77


Người đăng: ♫๖ۣۜTrang๖ۣۜ♫

" Minh Long, ta tưởng con là một học sinh ngoan ngoãn. Nhưng con lại làm ta
thất vọng, thật đáng xấu mặt cho nhà Gryffindor " giáo sư Mcgonagall chì chiết
nói ra.

" Con sẽ bị cấm túc một tuần đồng thời sẽ bị phạt đi kiểm tra trong rừng vào
buổi tối cùng Hagrid. Trò sẽ thi hành nhiệm vụ vào 11 giờ tối ngày mai. Hãy
gặp thầy Filch tại tiền sảnh. Còn bây giờ trở về phòng ngủ ngay. " Giáo sư
McGonagall quát lên.

" May quá, không bị trừ điểm nào. Dù sao giáo sư cũng là chủ nhiệm của nhà
Grynffindor nha " Minh Long thầm nghĩ.

Harry lúc này đã lấy được áo tàng hình đi xuống vừa đúng lúc giáo sư
McGonagall đang quát mắng Minh Long vì sợ rằng chính mình cũng sẽ bị bắt nên
nên Harry chỉ núp vào góc chờ cho đến khi mọi người rời đi mới bắt đầu mò về
phòng.

Đêm hôm sau, 11 giờ đêm Minh Long từ phòng ngủ đi tới tiền sảnh một mình. Lão
giám thị Filch đã đợi sẵn ở đó, trên tay cầm theo một ngọn đèn bão dẫn Minh
Long đi.

" Ta cam đoan sau đêm nay, trò sẽ biết cân nhắc khi vi phạm qui định của
trường. Mà phải, theo ý ta, đau đớn, nhọc nhằng mới chính là những người thầy
giỏi nhất… Thật đáng tiếc là ngày nay người ta không còn dùng những hình phạt
như xưa nữa… như trói tay các trò rồi treo lên trần nhà vài ngày chẳng hạn.
Trong văn phòng ta vẫn còn dây xích và lòi tói ấy… ta vẫn thoa dầu mỡ để phòng
khi cần có sẵn… Thôi, chúng ta đi. Này, đừng có hòng mà chạy trốn, làm vậy chỉ
tổ khốn khổ thêm mà thôi! " Lão giám thị Filch vừa dẫn đường vừa cười lạnh
nói, ý đồ hòng dọa Minh Long học sinh năm nhất.

" A, kinh khủng vậy sao " Minh Long phối hợp, kêu lên một tiếng kinh ngạc.

" Hắc, tất nhiên. Tuy nhiên đó là nhẹ nhàng nhất rồi " Lão giám thị Filch đắc
ý nói.

Giám thị Filch cùng Minh Long nhanh chóng băng qua sân trường tối tăm.Trăng
sáng, nhưng mấy cụm mây lang thang thỉnh thoảng bay qua che mất mặt trăng,
khiến hai người đi lọ mọ trong bóng đêm. Minh Long nhìn tới trước thấy ánh đèn
ấm áp phát ra từ cửa sổ căn chòi của lão Hagrid. Hắn lập tức nghe một giọng
nói to ở xa xa:

" Thầy đó hả, thầy Filch? Mau lên. Tôi muốn bắt đầu đi rồi."

" Cùng đi với lão Hagrid sao, không quá tệ " Minh Long lẩm bẩm những vẫn không
thoát khỏi tai của giám thị Filch. Ông ta cười lạnh nhìn Minh Long nói.

" Trò tưởng trò sắp được vui chơi với lão già hậu đậu ấy hử? Này, nghe cho kỹ
nhóc à: các trò sẽ phải vô rừng làm việc mà trong đó thì có đủ thứ, từ ma chơi
cho đến người sói. Rồi sau đó có về được toàn thây thì lúc đó hãy mừng vui! Ta
đố đấy ".

Minh Long cũng không thèm đáp lại lời của lão ta, vẫn tiếp tục đi đến căn chồ
lão Hagrid, trong lòng đang nghĩ cách đánh làm sao để bại Voldemort.

Giám thị Filch nhìn Minh Long thẫn thờ trong chốc lát, cho rằng Minh Long sợ
hãi khi nghe lão krẻ về những hồn ma cùng người sói. Vì vậy được đà lão ta lại
tiếp tục giáo huấn Minh Long.

" Đó là lỗi của trò, đúng không? Sao cái hồi quậy phá trò không nghĩ đến đám
người sói? ".

Đúng lúc này, lão Hagrid từ trong bóng tối tiến ra, bước lại gần, theo chân là
Fang, con chó săn to đùng. Lão mang theo một cây cung lớn và đeo một giỏ tên
vắt vẻo trên vai.

" Đã rất trễ rồi. Ta đã đợi ở đây gần nửa giờ rồi. Ồ ra là Long à, khỏe không
? " Lão Hagrid vui vẻ nói.

" Không nên quá thân mật vớ nó, anh Hagrid à! Dù sao nó cũng đang bị phạt."
lão Filch lạnh lùng nhắc nhở.

Lão Hagrid nhăn mặt với thầy giám thị Filch.

" Có phải tại vậy mà thầy tới trễ không thầy Filch? Giảng đạo đức với mỗi đứa
trẻ xong rồi chưa? Đó đâu phải là nhiệm vụ của thầy. Tới đây xong phần của
thầy rồi, chỗ này trở đi là phần của tôi. Thầy có thể đi được rồi ".

" Sáng sớm tôi sẽ quay lại, lãnh di thể của nó. " Lão Filch độc mồm nói, sau
đó quay mình đi trở về phía tòa lâu đài, ngọn đèn trên tay đung đưa trong bóng
đen.

" Thi thể con em ngươi, cả nhà ngươi thành thi thể thì có ! " Minh Long trong
bụng tức tối chửi thầm.

" Được rồi, kệ lão ta. Chúng ta đi thôi, ta biết với khả năng dùng phép thuật
của cháu hẳn sẽ không lo sợ điều gì trong rừng cả. Tuy nhiên để đảm bảo ta
nghĩ cháu vẫn nên dắt theo Fang" Lão Hagrid vỗ vai Minh Long nói, sau đó nhét
vào tay hắn dây xích của con Fang.

Lão Hagrid dẫn Minh Long vào bìa rừng. Giơ cao ngọn đèn trong tay, lão Hagrid
chỉ cho Minh Long thấy một con đường mòn, hẹp và quanh co, khuất sau một lùm
cây rậm đen. Một làn gió nhẹ thoảng qua làm Minh Long có chút sởn da gà.

Lão Hagrid bảo:

" Nhìn kìa! Thấy cái gì lấp loáng trên mặt đất không? Cái loang loáng như bạc
ấy. Đó là máu bạch kỳ mã. Trong rừng có một con bạch kỳ mã bị thương nặng. Đây
là lần thứ hai trong có một tuần. Hôm thứ tư vừa rồi ta đã phát hiện ra một
con bị chết. Chúng ta sẽ phải tìm cho ra con vật tội nghiệp ấy. May ra giúp
được nó thoát khỏi số phận thê thảm như con kia."

" Vậy là Voldemort đã giết chết một con Bạch Kì Mã sao. " Minh Long lẩm bẩm.

" Được rồi, chúng ta bây giờ sẽ chia làm hai đội để dò theo những vết máu
quanh đây. Hết sức cẩn thận ! " Lão Hagrid trầm giọng nói, tay cầm chắc chiếc
cung tên theo hướng Đông rời đi.

" Vậy chúng ta cũng bắt đầu đi thôi " Minh Long mang theo Fang đi hướng ngược
lại.

" Ting! Hệ thống phát động nhiệm vụ phụ tuyến : Ngăn cản Voldemort giết Bạch
Kì Mã tiếp theo. Thưởng : 1 lần quay vòng quay man mắn miễn phí. Phạt : không
rõ " Minh Long bất chợt nghe thấy âm thanh lạnh lùng của hệ thống khiến hắn
giật mình suýt chút nữa ngã sấp mặt L..

" Lâu rồi mới có nhiệm vụ a " Minh Long cảm thán một câu rồi tiếp tục đi về
phía trước.

Minh Long đi suốt nửa giờ, càng lúc càng vào sâu bên trong rừng, cho đến khi
lối mòn bị cây rậm che bít, hầu như không thể đi tiếp được nữa.

Ngay lúc này hắn chợt có cảm giác như máu trong người quánh lại, trên rễ của
một gốc cây, có những vệt loang loáng, như thể gần đâu đây sinh vật khốn khổ
ấy đang oằn oại trong đau đớn. Qua chạc ba của một cây sồi già, Minh Long có
thể nhìn thấy một khoảng trống phía trước.

Đó là một con Bạch Kì Mã, Minh Long dám khẳng định rằng từ trước đến giờ hắn
chưa nhìn thấy một con ngựa nào lại đẹp như vậy, tuy nhiên lúc này dường như
nó đang bị thương khá nặng. Chân nó dài, thon thả, gập lại thành cong queo khi
té ngả, bờm màu trắng ngọc trai xoã trên lớp lá khô đen. Từ chỗ gần cổ nó xuất
hiện một vết thương khá lớn, máu màu bạc từ đó chảy giọt xuống nền cỏ.

Đúng lúc này, có cái gì đó trườn tới chỗ con Bạch Kì Mã đang bị thương. Một
bụi cây bên rìa khoảng trống rung động… Rồi, từ trong bóng tối, một bóng người
trùm kín mít bò lê trên mặt đất như một con thú đang rón rén rình mồi. Bóng
người trùm kín nhanh chóng tiến sát đến chỗ con Bạch Kì Mã, cúi thấp đầu xuống
chỗ vết thương trên cổ nó.

" Chết tiệt, là Voldemort sao. Dừng lại cho ta " Minh Long từ trên cây cổ thụ
gần đó nhảy xuống hét lớn. Con Fang vì sợ hãi mà chạy biến mất từ bao giờ.

" Depulso - Engorgio " Minh Long phất đũa về hướng Voldemort gần con Bạch Kì
Mã.

" Bụp " Lập tức con Bạch Kì Mã biến mất tại chỗ, vị trí xuất hiện là ở ngay
đằng sau lưng Minh Long.

Voldemort gầm lên phẫn nộ như một còn thú hoang lao đến chỗ Minh Long đang
đứng. Hắn lúc này cực kì suy yếu tuy rằng đã uống được máu được của một con
Bạch Kì Mã nhưng vẫn không đủ giúp hắn hồi phục.

" Eveter Statum " Minh Long quơ đũa về phía thân ảnh Voldemort đang lao tới.

" Bùm..." Một vụ nổ nhỏ xuất hiện ngay dưới vị trí Voldemort lao đến khiến hắn
ta bị hất tung bay ngược ra đằng sau.

Voldemort bất ngờ bị hất tung khiến hắn ta có chút choáng váng nhưng rất nhanh
lại bình thường trở lại. Ánh mắt mang theo đầy sát khí nhìn về phía Minh Long.
Đường đường là môt phù thủy hắc ám đứng đầu trong giới phù thủy, tuy đã suy
yếu rất nhiều nhưng bị một đứa trẻ hết lần này đến lần khác khi dễ, hắn là vẫn
vô cùng tức giận.

Minh Long tay khẽ quơ định tiếp tục công kích Voldemort nhưng hắn cũng nhận ra
ý định của Minh Long.

" Expelliarmus " Voldemort rút từ ống tay áo ra chiếc đũa phép quơ một vòng
tròn, giọng khản đặc nói lớn.

" Bành..." Cây đũa phép trên tay Minh Long lập tức bị một lực cực mạnh hất bay
đi, đồng thời bàn tay còn có chút ê ẩm.

Nhìn cây đúa phép bị tước đi, Voldemort cười lạnh, hắn muốn lập tức muốn giết
chết tên nhãi con cản đường này rồi tiếp tục hưởng thụ mâu Bạch Kì Mã.

" Avada Kedavra " Voldemort chiếc đũa phép quơ theo hình chữ Z nằm dọc sau đó
phất về hướng Minh Long, một chùm sáng xanh với vận tốc cực nhanh từ đầu đũa
lao đi. Đây là bùa chú chết chóc, một trong những bùa chú đáng sợ nhất, bị
dính phải bùa chú này chắc chắn chỉ có đường chết.

" Khục khục, tốn quá nhiều năng lượng rồi. Tuy vậy chỉ cần uống máu của con
Bạch Kì Mã kia là sẽ ổn " Voldemort dường như đã tốn rất nhiều sức khi dùng
bùa chú chết chóc, ánh mắt chăm chăm nhìn con Bạch Kì Mã đằng sau lưng Minh
Long, ánh mắt toát lên vẻ tham lam. Đối với hắn, Minh Long lúc này xác thực
không kém người chết là bao. Vì vậy voldemort chậm rãi trườn đến phía Bạch Kì
Mã.

" Bành...bành " âm thanh va chạm kịch liệt vang lên khiến Voldemort có chút
giật mình, đứng khựng lại nhìn về phía Minh Long.


Hệ Thống Đồng Nhân - Chương #77