Long Tiến Vào Căn Phòng, Thứ Đầu Tiên Hắn Cảm Nhận Được Chính Là


Người đăng: ♫๖ۣۜTrang๖ۣۜ♫

Trên trán Minh Long từng giọt mồ hôi to như hột lựu lăn xuống, cả cơ thể đều
ướt sũng như vừa từ dưới nước chui lên.

" Hừ Hừ " Minh Long từng tiếng thở dốc phát ra, lúc này hắn cảm giác như bị cả
một dãy núi đè lên trên người. Mỗi bước đi đều vô cùng khó khăn. Đi được một
đoạn đườn,áp lực mà Minh Long phải chịu đã tăng lên gấp mấy lần thời điểm vừa
bước vào căn phòng, hắn lúc này không còn đứng thẳng mà đi nữa mà so với ông
lão bị còng lưng là không khác mấy.

" Ting! Cổ Ngữ Rune còn cách một mét. Thỉnh kí chủ cố gắng " Âm thanh hệ thống
bất chợt vang lên.

" Khục khục, còn một mét a " ho khan vài tiếng, Minh Long nhìn bệ đá trước mặt
mà cảm thán. Đây có lẽ là quãng đường ngắn nhất cũng là khó khăn nhất từ trước
đến giờ mà hắn trải qua. Bước chân không ngừng lại, hắn tiếp tục tiến về phía
trước bất tư thế là nằm bò mà tiến lên Ngay khi tiến vào phạm vi một mét xung
quanh bệ đá áp lực tăng lên gấp trăm lần khiến hắn có bộ dáng như hiện giờ.

Sau nửa tiếng cuối cùng hắn cũng bò hết một mét đường còn lại. Ngay khi chạm
tay vào bệ đá toàn bộ áp lực đang gánh chịu lập tức biến mất như chưa từng có
chuyện gì xảy ra.

" Aaaaaa. Thật thoải mái. Lúc nãy và bây giờ cứ như thiên đàng cùng địa ngục
vậy " Minh Long đứng dậy, thoải mái vặn vẹo cơ thể.

Minh Long hiện giờ mới để ý nhìn vào bệ đá. Ở bên trên mặt bệ đá mà một viên
đá hình chữ nhật chỉ to bằng bàn tay. Bên trên mặt viên đá xuất hiện chữ DAGAZ
được khắc theo hình đồng hồ cát nằm ngang, tỏa ra quang mang màu hồng lựu.

Chạm tay vào viên đá, Minh Long lập tức cảm thấy trời đất bắt đầu quay cuồng,
theo bản năng hắn nhắm mắt lại. Đến khi cảm thấy mọi thứ bình thường trở lại
Minh Long mới dần dần mở mắt ra phát hiện bản thân đang ở một căn phòng hoàn
toàn khác với căn phòng lúc đầu. Bốn bức tường hoàn toàn được làm bằng cẩm
thạch màu trắng. Trên nóc treo từng chùm đèn bằng pha lê lấp lánh. Nền nhà
hoàn toàn được dát vàng. Tuy căn phòng chỉ có một chùm đèn còn sáng nhưng vẫn
sáng vô cùng bởi ánh sáng từ những núi vàng bạc châu báu chất cao tỏa ra.

Trợn mắt ngoác mồm, hắn đưa tay dụi dụi mắt sau đó lại véo lấy mặt mình thật
mạnh tựa như để xác minh hắn đây là không Nằm Mơ. "Ta ngất, đây là thật sao.
Chẳng lẽ vô tình rơi vào tàng bảo thất nào?". Sau một hồi làm đủ mọi chuyện,
cảm giác đau đều là có thật và đống tiền vàng vẫn không hề biến mất. Minh Long
nước miếng không kìm chảy ra, làm hắn phải liên tục dưa tay lau lấy khóe miệng
của mình.

Bước chân từ chậm rồi dần dần trở nên nhanh chóng, hắn đôi mắt chỉ nhìn chăm
chăm lấy núi vàng bạc trước mắt. Sau đó vồ người bay đến, hai tay dang rộng ra
tựa như muốn ôm lấy tất cả.

" Ha ha, thật là thoải mái quá mà " Minh Long tư thế như đang bơi, trong núi
vàng bạc vùng vẫy.

Sau một hồi bơi lội chán trong đống vàng bạc châu báu, Minh Long đi một vòng
quanh căn phòng tra xét từng chút một. Ngay khi đến gần bức tường, không biết
từ đâu hắn liền xuất ra bộ dụng cụ đục lúc trước bắt đầu đục đẽo bốn bức tường
cùng nền nhà . Một tiếng sau, tất cả gạch trên tường cùng gạch lát nền đều
được cậy lên xếp ngay ngắn vào một góc phòng.

" Phù... Cuối cùng cũng xong. Cơ mà hình như không gian giới chỉ không đủ nhét
chỗ này a, được rồi dùng không gian của Hệ Thống vậy " Minh Long nhìn đống đồ
lấp lánh trong phòng mà vui vẻ nói.

" Hệ Thống, thu hết tất cả vào không gian trữ đồ đi "

" ... "

....

Một mảnh im lặng không hề có gì phản hồi lại từ hệ thống.

" Hệ Thống ! " Minh Long kinh ngạc gọi lại một lần nữa, từ trước đến nay chưa
bao giờ hệ thống lại không trả lời hắn.

Mười lăm phút sau hệ thống vẫn yên lặng, Minh Long bắt đầu cảm thấy có điều
không đúng ở đây. Hắn đi xung quanh khắp căn phòng tìm một lối ra bất quá
ngoài châu báu vàng bạc ra không còn thứ gì khác. Minh Long lúc này mới bắt
đầu cẩn thận suy nghĩ lại. Hắn là vừa lấy được mảnh đá chứa Cổ Ngữ Rune đầu
tiên, xong bỗng chóng mặt thoáng một chút mở mắt ra liền xuất hiện ở đây. Mọi
thứ diễn ra quá đột ngột, hơn nữa còn là đánh đúng vào dục vọng của hắn.

" Chẳng nhẽ mình rơi vào ảo cảnh, rất có thể. Nhìn tổng quan lại thì... có
chút không đúng ".

Minh Long lúc này mới đảo mắt nhìn lại một vòng quanh căn phòng. Ánh mắt lập
tức rơi vào chùm đèn sáng duy nhất treo trên nóc phòng. Do lúc nãy bị chỗ châu
báu kia hấp dẫn chú ý, hắn là không để ý đến chiếc đèn nhiều lắm chỉ nhìn
thoáng qua. Bây giờ nhìn kĩ lại ánh sáng từ chùm đèn phát ra có chút kì dị.

" Có lẽ là nó! " Minh Long xoa cằm chăm chú nhìn chùm đèn.

" Vậy liền cho nổ tung a.- Confringo " Minh Long cầm đũa phép chỉ về phia chùm
đèn đọc lớn. Trái với sự kì vọng của hắn, không có bất kì vụ nổ nào xảy ra ca,
mọi thứ vẫn ở nguyên hiện trạng.

" Không dùng được cả phép thuật sao ".

Dù đã tìm được cách có khả năng giúp hắn thoát ra khỏi đây nhưng hiện giờ hắn
vô pháp thực hiện. Chùm đèn kia cách mặt đất cũng tầm gần mười mét, hệ thống
cùng phép thuật lại không dùng được. Hắn lúc này là không có cách nào chạm
được đến chùm đèn. Nhưng dù sao hắn vẫn phải thử, Minh Long lập tức nhặt những
viên ngọc to bằng nắm tay nhằm hướng chùm đèn liên tục chọi, chạy đủ mọi hướng
trong phòng để ném trúng chùm đèn

Một tiếng sau, hắn hiện giờ đang nằm trên đống vàng bạc châu báu, cả người ướt
đẫm mồ hôi, thở phì phò như trâu. Từ nãy đến giờ dù vài lần ném trúng chùm đèn
nhưng vẫn không hề lay chuyển được nó chút nào, cơ bản vì chùm đèn quá to còn
viên ngọc thì vẫn nhỏ so với nó.

Sau một hồi nằm lăn lộn trên đống châu báu, hắn mới nhìn xuống dưới, sau đó
ngay lập tức tự vả vào mặt một cái thật kêu.

" Con mẹ nó, vậy mà không nghĩ ra "

Ngay lập tức từ đống Châu báu, Minh Long lục ra được một đống các loại rương
hòm hình vuông. Sau đó từ trên đỉnh của đống châu báu Minh Long bắt đầu xếp
những chiếc hộp lại thành một cái bệ cao.

" Hắc hắc, thật là thông minh " Minh Long trèo lên đống hòm, trước mặt hắn lúc
này là chùm đen đang sáng lâp lánh kia.

Minh Long tay cầm một bức tượng vàng, giơ cao đập mạnh vào chùm đèn.

" Choang "

Không gian xung quanh Minh Long lập tức theo âm thanh vỡ nát phát ra từ chùm
đèn mà bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt rồi đổ vỡ tựa như những tấm gương thủy
tinh bị đập nát.

" Ting! Chúc mừng kí chủ thành công hoàn thành nhiệm vụ ẩn : Tìm Cổ Ngữ Rune
đầu tiên " âm thanh hệ thống bất ngờ vang lên.

Viên đá trên tay Minh Long bỗng chốc hóa thành một đoàn quang lưu chui vào mi
tâm hắn. Minh Long ánh mắt trợn trừng, cả cơ thể không cách nào di chuyển.
Ngay lúc đó một lượng lớn thông tin tràn vào đại não của hắn khiến hắn cũng
đành tạm thời nhắm mắt tiếp nhận chỗ thông tin này.

Hai tiếng sau, hắn ta mới bắt đầu mở mắt tỉnh lại.

" Hóa ra là như vậy, Cổ Ngữ Rune này có khả năng cường hóa linh hồn. Chỉ cần
tẩy lễ chín lần ở cửu giới là linh hồn sẽ sánh ngang với các vị thần. " Minh
Long lẩm bẩm nói.

Minh Long từ lúc vào căn phòng cũng đã vài tiếng đồng hồ trôi qua. Chimera
đứng đợi bên ngoài cũng có chút nóng lòng, thi thoảng ánh mắt vẫn đảo qua về
phía cánh cửa.

" Ầm..." cánh cửa đá nặng nề rơi xuống. Thân ảnh Minh Long cũng đồng thời xuất
hiện.

" Ha. Cuối cùng ngươi cũng ra, như vậy hẳn là đã thành công. Làm ta lo chết đi
được ".

Minh Long nhìn biểu hiện của Chimera mà kinh hãi không thôi.

" Từ lúc nào con hàng này lại quan tâm đến mình như vậy "

" Cảm ơn ngài đã quan tâm, mọi việc đã xong hiện tại ta cũng nên quay lại học
viện Hogwarts rồi " Minh Long cúi mình một cái, xoay người đi ra. Dù sao
Chimera cũng đã giúp hắn rất nhiều tuy rằng có hơi vô sỉ một chút.

" Được rồi, ngươi đi đi. Ta cũng nên trở về rồi, nhiệm vụ của ta ở đây đã
xong. Hẹn gặp lại. " Chimera cũng gật đầu nói, sau đó từ miệng khạc ra một
cánh cửa không gian mờ ảo nuốt lấy thân hình khổng lồ của nó.

Minh Long cũng không nán lại lâu, hắn lập tức hướng phía cửa ra mà bước nhanh.
Theo tính toán hẳn thời gian từ lúc hắn vào đây đến giờ cũng phải gần bốn
tiếng đồng hồ đồng thời cũng bằng thời gian kết thúc trận Quidditch, vì vậy
nếu không nhanh chóng trở về thầy giám thị Filch quay trở lại mọi việc sẽ vô
cùng rắc rối.

" Uỳnh...uỳnh " Ngay khi Minh Long rời đi, cả đại sảnh lập tức xuất hiện từng
vết nứt cực lớn, từ trên trần nhà những tảng đá khổng lồ lần lượt rơi xuống.
Không lâu sau cả đại sảnh khổng lồ đổ sập, khiến cho một phần ba thư viện bị
san bằng.

" Con mẹ nó, không phải lúc nãy còn bình thường sao. Không phải do mình lấy đi
Cổ Ngữ Rune chứ " Minh Long đứng bên ngoài thư viện nhìn cảnh tượng này mà
kinh hãi suy đoán.

" Động tĩnh lớn như vậy, hẳn sẽ có người nhanh chóng đến đây. "

Minh Long cũng chẳng buồn ở lại ngắm cảnh tượng Hùng Vĩ này mà lập tức dùng
hết sức chạy về phòng, chốt cửa lại leo lên giường ngủ. Chiều hôm đó hắn cũng
không lên lớp với lí do bị ốm cho dù nhóm Harry đã đến tận nơi gọi.


Hệ Thống Đồng Nhân - Chương #74