Chiến Đấu Kịch Liệt (2)


Người đăng: 2B Nier Automata

Hoàng Văn Trác một kiếm này bổ xuống vô cùng mãnh mẽ, đến cả không khí cũng bị
hắn thân kiếm bên trên phun trào linh lực chém đến vặn vẹo không rõ.

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, dưới chân hắn hoa sen nở rộ, nhe nhàng lách mình
một ngay tại chỗ hướng hai bên trái phải đồng thời phân ra hai cái Triệu Vô
Cực đồng thời hướng Hoàng Văn Trác giơ lên một trảo bắt tới.

Hoàng Văn Trác con ngươi co rụt lại, lại là một chiêu này!

khốn kiếp phân thân thuật!

Không đúng, là thân pháp, cũng không đúng, đây là bí pháp thuộc thể loại thân
pháp!

Triệu Vô Cực ở đâu học được cái này bí pháp? Cho dù là Thanh Vân Tông tàng thư
các cũng không có loại này bí pháp a!

Hắn rốt cuộc trên người có bao nhiêu cơ duyên?

Không cần biết ngươi có bao nhiêu cơ duyên, hôm nay ngươi nhất định phải chết,
cơ duyên của ngươi cũng sẽ thuộc về ta!

Hoàng Văn Trác khóe mắt lóe lên vẻ ác độc, hắn kiếm từ từ trạng thái chém
thẳng bỗng nhiên biến đổi một cái thành nằm ngang, hai bên lưỡi kiếm hướng
Triệu Vô Cực ở hai bên trái phải hướng tới.

Bỗng nhiên kiếm quang đại thịnh, bảo kiếm bỗng nhiên mạnh mẽ chấn động một
cái, một cỗ sắc bén kiếm khí bỗng nhiên sinh ra hướng hai bên trảm sát mà tới.

Một chiêu này có thể sinh ra kiếm khí nhưng không cần vung kiếm, nếu sử dụng
thích hợp có thể xuất kì bất ý khiến đối phương trọng thương, đây cũng là một
trong những chiêu thức yêu thích của Hoàng Văn Trác, dùng để âm người vô cùng
tốt.

“ Triệu Vô Cực, để ta xem ngươi tránh kiểu gì!”

Kiếm khí bỗng nhiên lóe lên mà ra, hướng về Triệu Vô Cực cùng hắn hư ảnh chém
giết mà tới.

ở khoảng cách gần như thế này, cho dù là chân thân hay hư ảnh đều không thể
nào có cơ hội trốn thoát.

Lại lấy hắn luyện khí kì đỉnh phong tu vi, trên tay chính là cực phẩm linh khí
phi kiếm cho dù Triệu Vô Cực linh lực hộ tráo có bao nhiêu cứng hắn cũng có
thể tự tin một đạo kiếm khí chém đứt làm đôi.

Kiếm khí xuất hiện vô cùng bất ngờ, quả thật không cho người ta chút nào thời
gian phản ứng.

Bất kể là Triệu Vô Cực hay là hắn hư ảnh ở trên mặt cũng đều hiện lên vẻ mặt
kinh ngạc ngây người cùng vô cùng sợ hãi.

Hiển nhiên chính là không thể ngờ được đối phương lại còn có loại này chiêu
thức.

Ha ha ha, Triệu Vô Cực, không ngờ đi! Ta còn tưởng ngươi như thế nào thiên
tài, cuối cùng vẫn là bị lão tử một cái kiếm chiêu âm chết! Đi chết đi!

Trong lòng Hoàng Văn Trác cuồng tiếu, khuôn mặt của hắn cũng vì đó mà biến có
chút vặn vẹo, ánh mắt chăm chú nhìn lấy hai đạo kiếm khí hướng Triệu Vô Cực
cắt chém mà tới đã gần trong gang tấc, Triệu Vô Cực lại hoàn toàn vô pháp
tránh né, trúng chiêu đã là chắc chắn sự tình.

Phốc! phốc!

Hai cái khó hiểu âm thanh vang lên, hai cái Triệu Vô Cực bỗng nhiên theo hai
đạo kiếm quang trảm sát mà qua trực tiếp chặn ngang cắt đứt, sau đó dần dần mờ
nhạt, trở thành từng điểm quang điểm tiêu tán trong không khí.

Không tốt, trúng chiêu! Đây chỉ là hư ảnh!

Hoàng Văn Trác trên mặt bởi vì cho rằng chém trúng Triệu Vô Cực mà trở nên tự
cao tự đại vặn vẹo khuôn mặt cũng triệt để biến đổi.

Hắn bây giờ có ngu đi nữa cũng biết, Triệu Vô Cực vừa rồi hai cái hư ảnh chính
là đang ở lừa dối hắn mà thôi.

“ Hoàng Văn Trác, phía sau! Nguy hiểm, mau tránh ra!”

Ngụy Tuấn cuồng rống một tiếng, hắn lập tức múa kiếm xông tới, trên người linh
lực sôi trào, hướng về Hoàng Văn Trác phía sau toàn lực bổ ra một kiếm.

Một đạo dài đến mười mét kiếm khí trực tiếp sinh ra, ở trên mặt đất cày ra một
cái cực kì sâu sắc vết cắt, mang theo kinh khủng khí thế hướng về Hoàng Văn
Trác xông tới.

Hoàng Văn Trác được Ngụy Tuấn nhắc nhở, hắn đánh một cái giật mình, đồng thời
sau lưng cảm giác nguy hiểm cũng như là núi lửa phun trào xông ra.

Trong nháy mắt hắn cảm giác được, sau lưng mình một cỗ nguy hiểm khí tức đã
hiện lên, khiến hắn mồ hôi lạnh chảy ròng, trong lòng nguy hiểm cảnh báo cũng
theo đó điên cuồng kéo vang.

Khốn kiếp, tránh không thoát!

Hắn vội vàng không kịp chuẩn bị, trực tiếp đảo kiếm che về phần lưng của mình,
đồng thời trên người linh lực tối đa vận chuyển, linh lực hộ tráo sáng lên đến
cực hạn, muốn ngạnh kháng Triệu Vô Cực một kích này.

Khốn kiếp, quá xem thường Triệu Vô Cực rồi, đối phương hoàn toàn không phải là
cái gì luyện khí kì bát trọng có thể so sánh, hắn thực lực đã sớm viễn siêu
cái này cảnh giới rồi!

Hoàng Văn Trác trong lòng cuồng mắng, hắn cũng bởi vì mình vừa rồi cuồng vọng
tự đại cảm giác mà sâu sắc hối hận cùng sợ hãi.

Triệu Vô Cực thân hình bỗng nhiên như là quỷ mị xuất hiện ở phía sau Hoàng Văn
Trác, ánh mắt hắn dư quang liếc một cái đạo kia cực kì mang theo cực kì kinh
khủng khí thế cùng linh lực ba động mà tới cười lạnh.

Tốt một cái Ngụy Tuấn, tốt một chiêu vây Ngụy cứu Triệu.

Đối phương muốn hấp dẫn hắn chú ý để hắn buông tha Hoàng Văn Trác, thấy khó mà
lùi sao?

Quả thật ngây thơ!

Triệu Vô Cực hai tay như là song long xuất hải, giữa lòng bàn tay đồng thời
hiện lên bảy cái bán nguyệt hình dấu ấn, mỗi đạo bán nguyệt ở bên ngoài bao
bọc lên bên trong bán nguyệt, mỗi cái so một cái càng lớn!

Hắn quát lớn một tiếng :

“ Vô Cực bảo điển - Hỏa động biến!”

Triệu Vô Cực rống to, một tay hướng về Hoàng Văn Trác lưng vỗ tới, một tay
hướng về Ngụy Tuấn đạo kia kiếm khí vỗ tới, không hề có chút nào sợ hãi, cho
dù đối phương là luyện khí kì đỉnh phong thì thế nào, hắn hoàn toàn dám ngạnh
kháng đối phương!

Ầm! Ầm!

Phốc~ a a a a a a ...

Hai đạo to lớn nổ tung âm thanh vang lên, Triệu Vô Cực cùng Hoàng Văn Trác
đồng thời hướng hai cái phương hướng bay ngược mà ra.

Triệu Vô Cực miệng phun máu tươi, tay trái của hắn lúc này ống tay áo đã hướng
đến vai tan nát, bên trên lộ ra từng đạo cắt chém vết thương, tuy không sâu
nhưng khiến hắn tay trái bị thương, máu tươi chảy ra trông vô cùng khiếp
người.

Đây chính là hắn ngạnh kháng Ngụy Tuấn một đạo kiếm khí hậu quả, bị thương là
không thể nào tránh khỏi.

Đáng tiếc, Triệu Vô Cực cho dù muốn nhân lúc này đánh ra một cái phi châm đem
Hoàng Văn Trác trực tiếp đánh giết, nhưng trong cơ thể của hắn lúc này đã bị
Ngụy Tuấn linh lực xâm lấn, một cỗ lạnh lẽ hắc ám khí tức đang ở bên trong
kinh mạch tàn phá hắn, khiến cho hắn không rảnh tay ra tay đánh giết đối
phương, hắn cũng vô lực đi làm việc này.

Mà Hoàng Văn Trác thì so với Triệu Vô Cực càng thảm.

Cho dù hắn là luyện khí kì đỉnh phong, đã toàn lực sáng lên linh lực hộ tráo
lại đưa bảo kiếm ra làm một cái giảm xóc biện pháp giảm bớt Triệu Vô Cực lực
công kích nhưng cũng không hề tốt bao nhiêu.

Kiếm tu là một đám người lực công kích so với lực phòng ngự cách biệt cực lớn,
càng đừng nói linh lực phòng ngự pháp môn cho dù có cũng không hề dễ luyện.

Mà Hoàng Văn Trác hiển nhiên không có tu luyện qua dạng này pháp môn, hắn
phòng ngự hoàn toàn là dựa vào linh lực cường độ cùng cảnh giới đến chống lên.

Một cái luyện khí kì đỉnh phong tu sĩ linh lực hộ tráo cường độ, đương nhiên
là không thể gánh lên Triệu Vô Cực công kích đấy.

Trúng một chưởng của Triệu Vô Cực, Hoàng Văn Trác bảo kiếm trực tiếp bị đánh
lên trên người hắn, hắn chỉ có thể chịu được bốn đạo chưởng kình, sau đó linh
lực hộ tráo trực tiếp tan nát, cả người như diều đứt dây bay ngược ra ngoài,
miệng lớn phun máu tươi.

Cảm giác nóng bỏng linh lực nhập thể tứ phía càn quét quấy phá khiến hắn muốn
phát điên, nội thương vô cùng trầm trọng.

Cho dù chỉ có ba đạo chưởng kình nhập thể nhưng đây chính là ba đạo cuối cùng
chưởng kình, sức mạnh so với trước đó bốn đạo càng mạnh mẽ, nếu là tu sĩ cùng
cảnh giới với Triệu Vô Cực chỉ sợ đã sớm bị hắn một chưởng này miểu sát, may
mắn hắn so với Triệu Vô Cực còn cao bốn cái tiểu cảnh giới, bởi vậy chỉ là
trong lúc nhất thời trọng thương mà thôi.

Ngụy Tuấn thân hình lóe lên một cái trực tiếp xuất hiện trước mặt Hoàng Văn
Trác ánh mắt cảnh giác nhìn về phía Triệu Vô Cực, đồng thời lên tiếng hỏi thăm
:

“ ngươi còn có thể chiến đấu chứ ? mau ăn vào đan dược chữa thương a! Triệu Vô
Cực không phải dạng gì gà đất chó sành dễ giết như vậy đâu, ngươi quá xem
thường hắn rồi!”

Hoàng Văn Trác ngẩng đầu lên, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ nhìn lấy Triệu Vô Cực.

Hắn quả thật vừa rồi xem thường đối phương, bởi vậy mới bị Triệu Vô Cực một
chưởng đánh cho thê thảm như vậy

Nếu hắn cẩn thận một chút, một đòn vừa rồi hắn hoàn toàn có đầy đủ thời gian
phản ứng, làm sao cho Triệu Vô Cực cơ hội đắc thủ chứ!

Từ túi trữ vật lấy ra đan dược chữa thương ăn vào, sắc mặt hắn lúc này mới dần
dần lấy lại một tia huyết sắc.

Hoàng Văn Trác cảm nhận một chút, phía sau lưng hắn áo đã ở dưới một chưởng
của Triệu Vô Cực hoàn toàn tan nát, sau lưng hắn còn ấn lên một cái bỏng rát
thủ ấn dấu vết, đây chính là Triệu Vô Cực Hỏa động biến để lại dấu vết.

Phải mất một lúc Hoàng Văn Trác mới có thể điều động linh lực của mình áp chế
Triệu Vô Cực để lại trong cơ thể hắn nóng bỏng hỏa hệ linh lực thiêu đốt,
khiến cho hắn lấy lại sức chiến đấu.

Hoàng Văn Trác sắc mặt vô cùng khó xem nói :

“ hắn lực lượng giống như là yêu thú chứ không phải là người,cùng hắn cận
chiến cẩn thận một chút!”


Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí - Chương #876