Người đăng: tatruongthanh
Hoàng Minh ánh mắt hướng về phía ba con linh thú còn đang khổ sở nằm vật ở xa
xa. Việt Anh thấy ánh mắt của hắn, liền lập tức xoay chuyển hệ thống. Ba con
linh thú liền biến mất như chưa từng xuất hiện tại nơi này. Hoàng Minh cùng
đám người đều kinh hãi. Việt Anh cười mà nói với hắn:
- Đệ để bọn chúng trở về đảo linh thú rồi. Triệu hồi đến thì lâu chứ quay về
thì nhanh lắm!
Hoàng Minh gật gật đầu.
- Lão đại! Ngươi không sao chứ?
Hàn Tiên ánh mắt có chút lo lắng lên tiếng gọi Việt Anh. Việt Anh đang tươi
cười với Hoàng Minh bỗng nhiên sắc mặt lạnh lùng nhìn về phía Hàn Tiên mà nói:
- Không có vấn đề gì, người nhà thôi!
Hàn Tiên trông thấy vẻ mặt của Việt Anh không những không sợ hãi mà còn cảm
thấy vui mừng. Đây mới chính là lão đại của hắn chứ. Vẻ mặt tươi cười kia, bọn
hắn có chút không thích ứng được. Nhưng mà, người nhà là sao? Không phải là
khi nãy cả hai người bọn hắn còn đánh nhau thừa sống thiếu chết đấy chứ?
- Đại ca, tìm ngươi thật khổ, ta thật là ngươi hại chết mà!
Việt Anh có chút khổ não lên tiếng nói. Hoàng Minh vốn cũng không rõ chuyện
gì, lên tiếng hỏi:
- Rốt cuộc là có chuyện gì? Tại sao mày lại tới được đây giống anh?
Đoàn người hơn hai mươi người không ngờ dung nhập lại một chỗ, cũng không nói
mấy câu, toàn bộ bọn hắn đều lấy hai thiếu niên đi đầu làm chủ. Tất cả tiến
vào không gian tầng thứ ba. Trên đường Hoàng Minh cùng Việt Anh nơi chuyện,
hắn mới hiểu ra tại sao Việt Anh lại xuất hiện ở đây.
Quay trở về ba năm mười tháng trước..
Hoàng Minh và Việt Anh quen nhau trong một lần ghép đội đánh phó bản cấp bậc
tám mươi. Khi đó cả hai đều ganh đua vô cùng khốc liệt. Việt Anh cùng Hoàng
Minh kĩ thuật chiến đấu có thể nói là kẻ tám lạng người nửa cân. Thế nhưng
Hoàng Minh vẫn là nhỉnh hơn một chút. Mang theo tính cách bá đạo. Việt Anh quả
thật chưa từng chịu thua, năm lần bảy lượt đối với Hoàng Minh đưa ra khiêu
chiến. Kết quả là lần nào cũng thua, thua không ngóc đầu lên được. Kể từ đó,
cả hai lại khá quen thuộc. Vì Hoàng Minh hơn tuổi, thế nên là làm đàn anh rồi.
Hoàng Minh cuộc sống vô cùng khổ sở, là tầng lớp dưới cùng của đất nước. Trái
lại với hắn, Việt Anh lại là con trai độc nhất vô nhị của tập đoàn phát triển
VNG, tập đoàn phát hành game lớn nhất tại địa cầu. Vào cái ngày định mệnh ấy,
khi Hoàng Minh đã đóng cửa, hoàn thành mũ trò chơi của hắn, bắt đầu thử nghiệm
mũ trò chơi. Hắn không thể ngờ được một điều, chính lúc sự cố xảy ra ấy, cánh
cửa phòng của hắn lại được mở ra, hai thân ảnh chậm rãi tiến vào. Việt Anh
cùng Hoàng Minh thân thiết vô cùng, đến chìa khóa phòng trọ của hắn, Việt Anh
đương nhiên cũng có.
- Đại ca, nom xem một chút ta có thứ gì này!
Việt Anh với khuôn mặt đẹp trai vô cùng, trên người quần áo giá trị phải đến
mấy tỉ. Lúc này hắn đang đội trên đầu một cái mũ trò chơi màu xanh dương. Đây
chính là mũ trò chơi mới nhất mà tập đoàn VNG mới chế tạo ra, còn chưa đưa ra
thị trường game online. Thế nhưng Việt Anh là ai chứ? Là đại công tử duy nhất
của chủ tịch tập đoàn VNG. Hắn đương nhiên có thể mang đi một cái mũ thử
nghiệm đầu tiên đến khoe với Hoàng Minh. Phía sau hắn lại là một cô gái vô
cùng xinh đẹp. Mặc trên người một bộ quần áo đơn giản. Áo phông quàn jeans làm
tôn lên dáng người tuyệt đẹp. Khuôn mặt trái xoan, hai mắt tròn trong như nước
mùa thu, hai hàng lông mày lá liễu xinh xắn, không chút phấn son lại càng làm
cho người ta điên đảo. Ở cái thế kỉ hai mươi mốt này mà không sử dụng phấn
son, lại có thể xinh đẹp tuyệt trần như một tiên nữ thế này. Chỉ có thể nói là
cực phẩm. Nàng, dĩ nhiên là bạn gái của Hoàng Minh.
Cả hai người tiến vào trong phòng của hắn, khuôn mặt cả hai đều thất kinh. Chỉ
thấy một cảnh tượng kinh hoàng. Hoàng Minh nằm trên giường, thân hình bị điện
giật cho vặn vẹo. Hai người chỉ kêu lên được một tiếng thì căn phòng trọ đã
phát nổ. Cả ba người hai nam một nữ đều bị vụ nổ nuốt chửng.
Hoàng Minh nghe Việt Anh kể đến đây, khuôn mặt đã có chút ảm đạm. Không ngờ
lúc ấy, hai người lại xuất hiện. Nhất là nàng, Hoàng Minh có chút tự trách.
Nếu không phải vì hắn chế tạo ra cái mũ game này, nếu không phải hắn thử
nghiệm chính vào lúc ấy thì nàng ấy đã không có chuyện gì xảy ra!
Việt Anh đứng ở một bên thấy Hoàng Minh sắc mặt như thế cũng hiểu ra trong
lòng hắn nghĩ gì. Tay hắn đặt lên vai Hoàng Minh mà vỗ vỗ hai cái, đoạn nói:
- Minh ca, Hiện tại không phải lúc đau buồn, nếu em đoán không nhầm, Lan
Hương cũng có lẽ sẽ xuyên qua nơi này giống chúng ta!
- Xuyên qua giống chúng ta?
Hoàng Minh lẩm nhẩm trong đầu, hai mắt có chút sáng lên. Đúng vậy, nếu vụ nổ
ấy đã nuốt chửng ba người, hiện tại hai người ở đây, người thứ ba có lẽ cũng
sẽ xuất hiện ở đây, chỉ là hắn chưa tìm ra nàng mà thôi. Hoàng Minh trong đầu
đầy một vẻ chờ mong.