Nhóm Đi Đến Cuối Con Đường Và Thấy Trước Mắt Hiện Ra Một Căn Phòng Được Thắp Sáng, Cao Trên Đầu Chúng Là Cái Trần Hìn


Người đăng: ♫๖ۣۜTrang๖ۣۜ♫

" Khổng biết lũ chim có tấn công khi mình băng qua căn phòng này không nhỉ "
Ron thắc mắc.

" Cậu nhìn những chiếc mỏ nhọn hoắt cùng những đôi móng vuốt sắc bén kia xem,
mình cá nếu lũ chim này tấn công cậu thì chỉ trong nháy mắt cậu sẽ bị xé xác "
Minh Long mỉm cười vỗ vai Ron nói.

" Ực, quả thật nhìn chúng thật đáng sợ " Ron nuốt xuống ngụm nước bọt, khuôn
mặt tỏ ra vô cùng lo lắng.

" Nếu chúng cùng lúc xà xuống, chúng ta nên chạy thật nhanh qua chỗ cánh cửa
bên kia " Harry nói.

" Haha, đùa các cậu thôi. Lũ chim này không tấn công người lạ đâu. Bởi vì căn
bản chúng không phải là chim " Minh Long cười lớn nói, đồng thời chậm rãi đi
sang bên kia cánh cửa. Tất nhiên, không có chuyện gì xảy ra cả, lũ chim kia
vẫn bay lượn khắp phòng dường như bốn người ở đây so với không khí là đồng
dạng.

Minh Long lúc này đã đến phía trước cánh cửa, hơn hết cánh cửa này đã bị khóa.
Tất nhiên Minh Long biết rằng những con chim đang bay lượn khắp phòng kia đều
là chìa khóa và có một trong số những chiếc chìa khóa đó sẽ mở được cánh cửa
này. Ba người còn lại lúc này cũng đã đến bên cạnh Minh Long, biết rằng cánh
cửa bị khóa Ron liền nảy ra ý định dùng sức lực của bốn người phá ra cánh cửa.
Tuy nhiên dù đã cố gắng nhưng cánh cửa chẳng hề nhúc nhích.

" Harry, lần này đến lượt cậu tỏa sáng rồi. Nhìn thấy những con chim trong
phòng chứ. Chúng tất cả đều là chìa khóa nhưng chỉ có một cái có hai cánh xanh
và một bên lông cánh bị te tua là chìa thật. Với một tầm thủ như cậu, bắt nó
hẳn không khó đi " Minh Long quay sang nói với Harry.

Tuy biết Minh Long khá bí ẩn nhưng Harry có chút kinh ngạc khi Minh Long biết
quá rõ ràng về nơi này như vậy.

" Long, cậu từng qua đây rồi sao? " Harry nhìn Minh Long hỏi.

" Chưa hề, chẳng qua là nghe một chú cụ Dumbledore đề cập đến cùng tìm được
một vài tài liệu có ghi chép lại mà thôi " Minh Long trực tiếp đáp.

" A, ra là vậy. Xin lỗi vì đã nghi ngờ cậu " Harry có chút áy náy nói.

" Được rồi, nên tập trung vào việc chính đi " Minh Long gật đầu nói.

" Ừ. " Harry tóm lấy cây chổi, nhảy phóc lên phóng lên đám chìa khóa đang bay
lơ lừng trên không. Harry dù đã cố gắng tăng tốc độ nhiều lần nhưng chiếc chìa
khóa được phù phép, liên tục đổi góc bay, lúc xẹt lên, đâm xuống, xiên chéo...
khiến cho Harry gần như là không có chút hy vọng nào bắt được.

" Chậc, cứ như vậy thì đến mai cũng không lấy được mất.- Aresto Momentum "
Minh Long đứng bên dưới nhìn Harry không cách nào chụp được chiếc chìa khóa
thở dài nói. Đồng thời cầm đũa phép vẫy nhẹ về hướng chiếc chìa khóa đang bay.
Lập tức chiếc chìa khóa tốc độ chậm lại, Harry nhân cơ hội này tăng tốc độ lên
tối đa cuối cùng cũng chụp được chiếc chìa khóa, nhưng do không kiểm soát được
tốc độ khiến hắn cụng đầu vào bưc tường đá, sưng lên một cục to như quả ổi ở
trán.

" Haha, cuối cùng cũng lấy được chìa khóa " Harry vui vẻ nói

Căn phòng tiếp theo tối om khiến cho cả đám không nhìn thấy gì hết. Nhưng khi
Minh Long bước vào, ánh sáng đột nhiên tràn ngập, phơi bày một quang cảnh lạ
lùng. Trước mặt cả đám là một bàn cờ khổng lồ, với những quân cờ bằng đá đen
được điêu khắc vô cùng tinh xảo. Bên kia căn phòng là một dẫy quân cờ bằng đá
giống bên này nhưng khác là loại đá làm quân cờ lại là màu trắng.

" Có lẽ chúng ta phải đánh cờ để đi qua căn phòng " Minh Long tiến tới bên
cạnh một quân cờ nói.

Minh Long tiến tới một quân cờ hiệp sĩ đen, đưa tay chạm vào con chiến mã. Lập
tức, quân cờ đá hóa thành người sống, móng ngựa chiến mã liên tục gõ xuống
dưới sàn. Hiệp sĩ đen quay đầu nhìn về Minh Long.

" Chúng ta cần phải chơi cờ để đi qua sao ? " Minh Long hỏi.

Quân cờ hiệp sĩ đen nhìn một hồi Minh Long rồi gật đầu. Sau đó Minh Long, Ron,
Harry cùng leo lên các quân cờ lần lượt với vị trí là quân Tháp, quân hiệp sĩ
và quân giám mục. Hermione được Minh Long thay thế vị trí, vì vậy nàng không
tham gia mà chỉ đứng bên ngoài.

Ron bắt đầu điều khiển những quân cờ đi đến các vị trí theo đúng trong nguyên
tác, ván cờ dần đi đến kết thúc. Quân hoàng hậu của phe trắng quay cái đầu
không có mặt về phía Ron.

" Đành vậy, chỉ còn cách duy nhất này để chiến thắng " Ron nói khẽ.

" Không ... đừng làm vậy " Harry cùng Hermione kêu lên.

" Chơi cờ phải vậy. Phải chấp nhận vài sự hy sinh. Mình sẽ đi một bước tới và
bị Hoàng hậu ăn – như vậy sẽ trống chỗ cho cậu chiếu tướng quân cờ vua bên đó,
Harry. " Ron kiên quyết nói ra

" Nhưng… "

" Cậu có muốn chặn bàn tay lão Snape không? "

" Nếu bồ không nhanh chân thì lão ấy sẽ lấy mất Hòn đá. Không còn cách nào
khác nữa." Mặt Ron hơi tái đi nhưng đầy vẻ kiên quyết.

" Sẵn sàng chưa? Tôi đi đây… Ờ, một khi thắng rồi thì đừng lẩn quẩn ở đây."
Ron điều khiển quân hiệp sĩ bước tới trước, quân Hoàng hậu lập tức vồ ngay nó.

Ngay khi chiếc kiếm của quân hoàng hậu đập xuống đầu của Ron, Minh Long lúc
này rút ra đũa phép hô lớn " Depulso ". Lập tức một luồng ánh sáng màu trắng
từ cây đũa bắn thẳng vào người Ron.

" Bụp... " Ron đâng ngồi trên lưng của quân hiệp sĩ bỗng dưng biến mất, thân
hình đột ngột xuất hiện ngay bên cạnh Hermione đang đứng ngoài sàn đấu, làm
cho Hermione giật mình kêu lên.

" Aaa... Ơ, Ron..cậu ấy...trời ạ, làm sao cậu ấy lại xuất hiện ở đây "

Harry tuy biết Minh Long thực lực rất mạnh nhưng khi cậu ta có thể làm Ron
dịch chuyển khỏi thân quân hiệp sĩ trong chớp mắt cũng khiến cho Harry vô cùng
kinh ngạc.

" Harry, đừng đờ người như vậy nữa. Chúng ta phải mau chóng kết thúc ván cờ "
Minh Long cất đi chiếc đũa phép nói.

Quân hậu lúc này đã đập nát quân hiệp sĩ ra từng mảnh vụn, Harry nghe thấy
Minh Long nói mới chợt giật mình gật đầu nói.

" Ừ, mình biết. Bên trái ba bước "

Quân giám mục lập tức theo lời Harry chỉ dẫn, tiến về bên trái đúng ba ô. Vừa
vặn chiếu tướng quân Trắng. Quân vua phe trắng sau một hồi liền từ từ lấy
chiếc vương miện trên đầu quăng xuống sàn. Bên đen đã thắng. Những quân cờ dạt
ra cúi chào, tạo thành một lỗi đi dẫn đến cánh cửa tiếp theo.

Harry nhảy xuống khỏi quân giám mục, chạy về phía Ron đang nằm cạnh Hermione.
Minh Long cũng chậm rãi leo xuống khỏi quân tháp đi đằng sau Harry. Hắn khuôn
mặt vẫn bình tĩnh không chút lo lắng, khi nãy lúc dịch chuyển Ron, hắn đã căn
đúng thời điểm nên Ron không hề bị thương, có lẽ cậu ta chỉ ngất do quá sợ hãi
mà thôi. Dù sao Ron lúc này cũng chỉ là cậu nhóc mười mấy tuổi.

" Ron, cậu ấy có sao không ? " Harry lo lắng hỏi.

" Mình đã kiểm tra qua một lượt, cậu ấy không bị thương gì quá nặng cả. Có lẽ
vì hoảng sợ mà ngất đi thôi " Hermione nói.

" Phù, vậy thì tốt quá rồi. Cảm ơn cậu Long " Harry thở phào, quay sang Minh
Long đang đứng bên cạnh nói.

" Đừng nói vậy, đều là bạn cả. Mình nghĩ Hermione nên ở lại chăm sóc Ron. Mình
và Harry sẽ tiếp tục đi đến cánh cửa tiếp theo " Minh Long lắc đầu nói.

" Cũng được, nhưng các cậu phải cẩn thận. Có trời mới biết còn điều gì kinh
khủng tiếp theo " Hermione gật đầu nói.

Minh Long cùng Harry nghỉ ngơi chừng mười phút đồng hồ rồi cũng chia tay
Hermione tiến về cánh cửa tiếp theo.

" Tụi mình đã vượt qua được chặn thử thách của thầy Sprout rồi, đó là Tấm lưới
quỉ Sa tăng, cái chìa khóa bay chắc là bị thầy Flitwich phù phép, cô
McGonagall hẳn đã biến những quân cờ thành người sống, vậy chỉ còn lại bùa chú
của thầy Quirrell, và thầy Snape…." Harry vừa đi vừa nói với Minh Long.

Hai đứa đã đến một cánh cửa khác. Chiếc cửa này được làm bằng kim loại và to
gấp đôi những cánh cửa khác. Vì vậy Harry và Minh Long phải cố hết sức mới có
thể đẩy được cánh cửa mở ra.

Ngay khi bước qua cánh cửa, đập vào mắt Minh Long và Harry là một thần hình
khổng lồ. Một mùi thúi hoắc xộc vào mũi chúng, khiến cả hai đứa cùng kéo áo
lên bịt mũi. Sau một hồi nhìn kĩ lại, Minh Long mới nhận ra đây là một con quỷ
khổng lồ nó còn to hơn con quỷ lần trước ở nhà vệ sinh, tuy nhiên đang nằm
thẳng cẳng trên sàn trước mặt chúng, đầu u một cục to và rướm máu. Hai đứa cẩn
thận bước qua một trong những cái chân ú na ú nần.

" Thật may khi chúng ta không phải chiến đấu với nó. Có lẽ lão Snape đã đánh
bại nó khi đến đây " Harry khẽ nói.

Hai người nhanh chóng tiến đến cánh cửa tiếp theo. Mở cánh cửa kế tiếp, Harry
nheo mắt lại dường như không dám nhìn xem, có cái gì đang đợi chúng. Nhưng hoá
ra không có gì ghê rợn ở trong căn phòng này. Chỉ có một cái bàn với bảy cái
chai hình dạng khác nhau đứng thành một hàng.

" Đây hẳn là căn phòng của thầy Snape " Minh Long chậm rãi định tiến tới nhìn
bẩy cái chai nói.

Nhưng khi hắn và Harry vừa bước qua ngưỡng cửa, một ngọn lửa lập tức bùng lên
ngay sau lưng hai người, bít lối ra vào. Ngọn lửa có màu tím. Cùng lúc đó,
trên lối đi đến cánh cửa đối diện lại bùng lên ngọn lửa đen. Hai cánh cửa đều
bị lửa chặn.

" Trời ạ. Chúng ta nên làm gì đây " Harry lo lắng nói, nó thật sự kém trong
môn của thầy Snape.

Minh Long tiến tới chụp lấy cuộn giấy ra bên cạnh những chiếc chai.

" Trước mặt nguy hiểm, sau lưng an toàn. Ngươi sẽ tìm được hai cái chai hữu
ích. Một chai uống vào giúp ngươi tiến tới. Một chai uống vào khiến ngươi trở
lui. Hai trong số bảy là rượu Tầm Ma. Trà trộn trong đó. Ba chai độc dược. Hãy
chọn một chai, uống vào giải nguy. Trừ khi ngươi muốn kẹt mãi ở đây. " Minh
Long đọc lên nội dung trong cuộn giấy.

" Ồ. Còn phần chữ nhỏ ở góc trái nữa " Harry thò đầu vào nhìn rồi nói.

" Một là độc dược, dù giấu kỹ càng
Dễ dàng tìm được, bên trái rượu tầm ma. Hai là hai chai đứng ở hai đầu
Khác nhau và không giúp ngươi tiến tới. Ba, như ngươi thấy, kích thước khác
nhau. Tí hon, khổng lồ, không chứa cái chết. Bốn là hai chai thứ hai mỗi đầu.
Nếm thì giống nhau, nhìn thì thấy khác " Harry đọc khẽ.

" Hmm. Đây là muốn thử sự suy luận của chúng ta mà thôi. Đáp án đều đã có
trong cuộn giấy này. Nếu mình đoán không nhầm, muốn vượt qua ngọn lửa đen thì
cần uống chiếc chai nhỏ này, còn muốn quay lại vượt qua ngọn lửa tím thì là
chai tròn ở cuối hàng." Minh Long chỉ vào hai chiếc chai nói.

" Nhưng trong chiếc chai nhỏ này còn quá ít, chỉ đủ cho một người mà thôi "
Harry nhìn vào trong chai nói.

" Mình nghĩ cậu nên quay trở lại, dùng chiếc chổi bay vượt qua con chó ba đầu
và đi thông báo cho cụ Dumbledore về việc này. Mình sẽ đi ngăn chặn kẻ muốn
đánh cắp viên đá. Dù sao với thực lực của mình, có lẽ sẽ ngăn cản được cho đến
lúc cụ Dumbledore đến. " Minh Long trầm ngâm nói.

" Việc này... thật sự là quá nguy hiểm. Nếu chẳng may Voldemort ở cùng lão
Snape thì cậu gặp nguy mất " Harry lo lắng nói.

" Còn hơn là để Voldemort được hồi sinh, nếu cậu thông báo cho cụ Dumbledore
càng nhanh. Mình gặp nguy hiểm sẽ càng giảm ".

" Thôi được rồi, cậu nhớ cẩn thận. Mình sẽ đi nhanh nhất có thể " Harry uống
vào chai thuốc rồi quay người chạy ra ngoài.

" Hắc, rất nhanh thôi là có thể nâng cấp hệ thống rồi " Minh Long uống vào
chai thuốc nhỏ, cười lạnh nói.

Ngay khi đặt chân vào căn phòng, Minh Long đã nghe thấy thông báo từ hệ thống
vang lên.

" Đá năng lượng cách kí chủ 300 mét về hướng 11 giờ "


Hệ Thống Đồng Nhân - Chương #79