Người đăng: tatruongthanh
Lúc này, tại Thượng Vị diện. Trong một gian phòng phủ đệ. Một vị lão thái Bà
đang chậm rãi thưởng thức trà đạo. Bên cạnh có hai tì nữ đang phe phẩy quạt
phía sau. Không gian tình lặng, ánh nắng le lói qua khe cửa mà tiến vào. Một
trung niên chạy vào, nhanh chóng dừng lại trước mặt lão thái bà kia mà cúi đầu
lên tiếng:
- Mẫu thân, đã điều tra xong!
- Nói!
Lão thái bà lập tức lên tiếng. Ánh mắt nhìn về phía trung niên có chút nhu
hòa, thế nhưng trung niên kia không có chú ý, nhanh chóng nói:
- Ma tộc đã triển khai toàn bộ trước ánh sáng, Hạ Vị Diện, Trung Vị Diện đều
đã xuất hiện động thái của bọn chúng. Nhất là Hạ vị diện, một đám tiểu gia tộc
đã bắt đầu tiến hành chiếm lĩnh địa bàn. Trung vị diện đã xuất hiện nhiều
cường giả của ma tộc đang ẩn nhẫn. Còn Thượng Vị diện, Hắc Ám Thần Điện cùng
Hồn Minh đã lập tức phát động quy mô, tần xuất di chuyển cực kì nhiều.
Lão Thái bà nghe đến đây có chút nhíu mày. Không ngờ Ma tộc lại triển khai
hành động nhanh như vậy. Một hồi suy nghĩ, lão thái bà rất nhanh lên tiếng
nói:
- Ngươi lập tức vượt qua Tử Quang hải vực, tiến vào Vĩnh Tiên đại lục. Đón
lão gia hỏa kia về đây!
Lão Thái bà nói xong, Trung niên mặt mũi có chút vui mừng, nhanh chóng vâng dạ
một tiếng, xoay người rời đi. Khi bóng dáng hắn khuất sau lối đi trước của,
lão thái bà mới mỉm cười, phất tay với tì nữ phía sau. Tì nữ phía sau nhanh
chóng tiến tới, đưa ra hai phong thư tín loại nhỏ. Lão thái bà mỉm cười mở ra
đọc, rất nhanh nếp nhăn trên trán gian ra rất nhiều:
- Ồ, Nguyên Anh hậu kì rồi. Khá lắm khá lắm, không hổ là cháu dâu của ta,
thiên phú cực tốt!
Lão thái bà vẻ mặt tươi cười, vô cùng phấn khởi. Thế nhưng khi mở ra tờ thư
nhỏ còn lại. Hai mắt chợt lóe lên hai tia điện mang hung dữ. Ánh mắt lăng lệ
ác liệt tới cùng cực. Bên trong tờ thư chính là về việc Hoàng Minh sau khi
tiến vào bí cảnh lại không có tiến ra. Lão thái bà hai mắt đỏ ngầu. Bàn tay
đặt trên cái bàn gỗ khẽ miết một cái, cái bàn gỗ nhanh chóng hóa thành phấn
vụn. Lão thái bà rít qua kẽ răng:
- Phân Hồn Cung, Liêm Bạt cung sao?
Các ngươi đều toàn bộ đáng chết!
Lão thái bà như một đầu hung thú, nhanh chóng dùng một loại bí pháp, nâng âm
thanh tới mức tận cùng:
- Trần Phú, Trần Lập, mau cút tới đây gặp ta!
Tiếng nói của lão thái bà vang lên khắp toàn bộ ngọn núi. Toàn bộ Trần thị gia
tộc sững sỡ kinh hãi. Nhất là hai vị cao thủ Trần Phú cùng Trần Lập đang bế
quan. Nghe được tiếng rống này thì tái hết mặt mũi, không hẹn mà cùng phóng ra
với tốc độ khủng bố, nhanh chóng mà tiến vào phủ đệ của lão thái bà. Cả hai
người đều nơm nớp lo sợ, cúi đầu trước lão thái bà trước mắt, không rõ đã làm
sai chuyện gì. Lão thái bà hừ một tiếng, vẻ mặt hung thần ác sát vô cùng,
không nhanh không chậm mà nói:
- Phân Hồn Cung, Liêm Bạt cung các ngươi có biết?
Trần Phú cùng Trận Lập nhanh chóng gật đầu, cho dù không biết cũng phải gật
đầu. Lát đi ra cũng có thể hỏi người khác mà. Lão thái bà hai mắt lóe lên tia
sắc lạnh, lập tức ra lệnh:
- Trong vòng một ngày, lập tức diệt phái!
- Vâng!
Hai vị Trần Lập, Trần Phú cũng không dám hỏi lí do vì sao, chỉ ngay lập tức
nhận mệnh, nhanh chóng thi lễ rồi rời đi. Vẻ mặt tuy có chút cổ quái, thế
nhưng rất nhanh tiến về nơi ở, điểm ra nhân mã chuẩn bị đi diệt địch.
Hôm nay có lẽ là ngày đen tối nhất trong gần ngàn năm qua của Phân Hồn Cung
cùng Liêm Bạt cung. Hai cung điện lớn này tại Thượng Vị diện cũng chỉ là loại
cung điện hạng ba mà thôi. Đối với con quái vật đệ nhất gia tộc Trần thị thì
không khác gì một đứa trẻ so với một tên tráng hán lực lưỡng cả. Trong vòng
một canh giờ, toàn bộ Phân Hồn Cung cùng Liêm Bạt cung bị nhổ tận rễ, gà chó
không tha. Tràn Phú cùng Trần Lập cũng không có nói ra lí do vì sao, dưới sự
ra lệnh của lão thái bà, một hơi diệt sạch. Sau đó còn kì công tìm kĩ càng,
không thể để cho con cá nào lọt lưới, chuyên nghiệp dứt khoát vô cùng. Tất
nhiên là đã thành thạo công việc này từ lâu rồi. Tại Thượng Vị Diện, Trần thị
gia tộc là đệ nhất, không thế lực nào dám có một tiếng ho he nào. Mà đứng đầu
quyền uy của Trần Thị gia tộc. Chính là lão thái bà kia.
Hoàng Minh lúc này cũng không hề hay biết, vì hắn mà một loạt tông môn cùng
cung điện nhanh chóng bị diệt môn. Hắn lúc này đang đứng trước mặt một đám
thiếu niên mười hai mười ba tuổi. Đám thiếu niên này nhỏ gầy, ăn uống rõ ràng
là không đầy đủ. Hoàng Minh mỉm cười, quay đầu nói với Tác Hi:
- Ngươi sau này dẫn dắt bọn chúng, huấn luyện chúng đi!
Tác Hi cũng không nói gì, chỉ gật đầu. Ánh mắt hắn nhìn về Hoàng Minh lúc này
cũng có chút cuồng nhiệt. Hoàng Minh trong ba ngày này đã liên tục giúp hắn
đột phá. Nhanh chóng phát triển thực lực cực nhanh. Nhất là lí giải về huyết
mạch của hắn, để hắn có thể nắm rõ hơn về huyết mạch của gia tộc.