Người đăng: 2B Nier Automata
Yêu hùng lúc này khóe mắt hiện lên một cái nhân tính hóa khinh thường.
Hai cái không biết sống chết nhân loại tu sĩ, chỉ có trúc cơ kì nhất trọng
cũng dám tới chỗ này cùng nó đại chiến, quả thật không biết sống chết a.
Nó hướng về Triệu Vô Cực phương hướng đi tới, lúc nãy tên nhân loại này sử
dụng chưởng pháp cùng chỉ pháp đánh nó khiến nó cũng bị đánh lún vào mặt đất
một đoạn, yêu hùng đối với cái này trong lòng vẫn là rất tức giận.
Từ lúc nó linh trí sơ hiện đến bây giờ, còn chưa có cái nào yêu thú có thể
khiến nó chật vật như vậy đây.
Bởi vậy cả hai người cùng bị thương yêu hùng lại trước chọn Triệu Vô Cực ra
tay, muốn đem hắn đánh thành một đoàn huyết nhục mơ hồ, hả giận trong lòng.
Trúc cơ kì ngũ trọng, cao tới 6 mét chiều cao yêu hùng lúc này như một toàn
núi lớn hướng Triệu Vô Cực đi tới, bóng mờ bao phủ lấy Triệu Vô Cực đang nằm
vị trí.
Nó từ trên cao khinh thường nhìn xuống Triệu Vô Cực, đối với Triệu Vô Cực cúi
người xuống đồng thời mở ra huyết bồn đại khẩu rống lớn.
“Rống!”
Triệu Vô Cực trực tiếp bị nó một tiếng rống này thổi cho tóc tai bay ngược
toán loạn trên đất, trên mặt còn dính không ít tanh hôi nước miếng của đối
phương.
Nhưng hắn trong lòng không có chút nào khó chịu cùng ghê tởm, đối mặt nguy cơ
sinh tử, Triệu Vô Cực đặt mục tiêu bảo vệ tính mạng mình lên vị trí hàng đầu,
một chút bẩn thỉu hắn còn là chịu được.
Yêu hùng một tiếng rống thoải mái xong còn đang định đứng người lên sau đó
đánh giết Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực bỗng nhiên lúc này liền động.
Thần thông - Chiến Thần chi thể !
Một mét tám thân cao Triệu Vô Cực bỗng nhiên trong nháy mắt kịch liệt phồng
lớn, chiều cao trực tiếp tăng tới hai mét rưỡi đồng thời cơ bắp cũng phồng
lên, hóa thành một cái tiểu cự nhân.
Triệu Vô Cực cơ thể vốn trải qua hàng ngày đại lượng rèn luyện đã vô cùng nẩy
nở, cơ bắp từng khối từng khối cứng chắc xinh đẹp như đúc ra đồng dạng
Biến thân sau hắn cơ bắp càng là hiện ra rõ nét, từng đầu bắp thịt ẩn chứa
mạnh mẽ bạo tạc sức mạnh càng là hiện rõ ràng, khiến Triệu Vô Cực có một loại
bạo lực mĩ cảm.
Vô Cực bảo điển - Hỏa động biến !
Triệu Vô Cực rống lớn một tiếng, trên tay bảy đạo trăng lưỡi liềm ấn kí hiện
lên trực tiếp hướng yêu hùng cổ vị trí một chưởng đánh ra.
ở biến thân "Chiến Thần chi thể" trạng thái Triệu Vô Cực võ kĩ chỉ có thể cận
thân sử dụng, bởi vậy hắn lúc trước tuy bị thương nhưng cũng không đến mức
động cũng không thể động, tất cả bày ra chỉ là “Lấy yếu dụ địch” chờ yêu hùng
tiếp cận hắn mà thôi.
Yêu hùng gặp Triệu Vô Cực bỗng nhiên nổi lên tập kích, đã thế tập kích còn
không hề yếu trong ánh mắt liền hiện lên vẻ giật mình cùng kinh hoảng.
Tuy là trúc cơ kì ngũ trọng, một thân da dày thịt béo vô cùng chịu đòn nhưng
Triệu Vô Cực biến thân sau lực lượng to lớn lại thêm cái này một chưởng bên
trên hỏa diễm khí tức nóng rừng rực khiến nó cũng không dám chút nào tùy ý để
Triệu Vô Cực đánh trúng bản thân.
Hùng chưởng nhanh chóng giao thoa trước người, yêu khí đồng thời phát động.
Đáng tiếc nó yêu khí còn chưa kịp bao phủ hai tay, Triệu Vô Cực chưởng đã đánh
tới.
Ầm!
Cao tới sáu mét thân cao yêu hùng vậy mà bị cao chỉ hai mét năm thân cao Triệu
Vô Cực một chưởng đánh bay ngược lên trời, trên hai cánh tay một mảnh lông móc
hiện lên mùi cháy khét, hướng về phía sau bay ngược, ngã ra đất.
Ngũ Quỷ mật tịch - ngũ quỷ dạ hành!
“Rống!”
Yêu hùng rống lớn một tiếng bò dậy, trong ánh mắt tràn đầy phẫn nộ chi hỏa,
nhưng nó lúc này liền mờ mịt nhìn bốn phía một chút sau đó lại là không cam
lòng rống to.
Hai tên nhân loại tu sĩ, vậy mà chạy?
Bọn hắn không phải muốn tập kích bản thân sao? Sao lại chạy rồi?
Chỉ mới một cái nháy mắt nó ngã ra mặt đất sau đó lập tức bò lên, bọn hắn vậy
ma chạy xa đến chỉ còn một cái điểm nhỏ trong tầm mắt, sau đó nhanh chóng biến
mất ở phương xa rừng rậm.
Đây là nhân loại có thể đạt được tốc độ sao? Sao nó cảm giác so với hắc báo
còn nhanh a?
Đáng ghét nhất chính là, đối phương muốn đến đánh thì đến, muốn bỏ chạy thì
chạy, cái này bị người chơi đùa cảm giác làm yêu hùng muốn phát điên.
Nó tức giận tàn phá trúc lâm một lúc mới hả giận ngưng tay, một bên thở phì
phò, âm thầm nhớ kĩ hai tên nhân loại tu sĩ này.
........
Triệu Vô Cực ôm lên Từ Tiểu Bạch, ở trong rừng toàn lực chạy như bay.
Kim sắc hoa sen nở rộ, Từ Tiểu Bạch nhìn hai bên mình cảnh vật phi tốc rút
lui, sắc mặt có chút khó xem mở miệng nói :
“ Vô Cực, dừng được rồi, đối phương không truy nữa, cũng truy không kịp!”
Triệu Vô Cực nghe vậy mới dừng lại bước chân, đem Từ Tiểu Bạch một bên thả
xuống.
Vừa rồi bạo phát đánh lui yêu hùng Triệu Vô Cực cũng không ham chiến ngược lại
lập tức mang lên Từ Tiểu Bạch rút lui.
Đầu này yêu hùng quái dị cùng mạnh mẽ vượt qua bọn hắn nhận biết cùng khả
năng, hoàn toàn không phải là hai người lúc này hợp sức có thể thắng được.
Từ Tiểu Bạch rơi xuống đất hai chân lúc này vẫn còn có chút run nhìn lấy Triệu
Vô Cực, trong lòng âm thầm thở dài.
Nhìn thấy Triệu Vô Cực toàn lực thi triển thân pháp hắn mới biết được hai
người thân pháp ở giữa có bao nhiêu chênh lệch, chênh lệch có bao nhiêu to
lớn.
Vừa rồi cảnh vật phi tốc rút lui khiến hắn nhìn đều hai mắt muốn choáng váng,
vậy mà Triệu Vô Cực có thể ở cao tốc di động như vậy chuẩn xác ở trong rừng
cây tránh né chọn ra chính xác con đường đào tẩu đồng thời không để hắn bị bất
cứ cành cây nào quẹt vào đủ thấy được hắn thân pháp là cỡ nào biến thái, động
thái thị lực là cỡ nào nhanh nhạy.
Nếu so về thân pháp, lúc ở luyện khí kì Từ Tiểu Bạch còn có thể cùng Triệu Vô
Cực đuổi kip một chút, cách biệt là có nhưng không đến mức quá lớn trực tiếp
bị bỏ rơi.
Mà bây giờ hai người nếu so thân pháp, hắn chỉ sợ không quá mấy chục giây liền
sẽ bị Triệu Vô Cực vứt ra không còn bóng dáng.
Quả thật biến thái đến tột cùng.
Cũng may cuối cùng hai người bại thế đã định Triệu Vô Cực còn có thể bạo phát
một đợt tranh thủ thời cơ rút lui, nếu không hôm nay hai người không chết cũng
trọng thương.
Từ Tiểu Bạch thở dài một hơi nói :
“ xem ra lần này khó rồi, đầu kia yêu hùng có chút tà môn, chúng ta cảnh giới
so với nó còn thấp quá nhiều, không thể nào địch nổi!”
Triệu Vô Cực cũng gật đầu nói :
“ nếu là bình thường yêu hùng cho dù là trúc cơ kì ngũ trọng hai người chúng
ta hợp sức cũng không đến mức bại nhanh như vậy, đầu này yêu hùng hiển nhiên
không nằm trong “ bình thường” hai chữ này phạm vi a!”
Từ Tiểu Bạch cũng là gật đầu nói :
“ đúng vậy, ta còn chưa biết rõ nó sử dụng là cái gì đấu pháp đây! Vừa lên
giao thủ mấy chiêu liền bị đánh cho hồ đồ luôn rồi!”
Triệu Vô Cực lắc đầu nói :
“ trước trở về cứ điểm dưỡng thương hai ngày đi, sau đó làm gì chúng ta liền
từ từ tính!”
Từ Tiểu Bạch gật đầu, hai người nhanh chóng nén thương trở lại cứ điểm.
Thanh Vân Tông cứ điểm tính cả bọn hắn có tổng cộng bốn mươi tám cái trúc cơ
kì tu sĩ, nếu không để ý tổn thương có thể cùng đầu này yêu hùng liều mạng,
nhưng hắn cùng Từ Tiểu Bạch hiển nhiên không muốn kéo người khác vào chuyện
này.
Hơn nữa đám người ra ngoài mở rộng địa đồ còn không biết ngày nào trở về đây,
bọn hắn còn dư thời gian là không giả nhưng không biết lúc nào mới có thể tập
hợp đủ, bởi vậy vẫn là dựa vào chính mình nghĩ cách thì hơn.
Đồ vật đoạt được cũng là cho hai người bọn hắn, không hề có phần phân cho đám
người, bởi vậy muốn đối phương liều mạng vì bọn hắn cũng có thể nhưng như vậy
là cưỡng ép, đối với bọn hắn không công bằng, trong lòng bọn hắn sẽ có kháng
cự cùng tức giận.
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch đều không muốn gây ra cái này khó xử tình
huống.
Hai người chữa thương thời gian qua rất nhanh, dưới Chữa thương đan, Hồi khí
đan cùng cá nhân vận công chữa trị, hai người thương thế đã khỏi hẳn.
Cũng phải kể công Tử Hà thần công là thánh công chữa thương, hai người đều là
tu luyện cái này công pháp, bởi vậy tốc độ hồi phục vô cùng nhanh chóng.
Lúc này Triệu Vô Cực đang ngồi ở trên một cành cây mà Từ Tiểu Bạch thì đứng
cách đó không xa.
Triệu Vô Cực thở dài nói :
“ hai ngày nay ta suy nghĩ nhớ lại từng cái chi tiết trận đấu hôm đó, phát
hiện được không ít thứ!”
Từ Tiểu Bạch ánh mắt hiện lên hứng thú, nhìn hắn nói :
“ ngươi có phát hiện sao? Ta cũng có phát hiện, không bằng chúng ta thảo luận
một chút!”