9,1 : Chương 9 Đăng Nhầm Nhé !


Người đăng: ♫๖ۣۜTrang๖ۣۜ♫

Một tháng sau, là lúc trời bắt đầu vào xuân, thời gian cử hành lễ thành nhân
của các thiếu niên ở Tiêu gia cũng bắt đầu vào ngày hôm nay . Thời tiết vào
đầu xuân tuy lạnh nhưng mặt trời lại hửng lên, mang theo không khí tươi vui
của mùa xuân, bầu trời trong xanh, chim chóc ríu rít trước cửa nhà “ ai nha
, mùa xuân thật đẹp a “

Hôm nay là ngày cuối cùng mà Long Nhi phải hoàn thành nhiệm vụ, cũng là lúc
Tiêu gia náo nhiệt nhất .Từ mười sáu tuổi trở xuống đều có thể cử hành lễ
thành nhân . Tiêu gia có quy định, từ mười sáu tuổi trở lên sau lễ thành nhân
không đạt 7 đoạn đấu khí thì sẽ bị phân vào gia tộc làm các công việc trong
gia tộc . Mỗi năm đều có vài trăm người, chứng tỏ Tiêu gia không nhỏ chút nào
. Tuy Long Nhi thiên phú rất tệ, nếu như trước đây thì chắc chắn nàng kiểu gì
cũng bị đánh giá không đạt, nhưng Long Nhi bây giờ đâu có giống Long Nhi ngày
xưa a.

Long Nhi hôm nay cũng sẽ phải đi dự lễ thành nhân như mọi người, nàng mặc một
bộ váy dài đến đầu gối, vì tóc hơi dài nên nàng búi gọn lại trông như một quả
huyết cầu, lọn tóc được cài bằng một chiếc châm bạc hình mắt phượng làm tôn
lên vẻ đẹp tuyệt mỹ mà thanh khiết của nàng, chân nàng cũng đi một đôi hài
màu trắng sữa, khiến đôi chân thon thả trắng mịn như tuyết của nàng nhìn rất
“ Ngon “ a.

Long Nhi sau khi sửa soạn xong thì nàng cũng bắt đầu rời khỏi nhà, đi dọc
theo nền đá dẫn đến thẳng nội viện của tiêu gia, vừa đi vừa ngắm cảnh trông
rất như tiên nữ lạc đường vậy =]]. Nàng đi đến nội viện thì hít một hơi khí
lạnh . Trên quảng trường lúc này tập trung đến vài trăm thanh thiếu nữ . đứng
xếp thẳng thành từng hàng, trông như diễn tập trong quân đội mà trước kia
nàng nhìn thấy trong Tivi vậy “ quá ư là hoành tráng nha !! “.

Mấy người nhìn thấy Long Nhi đi đến, nữ thì bắt đầu xì xào bàn tán, còn nam
thì đứng nhìn, miệng chảy đầy dãi như vỡ đê vậy . Nàng nhìn thấy cảnh này thì
cười thầm “ ây da, bản cô nương xinh quá mà “

Lúc này trong đám đông, Long Nhi nhìn thấy một thiếu niên mười một mười hai
tuổi . làn da trắng hồng hào trông khá là đẹp trai, mặc bộ y phục màu đen
đang đang đứng nhìn nàng không chớp mắt ,hắn thầm nghĩ “ cực phẩm mỹ nữ a, có
người đẹp đến vậy sao :3 “, bên cạnh là một thiếu nữ khuôn mặt xinh đẹp, dáng
người thon thả, nàng mặc một bộ quần áo màu lam làm toát lên vẻ thanh cao của
mình, thiếu nữ này nhìn thấy thanh niên bên cạnh như vậy chỉ hừ lạnh rồi béo
vào eo của thanh niên đứng bên cạnh đang há mồm nhìn Long Nhi nhà chúng ta.

“ Tiêu Viêm biểu ca, Huân Nhi biểu tỷ buổi sáng tốt lành “ Long nhi đi đến
bên cạnh thanh thiếu nữ lúc nãy nói.

“ haha,.. Long Nhi biểu muội tốt “ Tiêu Viêm lúc này mới sực tỉnh cười khan
vài tiếng.

“ hihi,.. Long Nhi biểu muội lâu không gặp ngày càng xinh đẹp a “ Huân Nhi che
miệng cười nói

“ cám ơn Huân Nhi biểu tỷ khen ngợi, biểu muội vẫn không xinh đẹp bằng biểu
tỷ được, làm biểu tỷ chê cười rồi “

Người ngoài thì thấy ba người trò chuyện vui vẻ nhưng thực sự thì là hai thiếu
nữ trò chuyện khách sáo với nhau là chính Viêm ca của chúng ta thì đành cười
khổ, đứng cạnh hai người như bức tượng a . Tiêu Chiên lúc này đứng lên bắt
đầu tiến hành đại điển diễn văn một lần lịch sử của Tiêu gia một cách vắn tắt
cùng với những nghi thức thành nhân.

Sau khi kết thúc, ở giữa đài cao có một tấm bia khá lớn màu đen. Thứ này gọi
là ma thạch bia dùng để chắc nghiệm cấp bậc của đấu khí. Cấp bậc mà Tiêu gia
mua bất quá cũng chỉ là hàng sơ cấp cũng không gọi là cao cấp. Cấp bậc của nó
chẳng qua chỉ đạt đến đại đấu sư đỉnh phong mà thôi. Nếu như đạt đến cấp độ
cao hơn như người có đấu khí cấp bậc đấu linh đánh vào nó rất có thể nó sẽ bị
hỏng. Một trung niên nhân, người này Tiêu Sơn khá là quen thuộc hắn là người
chuyên giữ vai trò chắc nghiệm đấu khí trong gia tộc. Trung niên nhân cầm tay
một cuộn giấy khá là to và dài, hắn lần lượt đọc tên của mọi người.

“ Tiêu Sơn “ Trung niên khảo hạch giọng cao cất lên đọc tên thiếu niên

Một thiếu niên mặc áo bào tím đi ra từ giữa hàng, từ từ bước lên đài, tay
hắn đặt lên thạch bia.

Nhìn năm chữ to lớn có chút chói mắt trên trắc nghiệm ma thạch, thiếu niên mặt
không chút thay đổi, thần sắc tự giễu, nắm chặt tay, hắn xoay người rời đi khe
khẽ thở dài. Trung niên nhân lúc này đọc to mấy chữ lên: "Tiêu Sơn, đấu lực,
sáu đoạn! Cấp bậc: trung cấp".

Trong đám thanh niên đứng dưới đài, một giọng nói vang lên “ thật đáng tiếc a
, hắn đã mười sáu tuổi rồi, chỉ thiếu chút nữa là được …. Haizzz “

Thiếu niên đi từ trên lôi đài xuống, chán nản thở dài, lần này hắn biết sớm
muộn gì cũng bị phân ra khỏi gia tộc . Hắn tư chất kém, nhà lại nghèo nên
muốn thay đổi sự việc quả thật là một điều không tưởng, dù hắn có cố gắng
nhưng đổi lại vẫn là con số không tròn trĩnh . Nhiều người đứng dưới lôi đài
thấy thiếu niên bước xuống thì thở dài tiếc hận, có người thì vui ve trong
lòng, kẻ thì thờ ơ không quan tâm…

Long Nhi thờ ơ không để ý đến mấy cái gọi là kiểm tra này, thực lực của nàng
giờ cũng thuộc hàng cường giả đứng đầu ở Ô Thản thành này rồi, cần gì phải
kiểm tra chứ, nàng khoanh tay, mắt nhắm tĩnh thần đứng yên tại vị trí của
mình chờ gọi tên.

“ Tiêu Thanh “

“ Tiêu Minh “

“ Tiêu Điều “

……

Từng âm thanh của trung niên khảo hạch vang lên, lúc xuống đài thì người cười
, kẻ khóc, trông rất nhiều tư vị a . Trung niên lúc này hô lên :

“ Tiêu Long Nhi “

Nghe thấy gọi lên mình, Long Nhi nhẹ nhàng đi đến lôi đài, nàng như con bướm
trắng nhỏ, nhẹ nhàng lăng không nhảy lên đài . Nàng cố tỏ ra phong thục mỹ nữ
hết sức, nhẹ nhàng đi đến bên canh bia đá tay đặt lên tấm bia ,trên đó một
màn ánh sáng tỏa ra . Trung niên nhìn năm chữ to lớn có chút chói mắt trên
trắc nghiệm ma thạch mà kinh nghi hô lên :

“ Tiêu Long Nhi, đấu lực tám đoạn . Cấp bậc : Cao cấp ! “

Tiêu Chiến đang ngồi uống trà trên trên đại trạch cùng với khách nhân thì “
Phụttttttttt “ trà vừa ngậm vào miệng xong phụt hết ra ngoài, hắn kinh ngạc
đứng lên nhìn vào ma thạch nói “ không thể nào năm trước mới ba đoạn đấu khí
mà, một năm tăng lên năm đoạn đấu khí sao….hahaha Tiêu gia ta lại có một
thiên tài rồi…”. Các trưởng lão cũng kinh ngạc không thôi, chỉ có mình tam
trưởng lão mặt hắn tối lại, mắt nhìn Long Nhi tỏa ra hàn khí.

Long Nhi cố tính áp chế lực lượng còn từng đó, nàng muốn lấy lại tất cả những
gì đã bị cướp đi trước đây, khi mà tam trưởng lão nhìn nàng tỏa ra hàn khí ,
nàng đã là đấu linh rồi sao lại không phát hiện đươc chứ, chẳng qua là nàng
không thèm để ý mà thôi, đối với nàng đại đấu sư chẳng khác gì con kiến hôi
cả, giết lúc nào cũng được.

Dưới đài, hai người Tiêu Viêm và Huân Nhi cũng ngạc nhiên không thôi, không
ngờ vị biểu muội này lại có thiên phú tu luyện như vậy, rõ ràng trước đây bị
gọi là ‘ phế vật ‘ a.

“ Chúc mừng Long Nhi biểu muội, 9 tuổi đã đạt đến bát đoạn đấu khí a, Tiêu
gia lại có một thiên tài nữa rồi “ Huân Nhi đứng bên cạnh Tiêu Viêm lên tiếng
chúc mừng.

“ Cám ơn biểu tỷ “.

Lúc này trung niên đứng trên đài, tay cầm tờ giấy đọc “ Tiêu Viêm “.

Tiêu Viêm lăng không nhảy lên lôi đài với tư thế giống Thor trong The avengers
), Tiêu Viêm đứng thẳng dậy, ưỡn ngực đi đến phía trắc thí thạch bia, tay
trái đặt lên mặt thạch bia, năm chữ trên thạch bia hiện lên tỏa ánh sáng chói
lóa, trung niên đứng cạnh mặt phấn khởi như uống xuân dược vui vẻ nói to :

“ Tiêu Viêm ,đấu lực Đấu giả . Cấp bậc : cao cấp !”

Toàn trường sôi trào, cuối cùng vẫn đúng theo nguyên tác, Tiêu Viêm được mọi
người ca ngợi rồi ngạo nghễ xuống đài, tiếp theo đến Huân Nhi cũng đạt đến
thất đoạn đấu khí, cứ như vậy đến việc khảo hạch diễn ra suôn sẻ đến cuối.

Tiêu Chiến vui mừng đứng lên nhìn về phía mọi người nói: "Trắc nghiệm đã xong
, phía dưới, tiếp theo cử hành khiêu chiến, người có đủ tư cách có quyền lợi
hướng tới đồng bạn phát ra một lần khiêu chiến, nhớ kỹ cơ hội chỉ có một lần
!"


Hệ Thống Đồng Nhân - Chương #10