu đốt. Lại nói ong chính là sợ lửa, đây là quy luật
không có cách nào thay đổi. Hơn nữa, Hoàng Minh tu vi đã siêu việt hạ vị thần
rồi, đến trung vị thần còn không đánh lại hắn, thượng vị thần Hoàng Minh vẫn
có thể liều mạng một trận. Hiện tại nơi này cao nhất chỉ có Yêu Băng Phong
Huyết tu vi hạ vị thần mà thôi. Lửa của Hoàng Minh lập tức thay đổi cả cục
diện chiến trường.
Trăm ngàn Yêu Băng Phong Huyết thân thể rơi lả tả dưới đất, không ít con đều
bị nướng chín, thậm chí là trở thành tro tàn. Thế nhưng Hoàng Minh còn chưa
muốn dừng lại. Dưới sự phụ trợ của ảnh phân thân, thân thể hắn bay lên trên
cao.
- Các vị lão tổ tông, mau lên phía trên!
Hoàng Minh lớn tiếng mà nói. Lúc này thân thể hắn được bao bọc bởi năng lượng
của Cửu vĩ Kurama, toàn thân lơ lửng trên không trung cách bên dưới hai trăm
mét. Những con Yêu Băng Phong Huyết muốn lao lên công kích hắn đều bị những
ảnh phân thân ngăn cản. Hoàng Minh ánh mắt trở lên thâm trầm lạnh lẽo. Hắn rõ
ràng một điều, nếu không đánh nát đám Yêu Băng Phong Huyết ong thợ này, chỉ sợ
chính chủ sẽ không xuất hiện.
- Nhân loại ti tiện, lại dám giết nhiều đồ tử đồ tôn của ta như vậy. Ta nhất
định cho ngươi sống không bằng chết!
Lập tức phía bên dưới có tiếng hét lớn vang trời, một thân ảnh nhân loại từ
trong màn sáng tốt cuộc đi ra. Thân thể yểu điệu, dáng người bốc lửa chậm rãi
xuất hiện từ phía sau màn sáng. Trên người mặc một bộ thân y màu trắng bạc vô
cùng chói mắt. Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trận, có thể dùng hai từ Kinh Diễm mà
miêu tả. Đôi môi mọng đỏ căng tràn, mái tóc trắng như tuyết xoã sau lưng thả
dài đến thắt lưng. Dung nhan hoạ thuỷ, khó có thể tưởng tượng được đây lại là
Yêu Băng Phong Huyết Mẫu. Nàng ta giống như một tiên tử không nhiễm bụi trần.
Nếu không phải biết rõ nàng ta là Yêu Băng Phong Tuyết Mẫu, thực sự Hoàng Minh
sẽ không thể nghi ngờ một chút nào.
Yêu Băng Phong Huyết Mẫu xuất hiện khiến cho vô vàn Yêu Băng Phong Huyết ong
thợ như uống phải xuân dược, một lần nữa điên cuồng kêu lên vui sướng. Ánh mắt
bọn chúng trở lên đỏ rực, lập tức như điên như dại lao tới, không có một chút
nào sợ lửa của Hoàng Minh.
Hoàng Minh nhìn nữ tử kia, ánh mắt lại trở lên băng lãnh. Bây giờ mới xuất
hiện, quá muộn rồi. Quỷ Nhãn của hắn xoay vòng một tiêu cự, chín dấu phẩy điên
cuồng xoay chuyển theo một quỹ đạo quỷ dị. Hai cánh tay của Hoàng Minh giang
ra hai bên, trước sự kinh ngạc của bốn người Hoàng Hoa Thám cùng Yêu Băng
Phong Huyết Mẫu. Hoàng Minh nhếch môi tà dị. Hai bàn tay nắm lại thật chặt,
từng chữ từ miệng hắn thốt ra vang lên trong không gian:
- Thần La Thiên Chinh! Bạo!
Lời Hoàng Minh vừa dứt, Quỷ Nhãn loé lên tinh quang sáng rực, từ khoé mắt của
hắn rơi xuống một vệt máu đỏ tươi. Đây là lần thứ nhất hắn thi triển cấm thuật
đáng sợ này. Không gian như gấp khúc lại nhiều lần. Một cỗ uy áp bàng bạc đè
nén. Yêu Băng Phong Huyết Mẫu lập tức cảm thấy không gian có chút không ổn.
Thế nhưng lúc này nàng cũng không còn kịp nhận ra.
- Oanh Long Long!
Một tiếng nổ lớn khủng bố chấn động Cấm Vực Phá Băng. Chỉ thấy lớp băng vốn
trải qua mấy trăm vạn năm đều bị chấn nát một tầng sâu mấy trăm thước. Ngay
sau đó từ phía dưới chân Hoàng Minh vang dội mang theo uy thế càn quét khổng
lồ lan ra. Vô vàn Yêu Băng Phong Huyết lập tức bị bao phủ bên trong. Băng
tuyết ngập trời khiến không gian cũng phải nứt vỡ, không ít khe nứt không gian
xuất hiện. Vụ nổ lớn này cũng bao trùm lấy cả Yêu Băng Phong Huyết Mẫu.
Ở trên không, Hoàng Hoa Thám cùng ba người huynh đệ của hắn đều kinh sợ há hốc
mồm. Một chiêu này quá mức quỷ khốc thần sầu, từ trước tới nay là lần đầu tiên
bọn hắn chứng kiến một chiến kĩ đáng sợ như vậy. Vụ nổ còn đang lan rộng, bao
trùm phương viên ngàn mét đều sụp đổ. Chấn động này lập tức diệt sát không ít
yêu thú ở phụ cận, làm vô số yêu thú ở Cấm Vực run rẩy không dám ra khỏi sào
huyệt.
- Đây là, không được!
Lập Phi lúc này còn đang gian nan đi về phía trước bất giác cảm nhận được đại
địa chấn động kinh người. Thân thể nàng đi còn không vững, lúc này lập tức bị
chấn cho ngã xuống mặt băng. Nàng lúc này cũng không có để ý đến y phục đã
rách nát, không để ý đến bản thân thương tích đầy mình. Trên người nàng nhiều
nơi máu đang không ngừng chảy, nàng cũng không quan tâm. Trong đầu nàng lúc
này chỉ còn có hình bóng của hắn, chỉ lo lắng cho hắn.