Hôm Nay Ta Bắt Đầu Làm Nữ Sinh (2)


Người đăng: kathoey

“Liên Đình ngươi…cái kia…” Long Phi một mặt xoắn xuyết hỏi. Làm sao hắn có thể
hỏi được ah, một đêm trước còn ép nàng cái kia, một giây sau ngươi hỏi vấn đề
như vậy có quá phận hay không? Nàng có nghĩ ta lạnh lùng vô tình không? Nhưng
nàng không có kinh nghiệm trong chuyện đó nha…Liệu nếu có nàng sẽ tiếp nhận nó
không?

“Ngươi nói ấp a ấp úng chuyện gì?” Liên Đình một mặt nghi hoặc nhìn hắn. Này
là làm sao? Đổi tính? Ngày thường dã man bá đạo khí thế của ngươi đâu? Ngươi
muốn hệ thống ka sẵn sàng cho ngươi ah. Liên Đình vui vẻ nghĩ.

“Ta…ta nghĩ hỏi ngươi sẽ tiếp nhận nó sao?” Long Phi mập mờ nói.

“Tiếp nhận? nó? Ngươi bình tĩnh nói rõ ràng, xem ta mà học hỏi.” Hiếm thấy có
cớ châm chọc Long Phi hắn một trận nga, hắc hắc.

“Ta là nói…ta…chúng ta…đêm qua ta và ngươi…Ta muốn biết ngươi có khả năng mang
thai hay không? Nếu ngươi không muốn ta sẽ tìm biện pháp phòng tránh cho
ngươi. Nếu ngươi nghĩ có ta chắc chắn sẽ tiếp nhận nó, chúng ta lập tức cử
hành hôn lễ. Ta nghĩ nghĩ lo cho ngươi, đừng lo ta là đủ khả năng” Long Phi
hít một hơi thật sâu bình tĩnh nói.

“Ta…Nghĩ…Ngươi…Cút…Ngay….Cho…Lão…Tử” Liên Đình cuồng rống, mặt đỏ đến mang
tai, hận không thể có một cái lỗ để chui vào, quá xấu hổ rồi.

“Nga ta biết, ta cút ngay ngươi đừng tức giận nếu ngươi mang thai sẽ rất không
có lợi đối với thai nhi” Long Phi lao nhanh ra khỏi môn cũng không quên dừng
lại cân nhắc nàng một thoáng.

“Hừ hừ…ngươi đứng lại đó cho lão tử” Muốn đi, ngươi ăn đậu hủ ta nhiều như thế
còn muốn phủi mông đi, ngươi không phải rất có tiền? Xem ka lột sạch ngươi.
Liên Đình nghĩ tiếp đến vài ngày hắn còn cần hoàn thành nhiệm vụ, bước đầu
tiên vẫn là tìm một cá nữ sinh trụ cùng phòng trước…Nhưng khó là hắn không có
tiền thuê phòng nga.

“Giúp ta tìm thuê một căn phòng bên ngoài trước…tiền ta mượn ngươi” Liên Đình
ngạo kiều nói, hừ hừ ngươi rất có tiền? ka mới không cần?

“Tốt, ta tìm giúp ngươi ngay lập tức” Long Phi trực tiếp bỏ qua không nghe câu
sau, mang hưng phấn nhanh chóng ra khỏi môn. Xem hắn là không ghét ta? Hắc
hắc…

“Sau này ta sẽ ra sao?” Liên Đình ngồi bệt xuống, mờ mịt nghĩ…Quá nhiều chuyện
xảy ra từ khi hệ thống xuất hiện đi…Tương lai hắn từ nay sinh ra cải biến to
lớn, này thay đổi là tốt hay xấu?

Mặc kệ hắn trước mắt bây giờ cần cố gắng thay đổi, hắn sẽ không đầu hàng
.
“Tốt, bình tâm…Bây giờ ta cần tìm một cá nữ sinh trụ cùng phòng, tốt nhất là
một cái bách hợp.” Hắn cần gia tăng tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ ngay bây giờ,
hắn thật nghĩ cũng không dám nghĩ trừng phạt nhiệm vụ hằng đêm sênh ca cùng
nam nhân có bao nhiêu ác tâm ah.

Suy xét nhiệm vụ kỹ lưỡng hắn nghĩ cần tẩy rửa, tiến nhập toilet nhanh chóng
khóa môn thật kỹ lưỡng. Hưng phấn thoát đi quần áo, nam sinh thử hỏi có từng
trải qua chuyện như vậy trong đời không ah, biến nữ sinh nghĩ nghĩ cũng là một
hồi trải nghiệm đi.

Phụt…

Ngay khi nhìn vào trong gương, Liên Đình nàng nhanh chóng nhận ra một dòng khí
lưu cấp tốc vọt lên mũi…Khí lưu cái quỷ gì chứ, rõ ràng là máu mũi ah…Trong
gương phản chiếu một nữ sinh xinh đẹp tựa như thiên tiên, không bút mực nào có
thể diễn tả được… Đây là gần kề max cấp mị lực sao? Nếu là ta vượt qua địa cầu
nhận thức được sẽ còn là như thế nào đây? Thánh khiết như tiên nữ, ánh mắt
trong suốt, miệng cười khẽ làm chúng sinh điên đảo? Đây là cái gọi là Hồng
Nhan Họa Thủy sao?

Nhìn xuống yết hầu lại nuốt một trận, một đôi thỏ trắng, hai khỏa anh đào nhô
cao căng cứng, bầu ngực bầu bĩnh theo tần suất rung động mà lắc lư. Bên dưới
bình nguyên một mảnh rập rạp khiến là nam nhân phải điên cuồng ghé mắt. Tới
đây Liên Đình một trận khổ bức, đệ đệ cuối cùng cũng ra đi, mặc dù hắn là xa
nhà chỉ một tuần nha. Không dám lại tiếp tục nhìn nàng sợ sẽ mất máu quá nhiều
mà chết đi, đoán chừng nàng là người đầu tiên ah…

“Nga…huhm…” Quá trình tẩy rửa không tránh khỏi cơ thể trải qua ma sát một
trận, nàng cảm giác toàn thân nóng lên rồi, đầu óc mụ mị. May nhờ có nước lạnh
giúp nàng thanh tỉnh không ít đi. Thay một bộ quần áo, hiện giờ cơ thể nàng
biến nhỏ nhắn rất nhiều khiến quần áo cũng trở nên rộng thùng thình lộ ra tinh
xảo xương quai xanh cùng cái cổ trắng nõn, may mắn ah quần áo trở nên rộng lại
giúp nàng che đi đôi bạch thỏ. Nhìn đi nhìn lại một lần xác định ổn thỏa mới
xuất môn rời khỏi ký túc xá.

Liên Đình tìm tới hội học sinh cũng đã giữa trưa, mặt trời nhô lên cao càng
khiến nàng nổi bật làn da trắng sáng, dưới cái nắng gay gắt gương mặt nàng ửng
hồng thu hút biết bao nhiêu cái nhìn của cả nam lẫn nữ, đây là truyền thuyết
nam nữ thông sát ah. Đón lấy nhân vật chính vẫn không hay biết gì tiếp tục đi
tới.

“Ngươi đang nhìn đi đâu? Ngươi nhìn cho ngươi nhìn” Bạo lực nữ A véo lấy lỗ
tai nam bằng hữu lên tiếng.

“Này, trường chúng ta xuất hiện nữ thần? Sao ka lại không biết nàng. Ngươi nói
nói ka có hoa mắt ?” Nam sinh A húych húych đồng bọn hỏi.

“Chắc chắn là ngươi hoa mắt đi, ngươi xem trời nắng thế này” Nam sinh B trả
lời sau khi đánh lạc hướng sự chú ý hắn chạy thật nhanh tới chỗ Liên Đình.
Càng tới gần hắn cũng sắp sáng mù mắt rồi, đẹp quá đẹp đi, so ra các nữ minh
tinh thần tượng ka nhìn thấy trước giờ đều sống uổng phí đi?

“Xin chào muội tử ngươi tốt, ka họ Mộc tên một chữ Tử, học năm ba khoa máy
tính. Ngươi đang tìm gì ka có thể giúp nha, ngươi xem nắng thế này đi.” Mộc tử
lấy thái độ tự cho là quý ông nói.

“Nga, ngươi tốt ta là Liên…Đình Liên, ta đang tới tìm người cùng ở trọ, không
phiền ngươi” Liên Đình ngớ ra này là lần đầu tiên nàng bị bắt chuyện? Coi như
nàng bị tán tỉnh đi.

“Xin chào người tốt, ta là Hoắc Kiến Hoa học năm tư…tên khốn nào đẩy ta?”.

“Muội tử ngươi có bạn trai chưa, ngươi xem xem ta” Nói rồi dứt khoát khỏa thân
trên, tạo hình đầy cơ bắp, lấy tư thế vượn người lấn át hết thảy giống đực.

“Hừ hừ khỉ đột ngươi còn ở đó xấu mặt thật mất lịch sự ngươi biết không? Muội
muội xem ka” Nói rồi thoát toàn bộ chỉ còn duy chiếc quần cộc.

Nhất thời một trận nháo nhào, hỗn loạn khắp sân trường. Đến khi bảo vệ nhận
được thông báo thì đã loạn không còn một mảnh, một đám nam lỏa thể dưới sân
trường giữa trưa? Không lẽ áp lực học tập nha?

“Nhanh còn nhìn gì nữa, nhanh gọi nhân viên y tế” Một giọng nói đúng lúc nhắc
nhở mọi người. Hắn không muốn ah nhưng nhìn bọn hắn kia, mắt long sòng sọc,
miệng thì nước chảy ròng. Lại một bộ lõa thể giữa trưa, bọn hắn sẽ không lây
nhiễm chứ?

“Phù… Quá điên cuồng rồi.” Lúc này nhân vật chính từ lâu đã lẻn mất hút, thời
gian là giữa trưa nhưng nàng chỉ thấy lạnh run.


Hệ Thống Dưỡng Thành Bất Bại - Chương #16