Hắn Là Ai?


Người đăng: kathoey

Xoay quanh một hồi bọn hắn biết căn nguyên đi, nguyên lai là bộ ngực nha. Liên
Đình hắn đầu tiên đón lấy ánh nhìn đầy quái lạ hắn cũng hoảng đi, như vậy thì
còn làm nhiệm vụ thế nào, thật khó nhìn như vậy?

“Nga bọn ta biết nguyên nhân đi, dung mạo ngươi khiến cho người ganh tỵ đi
nhưng đón lấy không thể quá bằng phẳng được. Nhưng Đông Phương ta biết nha một
thân nữ tử nhưng đầy anh khí, tính tình tà mị là nguyên nhân đi.” Hạ Yên cùng
chung nhận thức.

“Nhưng cái này sao có thể? Cho dù có thể ta cũng không biết làm sao” Liên Đình
thì hay rồi, nước đến chân mới nhảy nhưng bỗng dưng trợt té đi.

Tích…Ký chủ thật ngốc nha, kỹ năng cầm nghệ tinh thông bao hàm tâm tình nhiều
bậc thánh nhân ký gửi, thậm chí ký chủ có thể kích hoạt ma âm nha, khi ký chủ
chìm đắm vào nó hoàn toàn có thể thay đổi tâm tính như kiều mị, bá khí, phóng
khoáng…

Tích…phải chăng kích hoạt ma âm, ma tính.

“Phải. ” Liên Đình mặc kệ hệ thống có hay không hãm hại hắn, vì tương lai nha.
Trong chốc lát quanh thân Liên Đình xuất hiện khí cảm, nó mang lại cho mọi
người cảm giác tang thương, đau khổ, yêu rồi hận, máu và phân tranh. Tất cả
bọn hắn như đang trong mộng cảnh, hắn? Không là nàng, nàng đứng yên vẫn diễm
lệ như thế nhưng bao hàm đầy sự cô đơn, như nàng đang tự giết mình.

“Như thế nào?” Liên Đình hỏi, nhưng ở đây ai cũng không dám tiếp một lời, vẻ
tà mị, diễm lệ, đầy cám dỗ.

Hắn cũng không biết mình như thế nào, thật nhớ? Nhớ…Ai? Thật như ta đã chờ rất
lâu rồi đi, thật nhớ nhưng ta không cách nào nhớ được…Liên Đình hắn từng bước
tiến ra hội trường, hắn vẫn đang trong suy tư hoàn toàn không nhận thức xung
quanh, xung quanh đứng đầy người nhưng kỳ lạ là không một ai dám tiếp cận hắn,
nơi hắn đi đến mọi người tự động tản ra một khoảng cách.

“Này cô nàng là ai? Diễn viên PR cũng quá đẹp đi chứ, nhưng cảm giác cao cao
tại thượng này là làm sao?” Kèm theo hắn lên tiếng xung quanh một mảnh nghị
luận.

“Ồn, thật ồn…thật muốn tìm hắn, thật muốn yên tĩnh trong lòng hắn” Liên Đình
lẩm bẩm càng khiến mọi người nghị luận nhiều hơn. Mắt hắn càng lúc càng tối,
thật muốn giết hết bọn hắn, thật ồn ào. Như bọn ruồi mũi luôn nghị luận hai ta
nha…Khúc khích

Tích…Nhiệm vụ phụ tuyến hoàn thành 100%, thời gian hữu hiệu phải chăng lĩnh
nhận?

Khúc khích, hắn che miệng cười nhưng luôn nhắm mắt suy tư, liên tục có tiếng
tán thưởng xung quanh, liên tục ồn ào hắn thật muốn giúp bọn hắn yên tĩnh.

Tích…Nhiệm vụ phụ tuyến hoàn thành 200%, thời gian hữu hiệu phải chăng lĩnh
nhận?

Kèm theo liên tục tiếng cười hắn mở mắt ra, giờ này không khí chung quanh lại
rơi vào tang thương, đầy huyết và tiếng giao tranh. Mắt hắn từ lâu chuyển sang
màu đỏ, rất nhạt nhưng ở đây mọi người tim đều lộp bộp rơi xuống.

Tích…Nhiệm vụ phụ tuyến hoàn thành 300%, thời gian hữu hiệu phải chăng lĩnh
nhận?

Tích…Nhiệm vụ phụ tuyến hoàn thành độ hoàn mỹ
Phần thưởng: Vũ (Đại sư cấp), Tẩy Tủy Đan x2.
Tự động lĩnh nhận, phần thưởng được gửi trực tiếp vào hành trang.

“Vũ? Rất lâu, ngươi có còn muốn xem ta?” Liên Đình lẩm bẩm đồng thời hệ thống
thông báo.

Tích…Phải chăng học tập Vũ (Đại sư cấp)?

“Học tập? Ngươi sẽ như ngày trước cùng ta vũ chứ?” Hắn hoàn toàn chìm đắm
trong hồi ức, hắn muốn chờ ai đó tiếp lời, nhưng là ai?

Nói xong không khí xung quanh hắn lại thay đổi, nét mặt an tường, mỉm cười nhẹ
nhàng, nhìn xuất thần như hồi tưởng. Ánh mắt hắn bao hàm rất nhiều, yêu
thương, đau khổ, cô đơn. Một giọt nước mắt lăn dài. Che miệng cười khẽ, Liên
Đình nhẹ nhàng ngồi xuống, ta khẽ vươn. Hắn vung người dậy xoay nhẹ nhàng, một
vòng hai vòng ba vòng… Không biết bao lâu không biết qua bao nhiêu động tác,
hắn mệt mỏi...Ta thật mệt mỏi…ngươi sẽ lại ôm lấy khi ta không đứng vững nữa
sao? Hắn cười đầy đau thương ngã xuống.

“Liên Đình, ngươi không sao chứ?” Nghe thật quen, là ai?

Long Phi hoành tay ôm lấy hắn thật chặt, trong đầu hắn đầy hình ảnh Liên Đình
hắn, có kinh diễm có đau thương…Liên Đình hắn là yêu ai? Thật không muốn hắn
đau khổ như vậy…Ngươi có chấp nhận ta?

“Lão đại mang Liên Đình hắn trở về trước” Lão tứ bọn hắn đầy ánh mắc phức tạp,
nhanh chóng che chắn Liên Đình mang đi.

“Hắn có người thương?” Thay đổi vẻ cợt nhả thường ngày, hắn đứng từ đằng xa
theo nhìn Liên Đình bóng lưng biến mất, theo đó cũng rời khỏi.

Trong gian phòng ký túc xá phải tốn thêm một phen cật lực giải thích mới loại
bỏ nghi ngờ Long Phi bọn hắn tìm cá nữ sinh vào ký túc xá nam. Ai cũng hiểu
mà…
“Này, Liên Đình ngươi tỉnh…” Long Phi vẫn một bộ trung khuyển ngồi bên mép
giường, Lão tam bọn hắn đã tránh đi, Long Phi có ngốc cũng biết muốn để không
gian riêng tư cho hắn đi, nhưng cần sao?

“Huhm…” Liên Đình mở mắt, đón lấy là khuôn mặt quen thuộc… đúng quen thuộc,
hắn thật nhớ. Bật người dậy hắn trực tiếp ôm lấy Long Phi, hắn khóc, khóc rất
thương tâm. Hắn khóc mệt mỏi cuối cùng cũng tìm được ngươi, hắn liệm đi nhưng
vẫn ôm thật chặt.

Mấy lần giúp Liên Đình hắn an ổn ngủ nhưng không được, Long Phi hắn đành trực
tiếp nằm bên cạnh. Giường ký túc có điểm nhỏ, nhưng hắn không phiền, lén hôn
một cái, ừ vẫn không tỉnh, hắn lại thân một cái, ngươi không từ chối đúng
không, lại đến một cái. Cuối cùng mới mãn nguyện chìm vào mộng đẹp.

Ngủ? Lão tam bọn hắn cố gắng để hạ thấp tồn tại cảm, cuối cùng cũng được giải
thoát đi. Lão đại ngươi ah thật không có tiền đồ, không biết vẻ mặt lão nhị
khi tỉnh lại sẽ phản ứng như thế nào đây, hắc hắc. Thật chờ mong ngày mai ah.
Tích…Nhiệm vụ chính tuyến Phục trang mỹ nữ

Phần thưởng : Cửu dương thần công (Quyển thượng), Huyết xà đảm (tăng 20 năm
công lực).
Tích lũy 500
Tự động lĩnh nhận, phần thưởng được gửi trực tiếp vào hành trang.


Hệ Thống Dưỡng Thành Bất Bại - Chương #11