Hôm Đó, Minh Long Mới Bò Từ Giường Dậy, Cả Ngày Hôm Nay Trải Qua Rất Nhiều Chuyện Cả Cơ Thể Lẫn Tinh Thần Đều Trong


Người đăng: ♫๖ۣۜTrang๖ۣۜ♫

" Oáp, sảng khoái thật "

Minh Long từ trên giường bước xuống, sảng khoái vươn vai một cái.

Vệ sinh cá nhân xong, Minh Long đến phòng sinh hoạt chung ăn tạm chiếc bánh
rồi uống trà ở góc phòng.

" Long, cậu dậy rồi sao, đã đỡ mệt chưa? " Hermione từ bên ngoài tiến vào nhìn
thấy Minh Long đang ngồi uống trà liền vẫy tay gọi lớn, theo sau là Harry cùng
Ron.

" Chào mấy cậu, mình cũng đỡ nhiều rồi " Minh Long mỉm cười nói.

" Đúng rồi, mấy cậu biết vụ nổ đằng sau thư viện ngay khi kết thúc trận
Quidditch sáng nay chứ " Ron như sực lập tức nhanh nhảu nói.

" Nói mới nhớ, mình cũng nghe thấy tiếng nổ lớn khi ở phòng nghỉ sau trận đấu
" Harry gật đầu nói.

" Nghe mọi người nói, một phần ba thư viện đã bị hủy hoàn toàn, rất may là
không có ai bị thương vì mọi người lúc đó đều đang ở sân thi đấu trừ một người
" Hermione khoanh tay nói sau đó ánh mắt liền nhìn về phía Minh Long.

Nhìn điệu bộ cùng ánh mắt Hermione Minh Long đoán chắc nàng đã nghi ngờ hắn,
trên tránh bắt đầu xuất hiện từng giọt mồ hôi, miệng cười gượng.

" Ha, thật may không có ai bị thương "

" Minh Long, hôm nay cậu đi đâu? " Hermione đôi mắt híp lại nhìn Minh Long.

Hermione vừa dứt lời, từ cửa ra vào một thân ảnh ục ịch nhảy vào trong phòng
ngã lăn lộn. Mọi người đều bị tiếng động làm giật mình, hóa ra chính là tên
béo Neville. Minh Long cũng khá ngạc nhiên không hiểu tên béo này làm cách nào
có thể chui qua được chân dung của bà béo bên ngoài cửa, bởi vì lúc này hay
chân của Neville đang bị dính chặt vào nhau.

Ngay lúc đó, Hermione liền tiến tới bên cạnh Neville thực hiện phép giải lời
nguyền, chân của Neville lập tức được tách rời ra, tuy đứng được lên những vẫn
còn run rẩy. Minh Long ngồi lúc này mới thở ra một hơi, Hermione lúc nãy thật
sự là hỏi khó hắn. Nếu cứ tiếp tục, có thể thật sự Hermione sẽ điều tra được
việc hắn làm sáng nay.

Sau một hồi Neville nói chuyện cùng Harry và Hermione cuối cùng cầm thỏi
socola Ếch rời đi, trên mặt còn tỏ ra vô cùng vui vẻ. Bỗng nhiên Harry há hốc
miệng, nhìn chằm chằm vào tấm thẻ trên tay, rồi ngước lên nhìn Minh Long, Ron
và Hermione thì thầm.

" Mình tìm ra rồi, tìm ra Flamel rồi ! Mình đã nói rồi cái tên này đã từng đọc
ở đâu đó rồi mà. "

Minh Long lập tức tiến đến, cầm chiếc thẻ trên tay Harry lật lại mặt sau bắt
đầu đọc

" Cụ Dumbledore đặc biệt nổi tiếng nhờ đánh bại phù thủy hắc ám Grindelwald
vào năm 1945, khám phá ra mười hai cách sử dụng máu rồng, và nhờ tác phẩm của
cụ soạn chung với người cộng tác là Nicolas Flamel "

Hermione suy tư một lát rồi lập tức đứng dậy, chạy nhanh về phía cầu thang
phòng ngủ nữ sinh, chỉ một lát sau liền trở lại trong tay cầm một quyển sách
khổng lồ, nó còn to hơn cả cơ thể Hermione.

" Mình đã mượn vài quyển mỏng hơn sơ với tuần trước để dò tìm " Hermione hồi
hộp nói.

" Thế này mà mỏng sao " Ron thắc mắc.

Hermione cũng không đáp lại mà chỉ trừng mắt rồi bắt đầu lật những trang sách
tìm thứ gì đó, vừa lật sách vừa lẩm bẩm thứ gì đó. Cuối cùng Hermione cũng tìm
được thứ cần tìm, khuôn mặt nở nụ cười khả ố.

" Mình tìm được rồi, tìm được rồi. Nicolas Flamel chính là tác giả của duy
nhất của Hòn Đá Phù Thủy ! "

" Hóa ra là vậy, Hòn Đá Phù Thủy dùng để làm gì vậy Hermione " Minh Long xoa
cằm đăm chiêu nói.

Hermione đẩy quyển sách về phía Minh Long và Harry rồi nói :

" Thuật nghiên cứu giả kim cổ điển chú trọng đến hòn đá phù thủy, một vật chất
huyền thoại có những sức mạnh lạ kỳ. Hòn đá có thể đổi bất cứ thứ kim loại nào
thành vàng ròng. Hòn đá cũng tạo ra thuốc Trường sinh làm cho người uống bất
tử.Trong nhiều thế kỷ qua đã có nhiều báo cáo về Hòn đá Phù thủy, nhưng hòn đá
đang tồn tại hiện nay thuộc về cụ Nicolas Flamel, một nhà giả kim xuất sắc và
cũng là một người say mê ca kịch. Cụ Flamel vừa mừng sinh nhật thứ 665 của
mình. Cụ đang hưởng một cuộc đời ẩn dật ở Devon cùng với vợ là Perenelle.

" Vậy thứ con chó ba đầu canh hẳn là Hòn Đá Phù Thủy chứ ? " Minh Long gấp lại
quyển sách nói.

" Chắc chắn là nó " Ron kiên quyết nói.

" Mình nghĩ rằng cụ Flamel nhờ cụ Dumbledore giữ dùm, bởi vì hai người là bạn
bè, vả lại cụ biết có người muốn cướp nó. Chính vì vậy hòn đá được đem ra khỏi
ngân hàng Gringgotts " Ron tiếp tục nói.

" Một hòn đá làm ra vàng và khiến người ta bất tử, hèn gì có người muốn cướp
lấy nó " Harry như vỡ lẽ.

Cả đám đang say sưa nói chuyện lập tức âm thanh phát ra từ tiếng đồng hồ tại
phòng sinh hoạt chung phát ra, báo hiệu đã đến giờ đi ngủ. Mọi người đành tạm
biệt rồi trở về phòng của mình. Sáng hôm sau, Minh Long một mình đến lớp Cổ
Ngữ Rune, Hermione hôm nay không đi cùng hắn, nàng trùng lịch với môn độc
dược. Harry thì vẫn đi tập Quidditch với đội bóng còn Ron thì không biết đã đi
đâu.

Sau buổi học, Minh Long cũng không thèm ăn trưa lập tức trở về phòng rồi chốt
cửa lại. Hôm nay hắn phải kiểm tra lại thu hoạch của mình từ chỗ Chimera và
đám thần thú. Một lát sau, từ trong phòng của hắn truyền ra những tràng cười
cực kì để tiện khiến cho vài học sinh nhà Gryffindor đi qua cũng tăng tốc rời
đi.

Buổi chiều tối hôm đó, Minh Long vẫn đang ngây ngốc trong phòng ngắm nhìn vuốt
ve đám tài bảo của mình, Nếu ai lúc này tiến vào trong phòng hẳn sẽ choàng
ngợp. trên giường bầy chi chít những món đồ bằng đủ các loại ngọc. Dưới nền
nhà là từng núi nhỏ vàng bạc, trên người Minh Long thì đeo đầy những sợi dây
chuyền đủ màu sắc.

" Cộc cộc, Long ! Cậu có bên trong không ? " giọng Harry vang lên bên ngoài
cửa phòng.

" Harry à, có chuyện gì không? Chờ mình một chút " Minh Long bị tiếng gọi làm
giật mình, luống cuống thu lại đống vàng bạc châu báu với giọng nói ra.

Trong nháy mắt với tốc độ cực nhanh tất cả vàng bạc châu báu đều biến mất,
Minh Long chỉnh lại quần áo, đi ra mở cửa.

" Harry, Ron cả Hermione nữa sao, tối rồi mấy cậu còn tìm mình có việc gì? "
Minh Long mở cửa liền nhìn thấy ba người, bộ dáng dường như rất vội vàng.

" Đi theo bọn mình ! " Hermione cầm tay Minh Long kéo đi.

" A, từ từ. Mình đóng cửa đã " Minh Long bất ngờ bị kéo đi, thất kinh kêu lên.

Nửa tiếng sau, cả đám xuất hiện trước túp lều của lão Hagrid. Harry gõ lên
chiếc cửa của túp lều, cả đám đều ngạc nhiên khi tất cả cửa sổ, cửa cái đều
kéo màn kín mít. Từ bên trong nhà, giọng lão Hagrid vọng ra.

" Ai đó ? "

Cửa chính mở ra, khuôn mặt lão Hagrid thò ra nhìn thấy đám Harry thì mới hé
cửa cho cả đám đi vào, xong vội vàng đóng kín cửa lại.

Bên trong căn lều nóng bức vô cùng, mặc dù ngoài trời khá ẩm ướt, nhưng trong
căn lều lão Hagrid vẫn đốt lò sưởi. Lão pha trà hoa nhài cùng bánh mì thịt
trồn mời cả đám ăn. Cả đám Harry khi nhìn ổ bánh lập tức lắc đầu từ chối,
riêng Minh Long vì cả ngày chưa ăn gì nên đón lấy phần bánh bắt đầu ăn ngấu
nghiến mặc dù ngồi bên cạnh Hermione vài lần cố gắng nhắc nhở hắn.

Minh Long hung hăng cắn một cái, hơn phân nửa cái bánh đã nằm gọn trong miệng
của hắn, hàm răng ngồm ngoàm vài lần chưa kịp nhai thì đã nuốt xuống rồi.
Miếng bánh đi tới cổ họng thì bỗng dưng phanh lại không chịu xuống.

" Khặc khặc ... "

Minh Long ngay lập tức nghẹn họng ôm cổ ho khạc khạc, mặt mày trở nên tím tái
khó coi, trên trán vô số gân máu trồi lên trông khổ sở vô cùng. Lão Hagrid
cùng Hermione, Ron và Harry nhìn thấy cảnh tượng này thì đều hoảng hốt chạy
lại chỗ Minh Long đang ôm lấy cổ lăn lộn trên đất.

Cố gắng hết sức bình sinh, Minh Long dồn cơ đít, thít cơ mông dùng một lực
cường hoành mà nuốt xuống miếng bánh, sau đó vỗ ngực vơ lấy tách trà bên cạnh
bàn thở phào một hơi phẫn nộ rống lớn.

" Con mẹ nó, rõ ràng là định mưu sát ta mà. " Minh Long cầm chiếc bánh cắn rở
ném thằng vào góc tường.

" Ầm..."

Cả mảng tưởng lập tức bị đập bể một miếng, khói bụi mù mịt khắp căn phòng. Tám
con mắt lập tức kinh hãi quay sang nhìn bức tưởng rồi lại nhìn Minh Long, cái
bánh như vậy rõ ràng hắn còn có thể ăn được một nửa sao. Cả bốn người đều
chung một suy nghĩ.

" Được rồi, các ngươi muốn hỏi gì nào? " Hagrid nhìn đám nhóc ngồi trên ghế
nói.

Harry cũng không lòng vòng, nói :

" Dạ. Chúng cháu đang thắc mắc, không biết bác có thể nói chúng cháu biết
ngoài con Fluffy ra, còn có cái gì khác đang canh giữ Hòn Đá Phù Thủy không?
".

Lão Hagrid hai mắt híp lại, nhăn mặt nhìn Harry.

" Dĩ nhiên là ta không thể nói được. Thứ nhất, bản thân ta cũng không biết.
Thứ hai, cháu đã biết quá nhiều rồi, nên ta mà có biết thì cũng không thể nói
gì thêm với cháu nữa. Người ta có cất giữ cẩn mật Hòn đá ở đây là cũng có lý
do chính đáng. Suýt nữa là nó bị đánh cắp khỏi Gringotts. Ta đoán là cháu cũng
đã tìm hiểu về chuyện đó rồi? Còn chuyện con Fluffy thì ta thua! "

" Chứ không phải vì không muốn nói ra sao? ".

Minh Long cầm tách trà đạm bạc nói ra, lão Hagrid khuôn mặt giật giật vài cái,
chứng tỏ Minh Long nói đều là sự thật. Hermione dùng giọng dịu dàng ấm áp và
đầy nịnh nọt nói.

" Chúng cháu chỉ thắc mắc rằng, ngoài bác và cụ Dumbledore còn có thể tin cậy
ai để nhờ canh giữ Hòn Đá nữa chứ ? "

Ngực lão Hagrid dường như nở phồng lên, khuôn mặt đắc chí ngẩng cao khi nghe
những lời phỉnh mũi này từ Hermione.

" Ờ… ta thấy cũng không hại gì nếu ta nói cho các cháu biết rằng… để coi… à…
Cụ mượn con Fluffy của ta… bùa chú của một số giáo sư khác… Giáo sư Sprout…
giáo sư Flitwick… giáo sư McGonagall…".

Lão Hagrid giơ bàn tay lên bắt đầu điểm tên các giáo sư trên đầu ngón tay.

" Giáo sư Quirrell… Và tất nhiên chính giáo sư Dumbledore cũng có bùa của cụ.
Để coi, chờ ta một chút, ta quên mất một người. À, phải rồi, giáo sư Snape."

" Thầy Snape?" Harry và Ron kinh hãi kêu lên.

" Ừ… Coi bộ các cháu vẫn chưa hiểu hả? Thế này, thầy Snape góp sức bảo vệ Hòn
đá, nên chắn chắn ông sẽ không đánh cắp nó rồi! " Lão Hagrid gật đầu nói

Lúc này Ron cả cơ thể mồ hôi đầm đìa như tắm, hắn muốn mở cửa sổ ra để giảm
bớt cơn nóng của mình nhưng lập tức bị lão Hagrid ngăn lại.

" Đây là trứng gì vậy? " Minh Long ngó vào cái ấm đun nước dưới lò sưởi hỏi.

" A...đó...là...ờ...là..." Lão Hagrid căng thẳng, ấp úng không nói nên lời. Cả
đám Harry cũng lập tức bị thu hút, chạy lại ngó quả trứng.

" Không phải là trứng rồng chứ?, màu đen này hằn là loài Hắc Long Na-uy đi."
Minh Long miệng nhếch lên một đường cong nói. Vừa dứt lời, cả đám Harry kinh
hãi hô lên.

" Trứng rồng thật sao !!!!!! "


Hệ Thống Đồng Nhân - Chương #75