Người đăng: tatruongthanh
Hoàng Minh lắc đầu. Hắn đi tới đây đã một tuần rồi, lúc đầu phụ mẫu hắn nghe
hắn nói muốn đi lịch lãm thì hai người nhất quyết không đồng ý. Về sau hắn
phải bốc phét, đổ lỗi cho vị sư phụ hờ kia muốn dẫn đi thì Hoàng Chấn Giang
mới đồng ý. Sự phụ tiểu tử này mạnh như vậy nhất định sẽ không phải lo lắng
gì. Lần này đi không biết mất bao lâu. Hoàng Chấn Giang dặn hắn nhất định phải
trở về dự lễ trưởng thành vào 3 năm sau. Chỉ sợ nhi tử quên mất. Hoàng Minh dạ
vâng lia lịa rồi xuất phát hai hôm sau đó.
Hoàng Minh lấy dao chặt củi, trời cũng đã sắp tối, hắn cần mang về hang động
mà hắn tìm được để đốt vào ban đêm. Gì chứ sinh hoạt dã ngoại này trẻ con ở
thế kỉ 21 đứa nào cũng học qua cả. Buổi tối ở rừng rất đáng sợ, những sinh vật
hoạt động về đêm lại càng khát máu.
Cái hang mà Hoàng Minh ở là hắn tìm được khi ngày thứ hai tiến vào đây, có lẽ
là hang của một con gấu. Hắn đoán vậy. Thấy không có động tĩnh gì nên hắn đã ở
tạm. Con gấu này đi mãi không thấy quay về, không biết gặp nạn ở đâu nhưng
Hoàng Minh đã chiếm luôn hang của nó rồi. Buổi tối Hoàng Minh thường ăn thịt
yêu thú mà hắn dự trữ, sau đó là lấy đá chặn cửa vào. Khối đá rất to. Hắn phải
phân thân ra 5 người mới khuân được lấp kín cửa hang. Đến sáng mới mở ra. Hắn
đăng nhập game để tu luyện.
Hoàng Minh ở nơi này tuyệt đối không phát hiện dong binh đoàn nào, lúc đầu hắn
kì quái, mới ngoài rìa thì thấy rất nhiều, càng vào trong càng ít. Chỗ hắn ở
thì tuyệt đối không có. Hắn chả thèm quan tâm, càng tốt . hắn nào biết, hắn đã
bước qua khu vực cấm mà các dong binh đoàn đã không dám vào. Yêu thứ cấp 6 cấp
7 đi lại gặp chắc là chết luôn rồi.
Sáng hôm sau, vận khí của Hoàng Minh thật không tốt, đi săn thú mà bị thú săn
lại. Hắn bị một đầu con nhện đeo đuổi, nó rất mạnh, pikachu tấn công lôi điện
chỉ làm nó khựng lại một chút, lông tóc không hề tổn hao gì. Hoàng Minh buồn
bực chạy. Hắn nào biết yêu thú mà hắn tấn công là yêu thú cấp 7. Đến giờ này
mà còn chạy được là may mắn lắm rồi.
Cuối cùng mất 3 lần phân thân hắn mới lừa được nó mà bỏ chạy. Một bụng tức
không có chỗ phát tiết. Hắn lần mò quay về hang. Vừa về tới của thì phát hiện
đằng sau có thân ảnh chạy tới. Là 3 thân ảnh. Một nữ và hai nam. Nữ thì còn
nhỏ, nhìn biết là tiểu nha đầu. Phía sau là hai lão hán, một lão cầm quải
trượng và một lão nhân mặt sẹo. Cả 3 Đang hớt hải chạy. Nha đầu thì mặt mũi
kinh hoảng, hai lão nhân thì mặt mũi nghiêm trọng. Cả 3 đang cố gắng chạy về
phía ngoài sâm lâm.
Vân lão rất bực tức, tiểu nha đầu này nghịch ngợm, cứ sống chết đòi vào cấm
khu một chút. Muốn ngó đông ngó tây chút. lão cũng mềm lòng, cho tiểu nha đầu
này vào một chút, tiểu nha đầu tâng bốc hắn tới tận mây xanh, lão cũng có
chút tự tin, gặp yêu thú mạnh quá thì bỏ chạy ngay. Ai dè, vừa mới qua phụ cận
cái số má bước nhầm chân thế nào mà gặp ngay một đàn Ám Ảnh Lang. Toàn là cấp
5, yêu nhất cũng là cấp 4. Quan trọng nhất là có Lang vương. Một lang vương
cấp 7 hàng thật giá thật. Đó mới là lí do hai lão không dám đánh mà chỉ chạy
thục mạng.
Đang chạy hùng hục, Vân lão chợt thấy phía trước có người, mắt lão vẫn rất tốt
, nhìn ra ngay là thiếu niên mà thôi. Tuổi còn rất bé, hắn làm gì ở đây, hình
như không có đồng bọn.
Hoàng Minh thấy 3 người chạy như vậy, lòng nghi ngờ. Chuyện gì mà chạy sml thế
này. Lòng hắn có dự cảm chẳng lành, Lập tức da đầu hắn tê dại Khi thấy sau
lưng 3 người, mấy chục con sói đang lao tới.
Hoàng Minh xoay người đang tính chạy thì bỗng nhiên một tiếng tinh tinh vang
lên trong đầu hắn, lòng hắn chư chết lặng.
-Đcm, ta xxx cái hệ thống!
Hoàng Minh điên tiết xịt khói đầu . con mẹ nó quá hắc đi. Tiêu diệt toàn bộ,
nhìn đám lung nhúc kia mà hắn muốn khóc. Phải đến 4 5 chục đầu. Lại còn lang
vương cấp 7 nữa. Sao không cho ta chết đi. 3 tên chết tiệt kia. Hoàng Minh
nghiến răng nghiến lợi. Đã thế thì chiến thôi. Còn cách nào sao. Đánh thử đã .
k lại thì chạy. Con mẹ nó tụt cấp thì cày lại. Nghĩ thế Hoàng Minh rút kunai
ra. Đứng đợi.
Khoảng cách đang rút ngắn lại, hai lão nhân thấy Hoàng Minh đứng yên không
nhúc nhích, tưởng hắn sợ quá không chạy được. Lão nhân mặt sẹo lên tiếng,
giọng hắn ầm ầm.
Hoàng Minh nhíu mày, Lòng giãn ra, hai lão này còn chút tình người đây. Tiếc
là lão tử không chạy được.
Cả 3 người giật mình, tiểu tử này điên rồi sao. Nhìn tia lực lượng người hắn
phát ra thì tiểu tử này cũng chỉ Luyện khí kì, tuổi còn nhỏ, như vầy cũng là
khá giỏi rồi. Thế mà.. tên tiểu tử này điên rồi.
Lão giả mặt sẹo lên tiếng, hắn chạy trước đã sắp tới gần Hoàng Minh, dù sao
việc này cũng là bọn hắn gây ra. Hắn đang định ôm lấy tiểu tử trước mặt chạy.
Với cấp bậc của hắn một tiểu tử miệng còn hôi sữa này là chuyện đơn giản.
Thế nhưng, đang định đưa tay ra bắt lấy hắn, thì giật mình, tiểu tử này vọt
qua người hắn, lao về phía sau hắn. Phản ứng nhanh như vậy. Hay là hắn đoán
được ý của ta. Lão già mặt sèo sững lại một lúc. Vân lão cũng giật mình, không
nghĩ cú bắt ấy lại hụt. Hai lão nhìn nhau, lão nhân mặt sẹo đang tính quay lại
tóm hắn lần nữa. Hoàng Minh lại cất tiếng
Hai lão đờ người ra, tiểu tử này nói năng rất tự tin, nhất thời không biết làm
thế nào. Tiểu nha đầu thì hai mắt long lanh, quên hết cả sợ hãi, tò mò nhìn
tên thiếu niên trước mặt.
Vài giây suy nghĩ, hai lão cùng gật đầu, quyết định ra xa hơn một chút, nếu
tiểu tử này có cách thì tốt, gườ cũng không suy nghĩ được nhiều như vậy. Thấy
3 người không có ý định rời đi, đứng từ xa quan sát, hai lão nhân còn có tư
thế định hỗ trợ. Hoàng Minh cười khổ, hết cách. Chiến thôi!