Người đăng: 2B Nier Automata
Yến Viên ngón tay khẽ rung lên giây đàn, nàng mười ngón tay cực kì thon dài
tinh xảo, thoạt nhìn liền khiến người ta có một cỗ cảm giác cực kì nhanh nhẹn
linh xảo, khiến người ta ánh mắt không tự chủ được mà bị nàng hấp dẫn lấy, tập
trung sự chú ý vào thủ nghệ đánh đàn cùng thần thái chuyên chú của nàng.
Tang~ tang~
Tiếng đàn bỗng nhiên vang lên, một vòng sóng âm mang theo nội lực lan ra toàn
trường.
Lập tức tất cả mọi người đều trở nên ngây dại.
Không chỉ riêng võ lâm liên quân đám người mà đến cả Thần Điện đám người cũng
không tự chủ được ánh mắt trở nên mê li.
Đây chính là Cầm các các chủ “ mê tâm khúc” chỗ đáng sợ.
Dùng âm công mê hoặc tinh thần của đối phương, khiến đối phương tâm thần rơi
vào huyễn cảnh, không thể nào tự thoát ra được.
Từ đó sẽ bị nàng dùng từ cầm khúc này đến cầm khúc khác giết chết trong lúc vô
hình mà không có chút lực phản kháng nào.
Bình thường nàng chỉ cần hoàn thành đánh ra mê tâm khúc, sau đó sử dụng phá
quân khúc, đối thủ của nàng sẽ không chiến tự bại.
Người nội lực cao thâm có thể thần trí điên đảo, thân thụ trọng thương, người
nội công thấp kém thì trực tiếp tử vong.
Cái này cao thấp chính là dựa vào nội lực của nàng làm tiêu chuẩn.
Sở dĩ nàng ở Thần Điện không thể quá xuất đầu là vì ở đây tất cả đám người đều
đã sớm biết rõ võ học của nàng, nếu chỉ là đơn thuần sử dụng đàn đánh ra phong
thiết, nàng còn không phải là đối thủ của bọn hắn.
Nhưng muốn dùng ra cầm khúc, bọn hắn lại không hề cho nàng cái cơ hội này
Bởi vì cầm khúc của nàng một khi đánh ra, bọn hắn cũng không dám đảm bảo mình
có thể từ bên trong tỉnh lại hay không.
Bởi vậy bọn hắn mượn nhờ biết trước đối phương võ kĩ thiên cơ mà trực tiếp
trấn áp nàng, khiến cho Yến Viên không hề có cơ hội thể hiện ra bản lĩnh chân
thực của mình.
Mà Chư Hiểu Mai thì lại có thể ngoài trăm thước sử dụng Phá thiên cung như là
một tòa pháo đài oanh sát nàng, khiến cho nàng càng thê thảm hơn.
Bởi vậy Yến Viên ở Thần Điện địa vị mới có chút xấu hổ như vậy.
Nhưng nếu là ở khoảng cách gần như thế này, lại thêm võ lâm liên quân không hề
có ai biết tình báo võ công của nàng, nàng một khi đột nhiên tập kích, tất cả
mọi người hoàn toàn đều sẽ không kịp phản kháng.
Chỉ có một điều đáng tiếc duy nhất chính là, Mê tâm khúc nàng không thể khống
chế, hoàn toàn là địch ta bất phân, đồng thời mê hoặc.
Chỉ có Phá quân khúc chủ sát phạt, nàng mới có thể khống chế tiêu diệt đối
tượng mà mình muốn.
Bởi vậy lúc này, không ngoại lệ, tất cả mọi người ở đây đều bị trúng chiêu.
Cho dù là Triệu Vô Cực, cũng không hề ngoại lệ.
Chỉ có một chút khác biệt chính là, trên mặt hắn hiện lên một vẻ giãy giụa
nồng đậm.
Triệu Vô Cực cũng không phải là chưa hề gặp qua người sử dụng đàn tấn công
phương thức, bọn hắn chủ yếu là dựa vào nội lực cao thâm đi trấn áp đối phương
mà thôi.
Ở phàm nhân cấp độ, đa số đều là dựa vào âm công thông qua thính giác tấn
công.
Loại này công kích nếu có thể kịp thời phong bế thính giác cùng vận công chống
cự, chỉ cần nội lực cao thâm một chút, hoàn toàn có thể chống lại đối phương
mê hoặc.
Nhưng nếu nâng cấp lên đến tu tiên giả chiến đấu hình thức, hoàn toàn chính là
một tiếng đàn nhắm thẳng vào thần hồn, công kích trực tiếp, vô cùng mạnh mẽ
kinh khủng, không hề có chỗ trống để đề phòng.
Đến lúc đó, phải xem ai có nhiều dị bảo hộ thể, ai có luyện thần pháp môn càng
cao thâm, ai thủ đoạn càng nhiều mà thôi.
Nói chung, cầm tu ở tu tiên giới rất mạnh lại rất hi hữu, bởi vì bọn hắn tiền
kì tương đối yếu, hậu kì cũng không quá mạnh, chỉ là phương thức chiến đấu là
quần công, so với kiếm tu còn hiệu quả cùng rộng rãi hơn quần công.
Bởi vậy mới được người ta yêu thích đi nghiên cứu mà thôi, nhất mà mấy cái môn
phái mang nặng thư hương họa phong dạng này môn phái.
Bởi vì biết rõ, Triệu Vô Cực vừa nhìn thấy đối phương muốn mở đại chiêu, hắn
liền vội vàng vận công bảo vệ bản thân.
Nhưng đáng tiếc, đối phương là nén giận xuất thủ, tốc độ quá nhanh lực xung
kích cũng quá mãnh liệt, cho dù Triệu Vô Cực đã kịp thời vận công bảo vệ bản
thân mình, vẫn là bị xông phá trong nháy mắt
Tuy vậy, hắn cũng không phải hoàn toàn làm việc không công.
Triệu Vô Cực trạng thái bây giờ, trên mặt hiện lên vẻ nhăn nhó khó chịu, chính
là thuyết minh cho hắn vẫn còn một tia ý thức cuối cùng thanh tỉnh ,đang cực
lực chống cự đối phương mê hoặc bản thân mình.
Bỗng nhiên, trên tay hắn Ẩm huyết thủ sáo bỗng nhiên lóe lên huyết quang, đồng
thời trên cổ vòng cổ của hắn cũng tỏa ra một luồng nhu hòa quang mang.
Triệu Vô Cực trong nháy mắt thanh tỉnh không ít, hắn trong đầu giống như còn
nghe văng vẳng Ẩm huyết thủ sáo âm thanh :
“ chủ nhân, một cái nho nhỏ Thánh Hi cầm cầm linh mà thôi, ngươi hóa giải hiệu
ứng xấu của nó mất nhiều thời gian quá a, không bằng để ta giúp một tay!”
sau đó, một luồng nội lực trong cơ thể của hắn bỗng nhiên từ hai lòng bàn tay
bắt đầu di chuyển vào, dựa theo hắn Tử Hà Bất Diệt thần công vận chuyển một
vòng, tốc độ so với hắn lúc trước tự mình tu luyện cũng không hề thua kém bao
nhiêu, hiển nhiên Ẩm huyết thủ sáo chính là mượn nhờ cơ thể hắn làm môi giới
đi vận chuyển mà thôi, chứ bản thân nó không hề có cơ thể để làm việc này.
Mà Triệu Vô Cực sau khi hoàn thành một cái này vòng vận công, hắn lập tức hoàn
toàn tỉnh táo
Không những thế, trong đầu của hắn còn hiện lên một cảm giác khinh thị cùng
cao ngạo.
Đối với đối phương sử dụng Thánh Hi Cầm xem thường, đối với tất cả mọi người
hiện ra cao ngạo tâm thái, giống như hắn mới là người mạnh mẽ nhất ở đây, mới
là sinh vật cao cấp nhất ở đây, còn lại mọi người, đều thấp hơn hắn một đầu.
Triệu Vô Cực nhíu mày, đây chính là Ẩm huyết thủ sáo giúp hắn tỉnh táo lại sau
để lại di chứng sao?
Chờ một chút, từ lúc nào Ẩm huyết thủ sáo cũng có thể trợ giúp hắn đối kháng
các loại mê hoặc tâm tình, nó còn có thể khiến cho bản thân hắn tâm tình bị
ảnh hưởng hay sao? Có hay không một ngày nào đó nó cũng giống như Thị huyết ma
đao cùng Tịch Diệt Kiếm ảnh hưởng tới Triệu Vô Cực tâm tính, đi điều khiển bản
thân hắn?
Triệu Vô Cực đối với việc này vô cùng để tâm, hắn không biết Ẩm huyết thủ sáo
tại sao lại có được công năng này, nhưng dù sao nó đã có thể đánh thức được
Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực vẫn còn ý thức được bản thân mình tâm tình không
đúng, sau đó có thể nhanh chóng điều chỉnh lại, vậy thì cũng chưa đáng sợ
lắm.
Hắn hoàn toàn có thời gian đến nghiên cứu cái này Ẩm huyết thủ sáo. nếu có
thể, trở về Thanh Vân Tông, hắn nhất định mời lão cha tự tay bào chế một phen,
xem Ẩm huyết thủ sáo còn có thể hoành được hay không.
Đại chiến trước mắt, hắn cũng không thể lo lắng nhiều thứ như vậy, đành phải
tạm thời gác thứ này sang một bên, không tiếp tục suy nghĩ mà thôi.
Triệu Vô Cực điều chỉnh lại mình một chút tâm tính, hắn lúc này quanh cơ thể
nội lực bỗng nhiễn mạnh mẽ sáng lên, sau đó chính là hít sâu một hơi.
Bụng cùng ngực của Triệu Vô Cực lập tức phồng lên, trước người hắn cũng bị hắn
một ngụm hít khí mãnh liệt này mà tạo thành một cái tiểu gió lốc, Yến Viên vốn
đang chăm chú đánh đàn, cũng bị hắn hành động ngạc nhiên ngây người, lập tức
ngẩng đầu lên.
Nàng ánh mặt trợn to, có chút không dám tin nhìn Triệu Vô Cực.
Trên đời này, vậy mà còn có người có thể trúng Mê tâm khúc của nàng sau đó còn
có thể thoát ra được?
Đối phương rốt cuộc là làm cách nào a?
Nội lực của nàng đã là đỉnh phong viên mãn, cầm pháp cũng không phải mới luyện
ngày một ngày hai, nói đúng ra đối phương không thể tỉnh lại mới đúng a.
Triệu Vô Cực chẳng lẽ thật sự khủng bố đến mức này sao?
Yến Viên chưa bao giờ cảm thấy kinh dị như lúc này, nàng rốt cuộc hiểu được
Lôi Thập Bát cùng Trịnh Hạo Nhiên, Thiết Bá lúc trước đối mặt với một cái đối
thủ kinh khủng như thế nào.
Hoàn toàn đã vượt qua khỏi đỉnh phong hậu kì thường thức, không hề thua kém
một chút nào đỉnh phong viên mãn.
Hơn nữa, còn là các nàng loại này đỉnh phong viên mãn bên trong cường giả,
Thần Điện Các chủ cấp bậc nhân vật.
Triệu Vô Cực hít sâu một hơi cái này động tác, lập tức khiến nàng càng cảm
giác bất an hơn, bởi vì nàng lúc nãy cũng đã lĩnh giáo qua hắn một chiêu thức
này.
Không nghi ngờ gì, chính là Sư hống công, Thiếu lâm đám lừa đầu trọc tuyệt
học.
Triệu Vô Cực cũng không làm nàng thất vọng, một cái kinh thiên rống to bùng
nổ, hạo đãng âm thanh quét ngang toàn trường:
“ Tất cả, tỉnh lại cho taaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”