Người đăng: tatruongthanh
Hoàng Minh hai hôm nay không thấy cẩu ca mang thức ăn đến, hắn tuy có không
vui thế nhưng nghĩ lại chắc tên kia bận việc. Thế là hắn đành đại khai sát
giới, chạy quanh núi rượt thỏ vồ gà. Khiến cho ngọn núi này bao nhiêu năm
thanh bình bây giờ các loại thú vật đều kinh hãi không dám ra ngoài.
Ánh sáng mặt trời đã lên cao hơn đỉnh đầu, hai bóng hình xinh đẹp đã xuất hiện
tại núi mà Hoàng Minh đang ở. Hai người đứng trên một đài sen màu trắng, vô
cùng tinh khiết. Tòa sen tỏa ra từng tia thánh khiết vô cùng. Hai người nhanh
chóng nhảy xuống dưới, y phục thướt tha.
- Tỉ tỉ, nơi này đúng là nơi Thiết Trưởng lão từng tu luyện sao?
Hàng Thanh Nhi lên tiếng hỏi, nàng hiếu kì nhìn về phía trước. Nơi đó có một
căn nhà nhỏ. Nàng và Ngọc Yên Mĩ đang cách ngôi nhà hơn trăm mét.
Ngọc Yên Mĩ gật đầu nói:
- Đúng vậy, đây chính là nơi Thiết Trưởng lão mười năm trước từng tu luyện.
Nơi này vị trí vô cùng ảo diệu, bị hai ngọn núi hai bên che lấp trong mây mù.
Nếu không phải trước kia ta có dịp tìm Thiết Trưởng lão thì không thể biết đến
nơi này rồi. Nếu nơi về nơi bí mật nhất của ngoại môn thì có lẽ chính là nơi
này không sai!
Hàng Thanh Nhi hai mắt long lanh, chậm rãi tiến về phía ngôi nhà kia. Nàng và
Ngọc Yên Mĩ khi chỉ còn cách nhà mười năm mét thì một bụi cây bên cạnh, bỗng
nhiên xuất hiện một con vật. Cả người nó đều một màu vàng chủ đạo, đan xen là
màu đen nhiều chỗ. Đôi mắt to trong, cái miệng nhỏ nhắn, hai má có hai chấm
hồng hồng. Tay chân nhỏ xinh, một cái đuôi dài hình sóng gập phía sau, vô cùng
dễ thương. Đúng là pikachu rồi. Hoàng Minh từ khi ở đây ban ngày đều thả cho
đám pokemon của mình ra ngoài. Bọn chúng không đi đâu xa, chỉ chơi với nhau
xung quanh nhà mà thôi.
- Oa, đây là con thú gì, thật là đáng yêu quá đi mất!
Hàng Thanh Nhi hai mắt tỏa sáng, vô cùng yêu thích mà kêu lên, hai cánh tay
giơ ra như muốn ôm pikachu vào lòng. Ngọc Yên Mĩ cũng gật đầu, quả thật con
thú này vô cùng đáng yêu, đến nàng cũng phải rung động, có xúc cảm muốn ôm vào
lòng. Pikachu giật mình, nó nhảy lui về sau, vô cùng cảnh giác. Hai má nó rè
rè phát sáng.
Ngọc Yên Mĩ cảm thấy không ổn, định nhắc nhở Hàng Thanh Nhi không nên vội
vàng. Thế nhưng điều kinh hãi xảy ra, một chuỗi lá cây bén nhọn từ trong lùm
cây bay ra, mỗi chiếc lá cây đều nhanh như phong nhận, tốc độ cực nhanh bắn
tới hai người. Ngọc Yên Mĩ cùng Hàng Thanh Nhi không hổ một thân Kim thần sơ
kì, tuy bất ngờ nhưng không loạn, kiếm đã xuất hiện nơi tay từ lúc nào, chỉ
thấy keng keng keng mấu tiếng. Đám lá cây kia bị chém rách rơi xuống đất. Cả
hai đều cảnh giác vô cùng. Ánh mắt hai nàng đều nhìn chằm chằm vào bụi cây
kia. Bụi cây rung lên, một thân ảnh thấp, mập mạp bò ra. Thân trên nó có một
vật nhìn như nụ hoa chưa nở, phía dưới bốn chân mập mạp. Cái đầu to tròn vô
cùng đáng yêu. Thế nhưng ánh mắt màu xanh của nó đầy vẻ kiên định cùng nghiêm
nghị.
Cả hai người còn chưa kịp cảm thán thì bụi cây lại rung động lần nữa, Ngọc Yên
Mĩ cùng Hàng Thang Nhi giật mình, kiếm thủ sắn trên tay. Bụi cây rung rung,
một con thú kì lạ bước ra. Một thân hình béo ú, hai chân hai tay mập mạp nhưng
ngắn cũn. Cái mỏ dài bè bè ra trước, mặt mũi trông vô cùng ngốc nghếch, lúc
này hai tay nó đang giơ lên đầu mà gãi gãi. Hàng Thanh Nhi nhìn thấy nó mà
không nhịn được bật cười. Ngày cả Ngọc Yên Mĩ cũng không nhịn được mà cười
theo. Bộ dạng của Spyduck đúng là khiến người ta không cười không được, nhất
là nữ hài, thiên sinh có tính yêu thích động vật. Thế nhưng khi hai nàng vừa
thả lòng một chút thì kinh biến xảy ra. Một đoàn lửa lớn ầm ầm phóng tới. Khí
tức nóng bỏng kinh khủng. Ngọc Yên Mĩ kinh hãi, hét to:
- Tránh ra Thanh Nhi, không được đón đỡ!
Hàng Thanh Nhi cũng sợ hãi, không cần nghe Ngọc Yên Mĩ cảnh báo, nàng đã nhanh
chóng phi thân tránh đoàn hảo diễm này. Đoàn hỏa diễm nóng rực, bán kính phải
gần ba mét, ngay lập tức phóng đến vị trí hai người vừa đứng. Hai người Ngọc
Yên Mĩ và Hàng Thanh Nhi thoát được. Thế nhưng phía sau hai nàng, ba bốn cây
gỗ to thì không may mắn như thế. Chỉ thấy đoàn hỏa diễm bay qua ngay lập tức
đem ba thân cây khoảng cách gần bốn mét đốt thành tro bụi không để lại chút
gì. Thân cây và ngọn cây thì ngay lập tức đổ xuống ấm ầm vang lên. Cảnh tưởng
kinh hãi ấy khiến Ngọc Yên Mĩ và Hàng Thanh Nhi khô khan cả cổ. Tiếng nuốt
nước bọt nhẹ của Hàng Thanh Nhi. Hai người không hẹn mà quay lại nhìn về phía
bụi cây. Một thân hình màu đỏ rực bước ra. Lại là một con thú, không, địch xác
là yêu thú mới đúng. Chỉ yêu thú mới có thể có sức mạnh như vậy. Chỉ thấy con
yêu thú kia bước ra khỏi lùm cây. Thân hình cao mét rưỡi, hai chân đứng
thẳng, hai tay hai chân đều có móng vuốt sáng loáng. Trước bụng là một mảnh
màu vàng. Trên đầu có một sừng nhô lên. Phía sau là một cái đuôi dài, cuối
đuôi có một đốm lửa đang cháy hừng hực. Nó đứng khoanh tay nhìn hai người lạ
này, ánh mắt cao ngạo vô cùng. Nó là lizardo!