Người đăng: ♫๖ۣۜTrang๖ۣۜ♫
Harry nhận được một bức thư, Minh Long biết đó là thư của Hagrid gửi cho
Harry mời cậu ta đi uống trà, Ron cũng nhận được một bức thư và một tờ báo ,
Hermione thì nhận được một cuốn sách, cậu nhóc Neville thì nhận được một quả
cầu gợi nhớ . Khi tưởng rằng đã không còn con cú nào nữa thì từ đằng xa một
con cú màu nâu từ cửa sổ bay vào cắp theo một bức thư mà khi Minh Long nhìn
thấy nó khiến cậu hai mắt có chút ươn ướt cảm động, hắn nhận ra cái kí hiệu
của nhà thờ màu đỏ ở vỏ phong bì.
" Gửi Trần Minh Long - con trai của chúng ta " Minh Long nhìn thấy nét chữ của
Cha Jack bên ngoài bức thư.
Nội dung bức thư cũng không có gì nhiều chỉ hỏi thăm sức khỏe của Minh Long ,
đã quen với môi trường mới chưa và nhắn hắn khi nghỉ hè nhớ về thăm mọi người
. Sau đó là lời nhắn của các sơ dành cho hắn ở cuối thư.
Minh Long vừa cất bức thư vào túi, bên cạnh hắn Harry Potter đang cầm tờ nhật
báo tiên tri bỗng dưng nói lớn
" Tin Mới Nhất Về Vụ Cướp Nhà Băng Gringotts ".
" Chuyện gì vậy Harry " Ron cùng Hermione chụm đầu vào tờ báo Harry đang cầm
trên tay.
" Những cuộc điều tra tiếp theo về vụ đột nhập nhà băng Gringotts vào ngày 31
tháng 7 cho thấy có chứng cớ đáng tin cậy là bọn phì thủy phe hắc ám đã nhúng
tay vào . Các yêu tinh ở Gringotts khẳng định rằng không bị mất gì cả. Căn hầm
bị lục lọi thực ra đã được dọn trống trước đó cùng ngày . " Ron với giọng kinh
ngạc đọc lớn.
" Đã không chịu được nữa rồi sao " Minh Long nghe Ron nói vậy cười thầm, hắn
biết Voldemort đã bắt đầu hành động
Đầu giờ chiều, lớp của Minh Long cùng lớp của Malfoy đều học chung môn bay
của giáo sư Hooch . Hai lớp đều tập trung dưới sân tập đối diện khu rừng cấm
trên nền cỏ xanh mướt.
Cả đám nhóc đều háo hức với môn bay này, ngay cả Minh Long cho dù trước đây
hắn từng lăng không phi hành nhưng vẫn chưa được thử cảm giác cưỡi chổi bay
bao giờ.
Giáo sư Hooch là giáo viên dạy Bay duy nhất trong Hogwarts, bà có mái tóc
xoăn ngắn màu xám, đôi mắt màu vàng sáng rực như mắt chim ưng, bà quát :
" Nào, còn chờ gì nữa? Mỗi trò tới đứng kế một cây chổi, nhanh lên nào! "
Lũ trẻ nhanh chóng đứng vào vị trí, kế bên là những cây chổi cũ kĩ của
trường.
" Tay phải đặt trên cán chổi và hô: LÊN. " Giáo sư Hooch ra lệnh.
Mọi người gào to:
" LÊN."
Cây chổi của Minh Long lập tức nhảy vào lòng bàn tay . Hắn liếc mắt sang bên
cạnh, trong lớp chỉ có vài người làm được như vậy. chổi của Hermione chỉ lăn
nhẹ trên mặt đất, còn chổi của Neville thì không hề nhúc nhích. Chỉ có Harry
là giống Minh Long chiếc chổi ngay lập tức nhảy vào trong tay, còn Malfoy thì
phải hô đến lần hai thì mới thành công.
Sau đó giáo sư Hooch hướng dẫn lũ trẻ cách trèo lên chổi mà không bị tuột
xuống, rồi bà đi xung quanh để sửa lại tư thế cho từng đứa.
" Bây giờ, khi tôi thổi còi, các trò đạp mạnh chân xuống mặt đất. Nắm cán chổi
cho chặt, bay lên chừng một thước, rồi hạ xuống bằng cách chồm tới trước một
chút. chú ý tiếng còi. Ba… hai…" Giáo sư sau khi sửa tư thế cho lũ trẻ xong
rồi bắt đầu nói
Neville, do nhấp nhỏm vì quá lo lắng, lại sợ bị rớt lại đằng sau, nên đã hấp
tấp đạp chân lấy đà phóng lên, trước cả tiếng còi của bà Hooch. Bà Hooch quát:
" Quay lại, trò kia! ".
Nhưng Neville đã phóng lên như cái nút chai rượu bị khui bật ra. Nó bay lên
gần một thước rồi ba thước. Giáo sư Hooch cầm chiếc chổi định bay lên để giúp
Neville, nhưng đã quá muộn, thân hình mập mạp của Neville chao đảo vài cái
rồi tuột khỏi chiếc chổi bay . Cứ tưởng rằng Neville sẽ theo đúng nguyên tác
bị rơi xuống mặt đất gẫy vài cái xương nhưng bất ngờ một bóng dáng dẫm lên
chiếc chổi bay vọt lên đỡ lấy Neville ngay khi hắn cách mặt đất chưa đầy ba
mét.
Tuy rằng Minh Long đỡ được Neville nhưng vì thằng này quá béo hơn nữa Minh
Long không phải là ngồi lên chiếc chổi mà hắn đang đứng lên nó để đỡ thằng mập
này cho nên khi gần xuống mặt đất chiếc chổi chao đảo khiến cả hai đều ngã
xuống, Minh Long tuy lúc đầu có chút mất thăng bằng mà trượt chân khỏi chổi
nhưng hắn dù sao cũng là người tu luyện cho nên tiếp đất rất nhẹ nhàng còn
Neville tuy tránh bị ngã gẫy xương nhưng đầu cũng sưng một cục u do đập đầu
xuống đất.
Giáo sư Hooch nhìn thấy vậy nhanh chóng chạy lại chỗ Neville kiêm tra một hồi
khi xác nhận không có gì nguy hiểm mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, nếu lúc đó
không có Minh Long nhanh chóng lao lên đỡ Neville thì với khoảng cách như vậy
Neville tuy không chết nhưng cũng biết sẽ có chuyện gì xảy ra với hắn.
" Minh Long, cảm ơn em đã cứu Neville " Giáo sư Hooch tiến lại chỗ Minh Long
nói.
" Không có gì thưa giáo sư " Minh Long cười nhẹ đáp.
Tuy Neville và Minh Long không bị thương gì nghiêm trọng nhưng giáo sư Hooch
vẫn nhất định mang hai người đi kiểm tra một lượt, trước khi rời đi bà còn
dặn đám nhóc :
" Trong khi tôi đưa trò này xuống bệnh xá thì không ai được nhúc nhích đấy.
Đặt chổi xuống chỗ cũ, nếu không sẽ bị đuổi khỏi Hogwarts trước khi nói tới
Quidditch hay cái gì khác ".
Sau khi Minh Long cùng giáo sư Hooch rời đi, mọi việc vẫn diễn ra theo đúng
trong nguyên tác Harry cùng Malfoy cười chổi đuổi nhau khắp Hogwarts để tranh
lấy quả cầu gợi nhớ của Neville, sự việc này khiến cả trường đều công nhận
tài năng cưỡi chổi bay của Harry và mời cậu vào đội Quidditch cho dù Harry chỉ
là học sinh năm nhất.
Ngay sau bữa tối ở đại sảnh ngày hôm đó, Malfoy cùng đồng bọn đã hẹn quyết
đấu cùng Harry và Ron tại đại sảnh tuy nhiên Minh Long hắn thực sự chẳng quan
tấm đến mấy việc rỗi hơi đó, hắn còn đang suy nghĩ cách tiến vào thư viện cấm
để tìm Cổ Ngữ Rune.
" Hay lẻn vào thư viện cấm lúc tối nay nhỉ ? " Minh Long vừa ăn vừa suy nghĩ
Tối hôm đó, ngay khi Minh Long nghe thấy âm thanh cãi nhau của Ron và
Hermione ở ngoài cửa đại sảnh của Grynffindor hắn bắt đầu lặng lẽ rời khỏi
phòng thừa lúc nhóm Harry quay đi thì lặng lẽ rời đi . Mấy hôm nay hắn đã đi
lòng vòng quanh Hogwarts để tìm kiếm thư viện cấm của trường vì vậy, dù trời
tối nhưng việc tìm đường đến thư viện cấm là điều không khó.
Thư viện cấm nằm ở khu hạn chế nằm ở phía bắc của thư viện trường Hogwarts .
Thư viện tối như nũ hút và đầy vẻ kì bí, Minh Long phải thắp một cây đèn dầu
để có thể thấy lối đi doc theo những giá sách, ngọn lửa nhỏ trong chiếc đèn
dầu chờn vờn giữa khoảng không rộng lớn tối đen, khiến cho bất kì ai đi vào
đều cảm thấy rợn tóc gáy. Khu vực cấm nằm ở cuối phía bắc thư viện.
Thư viện cấm được ngăn cách bởi một chiếc cửa gỗ bọc lưới thép có chốt cài và
hai chiếc khóa bằng bạc kiểu cũ nằm ở bên trên và dưới cánh cửa.
" Colloportus " Minh Long cầm chiếc đũa Dragon Fang lên quơ một đường hình chữ
nhật rồi nói.
" Bụp...bụp " hai âm thanh vang lên.
" Chết tiệt ... sao âm thanh lại vang to như vậy ? " Minh Long giật mình khi
âm thanh mở khóa lại vang to như vậy.
Mở chốt cánh cửa, Minh Long cầm theo chiếc đèn dầu chậm rãi bước vào trong
thư viện cấm, hắn biết chữ Rune cần tìm ở nơi sâu nhất của thư viện cấm ,
nhưng vấn đề nằm ở chỗ hắn không biết nơi sâu nhất của thư viện cấm là ở đâu ,
vì vậy hắn đành cứ tiến thẳng vào bên trong thư viện vừa đi vừa tìm kiếm.
" Hình như âm thanh phát ra từ đây " thầy Filch tiến đến khu vực cấm của thư
viện.
" Chuyện gì, tại sao cửa thư viện cấm lại mở . Chết tiệt mình sẽ bị khiển
trách nếu bà McGonagall biết chuyện này mất " lão Filch tức giận khi nhìn thấy
cánh cửa phòng cấm đã bị mở ra.
" Bịch.. Bịch " những tiếng bước chân gấp gáp vang lên trong thư viện cấm
khiến Minh Long đang mò mẫm trong đó giật mình, hắn vội vàng thổi tắt chiếc
đèn dầu rồi thu vào không gian giới chỉ sau đó mau chóng cắm đầu chạy về phía
trước, vì đằng sau chỉ có một con đường duy nhất dẫn ra bên ngoài mà thầy
Filch đang ở đó nên hắn không cách nào trốn ra được.
Chạy được một lúc thì tiếng bước chân cũng không còn nữa, Minh Long mới dừng
lại thở ra một hơi " Con mẹ nó, hẳn là do âm thanh lúc mở cửa mới khiến thầy
Filch đi đến đây, lần sau nên cẩn thận một chút ".
Sau khi lấy lại bình tĩnh Minh Long mới chú ý hoàn cảnh xung quanh, chẳng
biết do trời tối hay sao, Minh Long lúc này đã chạy vào một hành lang khác ,
hành lang này khá hẹp chỉ khoảng gần một mét chiều rộng, hai bên tường phủ
đầy bụi và mạng nhện, phía trước hành lang là một màu tối đen nhìn không thấy
tận cùng.
" Trời ạ, tối gì mà tối kinh khủng, nhìn cứ như tương lai chị Dậu vậy " Minh
Long nhìn hành lang mà than thở.
" Lumos " Minh long giơ chiếc đũa phép đọc nhẹ, một chùm sáng lập tức xuất
hiện trước đầu đũa, bây giờ Minh Long có thể nhìn rõ được mọi vật trong bán
kính hai mét.
Minh Long cứ như vậy mò mẫm về phía trước, hành lang mà hắn đang đi này càng
lúc càng rộng ra, phải mất hơn nửa tiếng hắn mới đi được đến điểm cuối cùng,
một đại sảnh to lớn vĩ đại. Minh long thầm so sánh trong lòng. "Cái đại sảnh
này ít ra cũng phải lớn bằng nửa đại sảnh của hogwart chứ chẳng đùa. Hắn đưa
mắt quan sát. Cả đại sảnh được một thứ ánh sáng kì dị màu lam bao bọc. Minh
Long kinh ngạc phát hiện ra toàn bộ gạch dưới sàn nhà lại được lát bằng một
loại tinh thể phát sáng mà hắn không hề biết tên. Cái thứ ánh sáng màu lam
chính là từ những tinh thể này phát ra. Vừa nhìn đến, tâm thần Minh Long đã
rục rịch, hắn không biết lấy từ đâu ra một cái kính lúp, bộ dáng có chút hèn
mọn mà nằm rạp xuống đất soi soi, ngắm nghía gì đó.
"Khục khục, mấy cái thứ lấp lánh này thật là xinh đẹp. Tạo vật tinh xảo bậc
này mà để ở đây thật là lãng phí. Thân là một người yêu quí nghệ thuật, ta
quyết định cho phép bản thân lấy một chút cho bộ sưu tập Lung Linh Lấp Lánh
của ta."
Lời vừa dứt, hắn lại lấy từ đâu ra một cái búa, một cái đục và.một ít công cụ
nhỏ, vậy mà thực sự đập đập gõ gõ xuống các tinh thể dưới đất. Hai mắt Minh
Long lúc này híp lại thành hai đường chỉ, trên miệng còn chảy xuống một dòng
nước miếng, miệng treo một nụ cười cực kì vô sỉ. Cảm giác như hắn đang được sờ
soạng mĩ nữ chứ không phải là đá lát sàn nhà.
Minh Long quá chăm chú với công việc mà hắn gọi là "bảo tồn nghệ thuật" mà
không để ý lúc này trong đại sảnh không chỉ có mỗi hắn.
Nếu lúc này ngẩng đầu lên, hắn sẽ kinh ngạc phát hiện ra hắn không phải là
người duy nhất trong cái đại sảnh rộng lớn này. Trước mặt Minh Long là hai dãy
tượng đá chiến binh kì quái đủ loại hình thù trải dài thẳng tắp hai bên trái
phải của đại sảnh đến tận cuối phòng. Bức tượng nào cũng hình thù dữ tợn nửa
người nửa thú, thân mặc áo giáp, tay cầm vũ khí đa dạng. Đó chưa phải là tất
cả, ở nơi cuối cùng kia, ngay phía chính giữa là một bức tượng Chimera khổng
lồ sừng sững. Đầu bức tượng ngẩng cao, hai chân trước dựng đứng thẳng tắp,
ngực ưỡn lên, miệng há to như đang gầm vang. Liếc qua thì có cảm giác như
người tạo ra bức tượng này đã cố gắng hết sức để làm ra một hình tượng hiên
ngang và uy vũ. Tiếc thay nhìn đi nhìn lại, nhìn tới nhìn lui, chỉ thấy ở bức
tượng này tỏa ra khí tức gì đo...hèn mọn và vô sỉ, thật giống kẻ nào đó đang
lục đục cậy sàn nhà. Chờ đã, ánh mắt của bức tượng kia vậy mà đang chuyển
động, tròng mắt dính chặt xuống phía dưới, thật giống như nửa muốn duy trì
hình tượng uy phong, nửa lại tò mò muốn quan sát kẻ ở dưới đất đang làm cái
gì.
" Con người chết tiệt kia, tại sao hắn không ngẩng đầu lên mà chiêm ngưỡng
phong thái thần thánh của ta đây? Chỉ cần một giây thôi là được mà, ngươi nãy
giờ đã đào đục hơn nửa tiếng đồng hồ rồi."
" Khụ... " Một tiếng ho vang lên.
Minh Long vẫn chăm chú đào đục.
" Khụ...khụ...." "..................." "Ê" "....." "Này...".
Minh Long lúc này như đã tiến nhập cảnh giới vô ngã, tức là không gì có thể
ảnh hưởng, hai mắt hắn như hai ngọn đèn hải đăng phát ra ánh sáng chói lóa
nhìn đống tinh thể dưới đất, hai tay dùng tốc độ ánh sáng điên cuồng đào đục.
Hết cách, bức tượng Chimera khẽ rùng mình một cái liền trở nên sống động như
thật. Sau đó nó cũng không để ý giữ hình tượng nữa mà ngồi phẹt cái mông xuống
đất thở hổn hển, hai chân trước chống ở bên cạnh, nhìn qua có chút hơi...nữ
tính. "Mệt chết ta" Đúng lúc này thì Minh Long lại giật mình ngẩng đầu lên,
bắt gặp ngay cái dáng ngồi này của nó. Giây phút đầu tiên sững sờ, giây phút
thứ hai các cơ mặt bắt đầu giật giật, giây phút thứ ba.... "Khục khục...ta
chết mất, sao lại có bức tượng Chimera ẻo lả và duyên dáng thế kia" Hắn vậy mà
phụt ra một ngụm nước, tay ôm trước bụng, cả người khẽ run rẩy như đang cố nín
cười.
" Ngươi ...con người ngu xuẩn kia, ngươi dám cười nhạo thần linh ư ? "
Chimera điên máu quát lên.
" Khụ...ta là không cố ý ... khục khục " Minh Long vẫn kìm nén phát ra tiếng
cười khó khăn nói.
" Graoooooooooo " Chimera lửa giận bùng nổ, từ trước đến nay con người khi
gặp nó đều run sợ ngay cả cái tên hiệu trưởng của cái trường ngu ngốc này gặp
nó còn không dám trước mặt nó cười nhạo vậy mà tên nhân loại đáng chết này lại
không chút kiêng nể như vậy vô lễ với nó.
Chimera huy động cặp cánh khổng lồ, đập phần phật xuống nền nhà nhấc bổng cơ
thể to lớn của nó lên không trung. Ba cái đầu nhìn chằm chằm vào Minh Long,
sáu cặp mắt hung dữ khóa chặt vị trí của hắn lại. "Phụt...phụt....phụt.." Ba
âm thanh vang lên, từ ba cái đầu lần lượt phun ra ba quả cầu lửa cháy hừng
hực, lấy một tốc độ như vũ bão lao thẳng về hướng tên nhân loại ngu ngốc kia.
Minh Long giật mình, chật vật lăn tròn trên đất một vòng, tránh được quả cầu
lửa thứ nhất. Vừa thở phào nhẹ nhõm, quả cầu lửa thứ hai đã theo sát mà đến.
Giống như việc hắn lăn tròn né tránh đã được con Chimera kia tính toán sẵn rồi
vậy. Mồ hôi chảy thành dòng trên trán, Minh Long đập hai bàn tay xuống đất,
chân vận lực, cả người từ dưới đất bật lên, nhào về phía trước, tư thế có chút
giống như là sư tử vồ mồi, vậy mà né tránh được quả cầu lửa thứ hai. Có điều
cái áo choàng mà hắn ưng ý kia không thoát khỏi số phận bị cháy te tua, làm
hắn nén nước mắt cởi bỏ. Không để hắn có thời gian suy nghĩ nhiều. Quả cầu lửa
thứ ba đã theo chân mà tới. Minh long có thể cảm thấy nhiệt độ càng lòng càng
tăng, thậm chí hắn mơ hồ có cảm giác mông mình đã bắt đầu bốc cháy. "Con mẹ
nó..." Chửi thề một tiếng, hắn vừa tiếp đất liền vội vã lăn tròn mấy vòng,
chật vật né được quả cầu lửa thứ ba, vừa suýt xoát.
Hắn cố chạy khắp lòng vòng khắp đại sảnh, tránh thoát từng quả cầu lửa mà
Chimera bắn ra từng miệng nó. Hiện giờ đây Minh Long muốn chửi thề một tiếng :
“Đcmn” vô cùng, bởi hắn vì chỉ mải mê nghiên cứu “ Bảo tổn nghệ thuật “ mà bị
rượt đuổi nãy giờ mệt quá, quá mệt ấy chứ. Hắn thực sự vô cùng mệt, tiếng thở
dốc, mồ hôi chảy trệ trên áo choàng chùng, từ nãy đến giờ con chim chết tiệt
kia cũng đã lùa hắn chạy gần trăm vòng quanh cả đại sảnh rộng lớn này rồi chứ
không ít.
Minh Long lập tức rút ra chiếc đũa phép của mình, vừa chạy tránh những quả
cầu lửa của Chimera vừa vung đũa phép theo hình chữ S nằm ngang về hướng
Chimera hét lớn " Aguamenti " . Ngay lập tức từ trên đầu của Chimera một thác
nước đổ thẳng xuống đầu nó vì không để ý nên Chimera bị dính trọn dòng nước
vào đầu khiến nó mất thăng bằng rồi rơi " uỳnh " một tiếng xuống mặt đất .
Minh Long thừa cơ hội này lập tức tăng tốc chạy vào hành lang dẫn ra bên ngoài
, hắn dùng hết sức bình sinh hướng đằng trước chạy cho đến khi ra khỏi thông
đạo trở lại thư viện cấm hắn vẫn không dừng lại vẫn tiếp tục chạy cho đến khi
trở lại căn phòng của hắn mới thôi.