Hoa Anh Đào


Người đăng: tatruongthanh


  • Các ngươi là về rồi hả?
    Trần Mẫu vui vẻ đón đám Hoàng Minh vào phòng. Mấy năm nay trong nhà nàng cứ có
    đâm thiếu niên này, không khí là vô cùng vui vẻ. Nàng cảm giác như mình có
    thêm 8 đứa con nuôi vậy.

  • Mẫu thân, phụ thân ở nhà không?
    Hoàng Minh hỏi thăm.

  • Hắn là đang ở ngoài tiệm bên kia trấn, hai hôm nay là chưa về rồi.
    Hoàng Minh vâng dạ hai câu, dặn dò một chút đám người Chu Du, Đoàn Dự rồi ra
    tới ngoài kia tiệm. Hắn là biết nơi đó.
    Mất hơn 20 phút mới tới nơi, Hoàng Minh ghé vào. Đây là một tiệm ngọc, tiệm
    này phụ thân hắn tiếp quản lâu nay rồi, hôm nay Hoàng Minh mới tới, từ trước
    tới nay là hắn chưa từng vào đây.

  • Thiếu gia, người tới!
    Một lão nhân nhận ra Hoàng Minh đang vào tới, nhanh chóng ra hành lễ.
    Hoàng Minh gật đầu, hỏi thăm.

  • Thúc Bá, phụ thân ta có tại không?
    Lão nhân lắc đầu, nói:

  • người đang đi giải quyết chút chuyện bên phía Nam trấn, xảy ra chút chuyện
    về giá cả.
    Hoàng Minh ồ lên một tiếng, hỏi cặn kẽ.
    Hóa ra bên kia tiệm ngọc là của Lí gia, đang cố ý hạ giá ngọc xuống, liên kết
    cùng Hạ gia chèn ép tiệm này của Hoàng gia tại trấn. Hoàng Minh lắc đầu. Đoạn
    hắn ra tới cửa, nhanh chóng huýt sáo một tiếng, một thiếu niên mặt mũi đen
    nhẻm, quần áo rách nát, đúng kiểu ăn mày, thế nhưng hai mắt vô cùng tinh
    quang.

  • Thiếu gia, thiên sát chiến sĩ số 641 có mặt!
    Hoàng Minh gật đầu, đoạn rì rầm một hai câu gì đó. Thiếu niên kia gật đầu,
    hành lễ rồi nhanh chóng chạy vụt đi. Tốc độ rất nhanh, không hề có sự chậm
    chạp nào.
    Hoàng Minh lại lên ngựa, chạy qua phía Nam trấn tới tiệp ngọc kia.
    .
    Chỉ mấy chục phút hắn đã tới, xuống ngựa cũng không nói gì, đi thẳng vào
    trong.

  • Vị công tử này, hôm nay tiệm không buôn bán, người hôm khác lại tới nhé!
    Một trung niên mặt mũi tròn trĩnh cười mỉm đoạn nói.
    Hoàng Minh cũng không giải thích gì, một mạch đi vào.

  • Ây, công tử, ngươi khoing được đi vào trong..
    Hoàng Minh mặc kệ hắn nói gì, cứ lừng lững đi vào. Bên trong là một sảnh lớn,
    đang có 5 6 người đang ngồi.
    Chưa tới nơi Hoàng Minh đã nghe được tiếng nói của Hoàng Chấn Giang. - Các
    ngươi đây là muốn tuyên chiến với Hoàng Gia sao?
    Giọng Hoàng Chấn Giang mang theo chút bực bội cùng tức tối.

  • Hoàng Chấn Giang, ngươi nói thế là có ý gì? Từ trước tới nay giá ngọc tại
    trấn vẫn là cùng nhau đồng giá. Hiện tại thị trường ngọc có khó khăn, bọn ta
    hạ xuống chỉ là muốn cho người mua cũng như người bán thôi.
    Hoàng Chấn Giang hai mắt nhíu lại, đoạn đáp:

  • Các ngươi biết là ta mới nhập tới một lô hàng khá, định thay nhau chèn ép
    ta trong lần hàng này đúng không?

  • Này này, Họ Hoàng, đừng có ngậm máu phun người. Bọn ta đều là người có
    tiếng tăm ở đây, ngươi nghĩ bọn ta cần sử dụng thủ đoạn như thế sao?
    Hoàng Minh vào trong không khí đã vô cùng căng thẳng.

  • Ây công tử, nơi này ngươi không được đi vào!
    Tiếng kêu của lão chưởng quỹ cứ theo Hoàng Minh tới.
    Hoàng Minh đã tới sảnh rồi, hắn đã nhìn thấy Hoàng Chấn Giang. Những người
    trong phòng cũng đã thấy hắn.

  • Con cái nhà ai vậy?
    Hoàng Chấn Gianh không nhịn được nhíu đôi lông mày rậm. Tiểu tử này tới đây
    làm gì?
    Hoàng Minh đi vào, trên môi luôn nở nụ cười, đám người thấy đi vào là một
    thiếu niên, có chút hiếu kì.

  • Ồ, đây là công tử nhà ai vậy?
    Một kẻ ngồi phía dưới Hạ Bân nói. Hạ Bân không rõ, thiếu niên này có chút nhìn
    giống Hoàng Chấn Giang thật. Hắn còn đang kì lạ, Hoàng Chấn Giang bên kia đã
    hỏi:

  • Minh nhi, ngươi tới đây làm gì?
    Câu hỏi của hắn đã làm đám người ồ ra, hóa ra là con trai của hắn sao? Đã nghe
    qua Hoàng Chấn Giang có một đứa con trai. Hôm nay mới thấy qua.
    Hoàng Minh miệng mỉm cười, đáp:

  • Mang tới kinh hỉ cho Phụ thân người, nhất định người sẽ thấy kinh ngạc.
    Hoàng Chấn Giang không rõ ý Hoàng Minh là gì. Lại nghe được bên cạnh tiếng
    nói.

  • Ồ, hóa ra là công tử của Hoàng gia, thật là anh hùng xuất thiếu niên, chỉ
    nhìn qua cũng thấy khí thế bất phàm.
    Hạ Bân mặt mũi cười ha hả thế nhưng trong đầu đều đang suy nghĩ nhiều ý xấu.
    Hoàng Minh nhìn quanh đại điện một chút, bỗng cất tiếng.

  • Không dám, ta tới đây muốn nói phụ thân ta biết, Hoa Anh Đào thương hội
    muốn hợp tác với tiệm chúng ta!
    Cái gì? ?
    Một câu nói của Hoàng Minh làm không khí có chút quái dị.
    Hoàng Chấn Giang nghe như có tiếng động trời. Hắn nghe lầm sao.
    Bên kia Hạ Bân cùng Lí Minh đều sợ hãi. Chuyện gì xảy ra, tại sao Hoa Anh Đào
    lại muốn hợp tác làm ăn với một tiệm ngọc nhỏ như của Hoàng Gia ?
    Hoa Anh Đào là thương hội cực kì nổi trong 3 năm nay. Không rõ là ai đứng sau
    thế lực này. Nhưng sự phát triển của Hoa Anh Đào thật sự khủng khiếp, không ai
    có thể đoán được. Chỉ trong vòng 3 năm, Hoa Anh Đào nổi lên như một thế lực,
    vô số cửa hàng được dựng lên, với những đồ vật, thiết bị, món ăn, thậm chí là
    đồ đi vệ sinh. Cực kì lạ lẫm nhưng hiệu quả tuyệt đối. Hơn nữa, Phiên Ảnh hội
    đấu giá cũng giao hảo với Hoa Anh Đào. Ở tất cả quốc gia, lớn hay nhỏ đều có
    cửa hàng của Hoa Anh Đào.


Hệ Thống Game Tại Dị Giới - Chương #116