Người đăng: tatruongthanh
Rasengan không hổ là nhẫn thuật mạnh mẽ vô cùng. Một đòn mang đến thương tổn
cực kì khủng khiếp. Mấy chục Hoàng Minh xông tới, mỗi quả cầu đều khiến cho Vũ
Dực Sư đau đớn gầm lên. Chúng huy động cánh bay kên không trung, liên tục bắn
ra ma pháp cường đại. Hoàng Minh né đông né tây, vô cùng chật vật!
- Mịa kiếp, tưởng bay lên là thoát à! Kamejoko!
Một luồng ánh sáng cực mạnh bắn lên, ngay lập tức xiên qua hai Vũ Dữ Sư. Cả
hai đều không kịp kêu thất thanh đã bị bắn rụng. Rầm rầm hai tiếng rơi trên
mặt đất. Hoàng Minh lúc này toát lên ánh sáng trong người. Hắn đã lên tầng ba.
Cứ đà này, hắn sẽ lên tới Kim trần trung kì không xa.
Phía bên ngoài hiện tai có thể nói là người đông như kiến, dần dà ngọn núi này
đã không thể chứa hết người rồi. Ai cũng muốn đến xem xem, liệu người kia có
thể phá kỉ lục tháp trận hay không. Từ mấy trăm năm trước, đệ tử của Lưu Vân
tông, chỉ có một người tiến đến tầng chín của tháp. Hôm nay liệu có thể...
Ai cũng đang suy nghĩ, ánh mắt không tự chủ nhìn về phía tháp trận.
Bỗng nhiên có người reo lên:
- Qua rồi. Vượt rồi kia, tổ tông của ta ơi, vượt rồi!
Hàng trăm người hoan hô nhảy cẫng lên, vô số người vui sướng như chính bọn hắn
là người vượt qua vậy. Hàng Thanh Nhi vừa vui sướng vừa sợ hãi. Bên cạnh nàng
Ngọc Yên Mĩ tuy trấn tĩnh hơn những không ai để ý rằng. Tay nàng đã nắm chặt,
ánh mắt nhìn lên chăm chú.
Vượt tầng tám, lên tới tầng chín. Một lần nữa kỉ lục mấy trăm năm trước đang
được tái hiện lại. Hàng ngàn người đang trông mong. Liệu có kì tích xảy ra hay
không?
Hàng Vô Ưu hai mắt sáng ngời, hắn đã biết được tin tức, Hoàng Minh chính là
người đang trong tháp kia. Miệng hắn lẩm nhẩm:
- Tiểu tử, thật sự làm ta kinh ngạc đấy!
.
Hoàng Minh lúc này tuy đã có chút mệt mỏi thế nhưng tinh thần thì rất sung
mãn. Hắn hừng hực đi vào bên trong tầng thứ chín. Tầng thứ chín là một mảnh
không gian trống rỗng. Hoàng Minh vô cùng kinh ngạc, nơi đây thử thách là gì,
tai sao hắn không thấy gì cả. Mà không đúng, Hoàng Minh kinh hãi. Rõ ràng là
có lực lượng ba động. Hắn dừng thần thức cảm nhận, rõ ràng có năng lượng giao
động, thế nhưng lại không hề tìm kiếm được một thân ảnh nào. Một tiếng xé gió
vang lên bên tai, Hoàng Minh kinh hãi xoay người né tránh, đồng thời chém một
chiếm mạnh xuống.
- Gào!
Một tiếng kêu đau đớn vang lên, ngay sau đó một tiếng phịch như có vật gì rơi
xuống đất. Hoàng Minh bên tai vang lên tiếng thông bao.
- Tinh tinh, tiêu diệt một Quang Kim quái, kinh nghiệm nhận được ba mươi
ngàn.
Hoàng Minh kinh ngạc, không ngờ lại có loại yêu quái mà không nhìn thấy bằng
mắt thường được. Bọn chúng là yêu thú gì?
Hoàng Minh có chút kinh hãi, thế nhưng ngay lập tức ép bản thân phải bình tĩnh
lại. Nếu đã không nhin thấy, phải dụng tâm nghe bằng tai, cảm nhận bằng trực
giác vậy.
Một ngày đã trôi qua, bên ngoài tháp trận vẫn không ai rời đi. Thậm chí đám
người này lại còn tổ chức ăn uống tại nơi này, quyết tâm theo dõi đến cùng mới
thôi. Hàng Thanh Nhi từ sáng đến bây giờ, ánh mắt thủy chung không rời tháp
trận một chút nào. Nàng vẫn đứng đấy, bóng dáng yêu kiều làm người ta có xúc
cảm muốn ôm lấy mà che chở.
- Muội ăn đi, còn lấy sức chứ!
Ngọc Yên Mĩ mang tới một tấm bánh ngọt. Nàng biết những lúc Hàng Thanh Nhi lo
lắng, bánh ngọt là thứ duy nhất nàng có thể ăn. Hàng Thanh Nhi mỉm cười nhận
lấy, vừa ăn chậm chạo vừa lên tiếng hỏi:
- tỉ tỉ, liệu Chàng có vượt qua được tầng chín này?
Ngọc Yên Mĩ ngước nhìn ánh đèn nơi tháp trận. Ánh sáng của tầng chín vẫn chói
sáng vô cùng mạng mẽ. Nàng không hiểu sao lại có lòng tin vô cùng:
- Muội không thấy hắn có thực lực vô cùng thần bí sao? Ta cũng không ngờ là
thực lực hắn lại mạnh đến như vậy.
Có thể đi tới tầng chính, chắc chắn hắn phải ngang bằng hoặc hơn so với tu vi
của chúng ta!
Hàng Thanh Nhi lắc lắc đầu, nói:
- Muội không quan tâm chàng thực lực mạnh hay yếu, lúc này muội chỉ muốn
chàng yên bình trở ra thôi!
Ngọc Yên Mĩ nhìn Hàng Thanh Nhi. Vị muội muội thông minh sắc sảo không ngờ lúc
yêu lại trở nên mu muội như thế. Tình yêu thật sự làm cho người ta điên cuồng
lên thế sao? Thứ cảm xúc của ta đối với hắn liệu có phải tình yêu hay không?
Hay chỉ là sự yêu thích mà thôi.
.
Tầng chín tháp trận. Hoàng Minh đang đứng giữa không gian. Thân người hắn vô
số vết thương chằng chịt, máu tươi cũng đã thấm đầy quần áo. Bỗng chốc hắn
vung kiếm lên, chém mạnh xuống. Một tiếng kêu nữa lại vang lên kinh hoàng.
Roạt, Hoàng Minh lên cấp. Thân thể hắn ngay lập tức được chữa trị. Các miệng
vết thương nhanh chóng lành lại. Linh lực trong người hắn ngay lập tức tràn
đầy. Một cỗ khí tức mạnh mẽ bao phủ trong thân thể. Hoàng Minh khóe miệng
nhếch lên nụ cười tươi rói. Hắn đã lên tới kim thần tầng 4. Chính là kim thần
trung kì cảnh giới.
Ngay lập tức hệ thống xuất hiện một thông báo:
- Chúc mừng chủ nhân lên cấp, hệ thống nâng cấp đã có thể tiến hành, hiện tại
năng cấp hay không?
Hoàng Minh kinh ngạc. Hệ thống lần này nâng cấp khi hắn đạt kim thần trung kì
sao?
Thế nhưng Hoàng Minh không ngờ là lần này nâng cấp là do hắn quyết định, chứ
không bị ép buộc như lần nâng cấp đầu nữa.
- Không!
Hoàng Minh nói.
- Hệ thống nâng cấp sẵn sàng hoạt động khi được lệnh!
Ngay lập tức màn hình sáng lên, một ô nâng cấp xuất hiện. Hoàng Minh gật đầu,
hắn dự tính sau khi ra khỏi đây nhất định sẽ nâng cấp đấy.