Người đăng: BB ❤ ๖ۣۜNier ๖ۣۜAutomata
Thiết Tam Ngưu nghe Long Miên Nhi nói như vậy khóe miệng kéo lên một cái nụ
cười đắc thắng nói ra :
“ xem ra chúng ta đã có thể bình tĩnh nói chuyện được rồi.
Cũng không cần cho chúng ta là đồ ngốc, một đầu Bạch long này cũng chỉ có viên
này Long châu là đáng giá nhất.
Nếu ngươi thật sự muốn nó, vậy thì còn lại tất cả mọi thứ chỉ có thể từ hai
chúng ta đến chia, ngươi cũng đừng nghĩ được thứ gì từ trên người đầu Bạch
long này!”
Long Miên Nhi nghe vậy quát lên :
“ Vớ vẩn, ta xuất lực nhiều như vậy, đầu kia yêu thử làm được cái gì mà cũng
muốn tranh một chân phân phối?”
Thiết Tam Ngưu cười lạnh :
“ ngươi xuất lực nhiều ? ha ha, ngươi giống như quên, ở đây ai mới là người
xuất lực nhiều nhất?
Là ai xông trận? Là ai phá trận? Là ai bị độc suýt chết?
Không phải là ta sao? Ngươi chỉ ở thời khắc cuối cùng đứng ra thay người khác
trụ vững một chút, trước đó một đoạn đường dài, tất cả đều là ta đến cùng đám
kia linh nhân chiến đấu, mà ngươi chỉ ở phía bên trong nhận lấy bảo hộ của
chúng ta mà thôi!”
Long Miên Nhi nghe trầm mặc xuống.
Nói thật, nếu xét công lao, nàng so với một góc của Thiết Tam Ngưu cũng không
tới.
Nhưng nếu cứ như vậy đồng ý xuống, nàng làm sao cam lòng?
Long Miên Nhi lập tức nói ra:
“ hừ, trước đó ta dùng thần thông phá vọng của ta giúp các ngươi thì sao?
Thiết Hổ là người của ta, hắn hi sinh mạng sống vì các ngươi mở đường, công
lao này cũng là của ta!
Ta cũng giúp các ngươi thủ vững lúc các ngươi đi ra, nếu không có ta, phía sau
đám người đã sớm đoàn diệt rồi!”
Thiết Tam Ngưu lạnh lùng nói ra:
“ ngươi lúc cướp công quả thật ra sức a, Thiết Hổ theo ngươi nhiều năm như
vậy, ngươi đối với hắn một chút đồng cảm cũng không có, chỉ lợi dụng hắn để tư
lợi cho mình.
bây giờ còn không biết xấu hổ nhận lấy công lao của hắn, quả thật khiến ta mở
rộng tầm mắt.
Nữ nhân như ngươi, quả thật rất đáng sợ a.
Thôi được rồi, mọi người tiếp tục như vậy cãi cọ cũng không có ý gì, ta ở chỗ
này nói rõ nếu ngươi chọn Long châu, vậy thì phần còn lại ta cùng Tiểu Hoàng
chia, nếu ngươi buông tha Long Châu, vậy thì phần còn lại Tiểu Hoàng cùng
ngươi chia.
Nếu ngươi vẫn không đồng ý, vậy thì chúng ta chỉ có thể đến chiến một trận.
Dù sao ai trong số chúng ta nếu chết ở chỗ này, ngoại nhân chỉ sợ cũng sẽ
không thể nào biết được. Hừ!”
Thiết Tam Ngưu thái độ vô cùng rõ ràng, Long Miên Nhi chỉ có thể lựa chọn lấy
hay bỏ Long châu mà thôi.
Long châu đối với Thiết Tam Ngưu mà nói cũng không phải là mang tới hiệu quả
to lớn nhất, hắn ngược lại càng yêu thích phân chia phần còn lại của đầu này
Bạch Long hơn, nhưng nếu Long Miên Nhi muốn hai tay dâng lên Long châu, vậy
thì hắn cũng không thể không nhận.
Dù sao Long châu chỉ có một, một bên nhất định sẽ phải nhường nhịn bên kia,
nếu đã chọn giá trị cao Long châu, vậy thì cái khác cũng đừng muốn nữa.
Long Miên Nhi ánh mắt chăm chú nhìn vào mắt Thiết Tam Ngưu một lát, đáp trả
nàng chính là ánh mắt kiên quyết của Thiết Tam Ngưu.
Nàng lúc này liền hiểu, bản thân đã chỉ có thể lấy hay bỏ.
Cảm giác vết thương bên tay trái đau nhói, Long Miên Nhi tuy không nỡ, nhưng
cuối cùng vẫn là chịu thua.
Dù sao có được Long châu, nàng sau này con đường phát triển đã rộng mở, không
cần để ý đám người trong gia tộc kia.
Dù sao liều mạng người là nàng, mà đạt được chỗ tốt cũng không phải nàng a.
Long Miên Nhi cắn răng nói :
“ được rồi, ta lấy Long châu!”
Thiết Tam Ngưu mỉm cười nói ra:
“ lựa chọn thông minh, vậy bây giờ cái này long thi cùng ngươi đã không quan
hệ gì.
Tiểu Hoàng, tới đây!”
Thiết Tam Ngưu gọi một tiếng, Tiểu Hoàng cảnh giác đi tới gần hắn.
Thiết Tam Ngưu nói ra:
“ ta muốn Long huyết, long lân, Long trảo, còn lại đều là của ngươi.
Thế nào?”
Tiểu Hoàng gật đầu một cái đồng ý.
Đây cũng là thứ nó muốn.
Hai người rất nhanh liền ăn ý di tới thử nghiệm phá vỡ long thi, nhưng rất
nhanh Thiết Tam Ngưu liền ngạc nhiên ngây người, bởi vì hắn cho dù cố gắng
công kích thế nào cũng không thể tổn thương mảy may đầu này Long thi.
Long lân sức phòng ngự vô cùng kinh người, cho dù là một đầu chết đi Bạch
long, cũng không phải là hắn muốn cắt vỡ liền có thể cắt.
Tiểu Hoàng lúc này nhanh trí đi tới, đi một vòng xung quanh long thi.
Đến phần cổ thời điểm, Tiểu Hoàng ánh mắt sáng lên, phát hiện ra một cái vết
cắt sâu.
Ánh mắt nó nhìn vào, bên trong đầu này Bạch Long huyết dịch không biết bị thứ
gì trận pháp hay cấm chế phong bế, khiến cho huyết dịch của nó không thể chảy
ra ngoài, nhục thân cũng được bảo tồn vô cùng hoàn hảo.
Tiểu Hoàng nhanh chóng ở trong đầu tìm đến kiến thức trận pháp cấm chế liên
quan, rất nhanh nó ánh mắt liền sáng lên.
Tiểu Hoàng cảm giác thật may mắn vì Triệu Vô Cực đã ép nó phải học trận pháp,
nếu không lúc này nó chỉ sợ cũng không hiểu là chuyện gì xảy ra, chỉ có thể
cường lực phá vỡ cân bằng của đầu này được bảo quản vô cùng tốt long thi.
Nó đi tới phần đầu, dùng hết sức nhấc lên long thủ, phía dưới vậy mà xuất hiện
một cái trận bàn.
Tiểu Hoàng một cái móng vuốt đạp tới, đem trận bàn phá vỡ.
Sau đó chính là phần đuôi cùng phần thân ở giữa, liên tục phá ba cái trận bàn,
Tiểu Hoàng lúc này lập tức cảm giác được, trên long thi cỗ kia long uy bắt đầu
có dấu hiệu bị tản mát đi, giống như là một cái bong bóng xì hơi vậy.
Tiểu Hoàng từ trong túi không gian của mình lấy ra một cái linh bình, sau đó
chạy tới trước cổ nó phát động yêu lực, một dòng long huyết nhanh chóng bị nó
kéo ra thu thập vào trong linh bình.
Rất nhanh, một thân long huyết bị Tiểu Hoàng thu thập xong xuôi, đưa tới trong
tay Thiết Tam Ngưu.
Thiết Tam Ngưu đón lấy gật đầu cảm tạ:
“ đa tạ ngươi Tiểu Hoàng !”
Tiểu Hoàng tiế tục quay lại với đầu kia Long thi, cơ thể hơi hóa nhỏ một chút,
bắt đầu từ chỗ vết thương hạ khẩu.
Phập!
Răng chuột rất nhanh liền cắn phải một loại cực kì dai dẳng thơm ngon chất
thịt, chỉ hơi động miệng một cái, Tiểu Hoàng lập tức cảm giác được một cỗ yêu
lực nổ tung trong cơ thể, khiến cho nó ngây ngất như là say rượu.
Nhưng nó không thể dừng lại ở đây, bởi vì nó việc phải làm còn rất nhiều.
Rất nhanh, Tiểu Hoàng liền biến điên cuồng lên, một mạch hướng về bên trong cơ
thể Bạch long chui, đem nó từ bên trong đục rỗng.
Tốc độ ăn của Tiểu Hoàng theo nó phá vỡ động khẩu càng lúc càng nhanh, Tiểu
Hoàng cũng ở ngay tại trong cơ thể Bạch Long biến lớn ra, nhằm tăng tốc ăn
uống cho mình.
Chỉ một lát, một cái Bạch Long liền bị nó ăn sạch.
Tiểu Hoàng giống như là say rượu lung la lung lay đi ra, chặt xuống long thủ
đem long lân cùng long trảo tới cho Thiết Tam Ngưu, sau đó mang long thủ bỏ
vào trong túi không gian của mình.
Thiết Tam Ngưu nhìn Tiểu Hoàng lắc la lắc lư bộ dáng, cảm giác có chút không
ổn.
Tiểu tử này, ăn một đầu long thi mà thôi, sao lại giống như là say rượu thế
kia?
Hắn nghĩ cũng không sai, Tiểu Hoàng lúc này trạng thái cùng say rượu không
khác, nhưng nó không phải là say rượu, mà là say yêu khí.
Long là thần thú, cho dù là bạch long cũng là thần thú một trong.
Một đầu Bạch Long huyết nhục bị Tiểu Hoàng cưỡng ép ăn sạch, đại lượng yêu khí
xông tới nhất thời Tiểu Hoàng không tiêu hóa nổi, bởi vậy thể hiện ra trạng
thái giống như là say rượu cũng là bình thường.
May mắn nó là yêu thú, đổi lại là nhân loại đã sớm bạo thể mà chết.
Thiết Tam Ngưu nhìn Tiểu Hoàng một chút, tiểu tử này thật đủ thần kì.
Một đầu to như vậy long thi bị nó ăn vào, vậy mà bụng cũng chỉ hơi trướng lên
một chút, không biết thịt đều đi tới chỗ nào.
Mà Long Miên Nhi nhìn Tiểu Hoàng ánh mắt bắt đầu âm lãnh lên, nàng đang suy
nghĩ, có nên nhân cơ hội đầu này yêu thử lắc lư thần trí không rõ mà đem nó
diệt sát hay không?
Đúng lúc ba người đều đang mỗi người có tâm tư riêng, mặt đất bắt đầu ầm ầm
rung động lên.
Thiết Tam Ngưu mi tâm nhíu chặt:
“ không tốt, xảy ra chuyện gì rồi?”
Long Miên Nhi cũng là kinh nghi bất định :
“ động đất sao?”
Tiểu Hoàng lúc này vốn đã có triệu chứng say khướt bước chân lảo đảo thì trực
tiếp ngã lăn ra đất, nằm bẹp một đống.
Động đất càng lúc càng lớn, linh lực bạo động, đám người cho dù muốn bay lên
cũng không thể nào bay lên được cứ như vậy bị động đất ngã lăn trên mặt đất.
.............
ở ngoài Bạch vụ lâm, Thanh Vân Tông mấy vị trưởng lão đều đang cau mày nhìn
lấy phía bên này.
Bạch Vô Thường nói ra:
“ truyền tin phù cũng đã trở lại tông môn, không biết lão tổ bên kia có ý gì.
Hi vọng hắn có thể xuất động cứu ra đám tiểu tử này a, dù sao bên trong đều là
Thanh Vân Tông chúng ta thành viên quan trọng!”
La Thiên thì lắc đầu ngao ngán :
“ đám tiểu tử này sao lại hồ nháo như vậy chứ?
Vô Cực tính cách cũng không phải xung động loại hình, Từ Tiểu Bạch lại càng
như thế, bọn hắn cũng không phải là không có cái gì bảo mệnh thủ đoạn a, tại
sao cứ phải đâm đầu vào chỗ này Bạch vụ lâm làm gì?”
Hoàng Thiên thở dài nói ra :
“ ta vừa xem qua, trận pháp này giống như so với năm xưa càng lúc càng mạnh,
làm không cẩn thận lão tổ chỉ sợ cũng không cách nào đem mấy tên tiểu tử kia
cứu ra a!”
Mộc Thanh Hà nhìn đám người than ngắn thở dài, lại nhìn Long Ngạo Thiên lo
lắng thần sắc trong lòng tuy vui sướng nhưng lại không dám nói gì.
Ầm ầm ầm~
Bỗng nhiên đại địa chấn chiến, một trận rung động dữ dội dâng lên.
Cho dù là ở cạnh Bạch vụ lâm vẫn là Thiên Tướng môn di tích mọi người đều có
thể rõ ràng cảm nhận được rung động mạnh liệt như động đất này.
Trong không khí linh lực bạo động khiến cho kim đan kì tu sĩ cũng không thể
nào ngự không nổi, cuối cùng đều đồng loạt phải rơi xuống đất, ngã nghiên ngã
ngửa.
“ xảy ra chuyện gì?”
Triệu Phi Dương nhíu mày quát lên, ánh mắt kinh nghi bất định nhìn về phía
trung tâm của địa chấn phát ra, chính là Bạch vụ lâm vị trí.
Long Ngạo Thiên cảm giác một chút linh lực bạo động trong không khí lúc nói
ra:
“ linh lực bạo động, nếu là bình thường động đất cũng không thể làm ra được
tình trạng này
Thiên Tướng môn xung quanh linh lực chủ yếu là đến từ phía dưới mặt đất linh
mạch, nếu linh lực có thể bạo động đến mức độ này, chỉ sợ là linh mạch muốn
xảy ra chuyện!”
Sở Phi Huyền ánh mắt sáng lên nói ra:
“ chẳng lẽ đám tiểu tử kia đã làm gì đó ảnh hưởng được đến linh mạch sao? Nếu
không linh mạch sao có thể chấn động đến mức này!”
Hoàng Thiên lập tức nói ra:
“ nếu như chúng ta nghĩ phương hướng, vậy thì không có gì tốt bằng.
Đám tiểu tử này có thể ảnh hưởng tới linh mạch, như vậy nói rõ trận pháp bên
trong đã bị bọn hắn ảnh hưởng không nhẹ, bọn hắn cũng không phải là đang tìm
chết, mà là đang phá trận.
Nhưng cái này không đại biểu cho bọn hắn an toàn, bởi vì phá trận lúc các loại
cơ chế bảo hộ của trận pháp bị kích hoạt lên, như vậy cũng là nguy hiểm nhất
thời khắc.
Làm không cẩn thận, bọn hắn có thể ngay lúc này mất mạng, ở cách một bước
thành công mất mạng!”
đám người nghe xong tất cả đều không nhịn được cau mày lên, trong lòng một cỗ
cảm giác lo lắng đè nặng.
Nói gì thì nói, Thanh Vân Tông bên trong đấu đá nội bộ không sai, nhưng Triệu
Vô Cực nhóm người này đều là Thanh Vân Tông tuấn kiệt bên trong cực kì ưu tú
nhân vật.
Bọn hắn nếu tất cả đồng thời vẫn lạc, như vậy chính là Thanh Vân Tông đại tổn
thất.
Tất cả trưởng lão của Thanh Vân Tông đều không muốn nhìn thấy cảnh này.
Thanh Vân Tông mấy vị trưởng lão bên này lo lắng tột độ, mà Thiên Tướng môn
tàn tích bên kia chính là một trận kêu la vang trời.
Ầm ầm ầm, đại địa chấn chiến không ngừng.
“ta thiên, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
“ đây là địa long trở mình sao? Tại sao ta không thể ngự không được a?”
" khốn kiếp, linh lực bạo động, không thể nào ngự không . mọi người cẩn thận,
tránh xa mấy cái căn phòng to lớn cùng cột trụ, đề phòng bọn hắn gãy vỡ đè
chết các ngươi a!”
“ A a a, có ai không, cứu ta ..”
“ sư huynh, kéo kéo ta một chút, ta không chạy được a!”
đám người lập tức ồn ào huyên náo lên, người thì vội vàng chạy ra chỗ trống
trải kinh hoảng nhìn về bốn phía, người thì bị công trình gãy vỡ đè lên người,
tiếng kêu đau cùng than khóc nổi lên bốn phía.
Bọn hắn lúc này vô cùng hoang mang, bởi vì chính bọn hắn cũng không rõ ràng,
Thiên Tướng môn rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tại sao ở chỗ này lại bỗng nhiên
xảy ra biến cố kinh khủng như vậy.
Địa chấn càng lúc càng lớn, thanh thế càng lúc càng đồ sộ.
Trong không khí tràn đầy một cỗ táo bạo kiềm chế khí tức, thiên không bầu trời
cũng đen xuống, khiến cho người ta cảm giác được bầu không khí giống như là
sắp đến tận thế đồng dạng.
Mà Triệu Vô Cực lúc này chính là đang đứng ở trong linh mạch, hai tay mạnh mẽ
kết pháp ấn, phái trước người hắn lo lửng chính là Nhật Nguyệt bội đang tỏa ra
mạnh mẽ huỳnh quang.
Triệu Vô Cực quát khẽ một tiếng :
“ thu!”
một cỗ mạnh mẽ hấp lực từ Nhật Nguyệt bội bỗng nhiên triển khai bốn phía linh
mạch xung quanh hắn cảnh vật giống như là một bức tranh bị vặn vẹo, sau đó
nhanh chóng hướng về phía trong Nhật Nguyệt Bội bay vào.
Chỉ là một cái bội nhỏ bé, không ngờ lại có thể chứa đựng như vậy một cái to
lớn linh mạch, Triệu Vô Cực nhìn qua cũng cảm thán vật này đủ thần kì.
Hắn trong cơ thể linh lực cũng theo Nhật Nguyệt Bội đem linh mạch cuốn vào
càng lúc càng nhanh mà tiêu hao cũng nhanh chóng tăng lên.
May măn trận pháp có Linh thạch cung cấp năng lượng, lại một phần hấp thu từ
linh mạch năng lượng đến vận chuyển, bởi vậy hắn chỉ cần dữ vững trận pháp
hoạt động không gián đoạn liền đủ rồi.
Lấy trúc cơ kì lục trọng tu vi của hắn, tuy có chút cố sức, nhưng cũng không
thành vấn đề.
Rất nhanh Triệu Vô Cực cảm giác được, dưới chân mình mặt đất cũng biến hư
huyễn lên, nương theo linh mạch càng lúc càng nhanh bị rút vào trong Nhật
Nguyệt Bội, hắn dưới chân khu vực đất đá cũng hoàn toàn biến mất.
Triệu Vô Cực vội vàng thử nghiệm ngự không, đáng tiếc linh lực bạo động quá
mạnh mẽ, hắn cũng không cách nào làm được.
Bình thường linh mạch mà nói sẽ không thể dễ dàng như vậy liền bị người cho sử
dụng trận pháp chuyển di.
Chỉ cần tông môn còn có người, bọn hắn linh mạch nếu bị người khác chuyển di,
chưởng môn hoặc trưởng lão lập tức sẽ có thể phát hiện ra ngay, đồng thời kích
hoạt lên các loại cấm chế để ngăn chặn hoặc làm chậm quá trình này, sau đó tìm
ra người gây chuyện đem đối phương chém giết.
Nhưng tiền đề chính là người phải vượt qua được hộ tông đại trận cùng một loạt
các loại phòng ngự mạnh mẽ trận pháp mới xông vào được bên trong linh mạch.
Thiên Tướng môn bây giờ người đều đã chết, linh mạch chỉ có trận pháp tự hành
vận chuyển, tất cả các chức năng mười chỉ còn ba bốn phần, bởi vậy Triệu Vô
Cực sử xuất ra linh mạch chuyển di đại trận mới có thể đơn giản như vậy liền
đắc thủ mà không có ai đi ra ngăn cản.
Một lúc sau, Nhật Nguyệt Bội bỗng nhiên quang hoa đại phát, Triệu Vô Cực cảm
giác trước mắt một trận hoa lên, cả người giống như rơi xuống vực sâu, đồng
thời Bạch vụ lâm phía trên cũng phát sinh một yên vụ bạo tạc, khiến cho tất cả
mọi người ánh mắt đều vội vàng nhìn phía này đồng thời dùng tinh thần lực dò
xét một phen.
Đáng tiếc cho dù bọn hắn dò xét thế nào cũng không thể xuyên qua đống yên vụ
này, tinh thần lực bị cho ngăn cách.
Thiên Tướng môn các nơi, một số tàn tích bên ngoài còn có bảo hộ trận pháp lúc
này bỗng nhiên lóe lên một cái, sau đó tất cả đều đồng loạt dập tắt, đối với
thăm dò tàn tích ở đây đám người mở ra đại môn.
Động đất ở ngay lúc này cũng dừng lại.
Nhưng mọi người lúc này không ai quản được mấy thứ kia, tất cả ánh mắt đều
kinh hãi nhìn về phía Bạch vụ lâm biến đổi, muốn biết rốt cuộc là xảy ra
chuyện gì.
Ngay cả Long Ngạo Thiên cùng đám Thanh Vân Tông trưởng lão lúc này đều là một
mặt nghiêm nghị nhìn lấy nhau, bởi vì tinh thần lực của bọn hắn lúc này xông
tới dò xét vậy mà đều vô dụng ,bị bài xích ở linh lực bạo loạn bên ngoài.
Lúc này Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu đang đứng ở trên mặt đất, xung quanh
hắn chính là Bạch vụ lâm, nhưng lúc này cũng không còn cái gì Bạch vụ,tất cả
bạch vụ theo hắn hoàn thành thu thập Nhật Nguyệt Bội lúc này đều bị hướng về
thiên không bắn tới, kể cả gốc kia Bạch Ngô Triều thần cũng biến mất vô tung
vô ảnh.
Nhật Nguyệt Bội ở phía trước mặt hắn lóe lên sáng chói quang mang như là một
cái liệt nhật đồng dạng, Triệu Vô Cực tim lúc này cũng thình thình đập loạn,
nhẹ nhàng đưa tay bắt lấy trước mặt mình Nhật Nguyệt Bội.
Tinh thần lực vừa tiến vào thăm dò, hắn lập tức kinh ngạc ngây người.
Diện tích thiên địa ở bên trong mở rộng hơn mấy chục lần, bốn phía đại sơn
càng cao lớn, trường hà càng rộng lớn chảy dài, thậm chí còn xuất hiện đại
dương.
Triệu Vô Cực nhìn xung quanh bốn phía mở rộng mấy chục dặm đất đai đồng thời
trong không khí linh lực nồng đậm gấp mấy chục lần như là đang ở một cái động
tiên phúc địa tu luyện, trong lòng một cảm giác thành tựu không tự chủ được
liền xông lên.
Đây chính là hắn Nhật Nguyệt Bội, là hắn tiểu thế giới, là tương lai nơi hắn
thỏa thích chăn nuôi các loại linh thú, gieo trồng các loại linh dược a!
Đây chính là một cái tiểu thế giới, chỉ thuộc về riêng hắn tiểu thế giới.
Ngoài trừ pháp tắc, hắn muốn cải biến chỗ này như thế nào đều có thể được, hắn
giống như là một vị thần nhân đồng dạng.
Triệu Vô Cực trong lòng sảng khoái vô cùng, nhưng hắn chợt nhớ ra của mình
hoàn cảnh, Triệu Vô Cực vội vàng thu liễm đắc ý tâm tình, thối lui ra khỏi
Nhật Nguyệt Bội, sau đó nhanh chóng đem Nhật Nguyệt Bội ẩn tàng vào phía trong
áo của mình.
Nhật Nguyệt Bội lúc này quang hoa cũng theo đó tắt đi, rất nhanh liền cùng một
cái bình thường bội không khác biệt gì im ắng xuống.
Sương mù dần dần tản đi, Triệu Vô Cực cũng thấy được ở cách hắn mấy trăm mét
chính là đứng một mình Vạn Hắc Vận, Trường Hồng cùng Từ Tiểu Bạch ở chung một
chỗ, Tiểu Hoàng, Thiết Tam Ngưu, Long Miên Nhi lại đứng chung một chỗ tạo
thành ba nhóm người khác nhau.
Đám người này lúc này sắc mặt đều tràn ngập sợ hãi cùng mờ mịt, đặc biệt Tiểu
Hoàng thì giống như là say khướt mộng dạng lảo đà lảo đảo từ mặt đất bò dậy
hướng hắn bên này nghiên ngả đi tới.
Triệu Vô Cực nhìn về phía Tiểu Hoàng, hắn bỗng nhiên giật mình vô cùng.
Bởi vì lúc này trên người Tiểu Hoàng đang tỏa ra một cỗ nhàn nhạt giống là
long uy khí tức, tràn ngập cảm giác cao cấp tầng thứ sinh mệnh đối với thấp
tầng thứ sinh mệnh uy hiếp.
“ Tiểu Hoàng, ngươi không sao chứ?”
Triệu Vô Cực nghi ngờ hỏi, Tiểu Hoàng cũng không đáp lại hắn, cứ như vậy lung
lay đi tới.
Nó chạm vào Triệu Vô Cực bên hông túi linh thú, sau đó trực tiếp lóe lên một
cái biến mất ở phía bên trong.
Triệu Vô Cực lo lắng đưa tinh thần lực vào bên trong kiểm tra, nhận thấy Tiểu
Hoàng chỉ là nằm im tại chỗ đi ngủ, hô hấp đều đặn, trong lòng mới thở phào
nhẹ nhõm xuống dưới.
Từ Tiểu Bạch, Trường Hồng, Thiết Tam Ngưu, Long Miên Nhi đám người lúc này
cũng lắc lắc đầu đứng lên, mê mang nhìn về bốn phía.
Lúc nãy rõ ràng bọn hắn còn ở một cái căn phòng thu thập vô số tài bảo a,
loáng một cái động đất liền bị lôi lên chỗ này rồi?
Khung cảnh nhìn khá quen thuộc a, nhưng bọn hắn cũng không làm rõ ràng chính
mình lúc này ở chỗ nào.
Từ Tiểu Bạch lắc đầu giảm bớt choáng váng đi tới trước mặt Triệu Vô Cực nỏi
ra:
“ Vô Cực, ngươi vừa rồi có phải giống như chúng ta gặp phải địa chấn không?”
Triệu Vô Cực gật đầu một cái, hắn cũng không hề nói nhiều, bởi vì lúc này
Triệu Vô Cực dùng linh lực thẩm thấu xuống mặt đất, hắn kinh ngạc phát hiện
ra, phía sâu tròng đất lúc này đã bị đục rỗng một mảng lớn.
Chỉ cần có cường lực một chút tu sĩ oanh kích chỗ này, chỉ sợ Bạch vụ lâm sẽ
đại lượng xuất hiện sụt lở hiện tượng.
Từ Tiểu Bạch lần nữa nói ra:
“ ta cùng Trường Hồng chính là phát hiện một chỗ bảo khố phòng của Thiên Tướng
môn, chúng ta thuận tay thu thập một phen.
Các ngươi 2 người thì thế nào?”
Triệu Vô Cực nhíu mày đang suy nghĩ nên trả lời như thế nào mới đúng, lúc này
Thiết Tam Ngưu cũng góp đi tới nói ra:
“ ta cùng Tiểu Hoàng, Long Miên Nhi gặp phải một cỗ Bạch long thi thể, Long
Miên Nhi đạt được Long châu, ta cùng Tiểu Hoàng chia phần còn lại.
Các ngươi thu hoạch hẳn là cũng không tệ a?”
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch nghe xong lập tức kinh ngạc ngây người, Long
thi?
Con mẹ nó, Thiên Tướng môn vậy mà còn cất chứa loại này kinh người tài bảo?
Phải biết, Long ở thế giới này đều là thần thú, là biểu tượng cho sự cao quý
cùng sức mạnh.
Một đầu long thi giá trị đủ để cho bất kì môn phái nào trong ngũ đại môn phái
đều muốn điên cuồng tranh đoạt.
Bây giờ vậy mà bị đám người Thanh Vân Tông một đám trúc cơ kì nội môn đệ tử
cho phân chia, quả thật là một cái kinh người tin tức.
Triệu Vô Cực vội vàng nhìn về phía bầu trời, thần sắc lộ ra cực kì lo lắng.
Bọn hắn lúc này hẳn là nên có tiếp viện chứ? nếu không chỉ sợ sẽ trở thành một
đám di động bảo tàng, bị người truy sát a!
............
Phía trên thiên không, Long Ngạo Thiên trầm giọng nói ra:
“ đám này yên vụ, cũng không phải là trận pháp tạo thành, mà là Bạch vụ lâm
nhiều năm tích lũy ra yên vụ, thảo nào có thể ngăn chặn tinh thần lực của
chúng ta dò xét.
Hơn nữa linh lực bạo động cũng khiến cho tinh thần lực nhận ảnh hưởng cực lớn,
chúng ta không thể dò xét ra thứ gì cũng là bình thường.
Không biết đám tiểu tử kia ở phía dưới có vấn đề gì hay không?”
Bạch Vô Thường cảm nhận một chút không khí xung quanh sau đó kinh ngạc nói ra:
“ linh khí xung quanh giống như đang tản mát đi, các ngươi có cảm nhận được
hay không?”
La Thiên nhíu mày tập trung cảm giác một cái, sau đó kinh nghi bất định giật
mình nói ra:
“ đúng vậy, linh khí đang tản mát đi, cái này chỉ sợ ...”
Hoàng Thiên lập tức tiếp lời :
“ chỉ sợ Linh mạch đã bị hủy!
Đám tiểu tử này rốt cuộc làm cái gì, tại sao bọn hắn có thể phá hủy được linh
mạch?
Thiên Tướng môn nổi tiếng về trận pháp, chỗ này lại là hạch tâm trận pháp của
bọn hắn, làm sao có thể đơn giản như vậy bị bọn hắn phá hủy được?
Bạch vụ lâm cho dù là Hóa thần kì lão tổ đến cũng không chắc có thể toàn thân
trở ra a?
Ai có thể nói cho ta, đây rốt cuộc là chuyện gì hay không?”
Mộc Thanh Hà cắn răng một cái, trong lòng vô cùng khó chịu.
Không ngờ đám tiểu tử này lại có thể phá trận, nhìn bây giờ linh khí tản đi,
bạch vụ bắn ngược, chỉ sợ không mất bao lâu, trận pháp tình trạng bên dưới sẽ
bị bại lộ trước mặt tất cả mọi người
Mà đám tiểu tử kia cũng không chỗ ẩn thân.
Như vậy sự tình lần này, bọn hắn có thể từ một chỗ mà ngay cả Hóa thần kì tu
sĩ cũng không thể phá giải được phá trận mà ra, nói trên người không thu được
cái gì bảo vật, ai tin a?
Cái này cũng đồng nghĩa với việc, đám tiểu tử này tương lai nhất định sẽ trở
thành con mồi cho đám người kia săn bắt, bởi vì mỗi người trên người đều có
thể chứa đựng thiên đại bí mật.
Mộc Thanh Hà tuy không muốn nhưng vẫn là cắn răng nói ra:
“ chuẩn bị một chút tiếp ứng đám tiểu tử kia, đừng để bọn hắn bị người chơi
chết rồi!”
đám trưởng lão nhao nhao gật đầu, Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền ánh mắt
càng thêm nóng nảy, bởi vì bọn hắn lúc này đang vô cùng quan tâm Triệu Vô Cực
an nguy.
Bạch vụ dần dần tán đi, bên dưới Bạch vụ lâm cũng trở nên sáng tỏ.
Lúc này ngự không giữa trời Thanh Vân Tông đám trưởng lão đã nhìn thấy Bạch vụ
lâm chân diện mục, cũng nhìn thấy rõ ràng Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch đám
người đang lo lắng bất an đứng ở chỗ kia.
Sở Phi Huyền thấy cảnh này lập tức vui vẻ kêu lên :
“ bọn hắn còn sống, tất cả đều còn sống!”
Triệu Phi Dương cũng đã nhìn thấy cảnh này, hắn cũng là vui vẻ nói ra:
“ Vô Cực tiểu tử kia xem ra không có cái gì to lớn thương thế, thật là may
mắn!”
Sở Phi Huyền nói xong nàng lập tức muốn xông xuống phía dưới, nhưng đúng lúc
này, ở trên thiên không một giọng nói như là lôi đình bỗng nhiên nổ vang :
“ A, có ý tứ mấy cái tiểu quỷ. Vậy mà có thể phá tan Bạch vụ lâm trận pháp,
hắc hắc, quả thật đủ thần kì.
Thiên Nguyên Tông chúng ta trưởng lão đời trước ở Bạch vụ lâm vẫn lạc, có thất
lạc một món đồ vật rất quan trọng của tông môn ở đây, ta vừa nhìn qua lại
không phát hiện ra được, hẳn là đồ vật ở trong tay các ngươi.
Mấy tiểu quỷ, không bằng để lão phu xem một chút các ngươi nhẫn trữ vật a!”
Như thiên lôi giọng nói ở trên trời nổ vang, Triệu Vô Cực cùng đám người sắc
mặt tái nhợt ngẩng đầu lên nhìn trời, nhưng bọn hắn cái gì cũng không thể nhìn
thấy, chỉ cảm giác được một uy áp kinh khủng như là đại sơn đè nặng trên vai,
khiến bọn hắn điên cuồng đổ mồ hôi lạnh.
Sau đó, nhẫn trữ vật cùng túi trữ vật của mấy người bắt đầu trượt khỏi tay, cứ
như vậy bay ngược lên trời!
Triệu Vô Cực cùng đám người chỉ có thể trơ mắt nhìn lấy cảnh này, cả người như
bị định trụ đồng dạng.
Đây chính một cảm giác áp bách đến tuyệt vọng, áp bách đến bọn hắn không cách
nào phản kháng, chỉ có thể nhìn lấy mình đồ vật bị người khác dễ dàng đoạt
lấy.
Nhất là Thiết Tam Ngưu, Long Miên Nhi, Trường Hồng, Từ Tiểu Bạch mấy người
này.
Bọn hắn thu được đồ tốt tất cả đều nằm ở trong nhẫn trữ vật cùng túi trữ vật,
bây giờ bị người đoạt đi, khác nào một trận này liều mạng đều là may áo cho
người, làm không công.
Nhưng bọn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn lấy đồ vật của mình bị người cướp đoạt,
mà bản thân lại không thể làm bất cứ cái gì động tác.
Nhưng mà bọn hắn lúc này cũng không phải chỉ có một mình ở đây, phía trên cao
Long Ngạo Thiên thấy cảnh này lập tức mặt đen lại rống to:
“ Thiên Nguyên Tông lão tổ, ngươi đúng là khinh người quán đáng!”